Tôi nhận được tin động trời khi đang chăm sóc “vợ hờ” của chồng
Tôi gọi điện cho chồng, bảo anh đến bệnh viện ngay lập tức. Chồng tôi hớt hải tới nơi và khi được tôi thông báo sự việc, anh đã ôm chầm tôi và khóc nức nở.
Tôi và anh lấy nhau từ khi hai đứa còn tay trắng. Tôi làm viên chức bình thường, còn anh làm môi giới bất động sản. Kinh tế dần khá lên nhưng cuộc sống gia đình thì ngày càng khủng hoảng. Lý do là 5 năm rồi chúng tôi không có nổi đứa con.
Khi mới cưới nhau về, tôi từng có bầu nhưng bị sẩy ở tháng thứ 2, nguyên nhân là vì áp lực công việc, cộng với dạ con của tôi mỏng. Sau lần đó, dù cố bồi dưỡng như thế nào, uống bao nhiêu thuốc thang, tôi vẫn không thể mang bầu lần nào nữa.
Chồng tôi là con một trong gia đình, trên anh có một chị gái đã nhiều tuổi, lấy chồng và có hai cô con gái. Mẹ anh thì già yếu, bố anh cũng không còn khỏe nữa. Nhà anh ở dưới quê, điều kiện kinh tế khó khăn, hàng tháng, tôi lại trích một nửa lương của mình gửi về cho ông bà. Công việc của chồng thì không ổn định, lúc làm ăn được thì tháng thu nhập cũng được vài chục triệu. Nhưng cũng có nhiều tháng anh chẳng bán được căn chung cư nào. Tôi nhiều lần bảo anh tìm việc khác, nhưng anh không muốn, vì cứ bỏ 1-2 tháng, anh lại nhớ “nghề”.
Bố mẹ chồng dù mong ngóng cháu, nhưng do hiền lành, lại được tôi chăm sóc chu đáo nên cũng chưa từng gọi điện hỏi han thúc giục hay trách móc gì tôi. Điều này tôi hiểu và cũng rất lấy làm đau xót.
Sau nhiều đêm suy nghĩ tôi bảo chồng, em không có phúc về đường con cái, thôi thì anh kiếm được đứa con bên ngoài đi. Em không bỏ anh đâu, nếu người ta có bầu thì em cho tiền ăn ở sinh con, còn muốn chuyển về nhà sống thì em chăm sóc.
Chồng tôi ngần ngừ, rồi cũng đồng ý. Vì anh là con trai một, tôi biết anh cần một đứa con nối dõi. Điều này tôi không trách anh, còn tôi vì quá thương anh nên…
Video đang HOT
Chồng tôi về quê, ở liền 5 tháng dưới đó. Rồi một ngày anh gọi điện cho tôi, anh bảo có cô gái nhỏ hơn tôi 1 tuổi, bỏ chồng từ lâu, vừa mang thai con anh, siêu âm được 4 tuần rồi. Giọng nói của anh buồn buồn, còn tôi thì đã rơi nước mắt, lòng nghẹn ngào đau xót nhưng vẫn cố nói lời chúc mừng anh.
Sau hôm đó, anh ở lại quê thêm 1 tháng rồi ra Hà Nội đi làm tiếp. Những ngày ở Hà Nội, chúng tôi vẫn sống như vợ chồng bình thường, cả hai không ai nói gì về cô gái kia. Tôi biết cô ấy đang được bố mẹ ở quê chăm sóc. Tôi gửi tiền về quê, nhờ mẹ chồng mua cho cô ấy ít quần áo, và đồ bổ dưỡng an thai. Thực tình, tôi cũng mong ngóng đứa trẻ này lắm.
Khi thai được gần 3 tháng, tôi về quê thăm cô ấy. Đó là lần đầu tiên hai chúng tôi gặp mặt, cô ấy gầy gầy nhỏ nhỏ, khuôn mặt hiền lành. Gọi chị xưng em với tôi rất thân thiện và vui vẻ. Tôi cũng chẳng làm khó cô ấy, hỏi han vài chuyện về bào thai, rồi đưa 5 triệu dặn cô ấy đừng tiết kiệm, mua thêm thuốc bổ với sữa bà bầu mà uống cho con khỏe mạnh.
Đêm đó tôi ở lại quê, nằm cạnh cô ấy để trò chuyện về những việc bà bầu cần làm. Còn chồng tôi ngủ riêng một giường trong phòng bên cạnh. Nhà quê, cách âm không tốt nên tôi nghe rõ ràng tiếng cọt kẹt trở mình của chồng rất nhiều lần trong đêm.
Sáng hôm sau 2 vợ chồng tôi trở lại thành phố làm việc. Cô gái kia vẫn ở nhà với bố mẹ chồng, dù cô ấy đòi lên thành phố ở cùng, nhưng vì suy nghĩ cho tôi nên chồng tôi từ chối. Tôi biết làm như vậy là thiệt thòi với cô ấy, với lại phụ nữ mang thai rất nhạy cảm và hay tủi thân nên bảo anh cứ ở lại quê một thời gian, công việc của anh cứ tạm nghỉ cũng được. Chồng tôi ở quê nửa tháng rồi lại lên đi làm. Thời gian đó anh rất chiều tôi, điều gì cũng nghe theo tôi. Tôi bảo anh không phải áy náy, tôi không bao giờ bỏ anh, tôi hiểu nỗi khổ của anh nên anh đừng lo lắng.
Thế nhưng, đến khi bào thai được hơn 4 tháng thì cô gái kia bị tai nạn giao thông. Đứa bé không giữ được mà bản thân cô ấy phải cắt bỏ tử cung. Chuyện này khiến cả gia đình chồng tôi chua xót đau đớn. Bản thân tôi cũng thật lòng thương tiếc. Cô ấy ra viện, vợ chồng tôi đón về ở cùng nhà trên Hà Nội. Tôi chăm sóc cô ấy 2 tuần đầu tiên, sau đó cô ấy đã vực lại được tinh thần và ở nhà lo cơm nước cho vợ chồng tôi.
Không hiểu sao, đúng thời gian này tôi lại bị mất kinh và thỉnh thoảng om om đau bụng. Tôi đi siêu âm thì được bác sĩ thông báo một tin động trời. Tôi có thai, được hơn 2 tuần tuổi. Tôi không tin vào mắt mình, nghi ngờ cả máy siêu âm nên làm luôn xét nghiệm máu. Cả đêm đó tôi không ngủ được, cũng không dám nói cho ai biết sợ mừng hụt. Sáng hôm sau tôi xin nghỉ việc, đến bệnh viện lấy kết quả và đúng sự thật rằng tôi đã mang bầu.
Niềm vui vỡ òa trong lòng tôi, tôi gọi điện cho chồng, bảo anh đến bệnh viện ngay lập tức. Chồng tôi hớt hải tới nơi và khi được tôi thông báo: “Anh ơi, em có bầu rồi, được 2 tuần rồi. Có bầu thật đấy”, anh đã vui sướng ôm chầm tôi rồi khóc nức nở.
Khi cô gái kia biết tin tôi mang bầu, cô ấy cũng bật khóc như mưa. Cô ấy bảo em mừng cho chị quá, em bị sẩy thai, em thấy ân hận và có lỗi với anh chị, nhưng may mắn rằng giờ chị có thai rồi, em cũng bớt được gánh nặng trong lòng.
Những ngày sau đó, cô ấy đi chợ nấu cơm, chăm sóc tôi không khác gì chị em ruột. Ba chúng tôi vẫn sống chung nhà, cô ấy nằm riêng một phòng. Tôi cũng cảm thấy tội nghiệp cô ấy khi không còn khả năng làm mẹ, lại không nghề nghiệp. Giờ nếu vợ chồng tôi bảo cô ấy đi, thì không khác gì những kẻ ăn cháo đá bát. Nhưng sống chung nhà, tôi không biết sẽ duy trì tình cảnh này được bao lâu.
Tôi biết mình ích kỷ, nhưng từ khi có thai, tôi lại muốn giữ chồng, chứ không muốn để anh có mối quan hệ tình cảm hoặc thân thể với người khác nữa. Tôi nên giải quyết với cô gái đó như thế nào? Liệu có nên cho cô ấy một số tiền lớn, tìm giúp cô ấy công việc nào đó rồi để cô ấy ra đi. Hay giữ lại và sống tiếp những tháng ngày chung nhà như hiện giờ?
Theo Trí thức trẻ
Tiết lộ "động trời" của mẹ chồng
Nghe những lời mẹ chồng thủ thỉ tiết lộ, chị Hằng như chết lặng...
"Cuối cùng rồi sự việc cũng đến tai con, cho nên mẹ muốn chủ động nói trước cho con biết...". Chị Hằng (Khâm Thiên - Hà Nội) nhớ như in câu rào trước đón sau của mẹ chồng sau nửa năm chị về làm dâu. Đôi bàn tay siết chặt vào nhau như để giấu đi sự ấm ức, giận dữ, chị Hằng kể, mình và anh Bách - chồng chị, nên vợ nên chồng là nhờ mai mối. Ở tuổi 32, một phần vì mải công danh, học hành, phần khác vì mối tình đầu còn vất vưởng trong tâm trí, không hẹn hò, gặp gỡ với ai nên chị Hằng vẫn một bóng đi về. Khi chị cam tâm tặc lưỡi chấp nhận sống cảnh độc thân cả đời thì được người cô họ giới thiệu, mai mối với anh Bách - một người đàn ông gần 40 vẫn chưa lấy vợ. "Cũng chỉ biết rằng anh ấy là người đàn ông ế vợ, có công việc tử tế, gia cảnh ổn thỏa, còn tính tình thế nào, đời sống của anh ấy trước đó ra sao tôi không được biết và cũng không tìm hiểu" - chị Hằng nói.
Vì đã bị liệt vào hàng "gái ế", lại không thể gạt bỏ được những lời giục giã, thúc ép từ phía gia đình nên chị Hằng chấp nhận hẹn hò một thời gian xem đối phương thế nào rồi tính tiếp. Được khoảng tầm ba tháng, đi chơi và thăm viếng nhà nhau trên dưới 10 lần, chị Hằng đồng ý kết hôn. Chị tâm sự : "Tuổi cũng không còn trẻ, đến chơi n hà anh ấy, mẹ anh ấy rất quý và tỏ ra chiều chuộng, chăm sóc. Về phần tôi và anh ấy cũng đã có những chuyện thông tỏ về nhau. Mặt khác, ở tuổi này, nếu lập gia đình cũng không thể quá kén chọn, cân đo đủ mọi mặt. Chính vì những lý do đó nên tôi cũng có phần tin tưởng rồi quyết định đồng ý kết hôn".
Lễ cưới xong xuôi, tuần trăng mật rồi cũng kết thúc, chị Hằng hăm hở với cuộc sống mới. Chị vui mừng và hi vọng cuộc sống hôn nhân của mình suôn sẻ vì bố mẹ chồng và em chồng luôn tỏ ra quý mến, chiều chuộng mình. Chị Hằng gọi cuộc sống ở nhà chồng của mình những ngày tháng đó là như tiên. "Một nàng dâu về sống chung với nhà chồng được mẹ chồng chăm sóc, quan tâm như con gái. Mẹ chồng giành hết việc trong nhà để làm, tôi chỉ việc đi làm về ăn cơm và nghỉ ngơi. Cách đối xử của mẹ chồng khiến tôi có cảm giác như đang sống trong chính ngôi nhà của mình trước đây" - chị Hằng kể.
Rồi chị cho biết, gia đình chồng đối xử với mình tốt là thế nhưng qua nhiều lần trò chuyện, chị lờ mờ nhận ra có điều gì đó mọi người còn đang giấu giếm, lấp lửng nửa muốn nói, nửa muốn che đậy. "Có lần cô em chồng buột miệng nhắc đến một ai đó, cô ấy vừa nói &'ngày xưa chị ấy...' thì mẹ chồng tôi vội vàng gạt nhanh bằng cách chêm vào một câu chuyện khác. Rồi có những khi tôi thấy mẹ chồng, chồng và cô em chồng bàn tán với nhau điều gì đó nhưng khi trông thấy tôi đi vào thì im bặt rồi nhanh chóng tản ra mỗi người một hướng. Tôi không biết là chuyện gì nhưng có nghĩ một điều rằng đó là điều tôi không nên và không được biết" - chị Hằng tâm sự.
Sau một lát im lặng, chị Hằng chắp nối sự việc và kể về giây phút mẹ chồng tiết lộ cho chị một bí mật về người chồng của mình. Chị cho biết, ngày hôm đó, đang nằm trong phòng đọc sách, mẹ chồng chị gõ cửa rồi đi vào. Thấy khuôn mặt vốn dĩ tươi cười của bà nay bỗng đăm chiêu và trở nên nghiêm nghị, chị Hằng vội nhỏm dậy. "Trông thấy mẹ chồng tôi không vồn vã tươi cười như mọi khi tôi biết là có điều gì đó quan trọng bà muốn nói với mình. Tôi bắt đầu căng thẳng hơn khi mẹ chồng tôi không đi thẳng luôn vào vấn đề bà cần nói mà cứ bối rối đi qua đi lại, ngập ngừng không biết bắt đầu từ đâu. Vốn dĩ bà là người sôi nổi, chuyện trò rất nhanh chóng nên khi bà nói &'Cuối cùng rồi sự việc cũng đến tai con, cho nên mẹ muốn chủ động nói trước cho con biết...' thì tôi bắt đầu đi từ choáng váng này đến choáng váng khác" - chị Hằng bộc bạch.
Và điều mẹ chồng tiết lộ khiến chị Hằng chết lặng, không biết mình nên khóc hay nên cười. Qua những gì mẹ chồng kể cho mình nghe thì chị hằng biết được hóa ra trước khi kết hôn với chị, anh Bách từng qua lại với một người phụ nữnhưng không được gia đình chấp thuận. Đứng trước sự cấm cản từ phía gia đình anh, người phụ nữ ấy để mình mang bầu với hi vọng có thể đường đường chính chính trở thành dâu con trong nhà. Thế nhưng một điều người phụ nữ ấy không thể ngờ là ngay cả khi chị ta mang bầu thì gia đình anh vẫn không thể chấp nhận để một cô gái từng làm gái bao về làm dâu.
"Đám cưới mà người phụ nữ ấy mong đợi không thể diễn ra. Mẹ chồng tôi kể ngay cả khi sinh con rồi, người phụ nữ ấy nghênh ngang mang con đến ăn vạ mẹ chồng tôi đã đền bù cho chị ta một khoản tiền và bảo chị ta cắt đứt liên lạc hoàn toàn với con trai bà. Và giờ đây bà chỉ biết mình có một đứa cháu gái đang sống cùng mẹ nó ở đâu đó. Bà còn bảo rằng vì trước sau gì những mọi chuyện cũng đến tai tôi và có thể được thổi phồng qua miệng thiên hạ nên bà muốn chính mình nói cho tôi biết. Và dù tôi quyết định thế nào thì bà luôn coi tôi là nàng dâu tốt, nàng dâu ngoan và là nàng dâu duy nhất trong gia đình bà" - chị Hằng thuật lại.
Chị cho biết thêm, kể từ hôm nghe câu chuyện động trời của mẹ chồng, chị không biết mình nên đối diện ra sao: "Tôi nên thế nào trong hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan đó. Cứ lờ mọi chuyện đi như không có gì xảy ra để vui vẻ như trước đây thì tôi không làm được. Mà làm găng lên hoặc rời bỏ gia đình chồng thì tôi cũng không nỡ vì dù sao với tôi, gia đình chồng quả thực rất tốt... Nhưng bây giờ tôi, chồng tôi và mẹ chồng luôn có cảm giác ngượng nghịu, không thoải mái khi đối diện với nhau" - chị Hằng buồn rầu nói.
Theo PLXH
Vợ tôi làm chuyện 'động trời' trong đám tang bố chồng Trong những ngày đau buồn nhất với tôi, vợ lại dám làm chuyện 'động trời'. Sau đám tang bố, tôi đã viết đơn ly hôn vợ. Tôi chấp nhận cưới người vợ hiện tại cũng vì gia đình ép buộc. Bố mẹ tôi thậm chí đã từng dùng cái chết để buộc tôi chấp nhận cuộc hôn nhân này. Bởi, người mà bố...