Tôi nhận chiếc nhẫn kỷ niệm từ mẹ chồng, nhưng vẫn xin lại nhẫn cưới của mình
Tôi và anh yêu nhau gần bốn năm thì rục rịch chuẩn bị lễ cưới. Anh hơn tôi vài tuổi, nhưng tính tình khó hòa đồng nên không có công việc ổn định. Hễ làm ở đâu được một thời gian, bất đồng ý kiến với ông chủ là anh lại xin nghỉ.
Nhà anh thấy vậy, có lí do giục chúng tôi cưới sớm. Theo lời mẹ anh nói, đàn ông như anh phải có vợ con thì mới tu chí được. Cứ sống kiểu thanh niên như vậy thì đến già anh vẫn không nên thân. Công việc kiểm toán của tôi ổn định và lương cao, lại đến tuổi lấy chồng nên mọi việc được sắp xếp chu toàn.
Gia đình hai bên gặp gỡ, bàn bạc công chuyện rất chu đáo. Bố mẹ anh muốn lựa chọn địa điểm và đặt cỗ sang trọng vì nhà chỉ có một đứa con trai. Tuy nhiên, tôi và anh muốn làm gọn nhẹ, đơn giản nhưng vui là được. Vì thế, chúng tôi chỉ mời bạn bè và người thân, thêm vài mâm cơm khách.
Tôi lại đến tuổi lấy chồng nên mọi việc được sắp xếp chu toàn. (Ảnh minh họa)
Địa điểm tổ chức đám cưới tại nhà hàng ở ngoại ô thành phố. Vì giờ tổ chức đám cưới là buổi tối nên chúng tôi có cả một ngày dài để sắp xếp, bố trí đâu ra đấy. Sau khi tiếp đón lũ bạn thân, tôi định đi trang điểm sớm. Tuy nhiên, mấy cô bạn nằng nặc đòi xem nhẫn cưới trước vì tôi là đứa lập gia đình muộn nhất trong hội.
Tôi trở về phòng thay đồ, thấy mẹ anh đang lúi húi ở đó, có vẻ như đang tìm một vật trong túi xách của tôi. Rồi bà ấy bất chợt lấy hộp nhẫn ra, đánh tráo bằng một chiếc nhẫn khác. Tôi lên tiếng ngay lập tức làm bà ấy giật mình, đánh rơi chiếc nhẫn cưới của tôi xuống đất.
Video đang HOT
Tôi hỏi mẹ anh cho ra lẽ, thì nhận được câu trả lời “ngớ ngẩn” hết sức: “Mẹ định cho con chiếc nhẫn mà mẹ mua trước đây, đáng lẽ để tặng người cũ của mình. Mẹ muốn hai đứa yêu thương nhau như chuyện của mẹ khi xưa. Giờ hai đứa sắp thành vợ chồng, chắc không kiêng kỵ quá khứ chứ?”. Sau đó, mẹ anh dặn tôi không được tâm sự chuyện này với ai.
Tôi vô cùng bối rối, lắp bắp không nói nên lời (Ảnh minh họa)
Tôi vô cùng bối rối, lắp bắp không nói nên lời. Mẹ chồng “bày trận” khó đỡ thế này, tôi biết đáp lời sao cho bà khỏi phật lòng đây? Dĩ nhiên, trong hoàn cảnh của tôi, chẳng ai muốn nhận một kỷ vật từ cuộc tình đổ vỡ cả. Hơn nữa, chuyện của thế hệ trước sao lại gán vào hôn lễ của chúng tôi như vậy?
Tôi nhận chiếc nhẫn kỷ niệm từ mẹ chồng, nhưng vẫn xin lại nhẫn cưới của mình. Khi hôn lễ được cử hành, tôi đã không hành động như điều mẹ anh mong muốn. Thế nên, mới về làm dâu mà tôi đã bị mẹ chồng đối xử lạnh nhạt.
Tôi chọn làm thế là đúng hay sai đây các chị em? Nếu làm theo ý mẹ chồng, thì hôn nhân của tôi đâu còn vẹn nguyên ý nghĩa nữa. Có nên bộc bạch với chồng để được đồng cảm và tìm hướng giải quyết không?
Theo Afamily
Nhìn con riêng của chồng đánh con mình mà tôi bất lực không thể trách mắng được
Cái quan niệm "mẹ ghẻ con chồng" thật sự đáng sợ hơn tôi tưởng. Nhìn mặt con gái bị chính anh trai cùng cha khác mẹ đánh sưng vù, tôi chỉ biết ôm lấy con mà khóc cùng.
Khi quyết định làm vợ anh, tôi đã rất đắn do. Thứ nhất, nhà anh rất giàu có, mẹ anh lại khó tính, hà khắc với con dâu. Thứ hai, chồng tôi đã có một đời vợ và một đứa con trai riêng. Vì mẹ anh quá cay nghiệt mà vợ cũ anh không ở được, phải ly hôn. Con trai duy nhất của chị ấy bị mẹ chồng tôi giữ lại nuôi dưỡng. Không chỉ chồng tôi, cả nhà anh đều rất thương chiều đứa bé. Tôi sợ mình lặp lại bi kịch của vợ cũ anh. Nhưng khi đó, anh đã hứa hẹn rất nhiều. Vì yêu, tôi buông xuôi suy nghĩ, bước chân vào cửa nhà anh với vai trò vợ hai.
Đám cưới, con trai anh mới 10 tuổi mà đòi uống bia. Mọi người ngăn lại, nó lớn giọng nói: "Từ nay bố không cần con nữa, con muốn uống cho say chết đi". Thế đấy, ngay trong ngày trọng đại nhất đời tôi, con riêng của chồng đã phản kháng mạnh mẽ như vậy mà.
Vì đã chuẩn bị sẵn tinh thần đối phó với con riêng của chồng nên tôi cố gắng hết sức làm hài lòng nó. Sáng, tôi lo đồ ăn cho nó rồi mới đi làm. Nhưng nó chê bai đủ điều. Tôi mua bún bò, nó nói thèm phở tái. Tôi mua xôi, nó chê khô như cơm rang rồi không ăn. Tôi nấu ăn, nó cầm đũa lật tới lật lui rồi buông đũa chê không ngon mắt. Mẹ chồng tôi lại chiều cháu nên bảo tôi nấu ăn phải chú ý pha trộn nguyên liệu, nấu cho đẹp mắt, ngon miệng vào. Tôi tức lắm mà không thể nói được gì.
Vì yêu, tôi buông xuôi suy nghĩ, bước chân vào cửa nhà anh với vai trò vợ hai. (Ảnh minh họa)
Khi có bầu, tôi cũng chẳng vui vẻ là bao. Mang tiếng có chồng giàu mà tôi phải tự đi khám thai. Mỗi khi tôi báo ngày khám, chồng đều nói sẽ đưa tôi đi. Nhưng rồi tới lúc đi, con trai anh lại đòi ba chở đi học thêm, đưa đi chơi công viên, thế là anh bảo tôi tự đi. Có lần tôi buồn tủi quá, hỏi anh: "Tuấn là con trai anh, vậy đứa bé trong bụng em là gì của anh?".
Anh bình tĩnh nói rằng: "Hai đứa là con anh cả. Nhưng con chúng ta chẳng phải có đủ bố mẹ sao? Còn Tuấn chỉ có anh thôi nên anh không bỏ rơi nó được". Trên đường đi, tôi khóc sưng mắt. Cuối cùng, dù tôi có đối xử tốt với con anh thế nào thì vẫn chỉ là người dưng.
Hiện giờ, con tôi đã được 2 tuổi. Mối quan hệ giữa tôi với con riêng của chồng vẫn không chuyển biến nhiều dù tôi đã cố gắng hết sức. Thằng bé đang 13 tuổi, lứa tuổi nổi loạn nên càng chống đối tôi nhiều hơn. Tôi cố dịu dàng với nó, nó liền nói tôi đang có âm mưu gì đó mới dịu dàng như thế. Có lần tôi còn vô tình đọc được những lời cay nghiệt mắng chửi tôi trong vở học của nó.
Mối quan hệ giữa tôi với con riêng của chồng vẫn không chuyển biến nhiều dù tôi đã cố gắng hết sức. (Ảnh minh họa)
Nhưng mọi chuyện vẫn không khiến tôi buồn bằng cách đối xử của thằng bé với con tôi, cũng là em nó. Nó xem con bé như kẻ thù. Tôi biết, nó sợ con bé cướp mất bố nên mới tỏ thái độ như vậy. Tôi buồn mà không giận, không trách nó.
Cho đến khi nó tát con tôi một cái, sưng vù một bên mặt chỉ vì con bé nghịch ngợm xé mất một trang vở học của nó. Khi nghe con khóc thét lên, tôi chạy lên lầu. Nhìn má con, tôi giận quá định đánh nó. Không ngờ nó chạy xuống phòng mách nội.
Mẹ chồng tôi hầm hầm đi lên. Bà chỉ tay mắng tôi là đồ mẹ ghẻ, không biết thương con chồng. Tôi bất lực chỉ biết ôm con bé về phòng ngồi khóc. Tôi mệt mỏi quá. Sống trong gò bó, làm dâu mẹ chồng, làm dâu cả con riêng của chồng thật sự là một gánh nặng quá lớn. Từ lúc có chồng, tôi chưa được một ngày vui vẻ. Tôi có nên cắt đứt những gánh nặng đó để sống cho chính mình và con không?
Theo Afamily
Mẹ chồng nhờ cơm nước hộ vì bận vụ mùa, con dâu bầu 7 tháng trốn về nhà ngoại nghỉ ngơi và cái kết Gần tháng sau Thy mới về, nhà chồng đã xong đợt bận rộn, Thy thở phào nhẹ nhõm. Cuối tuần chồng Thy về, bố mẹ chồng gọi 2 vợ chồng cô đến nói chuyện... Sau khi kết hôn, vì có bầu ngay mà chỗ làm lại xa nhà chồng nên Thy bàn với chồng xin nghỉ làm, sau này con cứng cáp lại...