Tôi ngồi ngoài khách sạn chờ chồng và bồ hú hí hai tiếng liền
Tôi nghĩ thà sống một mình làm lụng nuôi con có lẽ sẽ tốt hơn. Nhưng khi hỏi con thích sống với ai, con nói thích ở với ba và mẹ.
ảnh minh họa
Đã 2 năm nay tôi biết chồng thay đổi rất nhiều, cũng biết anh có người phụ nữ khác, chỉ là không muốn tìm hiểu sâu, sợ biết được sự thật càng đau. Cứ nghĩ mình cố gắng chịu đựng, chăm sóc gia đình tốt thì chồng sẽ suy nghĩ lại và tự quay đầu, không ngờ càng ngày chồng càng bỏ bê gia đình, con cái. Ngày nào anh cũng đi tới khuya, về nhà nếu chuyện gì không vừa lòng là anh sẵn sàng chử.i bới, thậm chí đán.h đậ.p tôi. Đến lúc này tôi không chịu nổi và quyết định tìm ra sự thật. Chỉ một ngày theo dõi tôi đã phát hiện chồng vào khách sạn với một người phụ nữ lớn hơn anh khoảng 5 tuổ.i. Tôi đã ngồi đợi chồng 2 tiếng đồng hồ dưới khách sạn mà lòng đau như cắt, nghĩ chỉ còn cách l.y hô.n thôi.
Khi chồng bước xuống nhìn thấy tôi, anh chỉ nói vào đó nghỉ ngơi vì mệt và bỏ đi, để lại tôi với cô người tình ở đó. Người tình của anh thấy tôi nên sợ quá chạy lên phòng trốn, thực sự lúc đó tâm trạng tôi không biết như thế nào nữa, quá hụt hẫng, còn chồng khi ra khỏi khách sạn thì gọi kêu tôi về và còn chử.i tôi ghen tuông này nọ. Tôi nói có cần gửi hình anh chở người ta vào khách sạn không? Anh lúc đó mới sợ và xin tôi tha thứ. Giờ tôi đã gửi đơn ra tòa xin l.y hô.n đơn phương nhưng chồng ngày nào cũng năn nỉ, hứa không bao giờ tái phạm.
Tôi không biết phải làm sao khi hai đứa con còn nhỏ, ngày nào cũng suy nghĩ và cố gắng quên nhưng không thể. Tôi nghĩ thà sống một mình làm lụng nuôi con có lẽ sẽ tốt hơn. Nhưng khi hỏi con thích sống với ai, con nói thích ở với ba và mẹ. Tôi phải làm sao, liệu tha thứ cho chồng rồi tôi có được hạnh phúc không? Hay tôi cứ chịu đựng để hy sinh cho con? Thực sự tôi rất rối, xin các bạn hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Phununews
Hoảng loạn khi bố chồng đòi giúp chồng tôi làm ...
Thú thực với mọi người, thời gian vừa qua tôi đang bị vấn đề tâm lý vô cùng lớn sau hai lần bố chồng cứ nhất quyết muốn làm chuyện ... giúp chồng tôi.
Tôi mới lấy chồng hồi trước Tết vừa rồi, cụ thể là tháng 10. Anh làm trong lĩnh vực du lịch, công việc chủ yếu là hướng dẫn những đoàn khách nước ngoài sang công tác đi thăm quan một số địa điểm thắng cảnh tại Hà Nội. Còn tôi là một nhân viên kế toán.
Sau hơn 2 năm yêu nhau, tôi và anh quyết định đi tới hôn nhân. Lần đầu anh đưa tôi về ra mắt bố, tôi cực kì có thiện cảm với ông. Ông thân thiện, gần gũi và đặc biệt rất quan tâm tới những sở thích ăn uống của tôi. Tôi nể phục bởi ông chẳng quản ngại khó khăn mà "gà trống nuôi con" từ khi anh còn bé xíu. Anh cực kì tôn trọng bố và luôn nhắc nhở tôi phải lễ phép và chiều theo những sở thích của người già.
Video đang HOT
Bố mẹ tôi thì có phần không hài lòng vì nghĩ rằng có lẽ tôi sẽ vất vả vì là người phụ nữ duy nhất trong nhà, phải gánh vác nhiều công to việc lớn mỗi lần có cỗ bàn, đình đám. Thế nhưng, tôi phải nhiều lần giải thích rằng bố chồng con rất đảm đang, ông luôn tận tình chỉ dạy cho con từng bước... Cuối cùng, tôi cũng nhận được sự chấp thuận của bố mẹ.
Do đặc thù công việc, sau 3 ngày tổ chức đám cưới, tôi và anh phải trở về Hà Nội sinh sống. Do là những người làm công ăn lương bình thường, tiề.n tích góp cũng chưa được nhiều nên vợ chồng tôi chỉ dám thuê một căn chung cư nhỏ, 1 phòng ngủ và phòng khách đồng thời là khu nấu ăn. Anh luôn dặn dò rằng "vợ chồng mình gắng tiết kiệm, mua một ngôi là lớn hơn rồi đón bố lên ở cùng". Tôi tán thành ý kiến của anh.
Thế nhưng, tôi gặp phải bế tắc và luôn bất đồng quan điểm này với chồng kể từ lần bố chồng lên chơi, ở lại 2 hôm.
Hôm đó, chồng tôi vướng đoàn khách Nhật, họ muốn đi Tràng An nên yêu cầu chồng tôi đi cùng 2 ngày. Lại đúng dịp bố chồng lên chơi. Anh có ý định từ chối dẫn tour lần này vì muốn cả hai vợ chồng dẫn bố đi thăm thú Hà Nội. Thế nhưng, bố chồng nhất quyết giục giã "Con cứ đi làm việc của con đi, bố không đi chơi lúc này thì đi lúc khác. Với lại có vợ con ở nhà, cuối tuần nó dẫn bố đi chơi cũng được". Được bố giục giã cộng thêm sự đồng tình của tôi, anh đồng ý dẫn tour này. Tôi chẳng nào ngờ rắc rối cũng bắt đầu từ đó mà ra.
Tối hôm đó, sau khi ăn cơm, tôi ngỏ ý muốn dẫn bố đi dạo dưới tòa chung cư cho thoải mái nhưng bố nói không cần thiết và muốn ở nhà nghỉ ngơi. Hai bố con tôi ngồi xem tivi và nói chuyện. Những câu chuyện phiếm rất bình thường về chồng tôi khi còn nhỏ cho tới lúc đi làm đều được bố kể hết. Rồi bố kể đến chuyện mẹ chồng tôi mất đã lâu.
Bất giác ông tiến gần hơn tới tôi rồi nói:
"Mẹ con mất đã lâu, thú thực bố cũng đã nghĩ tới chuyện đi bước nữa nhưng không đành. Phần vì phải lo cho thẳng Tuấn ăn học, phần vì nhà nghèo nên cũng chẳng ai đoái hoài. Thế nên... thực sự bố thấy... bố rất thèm cái cảm giác ấy... Nay chồng con không ở nhà... hay để bố giúp...".
Nói rồi, bố chồng tôi như một con mãnh thú thực sự, tiến gần rồi ôm chầm lấy tôi. Vì quá hoảng sợ nên tôi đẩy ông ra xa, đẩy ông ngã khụy, hoảng sợ và hét lên.
Vì sợ tôi làm ầm ĩ nên ông dừng lại. Chưa kịp định hình và cũng không thể nói gì hơn ngoài cảm giác kinh sợ đó. Tôi chỉ nói: "Con đi ngủ trước đây!". Thế rồi tôi chui tọt vào phòng và đóng cửa lại, nằm im nghe nhịp tim mình đậ.p.
Nằm được một lúc nhưng không thể nào ngủ được, tôi bỗng nghe thấy bước chân chầm chập, là bước chân của ông ấy đang tiến dần tới cửa phòng tôi.
Bỗng có tiếng gọi vọng vào: "Thu con, con ngủ chưa, bố có chuyện muốn nói".
Tôi nằm im không dám thở và cũng không nói gì.
Ông tiếp tục gõ 3 tiếng vào cửa. Tôi giả vờ như không nghe thấy gì và tiếp tục im lặng.
Cái chốt cửa, cái chốt cửa bỗng rung lên. Chắc chắn có bàn tay nào đó đang cố gắng dùng tất cả mọi sức lực để làm bung nó. "Lạy chúa! Lạy chúa! Hãy cứu con, đừng cho ông ta bước vào phòng", tôi gần như phát khóc cầu lạy.
Một hồi lâu không phá được cánh cửa phòng đó, bước chân lặng lẽ đi ra xa dần. Cả đêm đó tôi nằm im lìm, không thể chợp mắt và cầu mong trời sáng, chồng tôi mau về.
Mãi tới sáng, vừa thiếp đi được một lúc, tôi nghe tiếng chồng mình về tôi tỉnh giấc.
Anh gõ cửa và gọi tên tôi.
Nhanh như chớp, tôi vội lao ra mở và ôm chầm lấy anh. Mắt rưng rưng khóc.
- "Ô! Sao kỳ thế", anh ngạc nhiên hỏi.
Đối diện với tôi chính là khuôn mặt ông bố chồng đáng sợ đêm qua. Lấy lại bình tĩnh, tôi buông chồng ra rồi nói: "Không sao anh à, chỉ là... chỉ là em nhớ anh quá".
Sau lần đó, mỗi lần gọi điện về hỏi thăm sức khỏe ông, tôi chỉ dám nói vài ba câu rất to rồi cúp máy, bởi tôi sợ, tôi sợ cái cảm giác đối thoại với ông lại làm tôi nghĩ tới những sự việc đêm hôm đó.
Chuyện chưa dừng lại, những điều đáng sợ tiếp tục vây quanh tôi.
Tết vừa rồi, chồng tôi quyết không đi du lịch đâu mà sẽ về nhà ăn Tết cùng với bố. Tôi đã lấy hết can đảm, bỏ qua mọi chuyện để có thể có một Tết trọn vẹn ở nơi mà anh đã sinh ra và lớn lên. Thế nhưng, mọi việc lại chẳng được vẹn tròn.
Mùng 3 Tết, chồng tôi đi ăn nhậu với bạn cấp ba tới tận 9h tối chưa về, thế nên tôi xin phép bố chồng đi ngủ trước. Nghĩ đang ở nhà nên cũng chẳng thể có chuyện gì không hay cộng với việc phải chờ chồng về nên tôi không chốt cửa phòng.
Đang nằm ngủ chưa sâu giấc, tôi thấy tiếng cửa phòng mở ngỡ là chồng nên vẫn nằm im ngủ tiếp nào ngờ thấy ai đó âm chầm lấy tôi, lật tung chăn rồi... hung hãn như loài thú ăn mồi. Dưới ánh sáng mờ của bóng đèn ngủ, tôi chợt nhận ra người đó là bố chồng của mình.
Quá hoảng loạn, tôi vùng vẫy mãi mới thoát ra được. Tôi vụt chạy ra ngoài sân rồi đi ra phía cổng. Đứng dưới bóng tối, chân tay run cầm cập cứ ngỡ như vừa thoát khỏi lãnh địa của tử thần. Đúng lúc đó chồng tôi đi nhậu về. Trong cơn say, anh ngà ngà nên không phát hiện ra khuôn mặt tái mét của tôi.
Tôi nói đang đứng đợi anh về và muốn anh đưa đi chơi quanh làng vì không dám đối diện với bố chồng lúc đó.
Ngay trong sáng mùng 4 Tết, tôi nói có công việc gấp bên nhà ngoại nên xin phép về sớm. Anh và tôi thu xếp hành lý, bố chồng tôi cũng nhẹ nhàng đon đả, mặc nhiên như chưa có chuyện gì xảy ra vào đêm qua.
Chuyện đã xảy ra nhiều tháng nay, nhưng trong tâm trí tôi luôn cảm thấy bất an với ông bố chồng đáng sợ đó. Tôi không dám nói với chồng cũng chưa biết tâm sự cùng ai để có thể giải đáp những vướng mắc này. Xin mọi người hãy giúp tôi.
Theo Một Thế Giới
Phát hiện bí mật đau lòng sau lần xếp đồ cho chồng Em đang tưởng tưởng vợ chồng mình ở phòng vip trong khoang tàu vip đây! Chắc cảm giác lạ lắm anh nhỉ!" Tôi lấy chồng hơn mình 12 tuổ.i, khi ấy tôi mới có 23 tuổ.i, vừa tốt nghiệp đại học. Ai cũng bảo tôi lấy chồng già thì được yêu thương, chiều chuộng ghê lắm. Còn tôi thì không vì thế mà...