Tôi n.goại t.ình vì chồng sống c.hết không chịu ký đơn li hôn
Tôi cũng không biết anh níu kéo cuộc hôn nhân này làm gì nữa, nhưng tôi thì đã khô kiệt cảm xúc và chán lắm rồi.
Đến tận giờ phút này tôi vẫn luôn nghĩ, sai lầm lớn nhất của cuộc đời mình là lấy người mà tôi không yêu. Tôi gật đầu lấy anh cũng chỉ vì bố mẹ tôi thích, vì nhà anh môn đăng hộ đối, và anh có công việc tốt, kiếm ra nhiều t.iền.
Mặc dù vậy, nhưng chồng lại yêu tôi thật lòng, anh chăm sóc, quan tâm và đối xử rất tử tế với tôi. Có thời điểm trước khi diễn ra đám cưới, tôi cũng nghĩ hay là hủy hôn, vì tôi thấy trong lòng mình hoàn toàn nguội lạnh. Nhưng rồi sau đó lại chặc lưỡi, thôi thì tìm được người yêu mình, lại có kinh tế, như vậy là ổn rồi, chẳng phải đã quá đủ cho một cuộc hôn nhân.
Nhưng rồi cuộc hôn nhân với tình yêu không trọn vẹn nhanh chóng xảy ra mâu thuẫn. Anh vì yêu tôi nên ghen tuông, kiểm soát, tôi vì không yêu anh nên thấy vậy rất khó chịu, mất tự do. Anh vì yêu tôi nên luôn quan tâm tôi, mong tôi cũng ngọt ngào với anh như vậy, nhưng tôi không làm được, bởi trong lòng tôi không muốn.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Cứ như thế, hai đứa đi cạnh nhau, cuộc song hành đầy chán nản và mỏi mệt. Ngay cả khi tôi sinh con, cuộc sống vẫn không có gì cải thiện. Tôi chán lắm, chẳng muốn nói gì, cũng chẳng cười, chỉ hay cáu kỉnh, gắt gỏng, đá thúng đụng nia. Người ta nói không ưa thì dưa có dòi cũng chẳng sai. Tôi thấy phiền phức bởi tình yêu của chồng.
Khi con tròn 3 t.uổi, tôi nói muốn l.y h.ôn, chồng không đồng ý, anh khóc lóc, níu kéo, còn dọa t.ự t.ử nọ kia. Bảo xin hãy cho anh thêm thời gian, nhất định sẽ làm tôi yêu anh. Bố mẹ tôi biết chuyện, c.hửi bới tôi không ra gì, còn nói tôi mà cứ thế, ông bà sẽ từ mặt. Sướng không muốn còn muốn gì nữa.
Thế rồi trong chuỗi ngày nhạt nhẽo, buồn bực ấy, tôi vô tình gặp lại một anh bạn ngày trước từng theo đuổi. Đến giờ anh vẫn chưa lấy vợ. Tôi và người đó nhanh chóng kết thân lại, gặp gỡ hẹn hò, thu thực anh như làn gió mới thổi vào cuộc sống ngột ngạt của tôi. Chúng tôi v.ụng t.rộm với nhau, và say mê nhau như điếu đổ.
Tôi không định che giấu mối quan hệ sai trái này. Tôi muốn chồng tôi biết để anh chấp nhận l.y h.ôn. Tôi cũng chẳng biết sau đấy tôi sẽ thế nào, vì thú thực, tôi không có ý định tái hôn với người tình bây giờ, chỉ là tôi muốn được giải thoát khỏi cuộc hôn nhân này, thế thôi.
Tôi làm vậy có ích kỷ và tàn nhẫn quá không? Dù sao chồng vẫn yêu thương tôi thật lòng, nhưng để tiếp tục cuộc hôn nhân không tình yêu này, tôi thấy khó khăn quá. Xin hãy cho tôi lời khuyên?
Theo PNVN
Khi niềm tin dành cho nhau đã mất, chẳng còn lí do gì để tình yêu tồn tại!
Sống giữa nhân gian này, chẳng ai có thể sống nổi nếu cứ mãi dại khờ "sống chết" chỉ vì một niềm tin.
Niềm tin một khi đã mất dù ta có cố gắng để níu kéo nó cũng chẳng bao giờ được trở về lành lặn. Trong tình yêu, niềm tin như sức mạnh để duy trì một mối quan hệ vững bền, dẫu có trải qua muôn trùng khó khăn, thử thách khi vẫn còn niềm tin tình yêu ấy vẫn mãi sống mãnh liệt.
Khi bắt đầu một tình yêu chân thành, người ta thường bị những rung động của cảm xúc che mờ đi lý trí, chẳng vậy mà niềm tin cứ thế trao cho nhau một cách nhẹ nhàng, chẳng nhỏ mọn, tính toán; Rồi niềm tin ấy cứ thế lớn dần lên từ chính tình yêu thương, vun đắp của hai người. Niềm tin thì dễ trao, nhưng để nó đủ bền và đủ sức chịu đựng trước những giông tố của cuộc đời thì chẳng có một ai có thể vun đắp lên ngày một, ngày hai.
Chẳng có phụ nữ nào đủ mạnh mẽ để tiếp tục tin tưởng người mình yêu thương thêm một lần nào nữa một khi đã bị lừa dối. Dù có cố gắng để tha thứ, bao dung nhưng họ chẳng thể nào lấy lại được niềm tin của một thủa ban đầu.
Khi yêu, ai cũng đã từng có một khoảng thời gian đẹp, mơ mộng về cái kết có hậu của một mối tình, đã từng sống c.hết "thề non hẹn biển". Đã từng nghĩ họ là tất cả, là lí do để tiếp tục tồn tại trong cuộc sống. Nhưng lòng người có những lúc thật bạc bẽo, một ngày nào đó người ta lại dửng dưng, bỡn cợt trước những hẹn thề, cũng chẳng còn nhớ hay thiết tha về những tháng ngày đầy ắp thương yêu.
Chúng ta cũng đừng trách ai, ví đó mới chính là lẽ sống! Sống giữa nhân gian này, chẳng ai có thể sống nổi nếu cứ mãi dại khờ "sống chết" chỉ vì một niềm tin.
Mất niềm tin, tình yêu như một "đứa trẻ lạc" luôn thổn thức chẳng biết đi về đâu, một khi niềm tin đã mất cũng chính là lúc mối tình bắt đầu rạn vỡ.
"Niềm tin giống như một tờ giấy, một khi đã nhàu nát thì không thể hoàn hảo thêm một lần nào nữa". Tình yêu có dù lớn thế nào cũng chẳng thể nào chấp nhận hay tha thứ cho mọi lỗi lầm. Niềm tin đã đổ vỡ nếu có cố gắng xây dựng lại cũng chẳng đủ bền để cả hai nắm tay nhau đi tận cuối con đường.
Khi đã không còn niềm tin cho tình yêu của mình, hãy nhẹ nhàng buông tay, đừng mãi ngu ngốc sống trong sự dằng xé của sự phản bội hay khóc cạn nước mắt nuối tiếc cho một mối tình; Đừng nặng lòng thương yêu để lòng tin lại tiếp tục bị giẫm đạp.
Giữa thế gian này, có biết bao nhiêu người đang sống khốn khổ trong tình yêu đã không còn niềm tin. Phụ nữ suy cho cùng vẫn chỉ là người đàn bà yếu đuối, đứng trước một mối tình phản bội họ cũng chẳng thể nào mạnh mẽ để mà vứt bỏ. Khi niềm tin dành cho nhau đã mất chẳng còn lí do gì để tình yêu tồn tại, phụ nữ hãy dứt khoát với chính mình đừng cho kẻ khác cơ hội tiếp tục chà xát lên vết thương lòng thêm một lần nào nữa.
Theo GĐVN
Sợ hãi trước hành động của vợ sau khi bị tôi từ chối có thêm một đứa con Một lát sau, vợ tôi đem ra tờ đơn li hôn đã có sẵn chữ kí của cô ấy cùng bản siêu âm thai. Quá tức giận, tôi tát vợ một cái trời giáng rồi xé tan đơn li hôn. Trước khi đến với vợ hiện tại, tôi đã từng có một người vợ và một đứa con gái 3 t.uổi. Vợ tôi...