Tôi ngoại tình để tìm kiếm hạnh phúc đời mình
Hôn nhân trở thành căn phòng tù đọng và đầy tăm tối. Chồng đã không còn là anh của ngày xưa, chúng tôi mỏi mệt khi cứ gồng mình như thế.
Chúng tôi cưới nhau đã được 10 năm. Những năm đầu đời với những vất vả lo toan gồng gánh… Đã có những khoảng thời gian dù nghèo khó, vợ chồng trẻ vo véo từng đồng một, mua thức ăn cũng phải đắn đo. Cuộc sống dù thiếu thốn vật chất nhưng vợ chồng tôi vẫn thấy hạnh phúc, hạnh phúc thật bình dị nhất khi tôi cảm nhận được tình yêu của anh.
Có những đêm tôi không sao ngủ được vì thương chồng cặm cụi làm việc đến tận khuya, rồi tờ mờ sáng hôm sau lại thấy anh thức giấc viết tiếp. Tôi không hiểu công việc của anh lắm. Nhưng tôi biết anh đang tằn tiện cho mình vào khuôn khổ vì: “Anh sợ vợ mình, con mình không được bằng người ta”.
Thương anh, tôi cũng quanh quẩn ngắm nhìn chồng dành chút thời gian ít ỏi cưng nựng con, tôi đi làm về nấu cho anh bát canh thật ngon, chăm sóc con thật tốt và thỉnh thoảng nằm đêm thủ thỉ động viên:
- Chúng mình cùng cố, ông trời sẽ không phụ người chăm chỉ đâu, anh nhỉ!
Ảnh minh họa
Thời gian cứ thế trôi đi, cho đến năm 2011 do năng lực và có tài ngoại giao, chồng được cân nhắc lên làm sếp. Với sự chăm chỉ và nỗ lực hết sức vốn có, anh luôn vượt mức chỉ tiêu mà cơ quan giao cho.
Đồng lương của anh và tôi bắt đầu khấm khá, chúng tôi để dành. Vay mượn thêm, sau 2 năm phấn đấu ở vị trí sếp… anh quyết tâm ra ngoài mở công ty riêng kiếm sống. Từ đây vận thế tiền tài của anh thay đổi. Và vận thế hạnh phúc gia đình chúng tôi cũng dần đi vào ngõ vắng.
Anh trở thành một giám đốc công ty và sự nghiệp lên vù vù, công ty ngày một phát triển, anh đi nhiều hơn, giao lưu nhiều hơn (trong Nam, ngoài Bắc, châu Âu, châu Á). Chỉ 1 vài năm sau, cuộc sống của chúng tôi chuyển thành thượng lưu từ bao giờ cũng không rõ.
Từ đây, anh bắt đầu thay đổi, sống vì anh hơn? Anh vứt đống tiền cho vợ con rồi ngang nhiên sống cho bản thân mình, cho đam mê, cho khát vọng của mình.
Video đang HOT
Anh bắt đầu ngoại tình trước sự chứng kiến nhiều người nhưng vẫn như chưa hề có chuyện gì xảy ra với mẹ con tôi. Còn nhớ, ngày nghe tin anh có bồ mà sét đánh ngang tai… tôi hồ nghi tất cả sau dần cũng dần hòa mình quên lãng.
Người tình của anh ngang nhiên nhởn nhơ trước mặt chào tôi bằng một thứ giọng điệu đầy chua chát còn tôi vì không muốn mất anh nên phải dịu ngọt.
- Chào em,…. (rồi cười thật dịu)
Sau thời gian giông bão ấy, chúng tôi bắt đầu có những khoảng cách rõ rệt: Ít nói chuyện hơn, qua loa hơn, chồng chẳng về tối bao giờ, tôi và con thường ăn uống nhà hàng hoặc để con ở nhà cho giúp việc và gia sư tôi đi tiệc tùng với bạn bè.
Ảnh minh họa.
Không chỉ với 1 mà rất nhiều người, tôi đau lòng nhưng mãi cũng thành quen. Mỗi khi buồn tôi lại lao đầu vào may mặc, tiệc tùng, gặp gỡ. Dần dần tôi thấy mình khinh bỉ anh. Nhưng thói quen vợ chồng cùng với đứa con gái bé bỏng nên tôi tôi không lỡ đập tan thứ hạnh phúc giả tạo ấy.
Tôi ăn mặc hở hang hơn, quyến rũ hơn… và tất nhiên để vui với đời, để thị uy thiên hạ, chứ chẳng còn ao ước dành cho anh nữa. Vì dù có ngọt ngào thì tôi biết sau lưng tôi anh cũng đã phản bội rất nhiều.
Tôi quen và bắt đầu cặp kè với một cậu trai trẻ tên D. kém tôi 5 tuổi. Hấp dẫn và đầy nỗ lực, bằng một tình yêu chân thực, thứ mà tôi thấy ở chồng cách đây 10 năm về trước.
Những lần lén lút và mê say, tôi thấy mình được sống trong thứ hạnh phúc của thời xưa cũ. 35 tuổi, tôi lao vào con đường tội lỗi của ngoại tình, tình yêu. Tôi biết mình sai, tôi biết vợ chồng tôi chẳng còn gì để níu giữ nhau nữa. Và tôi yêu D. – thứ tình yêu không bền vững nhưng không đủ can đảm nên chỉ có thể cặp kè.
Nhiều lúc nằm đêm một mình ôm cin, tôi nghĩ, tôi có nên rũ bỏ sạch sành, rũ bỏ chồng, rũ bỏ quá khứ để chạy theo thứ cảm xúc hèn hạ của mình không? Đó cũng là cách tôi giải thoát cho chồng cơ mà.
Hay tôi cứ là vợ anh, anh cứ là chồng của tôi trên danh nghĩa. Chúng tôi vẫn cố tôn trọng nhau ở sự tình nghĩa qua nét mặt bề ngoài, còn mỗi người có một thế giới riêng bên trong.
Lựa chọn nào phù hợp với tôi bây giờ?
Nghĩ về những người bạn tôi như Ly, Hương… chúng không quá giàu sang như tôi nhưng cuộc sống bình yên hạnh phúc, chồng ngoan vợ đảm. Tôi ngồi trên đống tiền mà thấy tủi phận đời mình.
Theo Phunuonline
Nhìn mặt gã chồng bố mẹ tìm cho tôi nghĩ đời mình thế là hết, ai dè lấy về 1 bước lên tiên
Sau hôm đó anh ta lấy số tôi, bố mẹ cứ thay nhau nói thế này: "Nó được đấy, có học thức công việc lại ổn định rất xứng với mày. Lấy đi con à, ế sưng ế sỉa rồi đừng có mà bày đặt kén chọn". Tôi nghĩ: "Đời mình thế là coi như chấm hết" và rồi...
Từ ngày ra trường tôi chỉ biết lao vào kiếm tiền và hi sinh hết mình vì công việc. Tôi cũng chẳng buồn tìm kiếm người yêu sau cái lần chia tay người yêu mà tôi đã gắn bó trong 3 năm ấy. Tôi mất niềm tin vào đàn ông, đúng vậy mất hoàn toàn.
Ở cái tuổi gần kề 30, bố mẹ tôi xem tôi là quả bom nổ chậm, ông bà cứ như ngồi trên đống lửa vì chưa tống được cô con gái ra khỏi nhà. Trong khi ở quê mấy em 94, 95 đã có con bế rồi. Tôi cứ đủng đỉnh chẳng tha thiết lấy chồng.
Thế rồi thời gian đó bố mẹ nhất quyết bắt tôi về quê. Ông bà mai mối tôi cho 1 anh con trai của ông bạn tôi. Tôi từ chối không chịu về, nhưng bố tôi nói: "Nếu mày không về tao từ mặt luôn". Thế rồi hôm đó tôi xin nghỉ phép 2 hôm về nhà theo ý nguyện của ông bà.
Tại sao bố mẹ cứ xem con là bom nổ chậm vậy (Ảnh minh họa)
Khỏi phải nói ông bà vui mừng hớn hở thế nào, đúng 7 giờ tối ông bạn của bố tôi đưa cậu con trai cũng ế ẩm chẳng kém cạnh con gái rượu của bố mẹ tôi qua nhà tôi chơi. Vừa nhìn mặt tôi đã chẳng có cảm tình rồi, con trai gì đâu mà đeo cái kính cận dày cộm, đã vậy còn khá thấp, mặt thì thỏ thẻ ngại ngùng như con gái. Tôi tự nghĩ: "Nhìn thế này ế là đúng rồi, tôi còn hơn anh chán. Chỉ là tôi không thích lấy người ít tuổi hơn thôi, còn con trai ít hơn tôi 1 vài tuổi có đầy".
Sau hôm đó anh ta lấy số tôi, bố mẹ cứ bơm vào: "Nó được đấy, có học thức công việc lại ổn định rất xứng với mày. Lấy đi con à, ế sưng ế sỉa rồi đừng có mà bày đặt kén chọn".
Thôi xong, cuộc đời tôi như chấm hết, tôi và lấy anh ta thì đúng là không còn gì để nói. Tôi chỉ muốn bỏ đi khỏi nhà ngay trong đêm. Nhìn cái mặt lão ta tôi đã không ưa rồi, giờ còn bắt lấy thì đúng là cuộc đời mình sẽ tan nát. Tôi nhất quyết từ chối, nhưng lần này bố mẹ lại nói: "Lần này không có chuyện xem cho vui đâu, hai nhà đã bàn luôn chuyện cưới xin rồi, vậy nên mày đừng có mà trốn". Tôi khóc lóc tuyệt vọng, tự dưng tôi thấy ghét bố mẹ mình lắm.
Sau hôm đó anh ta có nhắn tin hỏi han quan tâm nhưng tôi chẳng buồn nhắn lại. 3 tháng sau bố mẹ bắt tôi cưới chồng thật, anh ta cũng không phản đối. Lúc này tôi mới miễn cưỡng nói chuyện, thậm chí tôi còn nghĩ rằng lấy về ít hôm tôi sẽ lấy cớ ly hôn sống độc thân cho sướng.
Sau khi cưới, chồng bảo muốn cho tôi một bất ngờ. Tôi cũng chẳng mặn mà gì, cười cho qua chuyện. Nhưng rồi hôm tôi đi làm về, tôi làm ở Hà Nội còn chồng làm ở Hải Phòng. Anh đến cơ quan đón tôi, anh đưa tôi đi ăn. Thú thực đó là lần đầu tiên tôi thấy ấm áp như vậy khi bên chồng. Anh hỏi tôi mặc váy thế có lạnh không? Rồi anh cởi áo khoác choàng lên người tôi khi tôi vừa ngồi xuống bàn ăn. Tôi dần thấy đỡ ghét lão ta hơn rồi.
Thú thực tôi đứng hình vài giây, lòng có chút cảm động. Tôi để yên chiếc áo trên người như vậy. Ăn xong anh bảo: "Anh biết em chưa thực sự thích anh, mình là vợ chồng nhưng vẫn xa cách. Em còn chưa chịu động phòng dù đã lấy nhau 2 tuần. Em không thích nên anh cũng không dám ép em". Tôi cúi mặt xuống, tự dưng thấy thương thương người ấy nhưng nếu tôi đã không thích thì không được ai chạm vào. Cưới xong được nửa tuần tôi lấy cơ cơ quan có việc nên tôi lên Hà Nội đi làm luôn, cuối tuần tôi mới về nhà, khi tôi chưa về thì anh đã lên đây.
Trời đất đây là ông chồng ngố của tôi ư? Anh thật biết cách làm tôi bất ngờ đấy (Ảnh minh họa)
Anh ngập ngừng rồi nói, anh xin chuyển công tác lên đây để được gần tôi. Lúc đó tôi thực sự thấy sợ hãi, tôi không muốn sống cùng anh ta chút nào nhưng chẳng hiểu sao tôi lại im lặng. Tối đó anh nắm chặt tay tôi rồi nói: "Anh đưa em đến chỗ này chút nhé".
Tôi khá bất ngờ khi nơi anh đưa tôi đến là 1 căn hộ chung cư rộng gần 70 mét vuông. Nó chưa hoàn thiện hẳn nhưng về cơ bản đã xây thô xong. Chồng tôi ngại ngùng nói: "Sau này mình sống ở đây em nhé, em... anh và cả con chúng ta nữa".
Tôi nghĩ bụng: "Sao lão này giỏi vậy, mua được cả chung cư rồi đã vậy còn rất lãng mạn nữa. Anh ấy khác hẳn chàng trai mặt ngố, e thẹn khi đến nhà mình ra mắt". Tôi khẽ gật đầu, đêm đó anh ngủ lại phòng trọ của tôi, dĩ nhiên chúng tôi vẫn chưa làm gì nhau. Sau hôm đó tôi mở lòng hơn chẳng phải vì căn hộ chung cư đó vì thú thực vốn tôi góp được cũng không ít mà tất cả là do tôi thấy anh ấp áp hơn tôi nghĩ. Tuy anh không đẹp trai nhưng lại có trách nhiệm và cũng giỏi nữa. Đặc biệt khi đã là vợ chồng anh quan tâm tôi từng chút một.
Và giờ đây khi đã lấy nhau được 5 tháng, chúng tôi đã là vợ chồng thực sự, ý thôi là đã ngủ chung ăn chung. Tôi thấy mình vui vẻ mỗi ngày, đó là dấu hiệu của sự hạnh phúc phải không các bạn. Tôi bắt đầu thấy yêu người đàn ông ấy, tôi thích sự nhẹ nhàng thỏ thẻ của ông chồng mình. Giờ tôi thấy không còn ghét bố mẹ vì đã ép duyên tôi nữa mà đổi lại tôi thấy mình cần cảm ơn họ.
Theo Một Thế Giới
Người chị họ hiến đời mình để biến tôi thành đại gia Nhìn chị thoi thóp trên giường bệnh, mạng sống chỉ còn tính bằng ngày bởi căn bệnh thế kỷ. Tôi chỉ biết kêu trời, bấy nhiêu năm chị tôi lăn lộn ở các quán bar, vũ trường để lấy tiền nuôi em rồi kết cục như thế này ư? Tôi có người chị họ, nhưng trong tâm khảm, tôi coi chị như mẹ...