Tôi ngã quỵ khi chồng đăng ảnh nóng với gái trẻ lên Facebook
Thấy chồng đăng ảnh lên facebook với một cô gái trẻ đầu óc tôi choáng vang không tin vào mắt mình, tôi không ngờ mình bị lừa dối bao lâu nay.
Tôi năm nay 32 tuổi, ở Vĩnh Phúc, lấy chồng cách đây 8 năm. Vợ chồng tôi đã có với nhau hai đứa con gái. Tôi hiện vẫn đang ở nhà chăm hai con nhỏ, còn chồng tôi đi làm ăn xa.
Do công việc đồng áng vất vả tôi già đi nhanh chóng và không còn được xinh đẹp như xưa. Chồng tôi từ khi sinh đứa đầu đã lên Hà Nội làm thuê. Anh mới đầu xin vào làm cho một công ty xây dựng, từng bước được cất nhắc lên làm đội trưởng và rồi, sau 8 năm đã là chủ thầu thành đạt.
Tiền càng nhiều anh càng ít về thăm vợ con, có khi một tháng anh mới về được một lần, con tôi nhiều khi cứ hỏi bố đâu mà tôi không biết phải trả lời thế nào.
Nghĩ anh làm xây dựng vất vả nên tôi vẫn động viên anh đi làm mà không oán thán, kêu ca. Chỉ đến khi đứa em họ nhà chồng về quê vội vã chạy sang mách chị dâu chuyện anh trai gái trên đó, tôi mới ngã ngửa.
Đứa em họ hỏi tôi rằng “Chị có dùng Facebook không?”. Tôi ú ớ chả hiểu Facebook là cái quái gì. Cả năm ở nhà chăm con, mở mắt ra là vệ sinh cho hai đứa, cho chúng nó ăn, đưa chúng nó đi học, đi làm đồng. Trưa vội vã về nấu cơm cho đứa lớn kịp ăn đi học.
Tôi đau đớn khi nhìn thấy hình ảnh chồng và bồ thân mật.
Chiều lại đi làm đồng rồi vội vã đi đón chúng đi học về, lại nấu nướng, tắm rửa, dạy chúng học bài, tôi nào đâu có còn thời gian mà bảo làm cái Face, cái mạng gì.
Nó lại lấy điện thoại, mở Facebook ra rồi bảo: “Chị vào mà xem này. Tôi đọc thấy mấy cái dòng “Bỏ vợ rồi”, “Không còn tình cảm nữa thì bỏ”, “Tình yêu không có lỗi, tại gặp muộn thôi, nắm chặt tay anh cùng nhau đi hết con đường nhé, đến nơi chỉ có vợ chồng mình”… Tiếp đó là mấy hình ảnh trai gái ôm ấp, hôn hít nhau.
Nhìn thấy mặt quen quen, thì ra là chồng tôi đang ôm một đứa con gái khác trẻ tuổi, đẹp lắm, nó còn chu mỏ lên thơm má chồng tôi…
Video đang HOT
Cô ta làm tiếp thị bia hơi, chồng tôi thường xuyên đi nhậu khách khứa rồi quen nó ở quán bia. Nó mồi chài, quyến rũ rồi mê nó như điếu đổ luôn.
Sau hôm đó, tôi gọi chồng về nhà để hỏi chuyện cho ra nhẽ. Anh thậm chí còn cứ gào lên “Tôi đang bận. Mẹ con cô có mỗi việc ăn với ngủ, việc gì mà gọi”. Tôi tức quá hét lên “Không về thì để tôi lên”. Cuối cùng, anh ta đành mò về nhà.
Khi về, anh ta thờ ơ với vợ con, chỉ đưa cho ít tiền rồi lại định quay ngoắt đi. Tôi kéo lại hỏi chuyện, anh ta ú ớ chốc lát rồi gật đầu luôn. Tôi cứ ngỡ chồng mình sẽ chối hoặc thanh minh này nọ nhưng anh ta lại bảo “Tôi và cô bé đó đang ở chung với nhau.
Có lẽ cô nên chuẩn bị tinh thần”. Tôi sốc quá không tin được vào tai mình rồi hỏi “Anh định bỏ vợ con lấy bồ à? Đồ mặt dày. Thế mà anh còn dám về đây chửi tôi không làm được gì. Anh xem lại mình đi, anh giỏi quá, anh lấy được cả gái về làm vợ nhỉ”.
Thế mà anh ta cho tôi luôn cú tát rồi bảo vệ nó “Ai là gái, ai là đĩ, cô coi chừng cái miệng”. Đến lúc này thì tôi biết rằng, mình đã thua cuộc con bé đó rồi.
Đến hôm kia, khi gã chồng bội bạc của tôi trơ tráo dẫn nó về nhà. Hai anh chị đi cái xe ô tô màu đen mới cứng chồng tôi mới mua, nó ăn mặc hở hang trên thiếu dưới thiếu lộ hết cả ra, mặt dặm đầy phấn son, mang cái kính râm đen như người mù bước xuống xe, tháo kính, nhìn lên nhìn xuống rồi xách một túi hoa quả vào luôn nhà bố mẹ chồng tôi.
Nhìn thấy mẹ con tôi đang chơi với nhau, nó trâng trâng tráo tráo đến, lườm nguýt rồi nói “Bao giờ mấy của nợ này đi hả anh?”. Chồng tôi đỏ mặt lên bảo “Cứ từ từ”. Tôi choáng váng quá bảo hai con chạy đến hỏi “Bố ơi, con là của nợ à bố”. Anh ta lại đỏ lừ lừ mặt quát “Đứa nào dám nói thế, các con vẫn ở với bố chứ”.
Đau đớn quá, tôi khóc lóc chửi bới anh ta bội bạc, chửi nó là “con đĩ”, hàng xóm tò mò chạy sang xem, anh ta xấu hổ quá phải kéo luôn con đó lên xe đi luôn.
Lúc này, khi đang đau khổ tột cùng, tôi nhìn lại mình, đúng là tôi quê mùa quá. Quanh năm chỉ biết có nhà với con cái, nào có thời gian để ý đến mình đâu. Trong khi đứa đó nó mơn mởn, mập trắng ra thế, ai nhìn chẳng mê. Nó đẹp thế lấy ai chẳng được, sao lại đi quyến rũ người có gia đình, phá nát hạnh phúc nhà tôi như thế.
Theo VNE
Đang định bán thận để kiếm tiền phẫu thuật cho con gái thì ngã quỵ khi biết danh tính...
Tôi hớt hải chạy ra hỏi thì cô thu ngân nói đúng là có người đã trả hết viện phí cho chúng tôi rồi. Nghe đọc tên người nộp tôi choáng váng suýt xỉu luôn tại chỗ.
ảnh minh họa
Khi viết ra những dòng này trong lòng tôi có xen lẫn rất nhiều cảm xúc lẫn lộn. Hạnh phúc có, biết ơn có, tội lỗi có... tất cả khiến tôi muốn nổ tung và mất phương hướng không biết mình nên làm gì.
Cách đây hơn 15 năm tôi kết hôn với 1 người phụ nữ, em tên là Hoa . Đó là 1 người vợ hiền lành cần mẫn đến tuyệt vời, nhưng khổ nỗi em không có học vấn và nhan sắc cũng bình thường, công việc chính của vợ tôi khi đó là bán rau ngoài chợ. Còn tôi có bằng cao đẳng nên được đi làm việc bàn giấy quần áo thẳng ly sạch sẽ hơn.
Vợ chồng sống với nhau khá hòa thuận, khi ấy chúng tôi có với nhau 1 cậu con trai kháu khỉnh. Nó là niềm hạnh phúc và tự hào của hai vợ chồng tôi. Nhưng khi con tôi mới được 3 tuổi thì cháu mất vì 1 lần về quê chơi, bị rơi xuống ao và chết đuối. Chúng tôi đã khổ sở vô cùng tận, vợ tôi dường như phát điên. Chẳng ai muốn làm ăn buôn bán gì nữa, vì cảm thấy không có động lực.
Nhưng rồi tôi động viên vợ sẽ sinh đứa khác nhưng khổ nổi cô ấy quá đau khổ và bác sĩ cũng nói cô ấy khó có thể sinh con lại. Mọi hi vọng như sụp đổ trước mắt chúng tôi. Tôi chán nản đâm ra hay uống rượu, đi làm về rất muốn. Cuộc sống gia đình dường như đảo lộn, khi nào say tôi lại lôi vợ ra chì chiết rằng tại cô ấy mà con tôi chết. Vợ bị dày vò nhiều đến gầy rộc.
Rồi hơn 2 năm sau tôi có bồ, lúc này tôi khao khát có đứa con mà cô bồ thì cũng nói sẽ sinh con cho tôi. Nên tôi nhất quyết sẽ ly hôn vợ, tôi bỏ rơi cô ấy khi cô ấy cần tôi nhất. Con mất nhà tan đời vợ tôi khốn khổ đến cực cùng, tôi cũng đau nhưng thứ tôi muốn khi đó là 1 đứa con. Tôi không muốn sống như thế này mãi, rồi cô bồ cũng có bầu thật.
Lúc này tôi đề nghị ly hôn, vợ tôi bình thản ký vào đơn như 1 người vô cảm nhưng tôi hiểu rõ cô ất rất đau khổ, mệt mỏi. Khi ấy vợ tôi không níu kéo gì, tôi thấy thương Hoa nhưng không biết làm gì hơn, có lẽ chúng tôi nên giải thoát cho nhau sớm có lẽ sẽ đỡ khổ. Vợ tôi dọn đi mang theo gánh rau của mình. Tôi hào hứng chào đón con ra đời, đó là 1 bé gái. Ngày ôm con trên tay tôi khóc như mưa, khóc vì hạnh phúc khóc vì nhớ cậu con trai bé bỏng xưa kia của mình.
Tôi lấy vợ mới đến nay đã được gần 5 năm, còn vợ cũ năm xưa dường như cô ấy biến mất hoàn toàn. Thỉnh thoảng tôi nghe bạn bè nói cô ấy hay đi chùa và làm từ thiện chứ cũng không đi bước nữa. Tôi nghe mà chua xót, nhiều lúc nằm ngủ nghĩ lại mọi chuyện tôi thấy thương cô ấy lắm, nhưng giờ mọi chuyện đã thành như thế này rồi thì đành chấp nhận.
Rồi gia đình của tôi lại gặp biến cố, con tôi bị bệnh tim cần được phẫu thuật. Gia sản của hai vợ chồng dường như cạn kiệt thật sự, đồng lương ba cọc ba đồng của tôi chẳng đủ để chi trả tiền ăn tiền nhà chứ chưa nói gì đến chuyện kiếm gần trăm triệu phẫu thuật cho con. Vợ mới của tôi khóc suốt, tôi khốn khổ vì đường con cái quá lận đận.
(Ảnh minh họa)
Khi bất lực kiệt quệ nhất tôi định bán thận để cứu con, thực sự tôi đã định làm như vậy. Cả đêm tôi đã suy nghĩ rất nhiều, hôm sau tôi định đến thăm con trước khi đi xét nghiệm sức khỏe để tiến hành kế hoạch bán thận thì vợ tôi mừng rỡ nói:
- Mình ơi, con mình được mổ rồi. Bác sĩ nói sẽ sắp xếp mổ hôm nay luôn, anh kiếm đâu ra tiền nộp viện phí vậy?
- Viện... viện phí sao? Em có nhầm lẫn gì không, anh đã kiếm được đồng nào đâu.
- Ơ nhưng rõ ràng cô y tá và bác sĩ vừa bảo với em mà. Anh hỏi lại xem sao?
Vợ tôi nói trong nước mắt. Tôi hớt hải chạy ra hỏi thì cô thu ngân nói đúng là có người đã trả hết viện phí cho chúng tôi rồi. Tôi xin tên người đã nộp thì cô ấy hơi lưỡng lự vì người nộp muốn dấu tên. Nhưng vì tôi tha thiết nên cô ấy nói người đã đóng tiền là chị Mai Hoa ạ.
Lúc này tôi đứng không vững chân quỵ ngã thực sự, đó chẳng phải tên vợ cũ tôi sao? Sao cô ấy lại biết chuyện vậy? Sao cô ấy lại ngốc nghếch đi làm điều đó hơn nữa vợ tôi lấy đã ra nhiều tiền như vậy chứ?
Tôi nợ cô ấy quá nhiều, tôi khiến vợ cũ tổn thương cả đời này không xóa nhòa hết vậy mà giờ lại nợ cô ấy món nợ lớn như này. Con tôi trải qua ca phẫu thuật thành công, giờ nó có thể vui chơi vui vẻ. Tôi tìm vợ cũ để cảm ơn nhưng cô ấy không chịu gặp. Cô ấy chỉ nhắn nhủ: "Chúc anh hạnh phúc, con gái anh thực sự rất đang yêu".
Từng lời cô ấy nói khiến tôi xót xa day dứt vô cùng, con được cứu sống tôi không phải bán thận. Nhưng món nợ này e rằng sẽ khiến tôi phải ghi nhớ và day dứt suốt cuộc đời. Hoa à! Anh nợ em nhiều quá, cảm ơn và xin lỗi em về tất cả.
Theo blogtamsu
Tôi ngã quỵ khi phát hiện ra sự thật khủng khiếp đằng sau vết ố ở ga giường... Đêm đó khi cô muốn gần gũi thì Nam lại kêu mệt. Anh chỉ hôn vợ 1 nụ hôn thật ngọt ngào rồi đi ngủ. Cả đêm Phương nghĩ ngợi chẳng tài nào chợp mắt nổi, vết ố trên ga giường lúc chiều cứ ám ảnh cô ảnh minh họa Tình yêu đến với Phương khá muộn, nhưng cô luôn tin và tự...