Tôi nên làm thế nào khi không thể sinh con cho chồng?
Nếu nhận con nuôi, liệu có thuận lợi không? Còn nếu để chồng ra ngoài “kiếm” con thì cuộc hôn nhân này sẽ đi về đâu?
Hai vợ chồng tôi biết nhau từ hồi 17, 18 tuổi nhưng sau đi học đi làm xa quê, tận 10 năm sau mới gặp lại và rồi tìm hiểu nhau và đi đến hôn nhân. Một năm sau tôi sinh con gái đầu lòng. Nhưng không may, lên 2 tuổi thì cháu qua đời. Quá đau buồn trước sự ra đi đột ngột của con bé, tôi ốm nặng 6 tháng mới hồi phục. Sau hai năm kể từ ngày con mất, tôi có ý định mang bầu nhưng không ngờ sức khỏe của tôi vẫn xuống dốc thảm hại. Bác sĩ khuyến cáo tôi không nên mang thai trong thời gian này và yêu cầu tôi bồi bổ hơn nữa.
Nhưng không hiểu sao tôi càng ăn càng không vào, chỉ muốn nôn, cơ thể cũng không hấp thu, cứ ngày càng gầy đi. Tôi lén chồng, ngừng uống thuốc tránh thai để mang bầu nhưng bị sẩy. Sau lần đó, chồng tôi rất cẩn thận, không để tôi mang thai nữa. Nhiều khi thấy chồng thở dài trong đêm, tôi cũng buồn não lòng.
Mẹ chồng tôi có vài lần gọi điện nói ý tứ với tôi rằng cố gắng sinh con, nếu không sinh được thì cũng phải tìm cách nào đó. Tôi biết ý của mẹ chồng, tôi cũng hiểu tấm lòng người làm mẹ. Mẹ chỉ nói chuyện đó đúng 3 lần, sau đó dù chúng tôi về quê, mẹ cũng không bao giờ đề cập tới nữa.
Video đang HOT
Tôi biết anh an ủi tôi như vậy thôi, chứ bản thân anh rất muốn có đông con cái. (Ảnh minh họa)
Tôi từng hỏi chồng giờ tính chuyện con cái thế nào, chồng tôi bảo tôi không sinh được thì thôi, hai vợ chồng kiếm tiền rồi về già đi du lịch với nhau. Không phải lo lắng vướng bận con cái càng nhàn nhã. Tôi biết anh an ủi tôi như vậy thôi, chứ bản thân anh rất muốn có đông con cái. Hồi yêu nhau anh đã nói sau này tôi phải sinh cho anh một đội bóng. Tôi cảm thấy có lỗi với chồng lắm.
Sau khi ngẫm đi tính lại, hiện giờ tôi đang băn khoăn hai phương án. Một là nhận con nuôi, hai là để chồng ra ngoài “kiếm” một đứa con.
Nếu nhận con nuôi, tôi không biết có thuận lợi không, rồi bố mẹ chồng tôi có đồng ý không? Bởi ông bà ở quê vẫn nặng quan niệm dòng máu với cả sinh con đẻ cái nối dõi tông đường lắm. Còn để chồng ra ngoài “kiếm” con, thì đúng là máu mủ của anh thật. Nhưng khi chồng có con với người khác, tình cảm vợ chồng và cuộc hôn nhân này của tôi cũng xác định sẽ kết thúc. Tôi băn khoăn và đau khổ quá mọi người ạ.
Theo Thời đại
Bi kịch khi bị chồng phản bội vì chưa thể sinh con
Khi phát hiện ra mối quan hệ của chồng với cô gái đó thì cô ấy đang mang thai. Tôi định chia tay chồng vì tôi không thể sinh con, nhưng tôi lại phát hiện ra mình cũng...
Chúng tôi yêu nhau tha thiết như bao đôi lứa khác, sau đám cưới, cả hai mơ về một ngày đón những đứa trẻ dễ thương chào đời và tiếng cười của chúng sẽ vang khắp căn nhà. Thế nhưng chờ đợi dòng dã suốt 3 năm, tôi không thể cho chồng toại nguyện vì tôi bị vô sinh.
Thời gian đầu, mẹ chồng tôi vẫn động viên tôi "con cái là trời cho, cứ từ từ rồi sẽ có", nhưng sau một năm, cả gia đình chồng và chồng đều sốt ruột, bắt đầu giục giã, bóng gió về khả năng sinh đẻ của tôi. Tôi đi khám thì được bệnh viện (tuyến tỉnh) kết luận là vô sinh thứ phát. Tôi nghĩ có sự nhầm lẫn bởi từ trước đến giờ tôi chưa từng nạo phá thai hay có căn bệnh nào phải dùng thuốc dài ngày dẫn đến vô sinh thứ phát. Nhưng sự thật là tôi không thể mang thai, cho nên chồng tôi khẳng định rằng chúng tôi không thể có con là do tôi chứ không phải do anh.
Lòng đau như cắt nhưng tôi hạ quyết tâm để chồng tôi đến với người kia - Ảnh minh họa
Tôi chấp nhận điều đó nhưng vẫn chưa hết hy vọng. Tôi tính sau khi công việc ổn định sẽ vào miền nam chạy chữa để có con. Thời gian để thu xếp ấy kéo dài mãi đến 3 năm tôi vẫn chưa đi được, do công việc của tôi ở công ty nước ngoài khá bận rộn, tôi thì đang trên đà thăng tiến. Đùng một cái, tôi nhận được một cú sốc trời giáng khi phát hiện chồng tôi ngoại tình. Và khi tôi biết thì cũng quá muộn bởi người tình của chồng đã mang thai 4 tháng, được biết là một bé trai.
Chồng tôi nói vẫn còn yêu tôi rất nhiều, chuyện anh quan hệ với người khác là do anh yếu đuối, say nắng. Anh mong tôi tha thứ và giúp anh giải quyết với người phụ nữ kia. Còn mẹ chồng tôi thì ngọt nhạt khuyên tôi ly hôn để anh hợp thức hóa với người mới, dù sao thì người phụ nữ kia cũng đang mang trong mình "cháu đích tôn" của bà.
Lòng đau như cắt nhưng tôi hạ quyết tâm để chồng tôi đến với người kia, dù sao cô ấy cũng mang thai con của chồng, cô ấy sẽ sinh con, điều mà anh mơ ước bấy lâu chưa thành hiện thực. Họ cũng có tình cảm với nhau nên mới quan hệ đến mức mang thai, tình cảm vợ chồng bấy lâu cũng là do anh lừa dối tôi chứ đâu có toàn tâm toàn ý. Tôi là một phụ nữ vô sinh, dẫu không bị chồng phản bội thì cũng nên tự rút lui từ lâu mới phải.
Nghĩ vậy, nên tôi chấp nhận dứt áo ra đi. Tôi đã nói chuyện với chồng, với gia đình chồng và cả người phụ nữ kia. Chồng tôi chấp nhận cùng tôi ký đơn ly hôn, nộp lên tòa. Đơn mới nộp được hơn 1 tuần đang chờ thụ lý thì tôi bị ngất phải cấp cứu. Tôi nghĩ do cú sốc khiến tôi suy sụp nên mới bị choáng ngất, nhưng khi vào viện bác sỹ phát hiện ra tôi đã có thai hơn 1 tháng. Cái thai cộng với sự mệt mỏi, suy nghĩ khiến tôi suy nhược, cho nên cần dưỡng bệnh để đảm bảo an toàn cho thai nhi.
Không thể nói hết sự sung sướng của tôi khi biết mình có thai, nhưng cũng không thể diễn tả hết được sự đau đớn khi giờ đây tôi sẽ chỉ có hai mẹ con đi tiếp quãng đường phía trước. Khi biết tin tôi có thai, chồng tôi tha thiết mong tôi nghĩ lại, rút đơn ly hôn để đoàn tụ cùng chồng vì anh vẫn còn yêu tôi. Anh hứa sẽ giải quyết với người phụ nữ kia để sau này không liên lụy đến tôi.
Ngày tôi bình phục ra viện, tôi không rút đơn ly hôn. Bởi tôi đã suy nghĩ thấu đáo. Tôi và con sẽ đi tiếp mà không có anh, người đàn ông đã không thể cùng tôi vượt qua được những lúc khó khăn, sẵn sàng chà đạp lên tình cảm tốt đẹp vợ chồng để đạt được mục đích. Tôi ra đi mà lòng thanh thản hơn bao giờ hết, bởi bây giờ, tôi không còn đơn độc...
Theo GĐVN
Lấy chồng nhờ mai mối năm 20 tuổi, tôi được chồng chăm lo cho đi học, nhưng tôi đã lún vào sai lầm Tôi đã lừa dối người đàn ông mình yêu thương và người đàn ông đã cho tôi có được ngày hôm nay. Khi phải chia sẻ câu chuyện của mình ở đây, tôi biết sẽ có nhiều lời chỉ trích dồn về phía mình. Nhưng bây giờ tôi thật tình không biết nên làm gì. Hy vọng các bạn có thể cho tôi...