Tôi nên chọn chồng là đại gia xấu trai hay đẹp trai rỗng túi?
Anh ta nói, nếu chúng tôi cưới nhau, anh sẽ xây nhà mới cho gia đình tôi ở quê. Anh sẽ xin cho em trai tôi vào công ty của chú anh làm việc mà không mất một xu nào.
Ảnh minh họa
Tôi sinh ra và lớn lên tại một vùng quê nghèo. Từ nhỏ, bố tôi mất sớm, mình mẹ bươn chải lo lắng cho 3 chị em tôi học hành. Bởi cuộc sống khó khăn, nên học xong cấp 3, chị gái tôi vào Nam làm công nhân.
Từ ngày đó, mỗi tháng nhận lương chị đều chuyển về 2 triệu đồng để mẹ đóng tiền học cho chị em tôi. Dù thế, số tiền đó cũng chẳng thấm tháp vào đâu. Bởi tôi và em trai đều học trường chuyên, lớp chọn. Mỗi tháng ngoài học phí, chị em tôi còn phải đóng thêm tiền học tiếng Anh, tiền bồi dưỡng năng khiếu,…
Vì thế, ngoài đồng lương chính, mẹ tôi còn phải tăng ca nên cuộc sống vô cùng vất vả. Hiểu được điều đó, nên khi vào Đại học ngoài thời gian lên lớp, tôi tranh thủ đi dạy thêm để có thêm tiền chi tiêu.
Cũng trong thời gian này tôi gặp Tuấn- một chàng trai Hà Thành đẹp trai và học rất giỏi. Tuy nhiên, gia cảnh của anh cũng chẳng khá hơn tôi là mấy, khi bố mẹ anh đều mất sớm, anh sống cùng ông bà nội đã già lại không có lương hưu. Tuấn cũng như tôi, ngoài thời gian lên lớp, anh tất bật đi làm thêm để có tiền học, tiền lo cho ông bà.
Thấu hiểu hoàn cảnh của nhau, lại có đam mê học hành nên chúng tôi nói chuyện rất hợp gu và rồi chúng tôi đã yêu nhau lúc nào không hay biết.
Video đang HOT
Từ ngày có anh, tôi có thêm chỗ dựa tinh thần lớn lao. Anh học trên tôi 2 khóa, nên anh ra trường trước. Khi đi làm có công việc ổn định, anh đã hỗ trợ tôi rất nhiều. Mỗi tháng, đi làm lương được 7 triệu, anh đều đưa tôi 2 triệu đồng để chi tiêu. Anh dặn tôi tập trung học hành, ôn thi rồi ra trường tính tiếp.
Ngày đó, vì bận bài vở trên lớp, lại phải ôn thi văn bằng 2, nên tôi tạm gác việc đi làm thêm. Tiền ăn uống, sinh hoạt hàng tháng, anh là người chu cấp cho tôi. Cứ thế, chúng tôi quan tâm yêu thương nhau như thể đã là người một nhà. Tôi cũng xác định, ra trường công việc ổn định sẽ kết hôn với anh.
Thấm thoắt, tôi ra trường, tôi nhận thấy tình yêu của mình thật mơ mộng. Việc đi làm kiếm tiền không hề đơn giản. Bạn bè tôi nhiều đứa học hành cũng chẳng giỏi giang, nhưng nhờ có tí hình thức, khéo ăn khéo nói đều lấy được chồng giàu. Tôi nhìn lại mình tôi cũng đâu có kém cỏi gì. Nói thật, tôi còn thấy mình xinh đẹp hơn, mỗi tội ăn mặc hơi quê mùa.
Bỗng chốc, tôi cảm thấy lo lắng về tương lai của hai chúng tôi. Đặc biệt, khi cô bạn thân nói với tôi: “Mày định lấy lão Tuấn thật đấy à. Lão đẹp trai thật nhưng đẹp trai có mang lại được hạnh phúc cho mày không? Mày xinh thế, thiếu gì người để chọn, sao không chọn một anh giàu có, hình thức kém tí cũng được?”.
Rồi cô bạn thân giới thiệu cho tôi Đạt – người quen của cô ấy hơn tôi 8 tuổi, cũng là người Hà Nội. Anh ta không đẹp trai, vừa lùn, vừa xấu nhưng có nhà lầu, xe hơi. Chưa kể, anh ta hiện đang làm quản lý của 2 chuỗi nhà hàng đồ ăn nhanh.
Mới gặp, nhưng anh ta không ngừng săn đón tôi. Những ngày lễ lạt, sinh nhật của tôi anh ta đều mua quà đắt tiền để tặng. Tôi cảm thấy mình được cưng chiều, nâng niu khác hẳn khi đi với Tuấn- người yêu của tôi.
Tôi bị hoa mắt bởi những chiếc túi xách, đồng hồ hàng hiệu. Tôi thấy mình thật xinh đẹp mỗi khi khoác lên mình những chiếc váy hàng hiệu đắt tiền. Và tôi quên mất anh, chàng người yêu đẹp trai từng ở bên tôi, lo lắng cho tôi.
Tuấn nhận thấy sự thay đổi của tôi, anh liên tục đòi cưới. Anh nói: “Nếu mình không cưới nhau sớm, anh sợ anh sẽ mất em”. Khi đó, tôi cảm thấy hoang mang vô cùng. Sau những gì trải qua, tôi nhận thấy yêu và cưới là hai việc khác xa nhau. Nếu tôi lấy anh, liệu tôi có được hạnh phúc, hay phải lo bươn chải để lo cho cuộc sống. Chưa kể, còn phải nuôi cả ông bà của anh.
Hiện tại, Đạt cũng đã ngỏ lời với tôi. Anh ta nói, nếu chúng tôi cưới nhau, anh sẽ xây nhà mới cho gia đình tôi ở quê. Anh sẽ xin cho em trai tôi vào công ty của chú anh làm việc mà không mất một xu nào. Đặc biệt, cưới anh, tôi nghiễm nhiên có nhà lầu, xe hơi và không bao giờ phải lo về kinh tế.
Tôi có phần nghiêng về Đạt hơn, nhưng tôi cũng không muốn chia tay anh người từng ở bên tôi suốt quãng thời gian khó khăn ngày tôi đi học, tôi mới ra trường. Giờ tôi phải làm sao đây, xin hãy cho tôi một lời khuyên?
Theo blogtamsu
Mê trai đẹp, trai giàu, tôi rơi vào bẫy tình của kẻ sở khanh
Tôi chẳng cần giấu diếm khi nói lên ước muốn của mình là có được người đàn ông đẹp trai, giàu sang để thoát khỏi cảnh nghèo. Chia tay đến mối tình thứ 3 mà tôi vẫn chưa neo được đời mình vào bến đỗ...
Ảnh minh hoạ: Internet
Tôi biết Hợp từ những năm học cấp 2 trường làng, nhưng mãi đến khi vào cấp 3 trường huyện chúng tôi mới thân nhau. Nhà Hợp cách nhà tôi khoảng hơn 1 cây số, sáng nào Hợp cũng chịu khó dậy sớm, sang nhà tôi để đợi tôi đi học cùng. Rồi không hẹn mà nên cả hai chúng tôi đều thi trượt đại học mặc dù sức học của tôi hơn hẳn Hợp, nhưng " học tài thi phận" đành chấp nhận mà thôi.
Nghĩ cảnh lại ăn bám thêm bố mẹ 1 năm nữa để thi lại, trong khi bố mẹ làm nông, suốt ngày bán mặt cho đất, bán lưng cho trời để bòn từng hạt lúa, củ khoai cho chị em tôi đến trường, nên cuối cùng tôi quyết định dành phần ưu ái của bố mẹ cho cậu em trai mới bước vào cấp 3. Tôi đồng lòng cùng Hợp vào Sài gòn kiếm tiền nhằm nuôi sống bản thân và nếu thuận lợi sẽ vừa làm, vừa học để thực hiện ước mơ đổi đời bằng con đường học vấn.
Vào đến Sài gòn, Hợp nộp ngay đơn đi làm công nhân ở khu chế xuất. Nó hết phân tích rồi nài nỉ, rồi giận hờn tôi vì tôi không cùng quan điểm với nó là làm công nhân cho doanh nghiệp lớn an toàn hơn dù lương có thấp một chút so với công việc ở ngoài.
Vậy là tôi và Hợp " đôi ngả phân li", Hợp đi làm công nhân ổn định được 3 tháng rồi mà tôi vẫn lang thang tìm việc. May mắn đến lúc túi gần cạn tiền thuê chỗ trọ, ăn cơm bình dân thì tôi được một cửa hàng bán quần áo dành cho nam giới tuyển vào làm. Bà chủ khi biết tôi là gái quê ở một tỉnh miền Trung xa xôi, lại là con nhà nông thì tỏ ý không tin. Bà cố tấm tắc, xuýt xoa khen là tôi có dáng chuẩn, có nước da trắng và khuôn mặt ưa nhìn với đôi mắt " làm đắm đàn ông", khiến tôi vừa thích thú, vừa e thẹn.
Bà chủ dành nhiều tình cảm cho tôi vì từ khi có tôi đứng bán hàng khách đông hơn hẳn, thu nhập của cửa hàng tăng hơn trước nhiều. Tôi biết điều đó qua nghe lỏm cuộc trao đổi của mấy chị nhân viên cũ với nhau, nhưng tôi cũng đủ khôn để không thể hiện niềm vui ra mặt vì sợ đố kị, ghen ghét của họ đối với một người mới vào làm như tôi.
Vì yêu cầu của bà chủ, tôi bắt đầu làm quen với son phấn, với những trang phục gợi cảm, bắt mắt đàn ông. Thỉnh thoảng ngày nghỉ, tôi không đến Hợp thì Hợp lại cất công đến nhà trọ thăm tôi.
Mỗi lần thấy tôi Hợp lại nheo nheo mắt nhìn ngắm tôi từ đầu tới chân rồi nhỏ nhẹ xa gần rằng "mày nhớ mình là dân quê, làm sao khi về bố mẹ và em trai mày còn mở cửa cho mày vào nhà đấy..."
Tôi hiểu Hợp lo điều gì mới nhắc tôi như thế, nhưng công việc là công việc, mình đi làm thuê có vừa lòng có vừa lòng chủ họ mới trả tiền cho chứ!. Sau một năm ở Sài gòn tôi và Hợp dần xa nhau, mà tôi biết nguyên nhân chính là Hợp không thích thấy tôi thay đổi theo gương người thành phố.
Không còn con bạn chân quê lâu lâu nhắc tôi nhớ về "gốc rạ" của mình nữa tôi tha hồ tung tẩy, làm bạn với mấy đứa sàn sàn tuổi tôi, xuất thân như tôi và ham đổi đời như tôi. Rồi tôi bắt đầu yêu, nghĩ mình xinh đẹp, trẻ trung, tôi gạt tất cả mấy anh trai ăn cơm bình dân, ở nhà trọ để theo gót mấy chàng ga lăng, sành điệu khi họ đến mua trang phục và buông lời cợt nhả với tôi. Tôi chẳng cần giấu diếm khi nói lên ước muốn của mình là có được người đàn ông đẹp trai, giàu sang để thoát khỏi cảnh nghèo. Chia tay đến mối tình thứ 3 mà tôi vẫn chưa neo được đời mình vào bến đỗ...
Rồi tình cờ một tối đi hát karaoke với mấy nhỏ bạn cùng "chí hướng như tôi", tôi quen biết Sinh. Đó là một chàng trai chỉ mới nhìn cũng biết là dân chơi sành điệu, giàu có. Sinh lại đẹp trai đến nỗi từ lúc biết Sinh đến khi nghe Sinh ngỏ lời yêu không lúc nào hình bóng Sinh không ở trong trái tim tôi. 1 tháng làm quen, 1 tháng yêu nhau tôi như người đi trong mơ vì nghĩ mình sắp thành "bà hoàng" như lời Sinh rót vào tai tôi.
Tôi đã dễ dàng hiến dâng cho Sinh cái ngàn vàng của người con gái khi Sinh tổ chức một buổi tiệc thừa hoa tươi, thừa rượu ngọt để mừng sinh nhật lần thứ 20 của tôi. Thế nhưng giấc mộng có trai đẹp, trai giàu của tôi tan thành mây khói khi sáng ra chỉ còn mình tôi trong phòng khách sạn, Sinh đã biến khỏi Sài gòn như chưa bao giờ tồn tại cùng tôi! Đau khổ, ân hận, tôi bỗng nhớ Hợp, nhớ lời nó cảnh báo tôi, không biết bây giờ về quê bố mẹ có mở cửa cho tôi vào nhà không?
Theo TPO
Chọn vợ chọn chồng đừng quên hợp nhau về 'chuyện ấy' Sex giữa hai vợ chồng không phải chỉ là chuyện sinh con đẻ cái, nó là sợi dây níu giữ hai người. Sex là chất xúc tác bền bỉ của tình yêu, và sex giữa hai vợ chồng còn đóng nhiều vai trò hơn thế. Cô bạn tôi cả mấy tuần nay cứ băn khoăn chuyện cưới hay không cưới anh người yêu...