Tôi nên chấm dứt hay tiếp tục gieo lòng tin
Tôi không muốn anh đi ra đường giờ đó mới chạy theo kéo lại, giằng co một lát anh không chịu vào, và anh giơ tay tát tôi, tôi vẫn cố gắng kéo anh vào nhà thì nhận thêm 2 cái tát nữa.
Hiện tôi đang rất bối rối, nên quyết định gửi bài lên đây để nhận được những kinh nghiệm và sự góp ý chân thành của mọi người.
Chúng tôi quen nhau đã 3 năm, tuy tính cách 2 đứa không mấy hợp nhau nhưng 3 năm qua tình cảm vẫn tốt.Cả 2 đã nghĩ đến tương lai và đang cố gắng thay đổi những thói quen tật xấu của mình để vun đắp tương lai. Tuy vậy nhưng vẫn có những khuyết điểm mà dù cãi nhau từ năm này qua năm nọ chúng tôi vẫn không thay đổi được.
Mỗi lần đi với bạn bè,dù là đi chơi hay có việc gì anh đều không biết đến khái niệm thời gian, tôi vẫn đợi anh về,mặc dù đợi nhưng vẫn giận, nên đến khi anh về lúc thì cãi nhau, lúc thì tôi làm chiến tranh lạnh.
Video đang HOT
“Nếu là anh, anh đã đợi em thì sẽ không giận, mà giận thì sẽ không đợi”. Tôi không phải giận vì đợi mà giận vì nếu anh có về trễ thì ít ra cũng phải vì quan tâm tôi mà biết phải nên làm gì, thời gian đầu anh đi 5, 6h đồng hồ mà không hề gọi về 1 cuộc điện thoại nào, sau nhiều lần cãi nhau, anh giảm xuống đi 3, 4h và gọi về 1 lần, về trễ thì gọi về báo nhưng báo trễ 1h thì ít nhất cũng trễ 2, 5h.
Nhưng gọi về cũng chỉ là do tôi dặn dò, do anh nghĩ tôi ở nhà sẽ lo nên mới gọi về còn cái tôi thật sự mong muốn là sự quan tâm, tôi chỉ muốn anh gọi về cho tôi biết sao anh về trễ,đó là sự chia sẽ hay ít nhất hỏi tôi có đói hay chưa, nhưng không có lần nào tôi thỏa mãn được mong muốn của mình, tôi thật sự cảm thấy tâm ý của 2 người yêu nhau nhưng lại không tương thông với nhau.
Tôi nói rõ ở đây là mặc dù đi khá lâu nhưng tôi hoàn toàn tin tưởng anh, anh chỉ là ham chơi,nể bạn bè chứ không phải đi chơi bậy bạ). Gần đây thì anh qua nhà hàng xóm ngồi nhậu, người ta mời thì cũng khó từ chối nhưng hôm đó cả 2 có việc cả ngày mới về nhà nên rất mệt, ngày mai lại có việc quan trọng cần làm.
Tôi không muốn anh đi ra đường giờ đó mới chạy theo kéo lại, giằng co 1 lát anh không chịu vào, và giơ tay tát tôi, tôi vẫn cố gắng kéo anh vào nhà thì nhận thêm 2 cái tát nữa, ngay ngoài đường, tôi cũng đã tát lại anh 2 cái, tát vì không biết phải làm gì, tát vì muốn anh tỉnh rượu, kéo được vào nhà rồi thì chúng tôi đã nói chuyện đến 2h sáng, dù vẫn nói chuyện, anh nói không say nhưng có lẽ anh cũng không kiểm soát được mình 100%.
Không bao giờ nghĩ rằng tôi đã bị tát vì một chuyện nhỏ như vậy. Lòng tin về tình yêu, về anh đã không còn, thất vọng tràn trề là cảm giác của tôi lúc này, tôi nói rõ như vậy và anh nói sẽ đợi để được tha thứ.
Tôi hiện giờ không biết phải đối diện với sự việc này như thế nào, từ khi quen nhau đến giờ anh đã thể hiện mình là một người đàn ông có trách nhiệm,chung thủy, thật sự yêu tôi, tôn trọng tôi, biết lo lắng, dốc lòng suy nghĩ chuyện tương lai 2 đứa, thậm chí có những lần tôi quá đáng, anh đã nén giận để chỉ bảo tôi, nhưng có lẽ cả 2 còn quá trẻ, tính ai cũng rất ngang nên khó sửa đổi, dẫn đến cái tát trên.
Là một câu hỏi khó, tôi biết không ai có được câu trả lời chính xác, tôi chỉ mong nhận được những góp ý chân thành, nếu có thể chỉ ra những khác biệt, những suy nghĩ trái ngược nhau của mỗi người, đó là những điểm sáng mà người ngoài cuộc có thể thấy được, một điểm sáng để tôi củng cố vào thêm vào quyết định của mình.
Theo PLXH
Giá như em dịu dàng hơn
Con gái bỏ ăn nhốt mình trong phòng đã hai hôm nay rồi. Anh biết là con đang phản ứng với mẹ. Anh cũng biết là em đang rất lo lắng cho con nhưng miệng vẫn bảo: Anh cứ mặc nó, nó không chết đói đâu mà lo. Anh là bố, đứng giữa, trở nên khó xử vô cùng.
Em à, nói ra điều này có thể em nghĩ anh đang phê phán, chỉ trích em, nhưng thực ra anh chỉ muốn góp ý để em điều chỉnh lại bản thân. Em là người mẹ, người vợ, người phụ nữ tốt bụng, điều này không chỉ chồng con mà những người quen biết em đều thừa nhận. Chỉ có điều, tính em nóng nảy, bốc đồng nên đôi lúc hành động, lời nói khô khốc, cứng nhắc, dù lòng em không như thế. Sống chung một mái nhà, đã bao phen bố con anh chịu đựng khi " máu tam bành" của em nổi lên. Con nhỡ làm mất chiếc xe đạp, em chưa hỏi lý do đã mắng con sa sả. Em còn bắt con cuốc bộ đi học một tuần sau đó mới mua xe khác cho con để trị con vì cái tính không biết giữ của. Con lỡ lời với dì, em biết chuyện, đang đêm cũng dựng con dậy, bắt con gọi điện xin lỗi dì dù việc em cần làm lúc đó phải là phân tích cho con thấy cái sai của mình và xin lỗi dì vào một thời điểm thích hợp.
Anh còn nhớ hôm con đi chơi về muộn quên không gọi điện về nhà xin phép bố mẹ, con vừa bước vào nhà cùng với mấy đứa bạn, em đã mắng con té tát khiến mấy đứa bạn của con ái ngại nhìn nhau rồi khép nép chào ra về. Anh cũng biết vì em lo lắng cho con nên không nén được tức giận, nhưng em có biết làm như thế con sẽ mất mặt với bạn bè không? Con nhuộm tóc, em thấy không hợp, lẽ ra phải nhẹ nhàng nhắc nhở thì em lại quát mắng: con học đâu ra cái thói đua đòi tóc xanh, tóc đỏ như mấy đứa lông bông ngoài đường thế hả? Mới đây nhất là việc em phát hiện tin nhắn hẹn hò, yêu đương trong điện thoại của con, em không cố bình tĩnh để hỏi chuyện mà làm ầm ĩ lên. Anh đang ở cơ quan, em cũng gọi về bằng được. Em ném vỡ tung điện thoại của con. Em còn gọi vào số máy gửi tin nhắn đến để làm cho ra chuyện, mặc cho anh can ngăn, mặc cho con khóc lóc và quỳ xuống xin lỗi, em vẫn không nguôi giận.
Ảnh minh họa
Anh biết em nói những lời đó chỉ để hả giận, còn trong lòng em thì vẫn thương con đứt ruột. Em thức suốt đêm, khóc suốt đêm, gọi điện cho người này, người kia xem có cách nào giải quyết... Con biết mình có lỗi nhưng thấy em làm căng nên cũng không chịu "xuống nước". Kết quả là con bỏ ăn, bỏ học, còn em thì gầy rộc đi vì lo lắng và bực tức.
Em ạ, mọi chuyện có thể sẽ có kết quả tốt đẹp hơn nếu như em có cách hành xử phù hợp. Em thương chồng, thương con nhưng cái em thiếu là sự mềm mỏng, dịu dàng. Con đang ở tuổi lớn, cần sự răn dạy nghiêm khắc, nhưng còn cần hơn là sự quan tâm, gần gũi, những lời khuyên bảo chân tình và nhẹ nhàng của mẹ. Em có nghĩ rằng sự dịu dàng của một người mẹ sẽ có sức cảm hóa con mình hơn bất kỳ thứ gì khác không? Anh biết rất khó để thay đổi những thứ đã là "bản tính" của em, nhưng với tình yêu thương vốn có mà em dành cho chồng con và gia đình, em sẽ làm được.
Theo Socola
Con gái và thói ích kỉ Nhiều mày râu cho rằng 80% các cuộc cãi vã là do con gái khơi mào và hầu hết đều bắt nguồn từ thói ích kỉ. Ảnh minh họa Bạn và cô ấy yêu nhau, tuy nhiên giữa hai người lại có điều khác biệt cơ bản: Mọi điều bạn làm được thì cô ấy cũng làm được nhưng điều bạn không được...