Tối nay, chồng đuổi tôi ra khỏi nhà chỉ vì bát nước mắm thiếu ớt
Vừa nhìn thấy tôi đặt bát nước mắm xuống bàn, chồng tôi quăng đũa và đứng lên quát lớn: “Đồ mất dạy, mày định trêu tao à! Mày lấy nước mắm và không có ớt là có ý gì đây?”.
Tôi lấy chồng đến nay đã được 4 năm nhưng lúc nào tôi cũng cảm thấy cuộc sống như địa ngục khi phải sống cùng một người chồng kỹ tính, khó tính đến bệnh hoạn.
Chồng tôi là một kỹ sư về công nghệ thông tin. Anh có công ty riêng. Chúng tôi gặp nhau trong một lần đi dự sinh nhật một người bạn. Năm đó tôi đã 27 tuổi và nói như mọi người là “sắp ế” …
Quen và yêu anh được chừng một năm thì chúng tôi bàn tới chuyện kết hôn. Bố mẹ tôi rất mừng vì anh cao lớn, đẹp trai lại có công việc tốt. Còn bố mẹ anh cũng quý tôi vì nết ngoan hiền và có học thức. Đám cưới diễn ra trong niềm vui trọn vẹn của hai gia đình. Cưới xong, chúng tôi ở riêng. Tôi gần như không phải làm dâu ngày nào nhưng trời ơi, kể từ những ngày đầu chung sống cho đến nay, tôi phải khốn khổ vì có một ông chồng gia trưởng, khó tính.
Chồng tôi là người rất giỏi kiếm tiền, ngoài tiền lương ở công ty anh còn có nhiều khoản thu từ các dự án bên ngoài. Ấy vậy nhưng có ai giống nhà tôi, bản thân tôi làm vợ mà không hề biết chồng mình kiếm được bao nhiêu tiền, tôi chỉ biết được thông tin chồng tôi kiếm được nhiều tiền từ bạn bè, đồng nghiệp của anh ấy. Anh không bao giờ nói cho tôi biết, anh kiếm được bao nhiêu tiền, anh sử dụng tiền ra sao , gửi ở đâu… Trước đây, anh thậm chí còn không hề đưa tiền lương cho tôi chi tiêu trong gia đình mà mặc tôi phải tự xoay xở dù anh biết lương của nhân viên văn phòng như tôi chỉ có 4 triệu đồng/tháng. Sau này tôi đấu tranh rất nhiều và khi có thêm con nhỏ anh ấy mới chịu đưa cho tôi 2 triệu mỗi tháng.
Ai nhìn vào cũng nói tôi sướng vì chồng giỏi kiếm tiền, nhưng có ai biết được rằng tôi đang phải chạy từng bữa ăn hàng ngày, phải chắt bóp chi tiêu và nhận làm thêm này nọ để mua sắm cho con.
Video đang HOT
Không đưa tiền cho vợ nhiều, nhưng anh ấy lại quản lý hết mọi chi tiêu, tiền bạc trong gia đình. Ngày nào anh cũng bắt tôi phải ghi lại toàn bộ mọi chi tiêu trong gia đình từ tiền mua muối, đến tiền mua rau và thi thoảng buổi tối anh lại mở sổ đó ra ngồi cộng cộng trừ trừ và sẵn sàng mắng tôi sa sả chỉ vì một khoản chi nào đó bất hợp lý. Có hôm anh còn gọi tôi là đầu đất chỉ vì tôi lỡ mua phải 3kg củ đậu bị hỏng.
Nhiều khi tôi giật mình nghĩ nếu bây giờ có chia tay, tôi cũng chỉ có hai bàn tay trắng ra đi, có bao nhiêu tôi đã dồn hết cho chồng con rồi. Còn anh kiếm tiền trời biển ở đâu tôi không biết nhưng hiếm khi tôi thấy chi gì cho gia đình ngoài việc mua sắm mấy đồ điện tử…
Là một người rất gia trưởng nên quan điểm của anh về mọi việc rất cứng nhắc. Anh quan niệm rằng, đàn ông chỉ lo đi kiếm tiền, còn mọi việc trong gia đình, từ việc nhà, đến việc chăm sóc con cái, nuôi dạy con, quan hệ đối nội đối ngoại …đều là việc của đàn bà. Vậy nên ngoài thời gian đi làm, anh mặc sức đi chơi, nhậu nhẹt thâu đêm suốt sáng với bạn bè. Hồi tôi có bầu, ốm nghén đến mức ngửi thấy mùi thức ăn là nôn thốc nôn tháo nhưng anh thản nhiên đi nhậu với bạn đến gần sáng. Anh không bao giờ anh quan tâm xem giờ này tôi ở đâu, làm gì, có khỏe không.
Kể từ ngày lấy nhau, chồng tôi chưa bao giờ mua nổi bất kỳ một thứ gì tặng tôi, nhưng thi thoảng trong cơn nóng giận anh lại còn hủy hoại tài sản của tôi. Đã hai lần anh ấy đập điện thoại của tôi. Và những hộp đồ trang điểm thì từng nhiều lần bị bay vào thùng rác chỉ vì tôi sắp xếp không theo đúng ý anh.
Đi chơi thì thôi, về nhà anh lại soi xét mọi việc làm của tôi như thể một ông bố khó tính. Hôm nào về mà thấy nhà bẩn tí hay không ưng í gì là anh la mắng ngay. Những lúc đó câu cửa miệng anh dành cho tôi luôn là những từ tôi xấu hổ không dám kể với ai như “Đồ ngu, đồ điên, dở hơi ăn cám lợn, đầu đất, loại người gì mà ngu thế…”. Tôi nhiều lần bảo anh rằng, giờ con cái lớn, anh nói những câu đó sẽ khiến con cái nó học theo nhưng anh bảo ngay rằng cứ nói để nó tránh “những cái ngu” giống mẹ. Tôi nhẫn nhịn vì con nhưng đến sự việc tối nay thì tôi không sao chịu nổi nữa.
Tối nay, khi cả nhà đang ăn cơm tối, chồng hất hàm về phía tôi bảo: “Lấy bát nước chấm ra đây”. Tôi đứng lên mang bát nước chấm ra nhưng quên không cho vài lát ớt vào trong đó. Vậy là vừa nhìn thấy tôi đặt bát nước mắm xuống bàn, chồng tôi quăng đũa mạnh trên bàn và đứng lên quát lớn: “Đồ mất dạy, mày định trêu tao à! Mày lấy nước mắm và không có ớt là có ý gì đây?”. Sẵn đang bực bội trong người, tôi đanh thép đáp lại: “Muốn ăn ớt thì đi mà lấy. Tôi làm vợ chứ không phải osin nhá. Anh coi thường tôi vừa thôi”.
Tôi vừa dứt lời thì chồng tôi nhảy phắt ra khỏi ghế, tiến đến gần tôi, một tay anh túm lấy tóc tôi, một tay anh giang thẳng, tát mạnh vào mặt tôi. Sau đó, anh kéo và đẩy tôi ra khỏi cửa. Anh vừa khóa cửa vừa bảo anh không cần loại vợ như tôi, nên cút ra khỏi n hà anh mặc cho con gái tôi khóc thét đòi mẹ.
Không muốn khiến bố mẹ đau lòng, tôi phải đến ở nhờ nhà cô bạn độc thân. Bạn tôi thì khuyên hãy bỏ qua mọi chuyện vì con cái nhưng tôi không chắc mình sẽ chịu đựng được cả cuộc đời với người chồng như này. Tôi không biết nên làm thế nào với cuộc sống hiện tại. Hãy cho tôi lời khuyên?
Theo Blogtamsu
Gái làng chơi quyết 'chài chồng tôi' để một bước làm bà chủ
Tôi như chết sững không thốt nên lời, tất cả chỉ là màn kịch của cô ta, khi không giữ được trái tim của con trai thì quay sang mồi chài bố.
Hóa ra những ngày sau khi con trai tôi đi, cô ta đến nhà cũng chỉ để ỡm ờ, quyến rũ chồng tôi. Tôi cười chua chát mà chẳng biết mình sai từ đâu.
Tôi năm nay 45 tuổi, là chủ một cửa hàng kinh doanh về thiết bị máy tính. Chồng hơn tôi 5 tuổi, anh cũng là giám đốc một công ty về lĩnh vực xây dựng. Chúng tôi có 2 con, con trai lớn 23 tuổi hiện đi du học còn con gái đang học lớp 10. Nhìn bề ngoài ai ai cũng ca ngợi, ngưỡng mộ gia đình tôi nhưng chỉ có người trong cuộc như tôi mới hiểu, cuộc sống gia đình tôi rối ren, phức tạp, có nhiều lúc tôi mệt mỏi, chán chường tưởng chừng không gượng nổi.
Chồng tôi là người đàn ông thành đạt, giỏi kiếm tiền nhưng không phải là người chồng, người cha tuyệt vời. Anh chỉ chú ý đến làm ăn, bù khú, ngoại giao bên ngoài mà ít khi để ý đến vợ con, gia đình. Vợ chồng tôi duy trì hôn nhân trong cảnh bằng mặt, không bằng lòng. Tôi công việc cũng bận, nhiều lúc đi liên miên chẳng có nhiều thời gian chăm sóc con cái. Chính vì vậy mà 2 đứa con của tôi đầy đủ vật chất nhưng thiệt thòi về tình cảm so với bạn bè cùng trang lứa. Con trai tôi sống khép mình và ít tâm sự chuyện tình cảm với bố mẹ. Tôi nhận ra những điều đó và dần bỏ bớt công việc lui về chăm sóc con.
Không lừa được con trai, gái làng chơi quyết 'chài chồng tôi' để một bước làm bà chủ.
Cách đây hơn 1 năm, khi mới học năm 3 đại học, con trai tôi đưa một cô gái 18 tuổi về và nằng nặc đòi kết hôn. Điều làm tôi phản đối không phải vì chúng còn ít tuổi mà tôi tìm hiểu được biết, cô gái đó đã có 1 đời chồng. Hơn nữa, trước con trai tôi, cô ta còn làm gái kiếm sống. Tôi nói mọi chuyện với con trai, phân tích đủ điều nhưng nó vẫn một mực đòi cưới vì quá yêu rồi. Cô gái này vốn dạn dĩ, lanh lợi nên dù biết mười mươi gia đình tôi phản đối nhưng vẫn tới lui, thăm hỏi thường xuyên. Vì không muốn con trai sốc, bỏ dở việc học hành nên tôi im lặng để cô gái ấy qua lại nhà với lý do, "đợi một thời gian để tốt nghiệp xong, nếu khi đó hai đứa vẫn yêu nhau sẽ không cản". Khỏi phải nói con trai tôi vui vẻ, nỗ lực học hành đến nhường nào. Nhiều khi tôi nghĩ, con trai tôi tốt hơn khi ở cùng cô gái này, hay cứ gật đầu đồng ý cho gia đình yên ấm và ông bà ta đã nói "lấy đĩ về làm vợ". Điều này tuy không vinh quang nhưng có thể chấp nhận, nếu cô gái đó hối cải thực sự. Chồng tôi ban đầu phản đối kịch liệt, cô gái kia qua nhà, anh còn không nói chuyện với mẹ con tôi nửa lời. Nhưng chẳng hiểu về sau, lí do gì khiến anh chấp nhận, lại còn trò chuyện với cô ta mỗi lần gặp mặt. Nói không ngoa, mỗi lần cô ta qua chơi, gia đình tôi như có sự kết dính, vui vẻ, chuyện trò đầm ấm.
Rồi một lần tôi vô tình nhìn thấy, bụng dưới cô gái có vết rạch ngang như vết mổ đẻ. Tôi gọi riêng con trai hỏi, con tôi nói không để ý lắm, sẽ hỏi xem sao. Trước mặt con trai, tôi và cô gái đó, tôi đã hỏi thẳng và nhận được câu trả lời đúng là vết mổ đẻ và đứa bé chết ngay sau sinh. Cách trả lời của cô ta lạnh lùng ráo hoảnh khiến cả tôi và con trai còn lạnh gáy. Rồi dần tôi thấy con tôi cũng không mặn mà, quyến luyến với cô ta như trước. Có lần hai đứa cãi nhau kịch liệt, chồng tôi còn mắng con trai không đáng mặt đàn ông, chấp nhặt phụ nữ... cách đây khoảng 6 tháng, cô ta nói lời chia tay với con trai tôi vì không còn tình cảm. Bên ngoài tôi tỏ vẻ tiếc nuối nhưng trong lòng vui khôn tả xiết. Cô ta tự nguyện rời xa con trai tôi, rồi động viên con trai tôi đi du học. Trước khi con trai đi, nó còn xin lỗi đã làm tôi buồn vì yêu người không xứng đáng. Tôi chảy nước mắt vì cuối cùng con trai cũng đã hiểu lòng người mẹ như tôi.
Sau khi con trai đi, cô ta thỉnh thoảng vẫn gọi điện cho tôi, qua nhà chơi và nói "không được làm con dâu thì xin làm con gái" tôi cũng cười đồng ý và còn cho cô ta vào làm ở cửa hàng của mình. Nhiều hôm cô ta tâm sự cuộc sống khổ sở, vất vả về gia đình tôi thấy cũng tội. Động viên cô chăm chỉ làm ăn để làm lại cuộc đời. Việc cô ta qua lại nhà thậm chí nhiều hôm ngủ lại nhà tôi cũng chẳng có gì lạ, gia đình tôi dần quen với sự tới lui của cô ấy.
Nói về chồng tôi, anh thay đổi từ ghét sang quý cô ta ra mặt, cứ bố bố con con tình cảm khiến người ngoài không biết còn tưởng cô ta là con ruột của chúng tôi. Rồi anh vắng nhà nhiều hơn trước, mỗi lần vậy đều đưa ra những lý do khiến tôi chẳng thể hỏi thêm. Tôi cũng nghe những lời ong tiếng ve bên ngoài nói anh cặp bồ với một cô gái trẻ, nhưng tôi chẳng để ý bởi từ lâu tình cảm vợ chồng tôi không còn như trước, vả lại tôi đã quen với việc anh có người khác bên ngoài rồi. Tôi chỉ mong anh ta kín đáo một chút đừng quá lộ liễu, ảnh hưởng tới tôi và các con. Tôi cũng nói thẳng với chồng làm gì thì làm nhưng đừng để tôi bắt gặp, đừng rước bệnh tật về nhà là được. Chồng tôi nói ở với tôi quá mệt mỏi, anh không cần người phụ nữ quá giỏi giang, ham kiếm tiền như tôi. Chỉ cần một người biết chiều chồng và cần anh che chở bảo vệ. Và tôi hãy chuẩn bị tinh thần đi, nếu một thời gian nữa, thấy cô ta ổn sẽ ly hôn và không mang tài sản gì đi hết, ngoại trừ công ty. Dù chẳng còn yêu nhưng tôi cũng rớt nước mắt khi nghe anh nói vậy, quá sỗ sàng, tuyệt tình. Tôi cười gật đầu đồng ý. Rồi ngày đó cũng đến, vợ chồng tôi ly dị và hai đứa con của tôi cũng ủng hộ bố mẹ chia tay, chúng nó không muốn sống trong cảnh bố mẹ không yêu thương nhau nữa. Thuận lòng cả gia đình, tôi viết đơn ly hôn mà không cần tòa hòa giải.
Ngày ở tòa, tôi như chết lặng, không thốt nên lời khi người phụ nữ đến tòa đón chồng tôi chính là người yêu cũ của con trai. Cô ta tiến lại gần tôi mà nói "cảm ơn mẹ, à cảm ơn chị đã buông tha anh ấy. Vì bà ngăn cản tôi lấy con trai bà nên tôi đành dùng tạm chồng bà vậy". Tôi như chết sững không thốt nên lời, tất cả chỉ là màn kịch của cô ta, khi không giữ được trái tim của con trai thì quay sang mồi chài bố. Hóa ra những ngày sau khi con trai tôi đi, cô ta đến nhà cũng chỉ để ỡm ờ, quyến rũ chồng tôi. Tôi cười chua chát mà chẳng biết mình sai từ đâu. Có một chút hụt hẫng, có một chút buồn nhưng hơn tất cả tôi nhận ra mình cuối cùng cũng chỉ là người đàn bà thất bại. Tôi thành công trong sự nghiệp, thành công trong giáo dục con cái, nhưng thất bại ê chề vì không giữ được chồng nhất là lại mất trong tay cô ả 19 đôi mươi. Giờ tôi mới thấm thía câu "giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời". Cả chồng tôi và cô ta, muôn kiếp chẳng bỏ được tính trăng hoa, bội bạc.
Theo Tintuc
Sáu yếu tố khiến đàn bà trở nên quyến rũ Những người đàn bà nhan sắc có sức hút với đàn ông là điều đương nhiên. Nhưng có những người nhan sắc tầm thường vẫn có thể khiến đàn ông điên đảo lao vào và không dứt ra được. Đó là sự quyến rũ của đàn bà. Vậy, sự quyến rũ của đàn bà nằm ở đâu? 1. Sự bí ẩn Nhan sắc...