Tối nay, anh có rảnh không?
Tình cảm vốn dĩ như gia vị, nêm nhiều thì mặn, nêm ít thì nhạt. Mỗi ngày trôi qua, nhiều lúc em tự nhắc mình phải hiểu anh hơn, nhưng dường như sự cảm thông nào cũng có giới hạn.
Anh bận công việc, bận họp hành, bận rộn với những cuộc vui với bạn bè. Cuộc sống để đuổi theo một người bận rộn rất mệt mỏi, cực kỳ mệt mỏi. Mặc dù em biết, tất cả những điều anh làm là muốn tương lai của chúng mình tươi sáng hơn, đủ đầy hơn. Thế nhưng nếu phải đánh đổi bằng tất cả thời gian, sức lực, sự cố gắng của anh và em, thì em nghĩ đó là cái giá quá đắt.
Em chưa bao giờ nghi ngờ sự bận rộn của anh, cũng chưa bao giờ hết tin tưởng vào tình yêu của anh dành cho em. Nhưng quả thực không giấu nổi những nỗi buồn.
(Ảnh minh họa).
Sự tổn thương mà người đàn ông gây nên cho người phụ nữ họ yêu, không hẳn là anh ta đã yêu người khác, mà anh ta đã khiến cô ấy thất vọng vào lúc mong chờ, không ở bên cạnh lúc cô ấy yếu đuối. Cũng như những điều anh đang dành cho em vậy. Mỗi ngày lễ qua đi, em không cần những món quà mà các cô gái khác hí hửng khoe, chỉ cần anh có thời gian một chút thôi dành cho em, chứ không phải là cho công việc.
Đời cứ cuốn anh đi vào vòng quay mải miết, còn em thì cứ mãi chạy theo anh. Khoảng cách giữa hai chúng ta ngày càng một dài ra vì em đuối sức, mặc dù em đã luôn cố gắng lấp đầy.
Video đang HOT
Em càng lắng lo, sốt sắng cho từng bữa ăn, giấc ngủ của anh bao nhiêu để cố gắng khắc sâu tình cảm. Thì anh lại vội vã chạy theo những bộn bề của cuộc sống. Đôi khi em giận hờn vì những tin nhắn gửi đi mà không được đáp lại, những quan tâm nhỏ nhẹ mà không được đổi lấy một nụ cười, những “cho” mà không hề có “nhận”.
Người ta bảo nếu có một người bảo rằng họ bận lắm, tức là quỹ thời gian của họ không dành cho mình. Đừng cố gắng lấp đầy những mộng tưởng, tin yêu bằng sự mệt mỏi, ê chề. Nhưng với em thì khác. Chính vì những khó khăn của cuộc sống thường ngày, những hành trang để chúng ta tiến về phía trước khiến anh quên mất bản thân mình xứng đáng được hưởng những gì thảnh thơi nhất.
Em cũng cố gắng và anh cũng cố gắng. Vậy nhưng đừng cố nêm gia vị cho tình yêu chúng mình bằng những đêm thức trắng làm việc, bằng những họp hành, tổng kết liên miên, bằng những hời hợt mà cả anh và em đều không muốn.
Em chỉ muốn anh có đủ một ngày rảnh rỗi, một ngày để tạm gác những bận rộn qua một bên. Một ngày ăn cơm cùng em, dạo phố cùng em, ngắm chiều tà cùng em và nghe những bản tình ca của thập niên trước vào một buổi tối mùa xuân dịu ngọt.
Anh yêu, tình yêu chúng ta đang cần nêm những dư vị ngọt ngào. Nên đừng từ chối khi mỗi lần em hỏi: “Tối nay, anh rảnh không?”.
“Nếu bão tố có thật sự đi qua cuộc đời này chỉ trong một giây phút
Chẳng phải những gì ta cần chỉ là được nắm tay nhau?”
Theo VNE
Ai cũng phải sống với cuộc đời thực tại
Hãy quên mọi thứ thuộc về tình yêu của chúng ta, có chăng giữ lại là một chút tình bạn cho ngày hôm nay.
Đám cưới của anh diễn ra trong niềm vui hân hoan của hai bên gia đình, trong sự chúc tụng của bạn bè, trong niềm hạnh phúc của người con gái anh gọi bằng vợ. Còn anh, cảm xúc trong anh khi nhìn thấy em tới dự đám cưới như thế nào?
Có một chút tiếc nuối nào không anh? Hay chỉ là sự thờ ơ của một người đang cố phải quên đi tất cả. Em đã đọc được trong mắt anh một cái nhìn bối rối. Xin anh đừng như thế. Hãy gật đầu chào em như chào một người bạn cũ. Kỉ niệm bỏ lại phía sau lưng đi anh nhé. Ngày hôm nay, người nắm tay anh bước vào lễ đường là cô ấy, là cô ấy chứ không phải em. Hãy sống vì thực tại đó được không anh?
Nếu anh hỏi em rằng em có tiếc nuối cuộc tình với anh không thì câu trả lời là có. Nói không chỉ là một sự dối lòng. Mà anh thì quá hiểu em nên em không thể lừa gạt anh bằng một câu trả lời giả dối ấy. Vì thế em thật tình thú nhận. Em tiếc nuối, tiếc đến xé lòng khi chấp nhận buông tay anh. Làm sao em có thể bình thản cho được khi gần 4 năm tuổi trẻ gắn bó bên anh, cùng anh vượt qua những khó khăn, xây dựng biết bao hoài bão. Những kỉ niệm đó đâu phải chỉ là một chút vu vơ mà là quãng một phần đời không thể nào quên được. Em khó có thể dối lòng rằng em thấy nhẹ tênh khi anh ra đi.
Em tiếc nuối vì cuộc tình mình sang ngang nhưng em không hận thù (Ảnh minh họa)
Nhưng nếu anh hỏi em rằng em có đớn đau và thù hận khi anh lấy người con gái khác hay không thì câu trả lời là không.Vì đó là duyên phận anh ạ! Chúng ta có duyên mà không có phận. Cuộc đời cho em và anh gặp nhau, cùng nhau trải nghiệm một quãng đời đáng nhớ rồi buông tay, mỗi người lại tiếp tục cuộc hành trình mới của mình bên một người khác thuộc về chính chúng ta. Vì thế có gì để oán, để hận, để mất niềm tin?
Rời ghế đại học sau 4 năm mơ mộng, cả em và anh đều nhận thấy rằng cuộc sống không giống như những gì ta tưởng tưởng. Em và anh đều va vấp, đều bị tổn thương bởi thực tế ngoài kia phũ phàng quá. Tình yêu của chúng mình cũng vì thế mà phai nhạt dần. Cuộc sống cứ cuốn ta đi đến khi ngoảnh lại mới nhận ra rằng mình đã bỏ lại sau lưng cảm giác của đối phương. Một sự cô đơn và trống rỗng lớn trong cõi lòng khiến sự xa cách ngày càng lớn.
Và rồi khi ta nhận ra rằng tình yêu không phải là thứ duy nhất cứu cánh chúng ta khỏi những khó khăn, em và anh đã dũng cảm nhìn vào thực tế. Thực tế là chúng ta đã không dám đấu tranh đến cùng vì tình yêu này. Thực tế là chúng ta đều sợ những khó khăn phía trước và chấp nhận buông tay nhau sau những mệt nhoài của cãi vã, dằn vặt...
Hãy sống với cuộc đời hiện tại của mình anh nhé. Chuyện tình đôi ta là quá khứ mất rồi (Ảnh minh họa)
Anh trở về với vùng quê nơi anh sinh ra và lớn lên, nơi cách em bằng một nửa chiều dài đất nước. Ở nơi đó anh thiết lập một cuộc sống không có em và dường như mọi thứ dần ổn định hơn. Anh cưới vợ. Đó là điều tất nhiên. Anh cũng đã trân trọng tình cảm cũ tới mức đợi 3 năm sau khi chia tay em anh mới tiến xa hơn với hạnh phúc mới của mình. Điều đó đủ làm em an lòng rồi anh ạ. Dẫu sao em và anh cũng đã có với nhau một cuộc tình trọn vẹn. Một cuộc tình mà khi rẽ ngang ta không giữ lại trong nhau những hận thù.
Ngày hôm nay anh cưới, xin hãy cất đi ánh mắt nhìn em đầy đắm đuối ấy. Nhớ rằng từ nay trở đi, người con gái duy nhất được đón nhận sự yêu thương ấy từ anh chỉ là vợ anh thôi nhé. Em là quá khứ mất rồi. Một quá khứ dẫu có đẹp hay đau khổ thì cũng là cái qua rồi. Hãy quên mọi thứ thuộc về tình yêu của chúng ta, có chăng giữ lại là một chút tình bạn cho ngày hôm nay. Ai cũng phải sống với cuộc đời thực tại. Nhớ nhé anh!
Theo VNE
Anh bỏ rơi sau khi đã làm tôi vô sinh Vì yêu anh, sống thử với anh mà tôi trở thành người phụ nữ vô sinh sau 2 lần phá thai. Giờ anh lại bỏ tôi. Hiện tại tôi như người rơi xuống vực sâu, tôi không biết phải làm thế nào để thoát khỏi nỗi đau quá lớn này. Tôi mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên để tôi biết...