Tôi muốn tìm người phụ nữ nhu mì như nước
Tôi tin em là một người phụ nữ tốt có những phẩm chất, trí tuệ tôi mong đợi.
Thân chào quý độc giả!
Tôi sinh ra và lớn lên ở một tỉnh miền Tây Nam Bộ, đang sống và lập nghiệp ở An Giang về lĩnh vực văn phòng, vừa tròn 30 tuổi. Về ngoại hình: chiều cao 178cm, nặng 68kg. Vì bản thân luôn quan niệm rằng mỗi giai đoạn trong cuộc đời, con người thường ưu tiên cho những mục tiêu ngắn, dài hạn và cố gắng không ngừng để đạt được những mục tiêu đó.
Thời gian qua, tôi lại để bản thân bận rộn hơn với công việc cùng những khát khao của tuổi trẻ, tích lũy kinh nghiệm và kỹ năng sống thật tốt, trải nghiệm thật nhiều, có công việc ổn định và chuẩn bị kỹ lưỡng để bước sang giai đoạn mới của cuộc đời. Vậy mà có lẽ do mải mê với học hành và công việc, hoặc do duyên phận chưa tới, đến thời điểm này tôi vẫn lẻ bóng đi về. Tôi không muốn có tình cảm với các bạn nữ đồng nghiệp (cười), vì không muốn chuyện cá nhân ảnh hưởng tới công việc.
Tôi được mọi người đánh giá là người có tinh thần trách nhiệm cao trong công việc, có chiều sâu trong suy nghĩ, bao dung, vui vẻ hòa đồng, luôn tạo cảm giác dễ gần gũi và thoải mái cho người mới tiếp xúc. Sở thích của bản thân như: đọc sách báo, nghe nhạc, xem tivi, trồng cây…
Tôi đã và đang hoàn thiện bản thân, duy trì thói quen sinh hoạt, dậy sớm mỗi buổi sáng để: tập thể dục (chạy bộ), đọc sách một chút, xem tin tức chào buổi sáng; ban ngày đi làm việc và buổi tối thường ngủ lúc 21~22 giờ. Lúc rảnh rỗi (cuối tuần hoặc ngày lễ) tôi thu xếp thời gian đi du lịch, khám phá mở mang tầm nhìn về vùng đất mới, con người mới, thưởng thức những món ăn ngon đặc sản của một số khu vực lân cận, đặc biệt là chụp ảnh yêu thích cho gia đình, người thân.
Video đang HOT
Tôi cần một bạn gái vui vẻ, dịu dàng, biết cách chăm sóc sức khỏe, quan trọng là có được nét đẹp từ nội tâm, đó cũng chính là nét đẹp tâm hồn mà mỗi người đều mong muốn, bởi nó là hiện thân của trí tuệ, hiện thân của sự tu dưỡng và ổn định trong công việc. Tuổi của em sẽ từ 25 đến 30, quê miền Tây Nam Bộ (cùng khu vực hoặc giáp với An Giang), chiều cao từ 160 cm trở lên thì càng tuyệt vời.
Tôi mong người phụ nữ của mình có thể cân bằng giữa gia đình và công việc, cùng nhau chia sẻ, yêu thương, trân trọng; thấu hiểu, nhường nhịn thì mối quan hệ mới bền chặt. Vì gia đình là nền tảng, là chốn đi về, là nơi để yêu thương, cho nên đó là điều quý giá nhất cần hai người vun đắp. Tôi cũng hy vọng mình có thể học hỏi những điểm tốt của bạn gái, lắng nghe góp ý những điểm chưa được để thay đổi và phù hợp với ý muốn của cả hai và ngược lại. Có như vậy mới có thể phù hợp với nhau, hỗ trợ nhau trong cuộc sống cũng như trong công việc, bớt đi phần nào áp lực, cuộc sống sẽ tươi sáng hơn.
Tôi rất tâm đắc câu nói này của người xưa: “Đàn ông muốn có một cuộc sống hạnh phúc, không phải là gây dựng sự nghiệp lớn lao vĩ đại, mà là tìm được cho mình một người phụ nữ nhu mì như nước”.
Theo vnexpress.net
Nỗi đau tột cùng của người vợ mang thai lần 7, bị chồng bỏ mặc ở bệnh viện
Tôi không nhớ, đây là lần thứ bao nhiêu, anh đập hết đồ đạc rồi lao vào đánh tôi. Tôi chỉ biết, tôi là người có lỗi.
Ngày hôm qua, vợ chồng tôi lại cãi nhau. Anh cầm cái nồi cơm điện - tôi vừa mua tháng trước, ném ra sân. Cái nồi vỡ tan tành. Rồi anh trở vào nhà, túm lấy tóc tôi, kéo xềnh xệch vào buồng.
Mẹ chồng tôi không can, chỉ rít lên một câu khiến bàn tay anh dúi tôi xuống đất mạnh hơn: 'Khổ. Cái thằng này số nó khổ!".
14 năm rồi, tôi về làm vợ anh. 4 đứa con gái đã ra đời. Đứa lớn năm nay 13 tuổi, đứa nhỏ 7 tuổi. Nhưng tôi không nhớ, đây là lần thứ bao nhiêu, anh đập hết đồ đạc rồi lao vào đánh tôi. Tôi chỉ biết, tôi là người có lỗi. Lỗi của tôi là không sinh được cho anh một cậu con trai để nối dõi tông đường.
Tôi khiến anh phải sống tủi nhục với anh em họ.
Đi ăn cỗ, theo vai vế, anh được ngồi mâm trên nhưng vì không có con trai, sợ người ta dè bỉu, khích bác, anh phải ngồi với những người đáng tuổi cháu.
Tôi thương anh và nhiều lần tự trách mình. Nhưng tôi cũng cố hết sức rồi.
7 năm nay, kể từ sau khi sinh đứa con gái thứ 4, tôi đã mang thai thêm 3 lần nữa. Có hai lần, người ta bảo thai nhi giống mẹ nên anh bạo hành rồi bắt tôi phá bỏ.
Cách đây nửa năm, tôi lại mang thai. Cái thai được báo là bé trai khiến anh vui như mở hội. Anh đi khắp nơi khoe khoang rồi lại sắm cả một dàn karaoke và hát nghêu ngao mỗi khi rảnh. Biểu hiện của anh cứ như thể đứa bé trong bụng đã khiến anh hồi sinh.
Thế nhưng, có lẽ ông trời không thương anh và muốn đọa đày tôi nên khi cái thai bước sang tháng thứ 6 thì tôi bị đâm xe trong lúc đi làm đồng.
Anh đưa tôi lên viện và khi biết được đứa trẻ không còn, anh đã rời đi, bỏ mặc tôi ở đó, tự xoay sở, tự lo liệu cho bản thân mình.
Mấy hôm sau, thấy tôi phờ phạc trở về nhà, anh đã lao vào đánh tôi không thương tiếc. Anh nói tôi diết con trai của anh, rồi anh tuyên bố sẽ lấy thêm vợ mới về căn nhà này.
Ngày hôm đó, vì quá đau đớn, tôi đã định gieo mình xuống sông tự vẫn. Nhưng 4 đứa trẻ đã chạy theo tôi.
Tôi nói với các con, nếu một ngày nào đó, tôi không còn nữa, các con hãy chăm sóc cho nhau, hãy sống thật tốt và tha lỗi cho người mẹ này. 4 đứa con tôi khóc toáng lên. Chúng ôm tôi rồi lại chạy đến bên bố và nói rằng, chúng cần mẹ. Cô con gái út còn hứa sẽ cắt tóc ngắn, mặc quần áo của con trai để bố được vui lòng.
Chồng tôi thấy biểu hiện của các con đã chột dạ. Anh bỏ đi suốt mấy ngày liền. Khi trở về, anh nói lời xin lỗi. Nhưng thỉnh thoảng, uống chút rưụ vào, anh lại đập đồ và đánh tôi.
Tôi đau đớn và rất tuyệt vọng mà không biết phải làm thế nào để thoát khỏi cảnh trái ngang này.
Mong mọi người cho tôi lời khuyên?
Độc giả giấu tên
Theo vietnamnet.vn
Một lần chạm đúng lương duyên là đủ gắn với nhau cả đời Một chàng trai trưởng thành, nam tính, mạnh mẽ, hài hước, thú vị sẽ là người phù hợp nhất với em. Ảnh minh họa Em không rõ lắm về cái gọi là tiêu chuẩn của mình, chỉ biết khi mình tìm đúng người là khi cuộc trò chuyện giữa hai người sẽ tràn đầy, có niềm vui và sự thú vị. Một nét...