Tôi muốn thay đổi chồng của mình: phải làm sao?
Tôi thực sự muốn chồng tôi thay đổi nhưng tôi không biết bắt đầu từ đâu vì anh ta rất cứng đầu và có cái tôi rất lớn.
Anh ấy quá gia trưởng và to mồm, tôi muốn thay đổi điều đó!
Mười ngày nay tôi và chồng tôi đã không nói chuyện với nhau (chiến tranh lạnh lâu nhất từ trước tới giờ) sau khi anh ta xỉ vả tôi và văng tục trước mặt đứa con hai tuổi của tôi.
Lần này tôi không muốn bỏ qua nữa vì tôi không thể chịu đựng việc anh ta sỉ nhục và coi thường tôi.
Trước kia tôi sẽ sẵn sàng làm lành trước, ôm anh ta chỉ sau vài ngày giận dỗi và rồi anh ta lại tưởng rằng anh ta đúng còn tôi thì sai và tiếp tục làm mọi chuyện tồi tệ hơn khi nguyền rủa chửi bới tôi.
Anh ta thường nói những lời làm tổn thương tôi bất cứ khi nào anh ta nổi điên lên và đổ lỗi cho tôi vì tôi “đã làm anh ta tức giận”. Nếu tôi không chịu nghe hay đồng ý với quan điểm của anh ta thì anh ta lại cho rằng tôi chống đối anh ta và coi thường tôi không ra gì.
Với anh ta tôi luôn là kẻ ngu dốt và sai trong mọi trường hợp. Khi tôi khuyên anh ta hãy đi khám bác sĩ vì dạ dày anh ta có nhiều dấu hiệu lạ thì tôi lại bị anh ta chửi bới và nói rằng mặc xác anh ta cho dù anh ta có chết cũng chẳng liên quan gì tới tôi.
Khi anh ta bảo tôi đi chợ mua nho xanh, tôi mua nho xanh về thì anh ta lại bảo tôi là tại sao không mua nho đỏ. Cứ cho là tôi hiểu nhầm ý anh ta đi nhưng anh ta tỏ ra rất tức giận và bảo tôi là kẻ mất trí, tai có vấn đề. Tôi chỉ nói lại rằng có thể do tôi nghe nhầm và chuyện này cũng đâu có gì to tát tại sao lại phải tức giận đến vậy thì anh ta nổi đóa lên và bảo tôi là kẻ nói dối và tức tối suốt một ngày.
Hay mới đây tôi đã đem trả lại chiếc máy hút bụi và cho rằng máy hoạt động không được tốt. Nhưng anh ta cho rằng chiếc máy này rất được ưa chuộng và chắc chắn là tôi sai. Khi tôi nói rằng tôi không quan tâm mọi người đánh giá như thế nào tôi chỉ dựa vào kinh nghiệm của mình thôi thì anh ta chửi tôi là ngu ngốc và không nói chuyện suốt hai ngày liền.
Tôi thực sự muốn chồng tôi thay đổi nhưng tôi không biết bắt đầu từ đâu vì anh ta rất cứng đầu và có cái tôi rất lớn.
Có thể áp lực công việc hoặc những hóa đơn phải thanh toán dồn dập khiến anh ta trở thành như vậy.
Video đang HOT
Tôi biết chúng tôi không hợp nhau, rằng anh ấy là một người gia trưởng và quá nóng tính nhưng tôi tin là chúng tôi có thể ngồi nói chuyện với nhau để dàn xếp bất đồng bởi vì cả hai chúng tôi đều yêu nhau. Anh ấy cũng là một người cha tốt, thương con, luôn làm việc quên cả bản thân mình chỉ để sau này chúng tôi có cuộc sống tốt hơn và sự thực là anh cũng chưa từng đánh tôi và cũng không có bồ bịch.
Không biết có điều gì có thể khiến anh ta thức tỉnh để thay đổi và biết cách tôn trọng tôi như tôi xứng đáng được nhận hay không? Chúng tôi đã kết hôn bốn năm rồi, tôi không muốn con gái tôi phải chứng kiến cảnh cha nó sỉ nhục mẹ nó và tôi lại càng không muốn sau này nó sẽ bị chồng nó đối xử giống như tôi đã từng bị nhưng tôi vẫn muốn níu kéo cuộc hôn nhân này, muốn anh ấy thay đổi nhưng anh ta quá ngang bướng, chẳng thèm nghe lời tôi hay chịu hiểu những đau khổ hay mong muốn của tôi.
Theo VNE
'Nhà này không chấp nhận con dâu mưu mô, dối trá như cô
Việc tôi mang thai giả vỡ lở, mẹ anh không thương tiếc đuổi tôi ra khỏi nhà, bà bảo "Nhà này không chấp nhận một đứa con dâu mưu mô, dối trá như cô". Hàng xóm xung quanh nhà anh nhìn tôi dè bửu: "Đấy, nhìn là biết không phải bầu bí gì, thấy nhà người ta giàu rồi định lừa đây mà".
Tôi gặp anh trong một lần đến thăm một người bạn thân học cùng cấp 3, anh học cùng lớp địa học và là bạn rất thân của bạn tôi.
Lần đầu gặp mặt không để lại cho tôi nhiều ấn tượng về anh, anh hơn tôi 1 tuổi, dáng anh dong dỏng cao, gầy, nước da trắng, hay cười hay nói.
Nhưng tôi lại để lại trong anh nhiều ấn tượng, và cũng vì ấn tượng đó mà anh nằng nặc đòi xin số điện thoại của tôi từ người bạn kia. Khi biết anh có ý định "tán" tôi, anh bạn của tôi đã cảnh báo anh "Nó kiêu lắm, mày không tán nổi nó đâu".
Nhưng anh vẫn giương cao khẩu hiệu: "Đẹp trai không bằng chai mặt", anh thường xuyên điện thoại, nhắn tin hỏi thăm tôi. Có những buổi tối, hai đứa nói chuyện 2-3 giờ đồng hồ không biết chán. Anh rất tinh ý, chỉ cần nghe giọng là anh biết tôi đang vui hay buồn để lịp thời động viên, chia sẻ. Dù không gặp mặt nhau, nhưng dưới sự "tấn công từ xa" của anh, tôi yêu anh lúc nào không hay.
Tình yêu của chúng tôi lớn dần theo những cuộc trò chuyện, vì nơi tôi ở cách xa trường học của anh nên cả tháng chúng tôi mới gặp nhau được một lần. Lần nào gặp mặt anh cũng có những món quà bất ngờ dành cho tôi, khi thì một bó hoa được tạo thành từ rất nhiều kẹo mút (vì anh biết tôi thích ăn kẹo mút), khi thì là một ngôi nhà mô hình bằng gỗ do anh thức thâu đêm để làm, lúc lại là một trái tim được kết từ những que diêm,...
Sự quan tâm, lãng mạn của anh khiến chúng tôi tuy xa nhau về khoảng cách địa lí nhưng lúc nào cũng thấy ấm áp như ở gần nhau.
Trong một lần anh về Hà Nội thăm tôi, hai chúng tôi đã thực sự thuộc về nhau, tôi đã trao thứ quý giá nhất của đời người con gái cho anh. Khi đó anh đang học năm cuối đại học, còn tôi vừa ra trường đi làm. Anh đã ôm tôi mà nói rằng "đời này kiếp này anh sẽ chỉ lấy em làm vợ".
Tôi đã nói dối rằng mình đang mang thai để nhà anh chấp nhận cho chúng tôi cưới nhau
Sau kì thực tập, anh quyết định dẫn tôi về nhà ra mắt người thân của anh. Đêm trước khi về ra mắt "bố mẹ chồng tương lai" tôi đã mất ngủ vì hồi hộp và lo sợ.
Về nhà anh tôi mới biết gia đình anh rất giàu, bố mẹ anh đều là người buôn bán, tôi đã choáng ngợp trước cơ ngơi nhà anh. Tự nhiên tôi thấy mình thật nhỏ bé, bao nhiêu tự tin bay biến mất.
Cha mẹ anh tiếp đón tôi với thái độ hết sức lịch sự, cô dì chú bác khi hay tin anh đưa bạn gái về ra mắt cũng đến, ai cũng nhìn tôi với ánh mắt dò xét.
Khi chào từ biệt mọi người để ra về, mẹ anh nhìn tôi và nói "con trai bác còn trẻ con lắm, yêu và lấy nó cháu sẽ khổ đấy". Tôi chỉ biết cười trừ, tôi có linh cảm rằng mẹ anh không thích tôi.
Đưa tôi về đến giữa đường thì mẹ anh điện thoại cho anh, ngồi đằng sau, ghé tai gần máy điện thoại nên tôi nghe được hết nội dung cuộc trò chuyện giữa anh và mẹ.
Mẹ anh tuyên bố với anh "Cả nhà không ai chấp nhận nó đâu, nó không thích hợp làm dâu nhà này. Hiền quá, về nhà này không sống nổi đâu. Con suy nghĩ kĩ đi, đừng đưa nó về thêm lần nào nữa", nói rồi mẹ anhh cúp máy, tôi ngồi sau anh mà nước mắt lăn dài.
Anh nắm tay tôi và bảo "Em đừng lo, anh sẽ thuyết phục bố mẹ...", nhìn khuôn mặt buồn, đăm chiêu của anh tôi biết hành trình để thuyết phục được bố mẹ anh chấp nhận tôi sẽ hết sức gian nan.
Sự cấm cản của gia đình anh khiến tôi rất buồn, nhưng tôi cũng nhận ra rằng, tôi không muốn mất anh. Tôi nhắm mắt tự nói với mình, thôi thì mặc kệ mọi chuyện, cứ yêu thôi, đến đâu hay đến đó.
Tôi hay lên trường anh thăm anh hơn, khu nhà nghỉ gần trường anh trở thành "tổ ấm" của hai chúng tôi. Rồi một lần anh ôm tôi và bảo "Giờ mà em có thai thì hay quá, bố mẹ sẽ không cấm cản được chúng mình nữa".
Câu nói của anh như "khai sáng" tâm trí tôi, sau nhiều đêm suy nghĩ, tôi quyết định thực hiện kế hoạch của mình...
Tôi điện thoại thông báo với anh là tôi đã có thai, anh đã vui mừng không kể siết. Và ngay lập tức về nhà thông báo với bố mẹ anh.
Đúng như anh dự liệu, vì "cái thai" mà nhà anh đồng ý cho chúng tôi cưới nhau. Đám hỏi kiêm đám cưới lần 1 (vì mẹ anh đi xem "thầy", thầy bảo chúng tôi phải làm đám cưới 2 lần) diễn ra ngay tắp lự.
Tôi cố gắng ăn uống để mình tăng cân cho giống với bà bầu, rồi mỗi lần anh sờ vào bụng là nín thở phùng bụng lên. Anh vô tư không biết kế hoạch của tôi. Còn tôi cũng nhiều đêm mất ngủ vì không biết sẽ đi những bước tiếp theo như thế nào.
Tôi không thể dấu được chồng và gia đình nhà chồng mãi, mà cũng không thể nói sự thật rằng chỉ vì muốn được thành vợ anh mà tôi đã nói dối rằng mình có thai.
Sau 1 tuần ở nhà anh, tôi xin phép bố mẹ chồng lên Hà Nội tiếp tục công việc, và cũng là để thực hiện bước tiếp theo của kể hoạch.
Tôi đã vạch sẵn kế hoạch rằng, lên làm việc được mấy ngày sẽ điện thoại cho anh thông báo với anh rằng vì bất cẩn nên tôi đã bị xảy thai.
Nhưng... người tình không bằng trời tính.
Đi làm được 2 hôm thì mẹ anh điện thoại cho tôi bảo tôi về nhà có việc gấp, tôi tất tả đón chuyến xe sớm nhất để về nhà anh.
Vừa bước chân vào nhà, chưa kịp cởi ba lô đeo trên vai thì mẹ anh lập tức kéo tôi đến phòng khám thai ngay gần nhà. Lí do bà đưa ra là "Mẹ đưa con đi khám xem thai nhi có phát triển tốt không, giờ thai dị dạng, bất thường nhiều, mẹ lo lắm...".
Việc tôi mang thai giả cũng vì thế mà vỡ lở, mẹ anh không thương tiếc đuổi tôi ra khỏi nhà, bà bảo "Nhà này không chấp nhận một đứa con dâu mưu mô, dối trá như cô". Hàng xóm xung quanh nhà anh nhìn tôi dè bửu "Đấy, nhìn là biết không phải bầu bí gì, thấy nhà người ta giàu rồi định lừa đây mà".
Điện thoại của tôi đổ chuông, là anh gọi, anh cay đắng nói "Tôi không ngờ cô lừa tôi, từ nay coi như chúng ta chưa từng quen biết". Sau cuộc điện thoại đó, tôi không cách nào liên lạc được với anh.
Tôi làm tất cả chỉ vì tôi quá yêu anh chứ không phải vì tham giàu. Tôi biết mình đã sai, nhưng tôi phải làm sao, làm sao để anh tha thứ cho tôi, làm sao để anh cho tôi thêm một cơ hội được ở cạnh anh? Điều quan trọng nhất là hiện giờ tôi phát hiện mình mang thai thật, đi siêu âm bác sĩ nói tôi có thai được 7 tuần tuổi. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Tết hạnh phúc của nàng dâu nghèo Ngày tết, mẹ chồng, nàng dâu cứ quấn quýt đi hết họ hàng chúc tết rồi lại đi lễ, chùa thắp hương cầu lộc. Đi đến đâu bà cũng khoe với làng xóm nhà có con dâu vừa đẹp người, vừa đẹp nết, lại hiểu biết, học vấn cao khiến Trang mát mặt vô cùng. Khi Trang lên xe hoa, mọi người đều...