Tôi muốn lấy một cô vợ còn… trinh tiết
Biết vậy là cổ hủ, lạc hậu nhưng tôi rất muốn lấy một người phụ nữ chưa từng ăn nằm với người đàn ông nào làm vợ. Nhưng có lẽ điều đó thật khó trong xã hội ngày nay.
ảnh minh họa
Bạn bè tôi cứ trêu, muốn lấy vợ còn trinh thì phải đi “săn” các em ngay từ khi còn nhỏ, rồi lớn cái là cưới luôn. Chứ giờ các em ngày càng xinh đẹp, có nhiều người theo đuổi thì sẽ yêu sớm, và chuyện yêu đương ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường cũng trở nên quá dễ dãi thì lấy đâu ra gái còn trinh để mà lấy làm vợ. Tôi nghĩ, chẳng lẽ, thời đại này, tìm người con gái còn trinh tiết khó như vậy sao. Tôi biết suy nghĩ của mình vô cùng ích kỷ nhưng đó lại là niềm mong ước, là khát vọng của tôi.
Mặc dù, tôi cũng đã yêu vài người và cũng đã xẩy ra chuyện kia nhưng cuối cùng vẫn chẳng đi tới đâu vì cái tư tưởng kia luôn hiện hữu trong suy nghĩ.
Người yêu vừa rồi, tôi yêu cô ấy rất nhiều, cứ ngỡ hai chúng tôi sẽ nên duyên vợ chồng nhưng cứ ở bên cạnh cô ấy, tôi lại gặng hỏi những chuyện về quá khứ và làm cô ấy không vui. Thậm chí, ngay cả khi làm chuyện kia, tôi cũng thắc mắc rất nhiều, không biết cô ấy có chiều chuộng, có đam mê hết mình với người ta như đang làm với tôi không. Những suy nghĩ đó và nhìn vẻ mặt của cô ấy lúc thỏa mãn khiến tôi cảm thấy vô cùng bức bối và khó chịu. Rồi tôi tưởng tượng ra cảnh cô ấy cũng từng ôm ấp, âu yếm, cũng.. đủ thứ trên đời với người khác, thật sự tôi không thể chịu nổi.
Video đang HOT
Nhiều khi buột miệng, tôi còn hỏi thẳng cô ấy rằng “em có làm như thế với người cũ không”… hay “với người cũ chuyện ấy có xảy ra thường xuyên không và như thế nào?”. Có lẽ, người yêu đã không chịu đựng được tôi nên cô ấy đã chủ động rời xa tôi. Tôi biết mình như thế là không phải, là quá sai lầm nhưng tôi không biết phải sửa như thế nào. Sau những câu hỏi đó tôi đều thấy hối hận và mong người yêu bỏ qua nhưng rồi mọi chuyện lại vẫn tái diễn.
Nói như vậy, không có nghĩa phụ nữ không còn trinh tôi sẽ không lấy mà tôi chỉ ao ước được lấy cô vợ còn trinh. Vì bản thân tôi, cũng đã trải qua chuyện này, cũng đã từng yêu những người con gái không còn trong trắng nhưng tôi vẫn yêu họ. Chỉ là cứ sau một thời gian, cái nỗi ám ảnh, cái trí tưởng tượng phong phú kia lại hiện ra trong đầu khiến tôi không thể kiểm soát. Chẳng lẽ tôi bị vấn đề gì đó về tâm lý? Tôi có nên đến gặp các bác sĩ về tâm lý để điều trị, hay đó là do tư tưởng đã bị ăn sâu trong suy nghĩ của tôi. Hãy giúp tôi thoát khỏi tình trạng này để tôi có thể tìm được một tình yêu đích thực và không mang đến những nỗi đau cho người con gái yêu mình. Xin chân thành cảm ơn!
Theo Vietnamnet
Đêm tân hôn ám ảnh khi biết vợ là... đàn bà
Vợ tôi có nói với tôi rằng, đàn ông lấy vợ chỉ chăm chăm hưởng cái sự trinh tiết ấy là gã đàn ông dại dột nhất.
Tôi - gã đàn ông ích kỷ đã từng tự mình đạp đi hạnh phúc chỉ vì vợ không còn trong trắng. Nhưng cuộc hôn nhân 'rổ rá cạp lại' với người vợ thứ hai đã dạy tôi những bài học ý nghĩa trong đời.
Giờ đây, mỗi đêm nằm bên vợ, ôm vợ vào lòng, điều duy nhất tôi nghĩ trong đầu là phải yêu thương người phụ nữ này nhiều hơn, tôi sợ mất cô ấy. Dẫu rằng, tôi chẳng lạ, trước tôi, vợ tôi cũng đã từng nép vào vòng tay của một vài gã đàn ông nào đó.
Nhưng tôi không hờn ghen, cũng chẳng căm phận. Tôi bình yên đón nhận hạnh phúc hiện tại. Vì cái ám ảnh về chuyện trinh tiết của vợ đã từng làm đời tôi khốn đốn và đời một người phụ nữ khác trở nên bi kịch.
Cách đây hơn 5 năm, tôi đã từng lấy vợ. Lần đầu bước vào hôn nhân, tôi mang theo bao giấc mơ, kỳ vọng về một sự tròn trịa. Tôi không quá cổ hủ nhưng đúng là khi lấy vợ lần đầu, tôi là một gã trai tân theo đúng nghĩa. Tôi không 'động chạm' tới bất cứ cô gái nào vì muốn vợ là người phụ nữ đầu tiên và duy nhất trong đời mình. Tất nhiên, khi người ta cho đi quá nhiều, người ta càng khao khát nhận lại được xứng đáng như vậy.
Vợ cũ của tôi là một người con gái ngây thơ, đôi khi mọi người nói là cô ấy khờ khạo. Tôi yêu cũng vì vậy. Trong mắt tôi, cô ấy thánh thiện và tinh khôi. Tôi không thể nào nghĩ cô ấy lại đã từng chung chạ với một người đàn ông nào đó trước khi lấy chồng. Đó là cái kiểu nghĩ ấu trĩ và thiển cận của tôi bởi tình yêu có thể tạo ra nhiều điều.
Ảnh minh họa
Đêm tân hôn trở thành nỗi ám ảnh với tôi khi tôi biết vợ mình là đàn bà. Bao căm hờn trong tôi trào lên. Tôi cay cú lắm. Tôi nghĩ mình là đàn ông, yêu nhau 3 năm, giữ gìn cho vợ mà rốt cục chỉ là thằng đổ vỏ. Trong khi đó vợ bao năm qua cứ diễn cái màn ngây thơ không biết gì. Chúng tôi sống như cái bóng khoảng gần 1 năm. Mỗi lần bên vợ, tôi cào cấu, hằn thù trút lên người cô ấy. Cuối cùng, cô ấy quyết định l.y hô.n, tôi ký cái roẹt vào tờ đơn mà chẳng màng níu kéo.
Tôi gặp vợ tôi bây giờ. Cô ấy hoàn toàn khác xa với người vợ đầu của tôi, bạo dạn, mạnh mẽ và có vẻ như từng trải. Nhưng tôi khi ấy thì còn quan trọng gì, cũng là thằng đàn ông một đời vợ chứ hơn người gì đâu mà đòi hỏi. Tôi quyết định tìm hiểu và tiến xa hơn trong tình cảm.
Một vài người bạn có khuyên tôi nên cân nhắc kĩ vì sau cuộc hôn nhân đầu, lần hai càng phải thận trọng. Họ nói cô ấy có quá khứ cũng không mấy 'yên bình', cũng một vài mối tình mà cuộc tình nào cũng 'chát' cả. Tôi cũng băn khoăn nhiều lắm. Ngày trước tôi b.ỏ v.ợ cũng chỉ vì cái sự trinh tiết ấy, mà vợ cũ của tôi cũng chỉ 'dại' 1 lần thôi đấy. Thế mà bây giờ cô này lại... Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tôi vẫn quyết định cưới.
Cuối cùng, chính cuộc hôn nhân này đã dạy cho tôi một bài học đắt giá. Tôi loại bỏ ra khỏi đầu những ám ảnh về chuyện trinh tiết. Vợ tôi đảm đang, khéo léo và làm tôi mát mặt trong cuộc sống. Đi đâu ai cũng khen vợ tôi khéo, đúng là giàu vì bạn, sang vì vợ. Không chỉ vậy, trong chuyện chăn gối, cô ấy cũng không bao giờ xem nhẹ mà luôn khiến vợ chồng hạnh phúc.
Vợ tôi có nói với tôi rằng, đàn ông lấy vợ chỉ chăm chăm hưởng cái sự trinh tiết ấy là gãn đàn ông dại dột nhất. Có hàng tá những điều tuyệt vời vợ có thể mang tới nhưng anh ta lại ngu ngốc chỉ muốn có được cái điều tầm thường nhất rồi vứt bỏ tất cả.
Và năm xưa, tôi đúng là đã ngu ngốc như vậy!
Theo Tinngan
Đi qua những giấc mơ Muốn thấy cầu vồng phải chờ hết cơn mưa... Tù túng trước màn đêm, gió cứ hờ hững mà thổi qua chứ chẳng một lần ngoái đầu nhìn lại những chiếc lá đã vì gió mà lìa cành từ thuở nào. Ừ, gió mà. Gió tới mà chẳng bao giờ để cho ai có thể níu giữ nó ở lại. Gió tới rất...