Tôi muốn hiếu thảo với bố mẹ chồng mà cứ toàn bị chồng phá
Tình cảm mẹ chồng nàng dâu đang tốt, bỗng dưng trở nên ngại ngùng, nhìn nhau cũng khó.
Tôi cảm thấy rất hạnh phúc và sung sướng khi có người mẹ chồng tâm lý, lại chăm chỉ như vậy. (Ảnh minh họa)
Chào chị em, tôi năm nay 27 tuổi, đã kết hôn được 3 năm nhưng mới về sống với bố mẹ chồng được 6 tháng. Trước đó tôi và chồng thuê nhà ở riêng, gần chỗ chồng tôi làm. Sau khi tôi sinh con trai đầu lòng thì chuyển về sống với bố mẹ chồng để nhờ ông bà chăm sóc cháu khi tôi đi làm lại.
Trước khi về sống chung, tôi và bố mẹ chồng tình cảm vẫn rất tốt. Vì chỉ cuối tháng vợ chồng tôi mới về nhà một lần, mỗi lần về cũng chỉ ở lại ăn bữa cơm trưa, nói chút chuyện linh tinh công việc, nên không có va chạm gì nhiều. Huống chi lần nào về, tôi cũng mua thuốc bổ, khăn áo, thực phẩm…
Ngày dọn về, ông bà rất niềm nở, đối xử với tôi không khác gì con cháu trong nhà. Đặc biệt là mẹ chồng, bà rất chu đáo trong khoản kiêng cữ, cơm nước cho tôi cũng ngon ngọt đầy đủ. Quần áo của cu con, bà cũng giặt tay chứ không giặt máy. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc và sung sướng khi có người mẹ chồng tâm lý, lại chăm chỉ như vậy.
Nhưng chồng tôi thì lại không hợp với bố mẹ chồng. Anh luôn tìm cách chống đối ông bà. Trong bữa ăn, cứ bố chồng tôi nói câu gì là anh chặn miệng câu đó. Mẹ chồng tôi kể chuyện gì là anh xùy xùy bảo bà im lặng cho anh ăn. Nhiều lần tôi nhắc nhở chồng, anh bảo chẳng biết vì sao, cứ nghe ông bà nói chuyện là anh bực mình.
Cũng tại bố chồng tôi thì luôn kể chuyện nhà khác con cái hiếu thảo ra sao, mới mua cho bạn ông cái này cái nọ, đưa cả nhà đi du lịch đây đó. Còn mẹ chồng tôi thì luôn kể về hồi bé của bà. Bà được chiều ra sao, đi thi múa hát thế này thế nọ, trong nhà các cụ nhiều thóc lúa bao nhiêu… Chắc chồng tôi nghe nhiều năm rồi nên chán. Tôi bảo chồng, dù sao ông bà cũng già rồi nên hoài cổ. Cứ để ông bà nói, mình ngồi nghe ừ à đáp lễ vài câu, không thích thì coi như không nghe thấy. Việc gì anh phải tỏ ra khó chịu rồi nói lời mất lòng như thế.
Video đang HOT
Chồng tôi nghe cũng xuôi xuôi, nhưng chỉ được vài hôm, ngồi ăn cơm với bố mẹ chồng, là chồng tôi lại nổi khùng lên vì sự kể lể của ông bà. Có lần bực bội quá, anh đặt mạnh bát cơm xuống rồi bỏ vào phòng ngồi, không ăn uống gì nữa.
Một thời gian sau, tôi thấy tình hình ngày càng lớn, mâu thuẫn gia tăng và lan sang cả tôi. Chồng tôi đùng đùng bắt tôi dọn ra ăn riêng. Bởi anh không thể ngồi ăn cơm cùng bố mẹ được nữa. Mẹ chồng cũng bảo tôi ăn riêng cho anh đỡ kêu ca, và cũng đỡ bỏ bữa. Thế là về nhà bố mẹ mới được 3 tháng, chúng tôi đã ăn riêng, dù vẫn dùng chung dầu mắm xoong chảo. Chuyện chẳng có gì đáng nói thêm, nếu như không phải chồng tôi sinh ra tật muốn nói gì lại lôi tôi làm lý do.
Có lần anh khó chịu vì mẹ chồng tôi đặt bình sữa cu con đang uống dở lên tập tài liệu của anh. Vậy là anh đùng đùng nói: “Mẹ lần sau đừng có đặt bình sữa, cơm cháo lung tung rồi để cái M đánh giá là tùy tiện”. M là tên tôi, và tôi chưa từng nói gì bố mẹ chồng cả. Nhưng chồng tôi lại quy hết mọi chuyện cho tôi. Lần khác, anh bảo mẹ chồng tôi: “Mẹ cho cháu ăn xong thì phải rửa ngay cái bát đi, để thế rồi con dâu lại bảo mẹ chồng bẩn thì có phải mang tiếng không?”. “Thằng cu nó ngủ rồi thì mẹ đặt đi, cứ ôm mãi sau nó quen thân, cái M nó lại cằn nhằn”…
Thật sự, tôi không hiểu đời thuở nhà ai có chồng lại muốn ly gián mẹ với vợ, khiến mẹ và vợ mâu thuẫn không? (Ảnh minh họa)
Vậy là cái gì chồng tôi cũng nói như thể là tôi khó tính, tôi lúc nào cũng soi mói, cũng nói xấu mẹ chồng. Tình cảm mẹ chồng nàng dâu đang tốt, bỗng dưng trở nên ngại ngùng, nhìn nhau cũng khó. Tôi nói chuyện thẳng thắn với chồng, bảo anh đừng làm như vậy mà sau tôi với mẹ xa cách. Anh lại nói: “Ôi giời, mẹ chẳng biết thừa tính em, anh nói vậy thì bà cũng không ghét em đâu mà sợ”.
Anh là con đẻ của bà, anh nói gì bà cũng không ghét, có giận rồi cũng thôi. Nhưng còn tôi chỉ là con dâu, anh nói như vậy rất dễ dẫn đến mẹ chồng có cái nhìn khác về tôi.
Một tháng nay, mẹ chồng không còn hồ hởi, cởi mở nói chuyện với tôi như trước. Tôi vẫn cư xử như bình thường, nhưng dường như có một khoảng cách vô hình giữa tôi và bà.
Thật sự, tôi không hiểu đời thuở nhà ai có chồng lại muốn ly gián mẹ với vợ, khiến mẹ và vợ mâu thuẫn không? Tôi phải làm gì với ông chồng này đây mọi người? Để tình trạng này lâu dài, thì dù tôi có sống tốt, có tử tế như thế nào đi chăng nữa, bố mẹ chồng tôi cũng cho rằng tôi giả tạo, chỉ tốt trước mặt, còn nói xấu sau lưng. Mong mọi người chỉ tôi cách trị thói xấu này của chồng.
Theo Afamily
Chuyện ngược đời của anh chồng ngoại tình
Có một ngày, chính mắt chị đã nhìn thấy người chồng hàng ngày khen mình nức nở, tâng mình lên mây, đèo gái lạ vào nhà nghỉ!
Rất nhiều người ghen tị với chị Ngọc khi chị có một người chồng yêu mình vô cùng. Anh Khương - chồng chị - đi đến đâu cũng khen vợ nức nở, một điều 'vợ anh', 2 điều 'bà xã của anh'. Đối với anh thì chị Ngọc tuy không xinh đẹp sắc nước hương trời nhưng rất có duyên thầm khiến anh mê mẩn không bao giờ chán. Chị lại rất mực thông minh, chăm chỉ, luôn chăm lo cho chồng con chu đáo, hiếu thảo với bố mẹ chồng, khiến anh không có điểm gì có thể chê được. Cuối cùng, anh kết luận, đời này anh lấy được chị như trúng số độc đắc!
Đấy, cứ nghe một người chồng nói về vợ mình như thế, thử hỏi ai không ngưỡng mộ xuýt xoa cho được. Các ông chồng thường chỉ có nói xấu vợ, chê bôi đủ điều, chứ mấy ai mở miệng ra là khen vợ, tâng vợ lên giời như thế. Đủ biết là anh yêu vợ đến mức nào, trong mắt anh vợ anh là người tuyệt vời nhất.
Người ngoài là vậy, người trong cuộc như chị Ngọc cũng có cảm giác chẳng khác là bao. Thấy nhiều người đàn ông khác chê vợ này nọ xong đi cặp bồ mà chị lo lắng vô cùng. Nhưng anh Khương lúc nào cũng hài lòng về vợ, không những khen ngợi với người ngoài mà anh luôn dành những lời có cánh cho vợ hàng ngày. Nào là: 'Ôi vợ anh đúng là một người phụ nữ tuyệt vời, trên đời này chẳng có ai hơn được vợ anh trong mắt anh!', hay: 'Vợ ơi sao vợ lại có thể quyến rũ đến mức ấy, khiến anh trên công ty làm việc mà chỉ nhớ tới hình ảnh của vợ tối hôm qua thôi!', hoặc: 'Có nhiều đứa nói anh cuồng vợ đấy em ạ. Nhưng anh cuồng vợ anh, đâu cuồng vợ chúng nó đâu mà ý kiến ý cò!'.
Nói thật, nghe những lời lẽ đó chị Ngọc lúc nào cũng như đi trên mây, lâng lâng sung sướng. Năm năm lấy nhau và có con trai 3 tuổi rồi mà anh vẫn ngọt ngào như ngày nào. Cũng vì thế mà chị Ngọc luôn nghĩ, kể cả thế giới này có ngoại tình hết thì vẫn chừa chồng chị ra. Bởi, anh cuồng vợ thế cơ mà!
Ảnh minh họa
Nhưng rồi có một ngày chị Ngọc đã phải sốc lên sốc xuống khi tận mắt chứng kiến chồng mình vào nhà nghỉ với gái lạ! Số là hôm đó có người quen hốt hoảng gọi điện cho chị nói thấy một người giống anh Khương vô cùng, nhất là biển số xe thì không nhầm được, đèo một em gái trẻ vừa tấp vào nhà nghỉ. Chị Ngọc lúc đầu còn cười vang, cho đó là trò đùa của cô bạn. Nhưng thấy thái độ của bạn ấy không giống giả, nên hộc tốc phi tới địa chỉ đó. Kiên trì đợi gần 2 tiếng cuối cùng chị cũng bắt gặp chồng đang đèo một em gái phi ra, em kia vòng tay ôm eo anh Khương tình tứ, còn anh thì dường như còn luyến tiếc những giây phút vừa qua mà tay vẫn đặt lên đùi em xoa nhè nhẹ.
Chị Ngọc gần như phát điên, chẳng suy nghĩ gì nữa, chạy ngay ra chặn đầu xe anh Khương, may mà anh phanh kịp không thì chính anh đã làm bị thương vợ rồi. Giữa đường, chị Ngọc lao vào cô nàng ngồi sau xe anh Khương, vừa túm tóc giật áo vừa la hét, giận dữ tới cực điểm cũng như đau đớn đến tột cùng. Anh Khương vừa bất ngờ vừa sợ, mãi mới định thần lại được, cố gắng thuyết phục vợ về nhà giải quyết. Nhưng tới khi chị đồng ý theo anh về thì anh Khương đã nhận mấy cú đấm, 2 cái tát của vợ, cô nàng kia may mắn lúc anh Khương giữ vợ mà chạy ra vẫy taxi chạy mất, không thì tình cảnh cũng rất thê thảm.
Về nhà, anh Khương chẳng còn gì để chối, đành phải nhận tội. Nhưng anh đưa ra lí lẽ để bào chữa cho mình: 'Anh bị nó dụ dỗ, thật đấy. Nó không tha cho anh, cứ mời chào lả lơi, tìm mọi cách lôi anh vào tròng mới thôi. Chứ em biết anh yêu em như thế, sao có thể phản bội em được!'. Chị Ngọc lửa giận phừng phừng: 'Anh tưởng tôi là trẻ con lên ba hả? Cho dù nó dụ dỗ nhưng nó làm sao trói anh vứt lên giường được? Dụ dỗ cũng được 1, 2 lần, chứ anh với nó qua lại ngót nửa năm nay rồi chứ ít gì! Còn ngụy biện hả? Anh không nói thật thì kí vào đơn đi, chúng ta ly dị!'.
'Anh xin em, cho anh thêm một cơ hội. Nó chỉ là một chút lạ lẫm, là cuộc vui qua đường thôi, chứ đối với anh vợ con vẫn là nhất, không gì thay thế được!' - anh Khương thấy vợ cứng nên không dám miệng lưỡi giảo biện nữa.
Chị Ngọc cười chua chát. Đây mới là lý do thật! Cho dù vợ đẹp con khôn nhưng vẫn không thoát khỏi ham muốn được trải nghiệm những cái mới lạ, được có những cuộc vui ngoài luồng. Thế mà anh lúc nào cũng thể hiện ra vẻ làm như anh yêu vợ thương con tha thiết, trong mắt chỉ có một mình vợ mà thôi. Giờ sự thể thế này, bảo chị còn biết đặt niềm tin vào đâu đây?
Theo Tinngan
Vì sao là con gái lại cứ phải đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên? Sinh ra là con gái, thiệt thòi đủ đường, chỉ cần đặt một ngón chân ra khỏi ranh giới là bị quy chụp, phán xét đủ điều. 3 năm trước, gương mặt mẹ tái xám khi thấy con gái bỗng dưng về nhà với cái khuyên nhỏ lấp lánh trên mũi, mái tóc cắt ngắn đỏ rực và chiếc quần rách te tua....