Tôi muốn đòi lại cháu nội…?
Nhìn thấy thằng bé, một luồng điện chạy rần rật khắp người tôi, hình như đó là linh cảm của m.áu mủ, ruột rà…Thằng bé giống bố nó như lột…
Mời bác ngồi uống nước! Cháu có thể giúp gì được cho bác không?” Giọng nói khách sáo của Ngân kéo tôi trở về với thực tại. Đôi mắt con bé nhìn xoáy vào tôi, lạnh lùng, ráo hoảnh.
… Ngân đến giúp việc cho gia đình tôi khi mới mười lăm t.uổi. Chồng tôi ốm, con trai đi du học nước ngoài. Một mình tôi không thể kham nổi cả việc nhà lẫn việc cơ quan, phải mượn người giúp việc. Đó là lý do Ngân có mặt ở nhà tôi. Thông minh, chăm chỉ, thật thà, Ngân nhanh chóng được vợ chồng tôi tin cậy. Dần dà, Ngân quán xuyến hết công việc nội trợ, nên tôi có nhiều thời gian dành cho cơ quan hơn, nhờ đó tôi được thăng tiến.
Tôi trả lương cho Ngân khá hậu, ngoài ra còn mua sắm cho con bé nhiều quần áo đẹp. Thấm thoắt Ngân ở nhà tôi được 3 năm. Vợ chồng tôi coi con bé như người trong gia đình. Tình cảm của chúng tôi khá tốt đẹp cho đến khi một biến cố đau lòng xảy ra…
Con trai tôi về nước. Dù đã nhìn thấy con qua ảnh nhưng vợ chồng tôi đều không thể tưởng tượng sau 5 năm du học, thằng Tiến nhà tôi lại cao lớn, đẹp trai đến thế. Học ngành thiết kế thời trang nên Tiến dễ dàng có một công việc thu nhập cao… Vợ chồng tôi tự hào về con trai lắm. Chỉ còn lo cho nó một đám để có cháu nội bế nữa là an tâm. Nghĩ thế, tôi và mấy người bạn thân ráo riết tìm kiếm, mai mối, nhưng Tiến chẳng ưng đám nào. Chồng tôi bảo, con mới về nước để nó hòa nhập lại với cuộc sống ở Việt Nam đã, người như nó kiếm đâu chẳng được vợ, cứ rộn lên làm gì.
Linh cảm m.áu mủ chạy rần rật trong huyết quản của tôi…
… Một hôm trong bữa cơm, thái độ của Tiến rất lạ, nó chẳng để ý gì đến câu chuyện tôi kể, mà cứ đăm chiêu điều gì đó. Lúc đưa bát cho Ngân xới cơm nó lúng túng thế nào mà đ.ánh rơi cả bát xuống sàn…
Video đang HOT
Linh tính mách bảo tôi rằng Tiến đang gặp chuyện gì khó nói. Và tôi nhận ra con trai mình có tình cảm với Ngân. Ừ, sao tôi vô tâm thế? Con bé Ngân đang ở độ t.uổi 18, mỡ màng, tươi tắn, mà lại có duyên đáo để, hai đứa gần nhau suốt, không nảy sinh tình cảm mới là chuyện lạ. Nhưng tình cảm của hai đứa đến mức độ nào thì tôi không đoán được. Tối đó tôi bàn với chồng cho Ngân nghỉ việc, phòng xa vẫn hơn là xảy ra chuyện mới tính. Chồng tôi bảo nên giải quyết cho êm thấm, bởi con bé Ngân cũng là đứa có tình.
Khi tôi gọi Ngân vào phòng riêng, Tiến cũng theo vào. Tôi chưa kịp nói gì với Ngân, hai đứa đã quỳ xuống xin thưa chuyện. Thì ra chúng đã yêu nhau ngay khi Tiến về nước và bây giờ… Ngân đang mang bầu.
“Mang bầu ư? Thật khốn nạn…!”. Tôi gào thét, đ.ập p.há… Tại sao chúng dám qua mặt tôi chứ? Tại sao người thằng Tiến yêu không phải là một đứa con gái có học thức, có địa vị? Mà lại là một đứa giúp việc? Với tôi, đó là một điều sỉ nhục ghê gớm, không thể tha thứ được.
Mặc cho hai đứa qùy lạy, khóc lóc xin được cưới nhau, tôi ném cho Ngân một mớ t.iền bắt đi phá thai…
Ngay đêm đó, Ngân bỏ đi, không mang theo một xu trong mớ t.iền tôi cho… Tiến như người mất hồn, nó sục sạo nhờ người tìm kiếm mẹ con Ngân, nhưng chẳng có kết quả gì.
… nhưng tôi không có quyền cướp đi cuộc sống êm đềm vốn có của mẹ con Ngân…!?
Tiến buồn. Nó lao vào nhậu nhẹt, rồi đi qua đêm, rồi cờ bạc… Vợ chồng tôi góp ý, Tiến bỏ ngoài tai. Rồi nó lôi về một đứa con gái (nhìn qua cũng biết chẳng tử tế gì) nằng nặc đòi cưới. Vợ chồng tôi không có lý gì ngăn cản vì nó bảo chính tôi đã tước đi cơ hội hạnh phúc của nó, bây giờ nếu tiếp tục cấm đoán, nó sẽ bỏ nhà đi…
Cưới được hai năm, chẳng thấy con dâu có dấu hiệu bầu bì gì, tôi giục vợ chồng Tiến đi khám. Kết quả con dâu tôi vẫn có khả năng sinh con bình thường, còn Tiến bị vô sinh do ăn chơi vô độ. Đ.au đ.ớn không còn gì hơn, khi con dâu hỗn hào, luôn cãi bố mẹ chồng, nay lại biết Tiến không còn khả năng sinh con.
…Tôi ốm thập tử nhất sinh. Khỏi ốm, tôi âm thầm lần về quê Ngân, trong linh cảm của tôi, Ngân sẽ không từ bỏ cái thai.
… Và giờ đây, tôi đang đối diện với mẹ con Ngân, bằng linh cảm, tôi biết thằng bé tôi vừa gặp chính là con trai Tiến. Nhưng Ngân không thừa nhận. Ngân bảo đó là con của Ngân với người chồng mới. Và yêu cầu tôi không nên đến đây làm xáo trộn hạnh phúc của cô ấy.
Tôi không muốn dòng họ nhà tôi tuyệt tự. Tôi rất muốn đưa cháu nội về. Nhưng bằng cách nào tôi không nghĩ ra được.
Tôi có nên cho Ngân một số t.iền lớn để xin cháu tôi về không? Tôi có nên cho Tiến biết là nó có một thằng con trai…???
Theo VNE
Hoảng sợ khi em chồng đòi yêu
Tôi như đang rơi xuống một cái hố sâu khi em chồng nói yêu mình. Tôi cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết sự chơi vơi, chênh vênh về sự luyến ái của Hoa.
Tôi và Hoa là bạn học với nhau từ thời cấp hai. Hoa là một người con gái đẹp nhưng rất lạnh lùng, kiêu kỳ với tất cả mọi người. Nhưng với riêng tôi thì lại hoàn toàn khác.
Vì rất thân với nhau, mỗi lần càu nhàu hay giận ai, Hoa lấy xe chạy vèo đến gặp tôi, xả hết bực dọc trong lòng cho tôi nghe. Bù lại, những lúc rảnh, tôi cũng thường sang nhà Hoa để "tám" đến hết những chuyện trên trời dưới đất mới thôi. Điều lạ là tôi chẳng thấy chàng trai nào bên cạnh Hoa. Có lẽ là do Hoa rất lạnh lùng, thờ ơ với con trai.
Khác hẳn với em gái của mình, anh trai Hoa lại rất dịu dàng và thân thiện. Ngay lần đầu tiên gặp lúc anh vừa mới đi du học nước ngoài trở về, tôi đã nhận ra mình thích anh. Rồi tôi và anh gặp nhau thường xuyên hơn.
Biết chuyện, Hoa tìm cách tránh mặt tôi. Ở Hoa có một nỗi buồn gì đó hoặc một tâm sự gì đó được giấu kỹ trong lòng không cho ai biết. Một hôm Hoa hẹn gặp riêng tôi, nghiêm nghị nói: "Bồ hãy suy nghĩ cho kỹ trước khi đến với anh mình nhé". Giọng điệu và ánh mắt của Hoa khiến tôi có cảm giác hình như Hoa không muốn tôi làm chị dâu.
Nhưng rồi tôi và anh Hoa cũng đến với nhau. Sau đám cưới, tôi về sống chung một nhà với Hoa. Những ngày đầu, Hoa vẫn cố tình né tránh tôi nhưng dần dà sau đó, Hoa vui vẻ hơn, bớt u buồn, thậm chí hay tìm cách gần gũi với tôi hơn. Nhưng Hoa vẫn không lấy chồng.
Từ lúc về ở chung tôi chưa bao giờ thấy Hoa dẫn người đàn ông nào về nhà, dù chỉ là bạn bình thường. Trái lại, sau ngày làm việc, Hoa dành hết thời gian cho gia đình, chính xác là cho tôi. Thường khi đi làm về, Hoa ôm chầm lấy tôi rồi hôn một cái chẳng ngại ngùng gì. Có khi còn bình thản ngồi vào lòng tôi ngay tại phòng khách xem ti vi. Nói thật, thân và sống với nhau bao nhiêu năm rồi nhưng tôi vẫn có phần dị ứng với điều này. Tôi có nhắc nhở về sự đụng chạm thì Hoa lại cười hề hề: "Tại em quý chị nên mới thế!". Có lần khác vào phòng tôi hứng chuyện, Hoa còn vô tình đòi ngủ chung với chị dâu, báo hại anh trai phải đi tìm chỗ khác mà ngủ...
Sau bao nhiêu chuyện như thế, mọi người nghiêm khắc góp ý, Hoa có giữ chừng mực. Nhưng chỉ được một thời gian ngắn, đâu lại vào đấy. Bi kịch thật sự chỉ bắt đầu từ một đêm đông rét mướt, chồng tôi đi công tác, còn Hoa trở về nhà trong trạng thái say xỉn và vô tình đột nhập vào phòng tôi. Bị mất giấc ngủ, bực mình tôi hét lên : "Sao suốt ngày em chỉ biết lo chơi bời thế, không biết rằng ba mẹ đang sốt ruột về chuyện chồng con của em sao?". Hoa lè nhè đáp : "Em có muốn như vậy đâu chứ. Nhưng tại sao trái tim em đóng băng, không thể run lên với bất cứ người đàn ông nào? Nó chỉ có thể bồi hồi trong lồng ngực và neo lại ở mỗi một người, là ai không lẽ chị không hề cảm nhận được sao? Em biết là mình đã sai khi cứ mải miết chạy theo ảo ảnh mà mãi mãi không thể nào thuộc về mình...".
Tôi như đang rơi xuống một cái hố sâu khi em chồng nói yêu mình. Tôi cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết sự chơi vơi, chênh vênh về sự luyến ái của Hoa và hiểu ra vì sao bao năm nay Hoa vẫn không chịu lấy chồng.
Tôi trở nên hoảng sợ. Trong suy nghĩ của tôi, chúng tôi mãi mãi vẫn là chị dâu em chồng, là hai đường thẳng song song, chỉ ở cạnh nhau, nương tựa vào nhau nhưng không thể là giao điểm được.
Tôi phải làm gì đây? Có nên tiếp tục sống chung trong một mái nhà?...
Theo VNE
Chồng n.goại t.ình vì vợ không biết làm đẹp Rồi sóng gió ập đến. À không, thực ra là nó đến âm ỉ trong căn nhà này, đến từ lúc nào đó mà tôi chẳng hay biết. Anh n.goại t.ình với... bạn thân của tôi... Cuộc sống hôn nhân hai năm đầu tiên rất hạnh phúc. Tôi nghỉ việc công ty, chuyển sang đi dạy, dành thời gian chăm sóc gia đình....