Tôi mới về làm dâu chưa lâu, mẹ chồng đã lộ bản chất
Tôi chỉ vừa làm dâu được vài tháng thôi, mẹ chồng tôi đã không “giả vờ” tử tế được nữa rồi.
ảnh minh họa
Tôi lấy chồng xa. Bây giờ mỗi lần nhắc đến việc lấy chồng xa tôi lại ngán tận cổ bởi vì nếu có lựa chọn lại tôi sẽ không bao giờ cưới chồng xa mặc dù tôi mới kết hôn được một năm.
Tôi là một người hiền lành, không phải tự tâng bốc bản thân đâu mà ai gặp cũng đều nhận xét tôi như thế. Bây giờ tôi lại nghĩ nếu như tôi ghê gớm hơn có thể mẹ chồng tôi còn có chút e ngại.
Ngày cưới tôi được gia đình hai bên nội ngoại tặng tất cả là gần 3 cây vàng. Mà kể ra thì hơn nửa số ấy là của bố mẹ tôi cho. Nói đến nhà nội lại thêm buồn, bố mẹ chồng thì nửa cây vàng còn 3 bà cô bên chồng cũng khá giả vậy mà đi phong bì vài trăm trong khi ăn dầm ăn dề cỗ cưới mấy ngày trời.
Đêm tâm hôn đã khiến tôi buồn nẫu ruột vì lúc đó tôi phát hiện…chiếu rách, chăn màn cũ. Chẳng lẽ nhà anh tiếc tiền sắm cho con cái chiếu mới hay sao mà để đệm lên trên cái chiếu rách. Khi đó tôi đoán mẹ chồng tôi phải là người căn cơ lắm. Vì chồng nóng tính lại không hợp bố mẹ nên tôi không dám kể lể gì với anh.
Hôm xong việc thì cả nhà ngồi lại kiểm phong bì. Mới về làm dâu nên tôi biết ý và đưa phong bì cho mẹ chồng giữ hết ngay cả phần bạn bè của tôi. Mẹ chồng cũng nghiễm nhiên nhận hết.
Video đang HOT
Cưới chồng được một tháng tôi mới để ý đợt ấy chị chồng tôi có gọi điện về cho mẹ thường xuyên. Tôi cũng không phải người hay tọc mạch nên không dám hỏi gì cả. Hôm ấy mẹ chồng tôi lên phòng tâm sự với tôi rất nhiều. Bà nói bà rất quý tôi và xem tôi như con đẻ. Chưa kịp vui vì được mẹ chồng khen thì bà đi thẳng vào vấn đề đó là mượn hết số vàng cưới của tôi để chị chồng tôi mở quán cà phê do chị ta mới bị công ty sa thải.
Lúc ấy tôi phải từ chối mẹ chồng và cũng nói rõ là về làm dâu có chút vốn con không thể cho mẹ vay được. Mẹ chồng tôi lạnh mặt rồi tiu ngỉu về phòng.
Từ hôm ấy tôi lúc nào cũng phải chịu những ánh mắt viên đạn của mẹ chồng. Chồng có nhà thì không sao, hễ anh đi vắng là mẹ chồng tôi lại nói xa nói gần chuyện tôi hẹp hòi, không biết sống. Dây dưa chuyện ấy cả nửa tháng thì tôi đành phải đưa cho mẹ chồng số vàng cưới. Đưa cho mẹ xong mẹ cười hớn hở bao nhiêu thì tôi buồn tủi bấy nhiêu. Lúc ấy tôi đành phải tự làm công tác tư tưởng cho mình và nghĩ người trong nhà cả cũng chẳng đi đâu mà mất được.
Nhưng rồi được đằng chân lân đằng đầu. Sau khi lột sạch vàng cưới của tôi, mẹ chồng tôi còn khiến tôi nợ ngập đầu nữa. Chả là hôm đó bà tự nhiên khác lắm, gọi tôi xuống rồi còn cầm tay tôi tỉ tê. Tôi đoán bà lại nhờ vả mình gì rồi nhưng không nghĩ lại là nhờ tôi vay tiền. Bà nói muốn sửa sang lại căn nhà một chút mà chi phí tính ra là hơn 200 triệu.
Tôi gợi ý sẽ giúp mẹ vay vì tôi làm ngân hàng nhưng bà chối ngay. Bà nói ông bà đang đứng tên vay nhiều rồi giờ vay không được. Cuối cùng bà lại nhờ tôi đứng tên mình ra vay và hứa mỗi tháng sẽ trả.
Lần này tôi không đồng ý. Vàng cưới còn chưa trả cho tôi được một chỉ bây giờ lại muốn tôi vay nợ nữa? Vẫn bài cũ, mẹ chồng tôi lại mặt nặng mày nhẹ rồi thậm chí khen con dâu nhà nọ biết điều nhà kia hiếu thảo. Lần này tôi quyết định nói với chồng thì anh một mức không đồng ý để tôi đứng ra vay. Nhưng rồi cảnh mẹ chồng nàng dâu, tôi biết cứ vậy rồi sẽ khó sống nên cắn răng giấu chồng đi vay tiền cho mẹ chồng.
Tháng đầu bà đưa tiền cho tôi trả lãi, từ tháng thứ 2 trở đi thì bà không trả nữa. Tôi hỏi thì bà nói nhà này sau cũng của hai đứa, bố mẹ lo cho hai đứa chứ ai mà đòi tiền. Và bây giờ tôi không chỉ tay trắng mà còn nợ nần nữa.
Hôm nọ chị chồng tôi về tôi mới biết thật ra ông bà chẳng vay nợ gì cả. Lúc ấy tôi mới biết là mình bị lừa rồi. Giờ vàng cũng mất mà nợ nần một đống. Tôi không dám nói cho chồng biết vì sợ anh làm to chuyện lên lại khổ nhưng sợ nếu không chấm dứt thì tôi cứ mãi bị nhà chồng lợi dụng. Tôi phải làm sao để mẹ chồng biết điều mà trả lại tiền cho tôi đây?
Theo Phunutoday
"Em chồng à, chị ký đơn ly hôn như hôm nay là nhờ em cả đấy!"
Chị Mai những tưởng sau khi lấy chồng, thấu cảnh làm dâu, em chồng sẽ thông cảm với chị ít nhiều. Nhưng không những về ăn bám suốt mà hễ cứ rảnh rỗi là em chồng lại thủ thỉ với mẹ nói xấu chị dâu, khiến mẹ chồng càng ngày càng ghét chị Mai hơn.
Ảnh minh họa
Ngày đầu về làm dâu, chị Mai cứ tưởng mình tìm được đồng minh khi em chồng hết lời vun vén vào cho anh chị. Dù chị chửa trước 3 tháng, nhưng cả gia đình chồng chẳng ai nói nặng nhẹ nửa lời, vẫn vui cười trò chuyện, đối xử với chị tự nhiên như người trong nhà. Nhưng chị không biết, cái sự vô tư của tất cả các thành viên đều có toan tính cả.
Tuần đầu tiên sau đám cưới, bố mẹ chồng "đánh tiếng" trong bữa cơm rằng cái sân nhà đang xập xệ, chắc cần phải nhờ gia đình anh chị sửa giúp. Chị cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều, bàn chồng lấy tiền mừng cưới còn dư ra 15 triệu, gọi thợ đến để sửa cho bố mẹ. Ít lâu sau, chị Mai lại nghe những tiếng thở dài đại loại như nhà chẳng có cái tủ lạnh to cho đủ dùng với lượng người đang ngày càng tăng hay cái máy giặt để mẹ con giặt giũ đỡ vất vả. Chị lại biết ý gắng kiếm tiền sắm sửa cho nhà chồng.
Rồi còn bao nhiêu thứ trong nhà mà một mình chị phải đứng ra lo toan nữa nhưng chị cũng chẳng tính toán nhiều. Em chồng thì hồn nhiên như cô học sinh mới lớp 1 dù đã đến tuổi lấy chồng. Cứ đến bữa thì ăn, ăn xong thì đứng dậy, chả cần quan tâm ai là người đi chợ, nấu cơm hay rửa bát. Một mình chị vừa phải đi làm vừa phải cáng đáng việc nhà. Giặt giũ tất tần tật cũng một tay chị phải lo liệu hết. Thỉnh thoảng áo quần chưa kịp khô hoặc không có nắng thì không thơm, chị lại nghe tiếng em chồng bĩu môi: "Hết đồ mặc rồi thì biết làm sao đây mẹ ơi!".
Mẹ chồng chỉ trông con hộ chị coi như đã có phúc lắm rồi, chứ không làm giúp chị bất cứ việc nào khác. Nhà ngoại ở xa nên chị chẳng thể nhờ vả gì được. Nhớ có hôm con chị Mai bị ốm, em chồng gọi điện bảo bị tai nạn, chị cũng vội vàng gửi con lại cho bà nội, chạy xe hơn 40 cây số đi đón em chồng về nhà. Khi em chồng đau chân không đi lại được, cũng một tay chị hầu hạ cơm nước, dìu dắt sinh hoạt trong nhà nhưng một lời cảm ơn chị cũng chẳng nhận được.
Rồi thấm thoắt 3 năm sau cũng đến khi em chồng đi lấy chồng. Chị Mai những tưởng sau khi lấy chồng rồi, thấu cảnh làm dâu, em chồng sẽ thông cảm với chị ít nhiều. Nhưng không, em chồng may mắn lấy chồng gần nhà nên lại về ăn bám suốt, thậm chí có những cuối tuần còn vứt con cho chị trông để cùng chồng đi chơi...
Rảnh rỗi, em chồng lại thủ thỉ với mẹ nói xấu chị dâu khiến mẹ chồng càng ngày càng ghét chị Mai hơn. Kinh khủng hơn nữa khi em chồng bảo trước tất cả mọi người rằng không biết con chị Mai sinh ra có phải là con anh trai hay không mà nhìn chỉ thấy giống bên ngoại thôi. Bắt đầu từ đấy, bố mẹ chồng sinh ra nghi ngờ chị Mai dù chuyện cực kỳ vô lý như thế.
Mâu thuẫn cũng càng ngày càng bị đẩy lên cao trào. Đó là những lời chửi bới, nhục mạ, bóng gió nhắc đến việc chị Mai là con vợ lẽ. Rằng bà thông gia cũng từng ngoại tình mới sinh ra chị Mai bây giờ. Chị Mai nghe những chuyện xúc phạm như thế thì không thể chấp nhận được, bừng bừng lửa giận cãi lại: "Mẹ có thể nói con nhưng không được quyền lăng mạ mẹ con!". Nói xong câu ấy, chị bỗng nhận một cái tát như trời giáng từ chồng mình.
Công sức bao nhiêu năm phục vụ, cung phụng nhà chồng cũng từ đó mà bị đổ xuống sông xuống biển. Chồng chửi chị hỗn láo với mẹ chồng, không biết lễ nghĩa, phép tắc và còn đay nghiến rằng không biết bao nhiêu lần sau lưng đã cãi lại mẹ như thế rồi. Chồng chị cũng bắt đầu bị những lời nói của em chồng tác động vào, nghi ngờ việc thằng con trai liệu có phải con mình hay không.
Cuộc sống gia đình anh chị từ đấy rơi vào bế tắc với những cuộc đối thoại không có hồi kết, những tiếng đổ vỡ, đập phá đồ đạc và chán nản. Mỗi lúc cãi nhau xong, chồng chị lại ngồi tâm sự với mẹ chồng, thi thoảng còn có em chồng góp vui. Đương nhiên khi ấy, chủ đề chính là nói xấu và bịa chuyện nhục mạ gia đình chị.
Chị Mai không thể chấp nhận hơn được nữa. Chị bị coi như người thừa, là kẻ đứng ngoài tất cả mọi chuyện trong gia đình dù chẳng làm gì sai cả. Và ngày hôm nay, khi chồng chị đưa lá đơn ly hôn đặt ra trước mắt chị, thì chị biết, mọi chuyện chẳng thể cứu vãn được nữa.
Chị vẫn muốn làm vợ của anh, nhưng gia đình chồng quá kinh khủng và không cho phép chị có thể ở lại làm dâu được. Chị chấp nhận đặt bút ký vào đơn, nhưng chỉ muốn nhắn đến em chồng một câu chua chát: "Em chồng à, anh chị có ngày như hôm nay, là nhờ em cả đấy!".
Theo blogtamsu
Tủi thân vì cái Tết ở nhà chồng quá khác nhà mình Lần đầu tiên về làm dâu nhà anh, tôi đã có một cái Tết vô cùng buồn tủi vì nhớ nhà. Nhà chồng tôi có mặt tiền 6m, nằm tại trung tâm của thành phố. Khi tôi mới về làm dâu, vợ chồng tôi chung sống cùng bố mẹ và vợ chồng anh trai chồng. Ảnh minh họa Mặt tiền 6m của gia...