Tôi móc họng nôn hết bát thuốc an thai của mẹ chồng sau khi nghe câu chuyện của cô ô sin..
Tôi cứ đều đặn uống thứ thuốc đấy được 2 tuần nhưng chả thấy người khỏe lên tí nào, ngược lại, tôi cứ thấy đổ mồ hôi, bủn rủn tay chân và có khi còn đau bụng nữa.
ảnh minh họa
Mẹ chồng tôi khệ nệ bưng bát thuốc dưỡng thai vào phòng rồi bảo:
- Ngọc dậy uống đi con, cố gắng lên cho con nó khỏe, mùi hơi kinh tí nhưng nó tốt.
- Vâng ạ.
Tôi ngồi dậy cầm bát thuốc bổ thai nhắm mắt nhắm mũi uống cái ực. Chả là mấy tuần nay tôi bị động thai, phải ở nhà nghỉ dưỡng. Từ hôm đó đến nay bác sỹ bảo phải chú ý tĩnh dưỡng, không làm việc nặng. Mẹ chồng tôi từ ngày đó đến nay bỗng dưng thay đổi hẳn thái độ, trước kia bà ghét tôi như hắt nước đổ đi, vậy mà sau khi tôi động thai, mẹ chồng lại đổi ngược thái độ. Bà ân cần chăm sóc tôi từng li từng tí, lại còn sắc thuốc cho tôi uống nữa chứ.
Nguyên nhân mẹ chồng ghét tôi cũng vì tôi vào làm dâu nhà bà. Trước đó, bà đã nhắm một người khác cho vị trí con dâu nhưng vì Phát nằng nặc đòi lấy tôi nên bà phải nhượng bộ, nuốt lời với người bạn đó. Thế là từ đó, tôi trở thành cái gai trong mắt mẹ chồng. Tôi làm gì bà cũng nhìn rồi dò xét, bà nói rằng tôi vừa vụng vừa xấu, chả xứng với Phát tẹo nào, chắc là tôi đã bỏ bùa gì thì con trai bà mới mê mẩn tôi đến vậy.
Đến lúc tôi mang bầu, vì tôi nghén 3 tháng đầu nên không ăn được thứ gì cả, mẹ chồng tôi thấy con trai suốt ngày ngồi vuốt lưng cho vợ thì đá thúng đụng nia, bà bảo rằng đẻ được đứa con trai mà không được nhờ vả tí nào, cái gì nó cũng bênh vợ nó chằm chặp, mẹ ốm cả đời chả hỏi han câu nào, vợ mới hắt xì một tí đã lo sốt vó. Càng ngày, mẹ chồng càng ghét tôi. Bà bảo rằng tôi xuất hiện trong nhà làm cuộc sống của bà bị đảo lộn.
Ấy thế nhưng khi tôi bị động thai, mẹ chồng tôi lại cư xử khác hẳn. Bà không nói gì hết, cứ âm thầm chăm sóc tôi hằng ngày. Tôi cảm động lắm, tôi nghĩ rằng chắc bà thấy thương mình phải chịu cảnh này. Từ đó, thứ gì mẹ chồng nấu tôi cũng ăn, kể cả bát thuốc dưỡng thai có mùi vị ghê ghê tôi cũng nhắm mắt nhắm mũi uống cho bằng hết để bà được vui.
Tôi cứ đều đặn uống thứ thuốc đấy được 2 tuần nhưng chả thấy người khỏe lên tí nào, ngược lại, tôi cứ thấy đổ mồ hôi, bủn rủn tay chân và có khi còn đau bụng nữa. Tôi bảo để hẹn với bác sỹ khám thì mẹ chồng tôi ngăn lại, bà bảo giờ tôi đang yếu, đừng đi đâu cả. Bác sỹ suốt ngày tiếp xúc với bệnh nhân chả tốt gì đâu, cứ nằm yên trong nhà mà dưỡng thai là tốt nhất.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thế là tôi đành phải nghe lời mẹ chồng. Bà cứ bắt tôi ở trong nhà, không cho đi ra ngoài, ngày nào cũng thế, tôi chỉ có ăn và nằm xem phim, không bước ra khỏi cửa nửa bước. Hôm đó, nhân lúc mẹ chồng đi vắng, tôi lân la mở cửa rồi ra đầu ngõ chơi. Vừa mới mở cửa ra, cô ô sin hàng xóm đã cười tươi rói chào rồi hỏi:
- A chị Ngọc, chị vẫn ở trong nhà này à? Thế mà em cứ tưởng anh chị ly dị rồi chứ. Lâu quá không thấy chị.
- Ơ sao lại ly dị, chị bị động thai nên ở nhà nghỉ thôi.
- Thế là thuốc của bà chủ em không hiệu nghiệm à?
- Thuốc gì hả em?
- Thuốc mà mẹ chồng chị gọi là dưỡng thai í.
- Ừ, sao em biết chị uống cái đó?
- Giời ạ, bà chủ em bày cho bà nhà chị lấy tóc và quần áo bẩn của người phụ nữ khác cắt vụn, sao lên rồi cho vào nước lá để cho chị uống đấy. Bà em bảo làm thế thì sẽ có người phụ nữ khác yêu chồng chị.
- Thế… Thế thứ chị uống bữa giờ là cái ấy hả?
- Đúng rồi đó, chị không nghe mùi kỳ dị à?
(Ảnh minh họa)
Tôi không thèm trả lời nữa, chạy ngay vào nhà rồi móc họng, nôn hết bát thuốc dưỡng thai mà tôi vừa uống. Không ngờ mẹ chồng tôi vẫn thù dai, vẫn muốn đuổi tôi ra khỏi nhà này bằng mọi giá. Tối hôm đó, khi mẹ chồng tôi về nhà, tôi bưng trà ra cho bà, vì không nhìn, bà uống luôn rồi phun phì phì rồi gắt lên:
- Con bưng cho mẹ cái gì thế?
- Dạ cái thuốc bổ thai đó mẹ. Mùi kinh nhỉ, vậy mà mẹ cứ bắt con uống. Không biết cháu mẹ có bị ảnh hưởng gì không, con phải về nói lại với chồng con mới được, uống bao nhiêu là thứ bẩn vào người mà không biết.
Mẹ chồng tôi quỳ xuống, mặt bà tái mét. Bà bảo rằng bà chỉ muốn đuổi tôi ra khỏi nhà và nghĩ rằng thứ thuốc đó cũng không làm hại gì đến đứa trẻ nên cho tôi uống thôi, nếu giờ tôi nói với chồng tôi thì có khi gia đình lại lục đục.
Tôi đỡ mẹ chồng dậy rồi hứa sẽ không nói gì với chồng. Và cũng từ bữa đó trở đi, tôi không phải uống thêm bát thuốc dưỡng thai hay bị mẹ chồng bắt nạt lần nào nữa.
Theo blogtamsu
Cuộc sống 'căng như dây đàn' vì chuyện con anh - con tôi
Tôi với anh đến với nhau bằng mối quan hệ 'rổ rá cạp lại' nên ngoài tình yêu, chúng tôi có sự đồng cảm với nhau rất nhiều.
Nhưng không phải vì thế mà cuộc sống của chúng tôi dễ chịu hơn, lúc nào gia đình cũng căng thẳng, dè chừng, thậm chí là cãi vã nhau. Nguyên nhân cuối cùng cũng chỉ là do 'con anh - con tôi' mà ra.
Chồng cũ của tôi mất và để lại cho tôi một cô con gái năm nay 13 tuổi, còn anh sau khi ly hôn cũng nuôi con gái 10 tuổi. Tưởng rằng, những thiếu thốn tình cảm đó khiến chúng tôi thấu hiểu và gần gũi nhau hơn. Nhưng sau khi chuyển về sống chung, trong nhà liên tiếp xảy ra mâu thuẫn. Hai con của chúng tôi ngang tuổi nhau, lại đang tuổi lớn nên chúng nó thường xuyên xảy ra cãi vã. Nhưng điều làm tôi buồn là thái độ của anh khi biết chuyện.
Những ngày đầu, các cháu đứa nào cũng e dè, đúng mực nên gia đình lúc nào cũng vui vẻ, hòa thuận. Nhưng sau một thời gian, khi quen nhau, các cháu lại chuyển sang ganh tỵ. Ban đầu chỉ là con gái anh cho rằng, bố quan tâm đến chị (con gái tôi) nhiều hơn, và ngược lại, con gái của tôi thì luôn bị mẹ bắt nhường em nên cũng không mấy vui vẻ.
Ảnh minh họa
Rồi sau đó, các con chuyển dần sang ganh tỵ nhau chuyện quần áo, đồ dùng cá nhân của ai đẹp hơn... khiến vợ chồng tôi vô cùng khó xử. Chúng tôi phải mua sắm theo sở thích riêng của từng đứa, thì mọi chuyện đỡ dần đi.
Các cháu lại chuyển sang tị nạnh nhau giúp đỡ mẹ làm việc nhà, nên nhà cửa lúc nào cũng ồn ào. Con gái tôi lớn hơn, lại thương mẹ vất vả suốt ngày đi làm về lại tất bận dọn dẹp, nên cháu có ý thức giúp đỡ mẹ hơn. Còn con gái anh, có lẽ do cháu còn ít tuổi, hơn nữa tôi cũng giữ ý, chiều chuộng nhiều hơn nên cháu sinh tính ỉ lại và làm biếng.
Nhưng mỗi lần con gái tôi nói về em bằng những từ 'lười nhác', 'ỉ lại' hay 'không biết thương người'... là tôi lại gạt đi, mắng và quát cháu không được nói như vậy. Càng bị mẹ cấm đoán, nạt nộ, con gái tôi lại càng sinh lỳ lợm và ghét em hơn. Cũng vì thế mà mới xảy ra chuyện.
Hôm đó, sau giờ tan làm, tôi có đám cưới bạn đồng nghiệp nên đã dặn dò kỹ 3 bố con tự lo cơm nước, chăm sóc nhau. Nhưng ngặt nỗi, chiều đó, anh cũng bận tiếp khách hàng nên về muộn mà không báo với tôi. Nên tôi cứ đinh ninh, đi ăn cưới cùng bạn.
Ở nhà, hai chị em phải tự lo cơm nước. Nhưng đứa nào cũng lười, cũng không muốn vào bếp. Thế là mỗi đứa một gói mỳ, tự ăn. Con gái tôi lớn hơn, nên việc đó với cháu dễ dàng, nhưng với cô em thì việc tự đun rồi rót nước sôi thì khó khăn hơn. Nên cháu không làm và giành tô mỳ con gái tôi làm sẵn. Vì tranh giành, nên con gái tôi có đánh, xô ngã em. Chẳng may bị nước sôi đổ vào chân, gây phỏng rát, con gái anh gọi điện mách bố là chị đánh, đổ nước sôi vào người.
Con gái tôi cũng sợ hãi, vội vã gọi điện cho tôi. Tôi tức tốc về, đưa cháu vào viện ngay. Cũng may, vết bỏng không quá sâu. Anh biết chuyện, vào viện thăm con, mặt giận dữ không thèm nói với mẹ con tôi lời nào. Còn nhìn chúng tôi như kẻ thù.
Sau khi con gái tôi xin lỗi, giải thích, tôi cũng nhận lỗi về mình, tưởng rằng anh sẽ bớt giận, vì dù sao con tôi cũng còn nhỏ tuổi. Nhưng anh đùng đùng nổi giận, nói mẹ con tôi bắt nạt con anh, không chăm sóc cháu cẩn thận. Anh còn mạnh miệng tuyên bố: 'Mẹ con cô không biết điều, tôi yêu thương, chăm sóc, lo toan cho mọi chuyện vậy mà đối xử với con tôi như vậy sao?'. Và nói với tôi bằng giọng đầy mỉa mai, hằn học: 'Đúng rồi, mấy đời bánh đúc có xương. Xem như tôi có mắt như mù, bố con tôi tin nhầm người vậy'.
Ảnh minh họa
Cho dù tôi thanh minh, giải thích anh cũng một mực như vậy, thậm chí còn cho rằng tôi xúi con gái mình bắt nạt, chèn ép con anh. Rằng nếu tôi không biết dạy con, thì hai mẹ con liệu đường mà cuốn xéo khỏi nhà anh...
Mọi chuyện xảy ra như vậy, chỉ là chuyện trẻ con, đâu phải mong muốn của tôi. Thâm tâm tôi cũng hiểu, không bảo ban được các con là lỗi và thiếu sót của mình, Nhưng tôi cũng như anh, lúc nào cũng mong muốn các con hòa thuận, yêu thương nhau. Có như vậy thì tôi với anh mới yên ổn mà sống hạnh phúc được.
Tôi hiểu những cư xử, những bực dọc của anh chỉ là bộc phát. Nhưng những gì anh nói, làm với mẹ con tôi thì đã gây ra những tổn thương, đâu phải nói quên là quên ngay được.
Nếu có tiếp tục sống với nhau, thì chắc gì các con tôi có thể hòa thuận được. Không lẽ, cứ chốc chốc, chúng cãi nhau, anh lại lôi tôi ra chửi, lại dọa đuổi mẹ con tôi đi sao? Còn nếu vì chuyện này mà tôi từ bỏ anh thì quả thật không đáng, bởi tôi biết anh cũng như tôi trông ngóng và kỳ vọng vào cuộc hôn nhân này nhiều lắm.
Theo mọi người, tôi nên phải làm gì đây?
Theo Afamily
'Nguyên tắc vàng' lấy lòng mẹ chồng cho các nàng dâu vụng Về nhà chồng làm dâu, cô gái nào cũng vô cùng lo lắng vì không biết mình có thể làm tốt vai trò của con dâu hay không. Điều sợ hơn cả là không được lòng mẹ chồng, nhất là đối với cô dâu vụng. Vậy những nguyên tắc sau đây sẽ khiến bạn bớt băn khoăn hơn rất nhiều và rất có...