Tôi mệt mỏi trước những chiêu trò của em dâu tinh quái
Những ngày đầu về nhà chồng, cuộc sống của tôi rất yên ấm. Sóng gió bắt đầu khi tôi có em dâu.
Em dâu tôi làm đám cưới chỉ sau chúng tôi 5 tháng. Tất cả chúng tôi sống chung một nhà với bố mẹ vì không đủ điều kiện kinh tế lo chỗ ở riêng.
Tôi là người tính tình thẳng thắn, thật thà, không ưa xu nịnh. Dù rất kính trọng và quý mến bố mẹ chồng nhưng tôi vẫn giữ khoảng cách nhất định với ông bà. Thú thực tôi không thể gần gũi ông bà như bố mẹ đẻ. Thế nhưng cô em dâu tôi thì khác. Trong câu chuyện, lúc nào em dâu tôi cũng nịnh nọt bố mẹ chồng, đưa ông bà lên mây bằng những câu từ có cánh. Nhìn em dâu tôi ôm ấp, to nhỏ với mẹ chồng, ai cũng nghĩ cô ấy là con gái bà mới phải.
Hình minh họa
Một hôm, sau bữa cơm tối, em dâu tôi bắt cả nhà ngồi lại bàn ăn rồi chạy xuống phòng mang lên một bó hoa to, một hộp quà và một chiếc bánh kem có dòng chữ: “Chúc mừng sinh nhật mẹ yêu quý”. Cả nhà đều bất ngờ. Mẹ chồng tôi cảm động rơi nước mắt vì trước đây không ai trong gia đình nhớ tới ngày sinh nhật của bà. Tôi thì bẽ bàng vì tội vô tâm, không kịp chuẩn bị gì cho ngày sinh nhật mẹ. Nhiều chuyện tương tự diễn ra. Tôi biết em dâu mình đã âm thầm toan tính. Mục đích cuối cùng của cô ấy cũng chỉ là để khẳng định cô ấy chu đáo hơn tôi.
Em dâu tôi luôn tìm mọi cách “dìm hàng” tôi để ghi điểm với bố mẹ chồng. Nhiều câu chuyện tôi nói rất vô tư nhưng cô ấy thêm mắm thêm muối, nói lại với bố mẹ chồng khiến ông bà phật ý. Nhà cửa tôi đã lau dọn sạch sẽ, thấy bố mẹ chồng về cô ấy lại xách xô lau đi lau lại. Cơm nước trong nhà hai chị em cùng nấu nhưng món gì ngon cô ấy gắp cho bố mẹ chồng đều hỏi: “Bố mẹ xem con nấu ngon không?”. Có mặt bố mẹ chồng, việc gì cô ấy cũng rằng: “Chị cứ để em”. Còn lúc ông bà vắng mặt thì mọi việc cô ấy lừa cho tôi làm hết. Vì muốn giữ hòa khí gia đình, tôi vẫn nhẫn nhịn em dâu.
Càng ngày em dâu tôi càng tỏ ra thân thiết với bố mẹ chồng. Bố mẹ chồng tôi cũng quý em dâu tôi ra mặt. Mới đây, ông bà tuyên bố đầu tư cho em dâu tôi một khoản tiền để cô ấy đi chung vốn làm ăn. Đã từ lâu, em dâu tôi thành tâm điểm chú ý của gia đình còn tôi luôn ở bên lề trong mọi chuyện. Mẹ chồng tôi đi đâu cũng khen con dâu bé hết lời. Bà còn nói với hàng xóm: “Con dâu lớn nhà tôi không được bằng 1/3 dâu bé “. Ngay cả chồng tôi cũng quý mến, bênh vực em dâu. Khi tôi phàn nàn chuyện em dâu tai quái, chồng tôi gạt đi và trách tôi là người lắm chuyện, nhỏ nhen.
Video đang HOT
Nỗi ấm ức trong lòng tôi ngày một dâng đầy. Tôi thấy cuộc sống ở nhà chồng bắt đầu ngột ngạt. Tôi chưa biết phải làm gì để thay đổi thế cuộc này đây?
Theo PNVN
Sang nhà của em dâu đi vệ sinh, tôi đau lòng khi biết được bí mật của vợ...
Nếu như lần đó, tôi không sang nhà em dâu đi vệ sinh nhờ. Có lẽ tôi chẳng bao giờ biết được bí mật của vợ, và đùng đùng đòi ly hôn ngay sau đó.
ảnh minh họa
Mấy hôm nay vợ chồng tôi đang căng thẳng chuyện vợ chi tiêu quá đà. Nói vợ không chịu nghe, bực tức vì không hòa giải được nỗi bất đồng ấy tôi có ý định ly hôn vợ trong vài ngày tới. Tôi không thể chịu đựng được tính cách và con người cô ấy nữa. Tôi vẫn im lặng không nói gì về chuyện ly hôn, tôi cho cô ấy một tuần nữa để sửa sai, nếu không tôi sẽ làm thật.
Chiều đi làm về, không biết do chiều ở cơ quan uống nhiều nước quá hay sao mà tôi buồn đi vệ sinh quá. Vội vàng phóng xe về nhà, vừa về đến nhà đã thấy vợ chiếm mất nhà vệ sinh rồi.
Tức không chịu được, tôi chẳng thèm đôi co với vợ nữa. Vội vàng sang nhà em dâu ngay bên cạnh đi vệ sinh nhờ, dù gì cũng phải giải quyết nỗi buồn bực này đi trước tiên đã. Vừa vào nhà vệ sinh thấy chú thím ấy nói chuyện mà tôi như được người khác tát một cái vào mặt.
- Chồng này, không biết chị dâu sẽ đối mặt như thế nào với căn bệnh ung thư máu này đây nhỉ? Khổ thân chị ấy, người tốt lại xinh đẹp như vậy mà 36 tuổi đã mắc căn bệnh hiểm nghèo ấy rồi.
- Ừ. Anh cũng không biết nữa, em chịu khó sang động viên chị ấy nhé. Dù gì đàn bà con gái cũng dễ nói chuyện với nhau hơn.
- Vâng. Nhưng mấy ngày nay thấy vợ chồng chị ấy căng thẳng quá, không biết vì chuyện gì nữa. Chắc anh Hà (tên tôi) không biết chuyện này đâu nhỉ? Chị ấy dặn em phải giữ kín chuyện này đến khi chị ấy mất.
- Anh thấy anh Hà phàn nàn chị dâu tiêu hoang, vung phí vào mấy khoản linh tinh, anh ấy bực tức chị thôi. Kể nghĩ cũng khổ, đời người sống với nhau chẳng được mấy. Vì vậy vợ mình phải trân quý những phút giây bên nhau vợ nhé.
- Vâng. Em biết rồi, anh lên nhà nghỉ đi, em đi nấu cơm rồi tối sang chơi với chị dâu.
Nghe vợ chồng chú thím ấy nói chuyện trên tầng, tôi chết lặng trước hung tin ấy. Vợ tôi bị ung thư máu từ bao giờ, tại sao cô ấy không nói cho tôi biết chứ? Vội vàng về nhà, nhìn vợ đang chăm chú nấu cơm. Tôi vội vàng ôm chặt cô ấy và gào lên như một kẻ điên.
- Tại sao em lại giấu anh chuyện này chứ? Anh có phải chồng em không?
- Chuyện gì cơ? Sao tự dưng anh lại quát em như vậy, nếu như chuyện em chi tiêu quá đà thì anh đừng hỏi gì nữa. Em sẽ vẫn sắm sửa thêm đồ đạc về nhà đấy.
- Ung thư? Tại sao em lại bị ung thư máu chứ? Chuyện lớn như vậy sao em lại giấu anh?
- Ai nói cho anh vậy? Em khỏe mạnh như này, ung thư thế nào được. Thôi anh lên nhà đi, em còn nấu cơm. - Vợ né tránh tôi, che đi giọt nước mắt đang lăn dài trên má.
Ôm chặt vợ trong lòng và hôn lên những giọt nước mắt nóng hổi của vợ. Bây giờ tôi mới hiểu, vì sao vợ cứ âm thầm chịu đựng nỗi đau và muốn sắm sửa đồ cho bố con tôi dạo gần đây. Những lần vợ ngất, rồi mệt mỏi là biểu hiện của bệnh này mà tôi không hề hay biết. Vợ đã phải chịu đựng nỗi đau bệnh tật như vậy, thế mà người chồng vô tâm như tôi lại luôn oán trách, kêu vợ tiêu tiền kiểu gì mà hết nhanh thế.
Hôm sau tôi bắt vợ đi khám lại xem thế nào, cầm tờ kết quả trên tay tôi như chết lặng đi với dòng chữ "ung thư giai đoạn cuối". Vợ tôi không còn sống được bao lâu nữa ư, chẳng lẽ tôi sẽ mất cô ấy mãi mãi trong thời gian tới? Tôi cố gắng van nài bác sĩ hãy tìm mọi cách cho cô ấy, nhưng cái lắc đầu của bác sĩ khiến tôi tuyệt vọng vô cùng.
Nhìn vợ vẫn nở nụ cười tươi tắn trên môi mà tôi đau đớn khôn cùng, tôi phải làm gì đây để cứu được vợ và cùng cô ấy sống tới cuối đời.
Từ hôm ở bệnh viện về, tôi tranh làm tất cả việc nhà để vợ có thời gian được nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng. Tôi đưa cô ấy đến những nơi mà cô ấy thích đi nhất, để hai vợ chồng có những phút giây hạnh phúc trước khi cô ấy rời xa. Nhìn vợ vui tươi như ngày mới yêu, tôi ước có thể nhìn thấy nụ cười của cô ấy mỗi ngày. Nhưng điều đó với tôi thật là khó khăn. Thời gian tới sẽ là những ngày vợ tôi bị bệnh tật hành hạ, nhưng tôi không thể làm gì đó giúp cô ấy ngoài việc ở bên chăm sóc.
Nếu như lần đó tôi không sang nhà em dâu đi vệ sinh nhờ thì có lẽ tôi chẳng bao giờ biết được bí mật của vợ, và đùng đùng đòi ly hôn ngay sau đó. Vì tôi mà vợ đã kiên cường chống chọi với bệnh tật để rồi lúc ra đi cô ấy với cười với tôi mà nói "cả đời này em không bao hối hận khi lấy anh".
Theo PNVN
Nghe tin em dâu bị tai nạn cấp cứu, chồng hoảng hốt đánh đổ cả mâm cơm chạy vội vào viện.. Tôi giật mình trước thái độ của chồng, sau đó không bao lâu, tôi phát hiện ra một sự thật động trời. Ảnh minh hoạ Vợ chồng tôi lấy nhau sau hơn 1 năm yêu đương tìm hiểu. Chúng tôi làm cùng công ty, cũng chính vì thế rất hiểu nhau, thời gian giờ giấc cũng giống nhau. Chồng tôi là người hiền...