Tôi mệt mỏi khi lấy vợ có gia cảnh phức tạp
Nhiều lần, tôi nói với vợ: ‘Em cứ làm như vậy thì mọi người sẽ ỷ lại, vẫn cứ chứng nào tật đó chứ không bỏ được. Em liệu có lo được cả đời không?’. Vợ nghe chỉ thút thít khóc…
Tôi gặp vợ khi đã 30 tuổi còn cô ấy 27 tuổi. Yêu nhau được một năm, chúng tôi quyết định làm đám cưới. Cô ấy thuê trọ gần công ty tôi làm nên thỉnh thoảng, tôi qua ăn cơm chung. Vợ tôi hiền lành, xinh xắn, đảm đang bởi vậy tôi muốn kết hôn sớm vì nghĩ đây là mẫu người phụ nữ mình cần.
Ba mẹ vợ không hạnh phúc, nợ nần đầm đìa. (Ảnh minh họa)
Lúc quen nhau vợ thường giấu về gia đình mình. Tôi chỉ biết nhà cô ấy có hai anh em, anh trai chưa có việc làm còn ba mẹ khoảng hơn 50 tuổi. Đến khi làm lễ đính hôn, tôi mới biết gia đình vợ không thực sự hạnh phúc.
Ba suốt ngày say xỉn, ăn chơi, không nghề nghiệp, nợ xã hội đen đầm đìa nên lãi mẹ đẻ lãi con trả hoài không hết. Mẹ buôn bán nhỏ, làm được bao nhiêu trả nợ bấy nhiêu, không mấy lo lắng cho con cái.
Bởi thế, mấy chục năm rồi, ba mẹ cô ấy vẫn trắng tay. Ngôi nhà đang ở được một người bà con cho ở thuê với giá rẻ. Vợ tôi học hành được như thế cũng nhờ vào sự nỗ lực của bản thân cô ấy rất nhiều.
Lúc học cấp ba, cô ấy buổi sáng che kín mặt đi bán cá ngoài chợ còn buổi chiều đi học dù ba cấm cản. Tôi chỉ phát hiện ra gia cảnh của nhà vợ từ việc mấy người đòi nợ đến phá nát bàn ghế của bữa tiệc đính hôn.
Ở cách nhau gần 100km, tôi không có điều kiện tìm hiểu nhiều. Sau lần đó, ba mẹ tôi khuyên tôi cần suy xét cẩn thận. Vợ tôi tốt thật nhưng với gia đình như thế, chúng tôi khó lòng hạnh phúc.
Nhưng lúc ấy, tôi rất yêu vợ, nghĩ đơn giản mình lấy vợ chứ có phải lấy cả nhà vợ đâu mà phải nghĩ. Quan trọng là cô ấy như thế nào vì sẽ chung sống với nhau suốt đời.
Video đang HOT
Bởi thế, tôi vẫn quyết định làm đám cưới. Chi phí tổ chức bên nhà gái cũng do tôi bỏ ra vì nhà vợ không có một đồng nào. Lương của cô ấy mỗi tháng được 6 triệu cũng chi tiêu vừa hết.
Lấy nhau xong, tôi cứ nghĩ sẽ chỉ lo cho cuộc sống của gia đình nhỏ nhưng thực tế lại không phải vậy. Vợ tôi là một người con hiếu thảo, không thể sống thanh thản khi ba mẹ túng quẫn.
Số tiền lương tôi đưa về, vợ đều bớt xén để gửi cho mẹ lo chi phí sinh hoạt cho cả nhà. Tôi chỉ biết điều này khi hỏi đến khoản tiền tiết kiệm để sửa nhà nhưng hao hụt rất nhiều.
Trước khi chưa lấy vợ, với công việc ổn định, ngoài chi tiêu hàng tháng, mỗi năm tôi dư được 60 đến 70 triệu đồng. Giờ có thêm lương vợ nữa mà khoản dư đó chỉ tầm 20 triệu.
Khi tôi hỏi đến, vợ nước mắt ngắn nước mắt dài nói có trích một ít để trả nợ cho bố. Đó là chưa kể cuộc sống của vợ chồng tôi không lúc nào yên vì cứ dăm bữa nửa tháng nửa đêm khuya khoắt, mẹ vợ gọi điện khóc lóc báo giang hồ đến đòi nợ.
Mỗi lần tôi có ý kiến về chuyện chu cấp tiền bạc cho nhà vợ, vợ tôi lại khóc lóc. (Ảnh minh họa)
Vợ đòi về, tôi cũng phải theo, lần nào cũng phải cầm theo mấy chục triệu để trả họ mới thôi quấy rối. Rồi thì ba vợ đánh bạc bị bắt vào đồn công an, mẹ vợ cũng gọi điện nhờ tôi quen biết xin cho ông ra.
Anh trai vợ uống say gây tai nạn, vợ chồng tôi phải đứng ra giải quyết đền bù. Nói trắng ra, từ khi lấy cưới, tôi phải gánh luôn phần rắc rối từ gia đình vợ. Tôi yêu thương vợ thật nhưng cảm thấy quá mệt mỏi.
Nhiều lần, tôi nói với vợ: “Em cứ làm như vậy thì mọi người sẽ ỷ lại, vẫn cứ chứng nào tật đó chứ không bỏ được. Em liệu có lo được cả đời không?”. Vợ nghe chỉ thút thít khóc rồi bảo: “Em làm sao bỏ ba mẹ em được, có ai chọn được nơi mình sinh ra đâu”.
Do quan điểm như thế nên không ít lần vợ chồng tôi cãi nhau dù giữa hai vợ chồng không có mâu thuẫn riêng. Giờ tôi mới thấm thía lời cảnh báo của ba mẹ nhưng đã muộn. Nếu không đưa tiền để vợ lo cho nhà ngoại thì cô ấy buồn bã mà cứ chu cấp mãi thì tôi thấy quá mệt mỏi.
Huy Tuấn
Theo phunuonline.com.vn
Ngày cưới, tôi lên tiếng đòi danh phận và bị chồng làm mất mặt giữa đông đảo quan khách
Tôi đứng im, mặc cho chồng bảo đưa tay để anh đeo nhẫn cưới vào.
Tôi đang ngồi trên phòng một mình. Đêm nay là tân hôn nhưng tôi không thấy hạnh phúc, trong đầu chỉ nghĩ đến chuyện bỏ đi. Có ai đời cô dâu như tôi phải đòi danh phận ngay chính lễ cưới và bị chồng tát giữa quan khách không?
Tôi và anh yêu nhau đã tròn 4 năm. Suốt khoảng thời gian đó, chúng tôi ăn ở với nhau như vợ chồng. Vì anh, tôi đã bỏ thai 1 lần trong đau đớn. Đến khi tôi có bầu lại lần hai, tôi mới được trở thành cô dâu của anh.
Đám cưới diễn ra chóng vánh vì bụng tôi đã gần 3 tháng. Ngày đưa lễ đính hôn, mẹ chồng tôi đưa ra điều kiện, bắt tôi phải đi vòng cửa sau để tránh xui xẻo cho cả nhà. Tôi cười trừ mà tủi phận vô cùng. Một mình tôi làm sao có thể tạo ra được đứa trẻ, thế mà giờ chỉ có tôi nhận lấy bẽ bàng.
Ngày đưa lễ đính hôn, mẹ chồng tôi đưa ra điều kiện, bắt tôi phải đi vòng cửa sau để tránh xui xẻo cho cả nhà. (Ảnh minh họa)
Khi còn hai ngày nữa là diễn ra lễ cưới, tôi bắt anh nghỉ làm đưa tôi đi đăng kí kết hôn. Không ngờ, anh không những không đưa tôi đi mà còn đưa ra một yêu cầu hết sức nực cười và vô lý.
Anh nói chúng tôi cứ sống thử như vợ chồng thêm một thời gian nữa, đến khi thấy hợp nhau rồi đăng kí sau. Đứa bé sinh ra cứ để họ tôi, khi nào đăng kí kết hôn thì chuyển họ sau. Chứ cưới về không hợp, bỏ nhau phải ra tòa, chia quyền nuôi con thì mệt mỏi lắm.
Tôi tái người đi khi nghe anh nói thế. Nói vậy chẳng phải anh không muốn nhận con sao? Cũng không muốn chung sống lâu dài với tôi.
Ngày cưới, khi chồng bảo đưa tay cho anh đeo nhẫn, tôi cứ đứng trơ ra như phỗng. Yêu cầu của anh cứ lởn vởn trong đầu tôi không tan đi. Thế rồi thay vì nhận nhẫn, tôi giật lấy mic của MC, dõng dạc đòi danh phận cho chính mình. Tôi bật khóc kể về nỗi đau phải bỏ đứa con đầu. Giờ có đứa con sau, tôi muốn con tôi có cha, muốn tôi được làm vợ danh chính ngôn thuận chứ không phải chỉ sống thử.
Đám cưới của tôi phút chốc trở nên lặng lẽ, buồn hiu. (Ảnh minh họa)
Mọi người ồn ào, có người giận quá còn lớn tiếng chửi cả chồng tôi. Thế nhưng hành động sau đó của anh càng khiến tôi bất mãn, chán chường và tuyệt vọng. Anh đánh tôi ngay trên lễ cưới, một tát thật mạnh và gằn giọng chửi tôi "điên rồ, vô đạo".
Bị chồng tát giữa đông người, ngay ngày cưới chính mình, mọi thứ trong tôi như vỡ vụn. Mọi người bắt đầu hỗn loạn. Một số đứng dậy bỏ về mà không dự tiệc nữa. Đám cưới của tôi phút chốc trở nên lặng lẽ, buồn hiu. Thậm chí khi ban nhạc đã hát, chúng tôi vẫn không thể nở nụ cười.
Và giờ, tôi ngồi đây một mình sau khi hứng chịu cơn mắng chửi của nhà chồng. Chồng tôi thì bỏ đi nhậu và đòi bỏ tôi. Tôi buồn quá. Tôi chỉ nghĩ cho con thôi mà, tôi đâu có sai? Tôi có nên tiếp tục hay mạnh mẽ dứt khoát với những con người khốn nạn này không?
Theo afamily.vn
Bế con đỏ hỏn từ viện về, câu nói của chồng khiến tôi quay lưng đi lập tức Tôi đã nghĩ rằng, đau đẻ đã là điều đáng sợ nhất rồi. Thế nhưng, câu nói của anh mới khiến trái tim tôi đau đớn. Cuộc hôn nhân của chúng tôi, nói một cách chính xác thì không hẳn xuất phát từ tình yêu. Tôi và Trường quen nhau qua sự mai mối của một người quen. Vì nhà có cô con...