Tôi may mắn lấy chồng Hàn tốt từ cuộc ‘xem mặt tuyển vợ’ vô tình
‘Cuộc gặp gỡ thử cho vui 3 năm trước đã cho tôi gặp anh. Khi tôi đến có 6-7 cô gái đã ngồi ở đó…’, chị Linh kể.
Chị Thu Linh, 27 tuổi, quê Hải Phòng, đã lấy chồng Hàn Quốc 4 năm. Hiện anh chị đã có một bé trai xinh xắn hơn 3 tuổi và có cuộc sống hạnh phúc tại thành phố Yeosu. Chị Linh kết hôn với chồng, một kỹ sư công nghệ 42 tuổi qua môi giới tại Việt Nam. Dưới đây là chia sẻ của chị về hành trình cưới chồng Hàn:
Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ lấy chồng ngoại quốc, cũng không có ý định đến tham gia buổi gặp mặt môi giới nào cả. Tôi không tin vào những mối tình không có yêu đương. Ngày ấy, tôi mới chỉ là cô gái 23 tuổi, ngày ngày đi làm công nhân tại một công ty, tối về đi chơi với bè bạn, trong đầu không hề có ý định sẽ lấy chồng sớm. Thế nhưng, cuộc gặp gỡ thử cho vui 3 năm trước đã cho tôi gặp anh.
Hôm đó, tôi đang đi chơi Noel cùng bạn bè, thì một người cô gọi điện, nhờ tôi đến gặp một anh chàng Hàn Quốc, vì cô có nhiệm vụ phải tìm người cho buổi môi giới đó. Cô năn nỉ và nói tôi chỉ cần đến một chút thôi vì cô đang thiếu người, tôi đến rồi nếu không thích cũng không sao. Cũng hơi tò mò một chút nên tôi bỏ dở cuộc đi chơi với bạn.
Đó là một quán cà phê khá lịch sự. Khi tôi đến thì có 6-7 người con gái ngồi đó, họ đã nói chuyện xong, tôi là người đến cuối cùng. Tôi đến nói chuyện với anh (chồng tôi bây giờ) tại một cái bàn khác. Bên cạnh có người phiên dịch, giám đốc bên công ty môi giới ở Việt Nam và Hàn Quốc nữa.
Tôi chào hỏi mọi người, sau đó người ta giới thiệu nghề nghiệp, tên tuổi của anh. Sau khi cả hai bên giới thiệu sơ qua về bản thân, tôi liền hỏi anh một tràng dài: Tại sao lấy vợ Việt Nam? Anh nghĩ thế nào khi văn hóa phong tục hai nước khác nhau? Nếu lấy vợ trẻ, suy nghĩ thoáng, anh có hiểu và theo được không?… Anh có vẻ rất bất ngờ khi tôi hỏi nhiều quá nhưng rất bình tĩnh, từ tốn trả lời từng câu.
Gia đình một cô dâu Việt hạnh phúc ở Hàn. Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Tôi hỏi gì anh cũng nói “Dạ vâng, anh sẽ cố gắng”… Thấy anh dễ thương, lại chín chắn nên tôi có cảm tình ngay, trong đầu không còn ý niệm là anh đang đi chọn vợ. Sau khi nói chuyện xong, tôi đi ra ngoài ngồi chờ. Một lúc sau người phiên dịch đi ra và nói anh muốn lấy tôi. Họ hỏi xem ý tôi thế nào, có muốn hỏi hay thắc mắc gì người ta sẽ dịch giúp. Tôi lại lên gặp anh một lần nữa. Lúc này, anh hỏi tôi có muốn cưới anh không, rồi nói về đám cưới, về những gì sẽ diễn ra vài ngày tới…
Tôi nói phải về nhà hỏi bố mẹ đã, nếu gia đình đồng ý tôi sẽ chấp nhận anh. Tôi vẫn ra điều kiện như vậy dù trong lòng đã cảm mến anh. Nhìn vào ánh mắt, nghe từng lời anh nói, tôi cảm nhận được đây là một người đàn ông chín chắn, chân thành. Mọi thứ đều diễn ra rất lịch sự, không hề có chuyện ép buộc hay xâm phạm thân thể như nhiều người nói… Tôi hoàn toàn có quyền từ chối nếu tôi không thích.
Sau đó, anh về chào hỏi gia đình tôi. Mọi người đều bất ngờ nhưng tôn trọng ý kiến của tôi. Hôm sau, chúng tôi có gặp nhau, nhưng chỉ là cho quen thôi chứ không nói nhiều. Lúc đó anh vẫn nói tôi có thể suy nghĩ kỹ, nếu bây giờ tôi từ chối cũng không sao, anh không bắt buộc. Chính những câu này khiến tôi càng đặt lòng tin vào anh hơn. 3 hôm sau ngày gặp mặt, đám cưới được tổ chức. Mọi thứ đều do công ty môi giới giúp thực hiện. Bố mẹ anh già cả nên không sang được.
Sau này tôi mới biết, để có thể tổ chức “buổi tuyển vợ” đó, anh phải bỏ ra 15.000 đôla (gồm tiền cho công ty môi giới và lo các giấy tờ cho vợ sang Hàn). Còn tiền tổ chức đám cưới, sắm sửa các lễ, tiền cho nhà gái rồi mấy tháng tôi ở Việt Nam chờ visa, anh phải bỏ ra thêm. Cách đây 3 năm là giá đó, còn theo tôi biết bây giờ đã tăng lên kha khá.
Sau đám cưới, anh về trước, còn tôi ở lại hoàn tất các thủ tục giấy tờ, visa, bảo lãnh rồi anh đón sang sau. Thời gian đó, chúng tôi liên lạc qua điện thoại, Facebook… Anh vẫn nhắn tin hỏi thăm tôi mỗi ngày. Nhưng tôi bắt đầu thấy lo lắng, không biết cuộc đời mình sẽ ra sao, anh sẽ đối xử với tôi thế nào, lỡ có chuyện gì nơi đất khách quê người tôi biết phải gọi ai… Lúc nào tôi cũng trong trạng thái phân vân, liệu có nên trả lại tất cả… Đọc trên báo, thấy nhiều cô dâu Việt lấy chồng Hàn khổ lắm, bị lừa, về nhà phải làm như osin, bị đánh đập… tôi bồn chồn không yên. Nhưng rồi cuối cùng vẫn liều mình đưa chân theo anh sang đất nước xa lạ.
Thu Linh đang quản lý quán game internet do chồng mở ra tại thành phố Yeosu.
Sang Hàn, lúc đầu lạ nước lạ cái, đi đâu tôi cũng phải có anh bên cạnh. Chúng tôi giao tiếp bằng tiếng Anh bập bõm và hành động là chủ yếu. Sau đó tôi đăng ký học lớp tiếng Hàn. Khoảng một tháng, tôi và anh đã nói chuyện với nhau bằng ngôn ngữ này. Lúc đầu bập bẹ nhưng sau đó vốn tiếng của tôi phát triển nhanh do có môi trường. Sau đó, tôi mang bầu và ở nhà sinh con, mọi chi phí gia đình mình anh lo liệu hết.
Chồng tôi giống như đại đa số đàn ông Hàn, đi làm ở công ty rồi về nhà, không la cà rượu chè. Cứ về nhà anh lại giúp tôi chăm con, làm việc nhà chia sẻ với vợ. Anh rất tâm lý, tôn trọng ý kiến của tôi. Anh còn mở giúp tôi một quán kinh doanh internet để tôi làm khi rảnh rỗi. Giờ nghĩ lại tôi thấy bản thân mình may mắn khi lấy được một người chồng tốt, yêu thương vợ con và chăm lo cho gia đình.
Mỗi năm anh lại đưa vợ con về Việt Nam thăm gia đình ngoại, còn đón bố mẹ tôi sang chơi… Đến giờ tôi vẫn nghĩ mọi chuyện đến với mình như một giấc mơ. Tôi đã quá may mắn khi kiếm được chồng nhờ lần môi giới ấy. Một số bạn bè tôi lấy chồng Hàn cũng có cuộc sống khá ổn định.
Nhưng tôi không có ý định cổ vũ cho các bạn trẻ hay ai có ý định kiếm chồng qua những buổi gặp mặt như vậy. Vì tôi biết, không phải ai cũng gặp được một người chồng tốt. Ngoài kia, vẫn còn nhiều phụ nữ Việt đang phải chịu khổ trong những gia đình Hàn khi lấy phải ông chồng vũ phu, hay lấy vợ về chỉ để sinh con, làm việc nhà… Cho đến bây giờ tôi vẫn nghĩ không nên đánh cược cuộc đời mình vào “trò chơi tình ái” môi giới, dù tôi từng liều quyết định như vậy…
Theo VnExPress
Vô tình không tắt máy điện thoại, bí mật 'động trời' của người chồng bị phanh phui
Anh ậm à, ậm ừ vài câu rồi bảo vợ cúp máy vì đến giờ cơm. Chị nấn ná vì còn muốn nghe giọng chồng nên chưa vội tắt máy: "Hạnh ơi, ra ăn cơm đi em rồi còn cho con bú!". Chị chết sững với câu nói vọng ra từ điện thoại. "Hạnh, con, ăn cơm, cho bú..." ư?
Vợ chồng Thanh lấy nhau được hơn chục năm, có với nhau 2 mặt con đủ nếp, đủ tẻ. Công việc không ổn định ở quê nên Thanh theo mấy người trong xóm đi làm thợ hồ cho các công trình xây dựng ở xa, có khi ở trong Nam, đôi khi ở ngoài Bắc, nhiều lúc anh đi biền biệt, vài tháng mới về một lần. Có đợt anh về, xanh xao, hốc hem như tàu lá chuối. Hỏi thì anh bảo công việc nhiều, ăn chẳng được, ngủ thì chập chờn. Thương chồng vất vả, vợ nói hay anh ở nhà luôn, cấy vài sào ruộng, nuôi con gà, con vịt, trồng cái rau, cái cỏ, nghèo nhưng vợ chồng có nhau, tiện bề chăm sóc. Thanh gạt phắt đi rồi còn càu nhàu: "Đàn bà nông cạn, biết gì mà ý kiến!"
Rồi Thanh cứ đi, dăm bữa, nửa tháng, lắm lúc cả gần nửa năm. Tiền gửi về chẳng thấy vì công trình chưa tất toán, đôi khi chị còn phải gửi rượu theo xe vào cho chồng uống sau mỗi giờ làm vì sợ rượu quán không đảm bảo. Chị vẫn luôn tin tưởng chồng vì ít ra anh cũng đi cùng mấy người trong xóm, có gì chị cũng đỡ lo...
Ấy vậy mà, đời không thể ngờ, người chồng mà chị luôn tin tưởng cũng giấu chị làm việc tày trời, đâm chị sau lưng như thế!
Hôm đấy, như mọi lần chị gửi rượu vào Nam cho chồng, điện cho Thanh mấy lần chẳng được. Lúc sau anh mới bắt máy, ậm à, ậm ừ vài câu rồi bảo vợ cúp máy vì đến giờ cơm. Chị nấn ná vì còn muốn nghe giọng chồng nên chưa vội tắt máy.
"Hạnh ơi, ra ăn cơm đi em rồi còn cho con bú!"
Chị chết sững với câu nói vọng ra từ điện thoại đang nhảy giây. "Hạnh, con, ăn cơm, cho bú", từng câu, từng chữ rõ ràng như lời thoại hàng ngày. Một nhát dao sắc lạnh đâm xuyên tim chị, đau nhói. Chị ngỡ ngàng...
Chị chết sững với câu nói vọng ra từ điện thoại đang nhảy giây (ảnh minh họa)
Cuộc điện thoại vẫn diễn ra, chỉ có Thanh là không hề biết. Chắc điện thoại anh bỏ trong túi quần. Bữa cơm của chồng ở phương xa với một người phụ nữ tên Hạnh, vui vẻ và đầm ấm. Họ nói chuyện như vợ chồng son về công việc, nhà cửa, con cái. Thằng bé được 5 tháng như trong cuộc trò chuyện đang khóc oe oe... Tiếng chồng chị đứng dậy nựng con...
Chị uất nghẹn mà không thể khóc. Vậy ra, chỉ có chị bị mù khi anh ta ngoại tình, sống chung như vợ chồng với người phụ nữ khác cả gần năm nay mà chị không hề hay biết. Chị chỉ biết chồng đi làm xa, vất vả, chị thương, chị lo anh ăn, ngủ thiếu thốn... Chị chắt bóp, dành dụm, quán xuyến, nuôi dạy con cái để anh khỏi bận tâm ở nhà.
Chị đã quá chủ quan để giờ ra nông nỗi này. Giờ phút này, còn làm vợ chồng với nhau được hay không thì chị chưa chắc chắn, nhưng chị chắc chắn chị sẽ không thể chung chồng với người đàn bà khác. Người chồng mà chị tin yêu bao năm nay đã chết trong lòng chị. Không còn tình yêu, chị không cần lời giải thích từ anh ta...
Chị cúp máy, cuộc gọi dài mà đau đớn nhất từ trước đến giờ. Chị vô hồn chôn chân giữa nhà, bế tắc, tiếng khóc thành vô thanh...
Hanah
Vợ biến mất 2 tuần, cả nhà xáo xác đi tìm, khi trở về thì không ngờ... Suốt 2 tuần biến mất, cả nhà tôi đã đi tìm khắp nơi không thấy vợ đâu, còn hỏi hết người này đến người kia với hi vọng vợ sẽ không bị tai nạn hay làm sao. Tôi hoảng hốt vô cùng, tìm và hỏi hết những người thân quen của vợ nhưng bặt vô âm tín. Số là, lần đó tôi với...