Tôi mất vợ vì ghen tuông mù quáng
Đi làm về, tôi bỏ thời gian để moi móc, sờ soạng hít ngửi chỉ để tìm ra tang chứng, vật chứng nhằm buộc tội vợ “khuất tất” với người hàng xóm kia. Cuộc sống nặng nề kéo dài khá lâu mặc cho Ngọc nhiều lần bày tỏ với tôi rằng tôi không nên ghen tuông vô cớ, rằng quan hệ của em và anh Thành thuần chất, đúng nghĩa là hàng xóm láng giềng.
ảnh minh họa
Ngọc của tôi không xinh, cũng chẳng phải con nhà giàu có gì. Em chỉ là cô gái bình thường với nhan sắc trung bình và với đồng lương của một nhân viên thu tiền viện phí ở bệnh viện huyện, em đủ nuôi sống bản thân mình mà không phải phiền đến cha mẹ đã vào tuổi nghỉ hưu.
Tôi yêu và cưới em như là một nửa bù đắp gần như hoàn hảo cho những gì mà tôi còn thiếu. Tôi tính tình nóng nảy còn em lại dịu dàng, nhẫn nhịn, tôi sống tự do, buông quăng, bỏ vãi thì Ngọc chỉn chu, lo toan đến chi li tất cả, từ bữa ăn, giấc ngủ cho đến viên thuốc uống của tôi mỗi khi trái nắng trở trời.
Nói chung Ngọc nhỏ hơn tôi đến 6 tuổi nhưng em đối với tôi, một người đàn ông bước vào tuổi 30 cứ như mẹ, như chị gái vậy. Vì vậy mà với tôi Ngọc là tất cả, một ngày không gặp em là tôi nhớ, một buổi không được trò chuyện cùng em dù chỉ qua điện thoại là tôi đứng ngồi không yên. Thế mà tôi đã đánh mất Ngọc chỉ vì cái tính hay ghen của mình…
Ngọc về làm dâu nhà tôi được vài tháng thì một người bạn của bố tôi chuyển nhà vào Nam sống với con trai nên để lại căn hộ tập thể cũ với giá cả hợp lí. Vì vậy bố mẹ tôi quyết định mua và cho vợ chồng tôi ra riêng.
Video đang HOT
Nghĩ mình đã ở vào cái tuổi “tam thập nhị lập” nên tôi tự tin cùng vợ sống tự lập. Tất cả đồ đạc trong nhà tôi trao quyền cho Ngọc xem xét mua sắm, và em đã không phụ lòng tôi khi với số tiền mừng cưới, tiền lương có hạn của hai vợ chồng mà trong nhà chẳng thiếu thứ gì khiến tôi thật nể phục, thật yêu thương tôn trọng Ngọc.
Chỉ có điều tôi không thê giúp nhiều trong công việc sắp xếp, bài trí nhà cửa vì tôi luôn vắng nhà do công việc là phụ trách bếp cho một khách sạn khi các đoàn khách du lịch đến nghỉ dưỡng.
Vì vậy khi nghe Ngọc khoe là có được sự ngăn nắp, đẹp đẽ trong nhà như tôi thấy là nhờ Thành, hàng xóm cách căn hộ của chúng tôi không xa giúp đỡ thì tôi không vui lắm. Nhất là khi biết được anh Thành hơn tôi mấy tuổi mà vẫn sống độc thân tôi lại càng không tin lời vợ là anh Thành bệnh nặng nên không lập gia đình.
Tôi bắt đầu xét nét, quản lí thời gian của vợ, Ngọc đi làm thì thôi chứ em ở nhà một mình là tôi gọi điện cho em liên tục bất cứ lúc nào công việc của tôi được phút rảnh rỗi. Đi làm về, tôi bỏ thời gian để moi móc, sờ soạng hít ngửi chỉ để tìm ra tang chứng, vật chứng nhằm buộc tội vợ “khuất tất” với người hàng xóm kia. Cuộc sống nặng nề kéo dài khá lâu mặc cho Ngọc nhiều lần bày tỏ với tôi rằng tôi không nên ghen tuông vô cớ, rằng quan hệ của em và anh Thành thuần chất, đúng nghĩa là hàng xóm láng giềng.
“Giọt nước tràn ly”, và tôi phải nhận hậu quả là một lá đơn li hôn vợ tôi kí sẵn khi cách đây 1 tuần Ngọc cùng một người hàng xóm khác đã đưa anh Thành đi cấp cứu ở bệnh viện do căn bệnh suy tim của anh biến chứng nặng.
Vậy mà khi về không thấy vợ, tôi đã chạy đôn, chạy đáo đi tìm, đến lúc Ngọc trở về nhà, biết lí do em về muộn tôi đã đón em bằng một trận đòn với tất cả lòng ghen tuông thù hận… Ngọc đã về nhà mẹ đẻ để chờ tòa án phán xử, tôi một mình trong căn nhà lạnh lẽo, cô đơn gặm nhấm nỗi ân hận muộn màng…
Theo TPO
Vừa mở nắp bồn cầu lên tôi đã rụng rời tay chân khi nhìn thấy thứ mà chồng quên giật nước.
Cọ rửa mọi thứ xong xuôi, tôi bắt đầu lấy chổi để cọ bồn cầu. Vừa mở nắp bồn cầu lên, tôi đã rụng rời tay chân khi thấy...
ảnh minh họa
Nghe xong điện thoại của mẹ chồng, tôi ngồi thở dài thườn thượt. Mẹ chồng tôi lại hỏi chuyện con cái mà tôi thì không biết phải trả lời như thế nào. Cưới nhau đã 5 năm mà lần nào thử thai tôi cũng thử dài thườn thượt. Chồng tôi thì cười bảo, con cái là lộc trời cho, không có trước thì có sau, việc gì mà phải vội. Tôi thì nóng ruột lắm bởi khi nào các cụ ở quê cũng hỏi han rối rít. Bạn bè tôi giờ cũng đã có con cái lớn hết rồi.
Nhưng cũng may là chồng tôi tâm lý, anh không bao giờ giục tôi nhằm gây khó khăn hay áp lực tâm lý cho tôi. Mẹ anh mấy lần bắt anh bỏ vợ để đi lấy vợ mới nhưng anh bảo rằng, anh chỉ lấy vợ một lần và muốn sống bên cạnh tôi chứ không muốn lấy ai nữa cả. Tôi cảm động vô cùng, ít ra giữa những lời chỉ trích thì tôi cũng có được tình yêu của chồng.
Vợ chồng tôi cũng đi khám nhưng không phát hiện ra vấn đề gì, bác sỹ khám cho chúng tôi vốn là bạn thân của chồng tôi, anh ta bảo rằng có lẽ do may mắn chưa mỉm cười với chúng tôi mà thôi, cứ yên tâm chờ thêm chút nữa xem.
Thế mà mọi chuyện lại không như tôi tưởng tượng. Hôm đó tôi về quê có việc, vừa lên thì chồng đã báo đi công tác. Thỉnh thoảng chồng tôi có những chuyến công tác xa nhà kéo dài hàng tuần, có khi hàng tháng. Tôi thông cảm cho anh vì tôi biết đó là công việc. Hôm đó tôi nghỉ nên vừa về là đã thay quần áo để dọn nhà. Sau khi dọn hết các phòng, tôi vào phòng vệ sinh và bắt đầu công việc của mình.
Cọ rửa mọi thứ xong xuôi, tôi bắt đầu lấy chổi để cọ bồn cầu. Vừa mở nắp bồn cầu lên, tôi đã rụng rời tay chân khi thấy chiếc que thử thai hai vạch cùng một tờ giấy đang nằm yên trong đó. Có lẽ chồng tôi muốn phi tang nhưng lại quên giật nước. Tôi đeo bao tay vào rồi vớt chúng lên để đọc. Thì ra tờ giấy kia là tờ giấy khám thai của một cô gái tên Huyền. Tôi lục lại trí nhớ và chết ngất khi nhớ ra Huyền chính là cô thư ký của chồng tôi.
Tôi gọi điện cho chồng nhưng điện thoại của anh không liên lạc được. Tôi gọi cho Huyền cũng vậy. Hôm đó, tôi ngồi một mình trong căn nhà rộng thênh thang mà nước mắt tuôn rơi. Tôi mở máy tính chồng ra kiểm tra, trong đó có rất nhiều hình của Huyền và chồng tôi. Ngày tháng cũng trùng với ngày của anh đi công tác. Có lẽ do nghĩ tôi chẳng bao giờ kiểm tra máy tính của anh nên anh chẳng cần phải giấu diếm gì cả.
(Ảnh minh họa)
Tôi vừa lướt xem những tấm hình đó vừa khóc. Thì ra chồng tôi chỉ an ủi tôi như vậy thôi còn anh vẫn đi kiếm con ở bên ngoài. Tôi đợi chồng về, vẫn bình thản như chưa có chuyện gì xảy ra, tôi lén lấy điện thoại của anh kiểm tra thì ngỡ ngàng khi biết chuyến đi vừa rồi là anh đưa Huyền về nhà ra mắt bố mẹ và chuẩn bị cho lễ cưới sắp tới. Tôi còn thấy họ bàn với nhau rằng, sau chuyến đi này về sẽ bày kế cho tôi lọt bẫy của một người đàn ông khác, khép tôi vào tội ngoại tình để tống khứ tôi ra khỏi nhà cho danh chính ngôn thuận.
Tôi sững sờ, thì ra đây mới là bộ mặt của ông chồng tốt tính mà tôi thường xuyên khoe với bạn bè từ trước đến nay. Tôi gọi chồng ra, bàn giao cho anh tất cả tang chứng, vật chứng rồi bảo: "Cảm ơn lòng tốt của anh mấy năm qua, nhưng giờ em sẽ ly hôn chứ anh không cần phải bày kế gì cho mất công đâu chồng ạ". Nhìn gương mặt tái mét của chồng, tôi thấy thật sự khinh bỉ, tôi bỏ vào phòng rồi soạn đơn ly hôn. Tôi nghĩ vẫn còn kịp để mình đi tìm hạnh phúc khác.
Theo blogtamsu
Vợ dọn hết đồ bế con khỏi nhà, tôi bật khóc nức nở khi nhìn tủ quần áo trống hoác Nhìn nhà lạnh lẽo, mọi thứ đồ của vợ đã dọn đi sạch sẽ khỏi nhà, tôi bật khóc, nghĩ thương hai đứa con quặn lòng. Ảnh minh họa Tôi mới nộp đơn ly hôn lên tòa, tòa hẹn sau 15 ngày sẽ giải quyết. Hôm nay, vợ tôi đã bế con gái 2 tuổi khỏi nhà. Cô dọn sạch sẽ đồ đạc,...