Tôi mất đời con gái vì ‘yêu râu xanh’ khi trú mưa ở nhà hoang
Sau khi hả hê thú tính, 3 tên ‘yêu râu xanh’ vội vã bỏ đi, để lại tôi nằm trơ trọi giữa ngôi nhà hoang lạnh lẽo, bên cạnh chiếc áo dài trắng bị xé toạc từng mảng.
Sài Gòn những ngày cuối hè vẫn xuất hiện nhiều cơn mưa nặng hạt. Cứ mỗi lần nhìn mưa, một ký ức kinh khủng lại tự dưng ùa về và ám ảnh tôi. Mặc dù đã nhiều lần dặn lòng là phải cố xóa nó đi nhưng tôi không tài nào làm được điều đó…
Trú mưa ở nhà hoang, tôi bị 3 tên yêu râu xanh cưỡng bức tập thể
Tôi còn nhớ rất rõ đó là một buổi chiều mưa của những ngày cuối năm lớp 12, hôm ấy lớp tôi có cuộc họp bất ngờ để thông báo về phần văn nghệ mà lớp đảm nhiệm vào buổi tổng kết năm học. Chính vì thế mà tôi tan học trễ hơn, khi ra về thì trời cũng đã sụp tối và bắt đầu lắc rắc vài giọt mưa. Do thấy mưa cũng không lớn nên tôi quyết định đi thật nhanh về. Nào ngờ chỉ đi được một đoạn thì trời bất ngờ đổ mưa to.
Thấy phía trước là một ngôi nhà hoang vắng, có mái hiên, tôi quyết định vào đó trú mưa, định bụng sẽ lấy áo mưa ra mặc để chạy về nhà nhưng mở cặp ra thì mới biết mình đã bất cẩn không mang theo. Thế là tôi đành đợi mưa bớt hạt rồi tiếp tục về nhà.
Video đang HOT
Đang loay hoay không biết làm sao với đống sách vở bị ướt thì tôi nghe có tiếng người cười nói phía trong nhà hoang. Qua lớp cửa hoang tàn của ngôi nhà ấy, tôi thấy có 3 thanh niên đang say sưa bên chén rượu, ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào lớp áo quần bị ướt sũng, lộ cả nội y bên trong của tôi. Quá sợ hãi định lên xe dầm mưa chạy về nhà thì 3 tên yêu râu xanh ấy đột nhiên tấn công tôi. Sức lực yếu ớt của cô nữ sinh lớp 12 không thể nào chống chọi lại được với 3 tên đàn ông đang nổi thú tính.
Và trong cơn mưa tầm tã ấy, tôi đã mất đi cái quý giá nhất của cuộc đời mình. Cay đắng hơn, tôi còn phải chịu sự giày vò cùng lúc của 3 tên cặn bã ấy. Mặc cho tôi gào thét van xin, mặc cho tôi kêu la inh ỏi, nhưng không một ai nghe thấy. Bao trùm lên không gian là tiếng mưa lộp độp trên mái hiên cùng tiếng sấm chớp dữ dội…
Sau khi hả hê thú tính của mình, 3 tên yêu râu xanh vội vã bỏ đi, để lại tôi nằm trơ trọi giữa ngôi nhà hoang lạnh lẽo, bên cạnh là chiếc áo dài trắng bị xé toạc từng mảnh.
Tôi dùng một chút sức lực cuối cùng để lết ra đến mặt đường và hoàn toàn không còn biết gì sau đó nữa. Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đã nằm trong bệnh viện, xung quanh là người thân của tôi đang khóc và lo lắng cho tôi. Mắt tôi nhắm nghiền, tôi mong chuyện vừa đến với tôi chỉ là một cơn ác mộng…
Mặc dù, đã 5 năm trôi qua, hình ảnh và cảm giác kinh khủng đó vẫn cứ đeo bám lấy tôi. Tôi không biết liệu có ai chịu lấy người con gái đã úa tàn này làm vợ. Và nếu tôi che giấu đi mọi chuyện để dễ dàng kết hôn thì lỡ một ngày bị phát hiện ra, người ấy sẽ hành động như thế nào? Tôi không thể nào tưởng tượng nổi. Có lẽ, cách tốt nhất đối với tôi là sẽ sống cô độc một mình…
Theo Ngoisao
Cuộc sống tồi tệ từ khi rời nhà lên thành phố ăn học
Sau khi tôi đã cho anh đời con gái, anh ít nhắn tin hẳn. Lúc trước ngày phải nhắn hơn 100 tin, giờ thì ít, được vài hôm anh mất tăm.
Ảnh minh họa
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo khó nhưng bố mẹ luôn thương yêu hai chị em, điều đó làm tôi hạnh phúc. Tôi không xinh, giao tiếp kém vì khả năng phản xạ kém, bị mọi người nhận xét là suy nghĩ chậm hơn người khác, chính vì thế kết quả học tập của tôi không được tốt. Do nỗ lực của bản thân nên tôi cũng đậu đại học.
Lúc nhập học tôi bị người ta lừa tiền ở bến xe, vào học thì chỉ chơi với một bạn gái và cũng theo bạn ý vào bán hàng đa cấp. Sau đó tôi tham gia tình nguyện gặp một chị ở đó quan tâm tôi lắm, cuối cùng chị cũng mời tôi tham gia đa cấp và phải đóng 3 triệu để học tiếng Anh. Vừa mới kỳ đầu tôi liên tục bị lừa.
Sau khi bỏ hai công ty đa cấp tôi bắt đầu tìm việc làm thêm ở tiệm giặt, ổn định được chút thì hay tin mẹ bị bệnh thận. Từ đó tôi lao vào làm thêm thật nhiều, bỏ bê việc học, chỉ học trên lớp còn ở nhà thì ngủ và đi làm, vì thế tôi có thể lo được cho cuộc sống, không phải xin tiền mẹ hàng tháng. Đổi lại da tay tôi liên tục bị tróc, lớp này chưa ra lớp khác đã bị bong, chân thì đi ủng nên suốt ngày ướt, lại bị chai nữa.
Hai năm đầu mỗi kỳ tôi trượt một môn, bạn bè không có ai, sống thu mình. Em trai kém tôi hai tuổi năm ngoái thi, do không đủ cân nặng nên không thi được quân sự, thi Bách Khoa bị trượt ngành yêu thích nhưng vẫn đỗ vào trường. Vì tôi đang đi học nên em trai đành ở nhà vì mẹ không đi làm được, bố là thợ xây mà lại bị dị ứng xi măng, tuổi lại cao nên không làm được nhiều. Tôi cảm thấy có lỗi vô cùng, vì mình mà em trai không được đi học.
Tết vừa rồi tôi quen một anh khách hàng thường xuyên đến tiệm giặt là. Anh có giúp đỡ khi tôi không bắt xe về quê được. Để cảm ơn tôi đã mời anh đi uống nước. Cứ thế một thời gian sau tôi với anh nói chuyện rồi cái gì đến cũng đến, anh ngỏ lời yêu. Tôi chưa yêu bao giờ nhưng sau khi gặp anh lúc nào cũng nhớ. Tôi nhận lời vào lần gặp thứ hai. Lần gặp thứ ba anh đưa tôi vào nhà nghỉ nhưng tôi không cho anh đụng vào người. Anh buồn ra mặt, trách tôi không yêu. Lần thứ tư do tôi đau nên anh cũng không làm được gì. Lần tiếp theo anh thành công, tôi đã cho anh đời con gái.
Sau hôm đó anh ít nhắn tin hẳn, lúc trước ngày phải nhắn hơn 100 tin, giờ thì ít, được vài hôm anh mất tăm. Sau ít hôm anh nhắn tin bảo mẹ bị bệnh nặng muốn có con dâu, tháng sau anh lấy vợ rồi xin lỗi tôi. Tôi suy sụp hoàn toàn, bỏ làm, bỏ học ở nhà khóc. Cô chủ gọi điện bắt đi làm, tôi đành cố gắng gượng, chịu đựng, chôn chặt tất cả vào trong lòng.
Cô chủ là người lớn nên hiểu chuyện, liên tục hỏi tôi còn trong trắng không, lại còn nói to nữa làm tôi không thể yên lòng. Cô kể đủ thứ trên đời khiến tôi thấy sợ. mặc dù làm được 3 năm ở đây nhưng không chịu được tôi phải bỏ. Còn anh vẫn nhắn tin cho tôi, luôn miệng bảo yêu tôi, kết thúc cuộc nói chuyện sẽ là câu: "Anh không gọi cho em nữa" nhưng lâu lâu khi tôi nguôi lại gọi.
Vừa nãy anh lại nhắn tin khiến tâm trạng tôi tồi tệ vô cùng. Đạo đức của con người không cho phép tôi gặp lại anh, phá hoại gia đình người khác nhưng sao tâm trạng tôi lại tệ thế. Giờ tôi chỉ muốn cố gắng học để ra trường có bằng khá và đang cố học tiếng Nhật để sang đó làm lấy tiền cho em trai đi học lại. Ba năm bỏ bê việc học, giờ bắt đầu lại rất khó, sáng tôi phải dậy từ 4h30 để đi làm ở quán phở nữa. Cuộc sống khiến tôi mệt mỏi vô cùng, học kém, bạn bè ít, tương lại mù mịt, quá khứ tồi tệ. Xin hãy chia sẻ cùng tôi.
Theo VNE
Chồng thích 'tình một đêm' bên ngoài Trong lúc chị đưa con đi dạo, bỗng có chiếc xe lướt qua suýt va vào con, chị định thần nhìn lại thì thấy anh và một cô gái trẻ đẹp, ăn mặc ngắn cũn cỡn ôm eo anh tình tứ. Chị không nhầm. Đó chính là anh. Chị là người Hà Nội. Chị xinh đẹp và có học thức. Sau khi hoàn...