Tôi mất con chỉ vì thói “yêu” thô bạo của chồng
Nằm trên giường bệnh, nước mắt tôi cứ chảy không ngừng vì thương con… Tội nghiệp đứa con bé bỏng còn chưa thành hình của tôi…
Tôi và Hưng yêu nhau hơn 5 tháng thì kết hôn. Chúng tôi sống ở quê nên suy nghĩ không cởi mở nhiều như trên phố, chính vì thế, khi yêu, tôi quyết giữ gìn chờ đến khi cưới mới trao thân gửi phận.
Chồng tôi công tác trong một cơ quan nhà nước, anh hiền lành, sống tình cảm, có trách nhiệm… làng trên xóm dưới ai cũng khen Hưng nức nở. Vì thế khi Hưng theo đuổi tôi, tôi cũng thấy mình may mắn và đồng ý cho anh cơ hội.
Đám cưới diễn ra tưng bừng hạnh phúc, trong sự chúc phúc của đôi bên họ hàng, bạn bè.
Đêm tân hôn, khi tôi ngại ngùng còn chưa kịp ngồi xuống giường thì Hưng mở cửa lao đến ôm tôi. Tôi ngạc nhiên vì thấy anh mạnh bạo khác hẳn mọi ngày, nghĩ chồng kìm nén lâu quá nên háo hức. Tôi đang định bảo anh đi tắm đi cho mát đã, nhưng chưa kịp mở lời, Hưng đã đẩy tôi xuống giường, bàn tay thô bạo của anh lần lên trên cổ, xé toạc chiếc váy ngủ mỏng manh…
Tôi sợ hãi co rúm lại, nhưng tôi càng thế, Hưng càng như điên dại. Anh cào cấu, thậm chí còn tát tôi, sau đó đi vào tôi hung hãn… Tôi đau đớn đến mức nước mắt chảy ra ướt đầm…
Mọi thứ chỉ kết thúc khi Hưng xong chuyện. Anh ngã vật ra giường ngủ say như chết. Không một cái ôm, một cái hôn hay một lời hỏi thăm tôi…
Tôi bàng hoàng nhận ra, chồng mình có thói bạo dâm…
Video đang HOT
Những ngày sau đó, mọi thứ mới thật sự là kinh hoàng. Bình thường Hưng chẳng có biểu hiện gì, anh vẫn hiền lành, chăm sóc tôi, nâng niu tôi. Nhưng cứ mỗi đêm, khi cánh cửa phòng đóng lại, Hưng lại như con thú đói săn mồi…
Rồi tôi có bầu, cái thai mới hơn 1 tháng, đi siêu âm bác sỹ dặn kiêng quan hệ vợ chồng. Tôi nói với Hưng, anh đồng ý. Nhưng ngay đêm hôm đó, anh tiếp tục trói tay tôi vào, bắt đầu kiểu “yêu” bệnh hoạn… Mọi chuyện dừng lại khi tôi đau bụng quằn quại và bắt đầu ra máu.
Hưng tỉnh táo lại, anh hoảng hốt gọi cấp cứu, bế thốc tôi xuống xe đưa vào viện.
Tôi chết ngất khi bác sĩ thông báo con tôi không giữ được. Tôi đau đến thắt lòng, khóc không khóc nổi, người ngợm rã rời, trống rỗng… Hưng xin lỗi tôi, anh nói cứ mỗi lần làm chuyện ấy là anh không làm chủ được mình.
Tôi đau đớn vô cùng, không biết phải làm sao giờ nữa. Nghĩ đến con là tôi đau lòng vô cùng, tội nghiệp con tôi, còn chưa thành hình thành dạng… tôi đã không thể bảo vệ được cho con.
Tôi phải làm gì bây giờ, nếu chồng tôi cứ thế này, làm sao tôi sống nổi, xin hãy cho tôi lời khuyên với..
Theo Khỏe & đẹp
Tôi đã mất con vĩnh viễn chỉ sau một câu nói của chồng
Ôm bụng đau đớn, Vân bỗng thấy có thứ gì đó chảy dưới chân mình. Nhìn xuống dưới, mặt Vân tái mét lại, Vân đẩy cửa ra ngoài, kêu cứu rồi ngất lịm đi.
Hưởng, chồng Vân có số sướng giống như cái tên mà bố mẹ đặt cho. Hưởng là con trai một trong gia đình rất giàu có, là công tử chính hiệu nên ngay từ nhỏ chưa biết đến khổ cực, ăn đói mặc rét là thế nào. Hưởng lại còn là con cầu tự nên được cả nhà cưng chiều như bảo bối. Cả gia đình từ bà nội đến bố mẹ anh đều phải nghe lời anh răm rắp, chẳng ai dám làm trái ý quý tử.
Còn gia đình Vân rất bình thường. Nói không ngoa chứ chỉ đủ ăn đủ tiêu, không bằng một góc nhà Hưởng. Lúc Hưởng ngỏ lời cầu hôn với Vân, bố mẹ Vân đã có ý phản đối. Bố mẹ Vân chỉ sợ về làm dâu nhà giàu, sẽ lắm nỗi truân chuyên. Nhưng Hưởng nói Hưởng yêu Vân vì Vân hiền, có tự trọng chứ không như những cô nàng suốt ngày bám lấy Hưởng để vòi tiền hoặc muốn lên giường. Khoảng thời gian yêu nhau, Hưởng rất nghe lời Vân, không đến những chỗ ăn chơi nhậu nhẹt, đàn đúm bạn bè nên Vân đã tin là Hưởng đã thay đổi vì mình. Vân đâu ngờ, ngày bước chân về làm dâu nhà Hưởng là bi kịch cuộc đời Vân đã chính thức bắt đầu.
- Muốn gì thì muốn, nội trong vòng 1 tháng, cô phải báo tin có thai cho tôi. Nếu không thì cô cứ liệu hồn đấy!
Vân đâu ngờ, ngày bước chân về làm dâu nhà Hưởng là bi kịch cuộc đời Vân đã chính thức bắt đầu. (Ảnh minh họa)
Câu nói của mẹ chồng khiến Vân hốt hoảng. Vợ chồng Vân chỉ mới cưới, còn chưa động phòng đã nhận ngay những lời sâu cay từ mẹ chồng thế này. Nhưng may mắn đã mỉm cười với Vân, trong tháng đó, nhìn chiếc que thử hiện lên 2 vạch mà Vân mừng rơi nước mắt. Vân không hiểu lúc đó mình rơi nước mắt vì điều gì. Vì bản thân được làm mẹ hay vì mình đã thoát được cửa ải của mẹ chồng.
Có thai, Vân được nhà chồng quan tâm hết mực. Vân nghĩ đơn giản lắm, vì cái thai trong bụng Vân là con trai, là cháu đích tôn của họ. Còn Hưởng, sau khi có được Vân thì thay đổi hoàn toàn thái độ. Không còn quan tâm, chiều chuộng Vân như trước. Hai tháng đầu nghén ngẩm, Vân khó ở mà Hưởng không có lấy một lời quan tâm, động viên. Đã thế còn suốt ngày nhậu nhẹt, la cà bên ngoài. Vân có nói thì Hưởng sửng cồ lên:
- Cô là vợ tôi chứ có phải là mẹ tôi đâu. Mà mẹ tôi còn không dám ý kiến tôi, nói gì lầ cô. Tự biết thân biết phận đi.
Vân đã bắt đầu cảm thấy hạnh phúc vợ chồng của mình đứng trên bờ vực thẳm. Nếu không vì đứa con đang mang trong bụng, chắc Vân đã ngã gục từ lâu rồi. Cho tới tối nọ, Hưởng đi nhậu xỉn đến tận nữa đêm mới về. Cả nhà đã đi ngủ hết nên chỉ có mình Vân vật lộn với ông chồng to béo. Đỡ được Hưởng xuống giường thì Hưởng ôm chặt lấy Vân, đẩy Vân nằm xuống giường, kéo mạnh chiếc áo ngủ trên người Vân:
- Đến lúc thực hiện nghĩa vụ của người vợ rồi đấy!
Thấy bộ dạng hùng hổ của Hưởng, Vân hoảng sợ:
- Không được đâu anh, bác sĩ đã nhắc cần phải kiêng cữ 3 tháng đầu thai kì vì con chúng mình yếu. Hơn nữa, em cũng thấy không được khỏe.
Đau đớn, xót xa, giờ Vân mới hiểu mình đã sai như thế nào. (Ảnh minh họa)
Bốp... Cái tát trời giáng của Hưởng rơi mạnh xuống mặt Vân.
- Cô tưởng cô cao giá lắm đấy hả. Đừng có mơ tưởng. Không có cô tôi còn nhiều con khác. Chúng nó đang xếp hàng dài đợi tôi bên ngoài kia kìa.
Dứt lời, Hưởng đẩy mạnh Vân xuống giường. Ôm bụng đau đớn, Vân bỗng thấy có thứ gì đó chảy dưới chân mình. Nhìn xuống dưới, mặt Vân tái mét lại, Vân đẩy cửa ra ngoài, kêu cứu rồi ngất lịm đi.
- Chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng xin lỗi, chúng tôi đã không thể cứu được con của chị.
Nghe những lời như dao cứa từ bác sĩ, Vân đau đến mức ngất lịm đi ngay khi vừa tỉnh dậy. Vân đã vĩnh viễn mất đi đứa con chưa kịp thành hình của mình. Nhà chồng Vân sau sự cố đó chỉ tỏ vẻ thương xót một chút, ngoài ra chẳng an ủi gì Vân. Hưởng cũng bỏ mặc Vân, không thèm xin lỗi hay chăm sóc Vân. Đau đớn, xót xa, giờ Vân mới hiểu mình đã sai như thế nào. Vân đã đặt niềm tin, sự kì vọng quá nhiều vào một con người. Đến giờ trong Vân chỉ còn lại sự hận thù với Hưởng. Ý nghĩ ly hôn thoáng qua trong đầu Vân khi Vân đưa tay sờ xuống bụng.
Theo Một Thế Giới
Đau đớn với kế hoạch trả thù chồng sau khi mất con Tôi thấy căm ghét vô cùng, khi chính anh là kẻ giết chết con của tôi, dập tắt "ánh lửa" hạnh phúc của tôi khi vừa nhen nhóm. Anh ta đã làm mất đứa con lại khiến tôi ê chề nhục nhã trước một con đàn bà lẳng lơ nên tôi muốn cả đời này anh ta chẳng thể có con được, để...