Tôi mất chồng vì quá tin tưởng chị gái kết nghĩa
Chúng tôi kết thân từ hồi học đại học, ra trường hai đứa vẫn coi nhau như hai chị em, vậy mà chị lại cướp chồng tôi…
Ảnh minh họa
Ngày đầu tiên tôi vào trường nhập học, người đầu tiên tôi gặp là chị, chị hơn tôi một tuổi, nhưng đi học muộn một năm nên vào nhập học cùng năm với tôi. Chúng tôi nhanh chóng thân nhau, nhất là khi biết cả hai cùng học chung một khoa, nhưng khác lớp.
Chúng tôi thuê nhà sống cùng nhau suốt những năm đại học, cùng nhau chia sẻ biết bao nhiêu chuyện vui, buồn trong quãng đời sinh viên của mình. Có những lúc, bị người khác hiểu nhầm là hai đứa yêu nhau, vì khi ra trường, chúng tôi vẫn trọ cùng nhau để đi làm.
Rồi chị lấy chồng trước tôi một năm, một người đàn ông giàu có và yêu chiều chị, nhưng cuộc hôn nhân đó nhanh chóng kết thúc. Tôi không rõ nguyên nhân từ đâu, chỉ nghe chị kể rằng anh ta ngoại tình, hắt hủi mẹ con chị, nên chị chia tay, làm mẹ đơn thân. Thời gian đầu ly hôn, tôi và chị sống cùng nhau. Chúng tôi cùng đi làm và tối trở về nhà thì bán hàng online kiếm thêm thu nhập.
Video đang HOT
Sau đó tôi cũng có người yêu và lấy chồng, chồng tôi cũng chỉ là một người bình thường, cưới nhau xong, chúng tôi thuê nhà ở cách chị 2km để tiện buổi tối bán hàng online. Chồng tôi ban đầu không thích tôi tiếp tục bán hàng, nhưng không ngăn được tôi nên chấp nhận.
Thời gian tôi mang bầu, chồng thay tôi bán hàng cùng với chị, thi thoảng có đơn hàng chị lại giao anh tìm ship hoặc đi ship hàng. Tôi rất tin tưởng chồng và chị gái kết nghĩa, nên không bao giờ nghĩ giữa hai người lại xảy ra chuyện gì quá giới hạn.
Vậy mà điều đó lại xảy ra, chị có bầu lần nữa khi tôi vừa mới sinh con được vài tháng. Cùng thời gian này, chồng tôi cũng có những hiểu hiện lạ, hay suy nghĩ và gầy đi, công việc không chú tâm. Tôi thắc mắc về cái thai trong bụng chị và thắc mắc về những thay đổi của chồng, rồi tự nhiên suy nghĩ xem có mối quan hệ nào không.
Tôi bắt đầu tò mò hỏi về cái thai của chị với chị và với chồng tôi, ban đầu hai người từ chối, sau đó họ thừa nhận chồng tôi là tác giả cái thai đó. Họ nói, họ ân hận và cảm thấy có lỗi với tôi, nhưng không dám bỏ đứa bé vì sợ thất đức, giờ đứa trẻ đã lớn, lại không thể bỏ được nữa, họ quyết định sinh đứa bé ra và tùy tôi quyết định cuộc hôn nhân của mình.
Nếu tôi đồng ý tha thứ, chồng tôi sẽ vẫn duy trì cuộc sống hôn nhân với tôi, anh cũng sẽ chấm dứt tình yêu với chị, nhưng tôi cho anh có trách nhiệm với con, qua thăm con và chu cấp cho con của anh và chị. Còn nếu tôi không chấp nhận được thì anh đồng ý ly hôn, anh đến với chị để làm tròn trách nhiệm người cha với đứa con anh có với chị.
Đau khổ, hụt hẫng nhưng tôi quyết định buông tay, vì không chấp nhận sống với một người đàn ông phản bội, cũng không còn tin tưởng vào sự thay đổi của anh và người chị gái kết nghĩa của tôi, nhất là khi họ có một sợi dây liên kết là đứa con.
Mọi người nói tôi quá bao dung, dễ dàng để cho họ đến với nhau, nhưng tôi nghĩ, tôi không bao dung với họ mà đang bao dung với chính bản thân mình.
Theo Đất Việt
Tôi chia tay với người đàn ông đầu tiên trong cuộc đời
Chia tay xong, tôi cảm thấy rất buồn, buồn vì còn yêu anh, buồn vì anh chính là người đầu tiên của tôi...
Ảnh minh họa
23 tuổi tôi mới biết yêu lần đầu tiên, bạn trai là một người đàn ông sống có trách nhiệm và khá thành đạt trong công việc, anh hơn tôi 6 tuổi. Tôi yêu anh rất nhiều và luôn tự hào với bạn bè vì yêu được người như anh.
Sau 3 tháng hai đứa yêu nhau, tôi trao thân cho anh, đó cũng là lần đầu tiên tôi gần gũi một người đàn ông. Anh biết điều đó và luôn cảm thấy trân trọng tình cảm của tôi. Sau lần đầu tiên ấy, chúng tôi có thêm những lần khác nữa nhưng mọi thứ không mặn mà như lần đầu tiên.
Người yêu vẫn yêu tôi, anh vẫn nói chúng tôi sẽ làm đám cưới, và anh phải có trách nhiệm vì là người đàn ông đầu tiên khám phá cơ thể tôi. Nhưng hai từ trách nhiệm hoàn toàn khác với tình yêu, tôi luôn có cảm giác anh cố gắng duy trì mối quan hệ với tôi đơn giản chỉ vì trách nhiệm anh tự đặt lên vai mình, chứ tình yêu anh dành cho tôi đã không còn như trước nữa, dù tôi vấn rất yêu anh.
Anh vẫn gọi tôi là người yêu, vẫn đưa tôi đi gặp gỡ bạn bè, vẫn mua quà tặng tôi trong những dịp đặc biệt, nhưng tôi không cảm nhận được tình cảm đó chân thành, hoặc xuất phát từ cảm xúc yêu đương của anh,
Tôi đã tự mình suy nghĩ và đấu tranh tư tưởng rất nhiều, giữa việc vẫn chấp nhận yêu và cưới một người đàn ông sống với mình chỉ vì trách nhiệm, hay nói đúng hơn là vì thương hại mình, hay buông bỏ để đi tìm một người thực sự phù hợp.
Sau hơn nửa năm cảm nhận tình cảm của anh, suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra, tôi quyết định chia tay người yêu. Anh biết, điều đó sớm muộn cũng xảy ra nên không níu kéo mà tôn trọng hoàn toàn quyết định của tôi. Trước khi chia tay, anh tặng tôi một món quà và nói lời xin lỗi vì đã không cùng tôi đi đến cuối con đường như hôm anh ngỏ lời yêu tôi được.
Tôi cũng không trách anh, vì không có tình yêu nào là vĩnh cửu, chỉ có giây phút vĩnh cửu của tình yêu. Nhưng trong thâm tâm mình vẫn cảm thấy bị tổn thương ghê gớm, cảm giác mất mát đi một thứ gì đó rất quan trọng mà không thể nào lấy lại được.
Nếu có một điều ước, tôi chỉ ước chưa khi nào gặp anh, chưa khi nào yêu anh và chưa từng quan hệ với anh, để tôi vẫn giữ được lần đầu tiên của mình cho người đàn ông thực sự yêu thương và muốn cùng tôi đi đến hết cuộc đời này.
Theo Đất Việt
Vợ trẻ chết lặng vì gái hàng xóm cao tay 'cướp' mất chồng Không ngờ dưới ánh đèn mờ mờ của điện đường soi vào, tôi choáng váng xuýt xỉu khi tận mắt chứng kiến cảnh chồng tôi đang ôm cô hàng xóm mới ngủ ngon lành. Ảnh minh họa: Internet Cách đây 5 năm tôi vừa tròn 19 tuổi, chân ướt chân ráo rời quê đến xóm trọ bình dân nằm cách xa trung tâm...