Tôi mất cả chì lẫn chài vì nghe trai trẻ ‘ rót mật vào tai’
Gần gũi nhiều với Chiến, tôi quên mình được cậu ấy gọi là chị, và rồi con tim của hai kẻ cô đơn như lửa gần rơm không sao cưỡng được. Chúng tôi đã trao nhận như lẽ đương nhiên của cuộc tình…
ảnh minh họa
Nhìn mấy đứa bạn cùng lứa chưa hưởng hết những tháng ngày son rỗi đã tay bồng, tay dắt tôi quyết tâm sẽ yêu để lựa chọn một nửa kia cho mình nhưng không cưới vội. Suốt 4 năm học đại học, trải qua mấy mối tình “nhảy cóc” chẳng đi đến đâu, tôi tự nhủ mình nên dừng lại để lo cho sự nghiệp.
Nhờ sức học tốt, lại gặp may là công ty đang cần tuyển nhân viên phù hợp với tấm bằng cử nhân kinh tế nên tôi có việc làm cho thu nhập ổn định ở ngay trung tâm thành phố. Sau 5 năm hoàn thành xuất sắc công việc của công ty và tích cực nhận thêm các mối làm bên ngoài nên tôi có đủ tiền để mua một căn hộ chung cư đủ rộng để có được cuộc sống tự lập, tự do, thoải mái.
Quay qua, quay lại sinh nhật lần thứ 29 của tôi ập đến khiến tôi ngỡ ngàng, chột dạ vì mải mê theo đuổi sự nghiệp mà quên là thời gian chẳng hề đợi chờ ai, tuổi xuân, nhan sắc người phụ nữ không là vô hạn để tôi nhởn nhơ, ong bướm, lượn lờ.
Mỗi lần ghé thăm bố mẹ ở quê, trước lúc xách va li về lại thành phố thế nào bố cũng ra hiệu cho mẹ để mẹ thủ thỉ với tôi rằng “sắp vào tuổi đã toan về già rồi đấy, liệu mà chồng con chứ kén chọn mãi rồi ế chỏng ra. Bằng tuổi chị ở làng người ta đã con lớn, con bé còn chị…”
Nghe mẹ bỏ dở câu nói, giọng run run, nghẹn ngào tôi thấy mình thật có lỗi với bố mẹ ngày càng già yếu, nhưng chuyện vợ chồng là nhân duyên, một mình tôi muốn đâu có được.
Video đang HOT
Thế rồi một dịp may đã mang đến cho tôi cơ hội bất ngờ để tôi có được một nửa kia của mình. Đó là hai vợ chồng bác hàng xóm về quê an hưởng tuổi già, hai bác muốn bán căn hộ nhỏ của họ nhưng gặp trục trặc về giấy tờ nên đăng tin cho thuê với giá cả hợp lí.
Cũng nhiều người có nhu cầu nhưng cuối cùng một chàng trai trẻ đã thuê được, nghe đâu cậu ấy đồng hương với hai bác. Chàng trai dọn đến buổi sáng thì buổi chiều khi tan sở về tôi đã thấy người hàng xóm mới sang tận nơi chủ động lịch sự chào tôi với nụ cười thật thân thiện, thật cởi mở. Cậu giới thiệu cậu tên là Chiến, sinh viên năm cuối của một trường đại học, cậu thuê căn hộ này vì tiện đường đi học, chung cư ít hộ dân cậu sẽ được yên tĩnh để làm luận án chuẩn bị cho ngày tốt nghiệp ra trường.
Chiến nhỏ hơn tôi 7 tuổi nên nghiễm nhiên Chiến gọi tôi là chị, xưng em rất lễ phép. Cả khu chung cư này chỉ có tôi và Chiến là còn độc thân nên chẳng mấy chốc chúng tôi trở nên thân thiết. Từ ngày có Chiến là hàng xóm tôi không phải lo những khi mất điện, mất nước vì Chiến luôn sẵn lòng giúp đỡ tôi.
Nhìn cậu trai trẻ to cao, vạm vỡ, cơ bắp nổi cuồn cuộn khi hai tay hai xô nước đầy xách từ bể nước tầng 1 lên tận tầng 6 cho tôi mà vẫn cười rất tươi khiến tôi thật cảm động. Thỉnh thoảng buổi chiều tôi cố tình làm vài món ngon, mua sẵn mấy lon bia rồi đợi Chiến ở trường về. Mặc cho Chiến ngượng ngùng từ chối, tôi nài nỉ rồi làm bộ mặt giận khiến Chiến cuối cùng vẫn phải dùng bữa với tôi.
Gần gũi nhiều với Chiến, tôi quên mình được cậu ấy gọi là chị, và rồi con tim của hai kẻ cô đơn như lửa gần rơm không sao cưỡng được. Chúng tôi đã trao nhận như lẽ đương nhiên của cuộc tình…
Chiến hứa với tôi là sau khi tốt nghiệp, có việc làm cậu sẽ đưa tôi về ra mắt bố mẹ ở quê để lấy tôi làm vợ. Trước lời hẹn thề và tình yêu ngọt ngào của Chiến, tôi như con thiêu thân lao vào đam mê, tôi rút tiền tiết kiệm sắm xe, sắm quần áo, giày dép đắt tiền cho Chiến theo gợi ý của tình trẻ.
Tôi còn chủ động đánh cho Chiến 1 chùm chìa khoá căn hộ của tôi để Chiến đến với tôi bất cứ lúc nào Chiến muốn. Vậy mà sau nửa năm quan hệ “già nhân ngãi, non vợ chồng” Chiến đã âm thầm trả nhà, bỏ tôi một cách nhẹ nhàng không nửa lời từ biệt khi tôi phải đi công tác vắng nhà có 3 hôm. Tình mất, tiền mất, biết dại thì sự đã rồi…
Theo VNE
'Bạn anh chuyển đến sống với em, còn anh sẽ đến ở với vợ cậu ấy, một tuần thôi em nhé!'
Anh chưa nói xong mà bát cháo trên tay tôi đã đổ từ lúc nào. Chồng tôi đang đưa ra một yêu cầu mà tôi không thể nào lý giải nổi.
Chồng tôi thờ ơ, lạnh nhạt với tôi hơn trước. (Ảnh minh họa)
Vợ chồng tôi cưới nhau đã gần 7 năm và sống rất hạnh phúc. Chúng tôi có với nhau một cậu con trai 4 tuổi. Ngần ấy thời gian sống chung dù cũng có lúc cãi nhau nhưng chúng tôi chưa một lần nói đến hai từ li hôn. Chồng tôi cũng chưa từng to tiếng chửi rủa hay đánh tôi một cái nào. Đôi khi nghe bạn bè kể chuyện bị chồng xúc phạm, chồng tát, tôi lại cảm thấy may mắn.
Đầu năm nay, chồng tôi kết thân với một người bạn cùng chung sở thích chơi lan với anh. Họ thân lắm. Người bạn ấy thường xuyên đến nhà tôi chơi, có đêm ngồi tới 11 giờ khuya để bàn tán và thưởng thức hoa lan nở. Lần nào đi anh ấy cũng chở vợ con theo để họ chơi với tôi. Tôi và vợ anh ấy nói chuyện cũng hợp.
Dần dà hai gia đình chúng tôi ngày càng thân. Cứ rảnh rỗi chúng tôi lại mời cùng đi cà phê, ăn uống. Anh bạn chồng cũng tin tưởng nhờ tôi dạy giúp con gái anh ấy. Rồi mỗi khi vợ chồng anh ấy giận dỗi nhau, anh ấy cũng hay gọi điện kể với tôi và nhờ tôi tư vấn giúp. Tôi vô tư chỉ cho anh ấy những cách làm lành với vợ. Đôi khi họ cãi nhau lớn chuyện quá, tôi còn chủ động đứng ra dàn xếp hòa giải giúp họ.
Chồng tôi thấy tôi với bạn mình hay nói chuyện cũng rất bình thường. Thậm chí anh còn khen tôi làm vậy là tốt. Ngược lại vợ bạn anh ấy cũng hay gọi điện tâm sự với chồng tôi. Có đêm chồng tôi đang ăn cơm cũng bỏ bữa vì "Vợ thằng B đòi gặp. Nó khóc lóc dữ quá, anh đến xem sao". Tôi ghen nên nói bóng gió nhiều. Dù gì tôi vẫn giữ kẽ với bạn chồng còn chồng tôi thì bỏ vợ con đi ngay chỉ vì một cú điện thoại của vợ bạn. Mỗi lần tôi ghen tuông anh đều tỏ ra chán nản và chê trách tôi ích kỷ, cùng là đàn bà mà không biết cảm thông cho nhau.
Cuộc sống của vợ chồng tôi từ lúc kết thân với gia đình bạn anh cũng thay đổi nhiều. Chồng tôi thờ ơ, lạnh nhạt với tôi hơn trước. Ngược lại, bạn anh lại quan tâm, chăm sóc tôi rất kĩ càng. Có khi đi chơi chung, gọi món ăn ra, chồng tôi chỉ chăm chăm gắp thức ăn cho mình. Trong khi bạn anh lại gắp thức ăn ngon bỏ và chén tôi rồi đùa "phải gắp cho vợ trước chứ ông". Nhưng bản thân anh ấy cũng không gắp cho vợ mình mà mặc kệ chị ấy.
Một lần nọ, hai cặp gia đình chúng tôi cùng đi dự đám cưới chung. Khi ăn, bạn anh còn kéo ghế, bóc vỏ tôm, rót nước ngọt, lột vỏ quýt cho tôi ăn. Nói chung anh ấy chăm sóc tôi còn kĩ hơn vợ mình. Tôi thì ngại ngùng nên hay tránh né anh ấy. Tôi yêu chồng và không muốn chồng mình ghen. Trái lại, chồng tôi khiến tôi đau lòng khi anh chăm sóc vợ bạn kĩ hơn cả tôi. Đôi lúc tôi có cảm giác tôi và bạn anh, anh và vợ bạn là mới là hai cặp vợ chồng.
Anh đưa ra một yêu cầu mà tôi không thể nào chấp nhận được. (Ảnh minh họa)
Sáng nay, khi đang dạy thì tôi bị choáng và ngất đi. Mọi người gọi điện cho chồng tôi nhưng anh không đến đón mà lại bảo bạn anh đến. Ai cũng bất ngờ. Bạn anh cũng lúng túng giải thích là chồng tôi đang bận việc gấp nên không đến được. Trên đường về, tôi buồn tủi đến rơi nước mắt. Anh bận đến nỗi không thể đến đón tôi về được khi cơ quan chúng tôi cách nhau chỉ vài km sao?
Chở tôi về nhà rồi nấu cháo cho tôi xong anh ấy mới về. Đến chiều thì chồng tôi mới về. Anh hâm nóng lại cháo rồi ép tôi ăn. Trong lúc tôi đang hạnh phúc khi nhận được sự quan tâm của chồng thì anh dội thẳng cho tôi một gáo nước đá. "Anh cảm thấy tình cảm với em rất nhạt. Hình như anh đã bắt đầu yêu T (vợ bạn) rồi. B cũng nói với anh là nó thích em. Hay chúng ta đổi với nhau 1 tuần để xem lại tình cảm. Anh sẽ chuyển đến sống với T, còn B chuyển đến sống cùng em. Hai đứa trẻ sẽ gửi về nội-ngoại. Sau một tuần thì chúng ta quyết định lại cuộc hôn nhân này, được không em?"
Tôi điếng người. Anh nói chưa xong mà bát cháo trên tay tôi đổ từ khi nào. Chồng tôi đang nói gì thế này? Anh đưa ra một yêu cầu mà tôi không thể nào chấp nhận được. Anh thật đúng là vô liêm sỉ! Có ai yêu cầu đổi vợ mình cho người khác không hả trời? Tôi phải làm gì trong tình huống này bây giờ?
Theo Afamily
Bỏ tình già theo tình trẻ, cô gái nhận cái kết đầy bất ngờ Tôi và thầy giáo cấp 3 - thầy Thắng- đã có gần 2 năm yêu nhau. Trong gần 2 năm ấy dường như khoảng cách tuổi tác chênh lệch tận 10 tuổi chẳng là gì. Tôi đã từng yêu thầy, rất yêu, từ sự ngưỡng mộ, từ tình cảm chân thành thầy dành cho tôi. Tuy vậy thời gian, cuộc sống đã làm...