Tôi mãi ôm mối tình ngày thơ dại thuở 17
Ai đó nói rằng chàng trai bên cạnh bạn năm 17 tuổi sẽ không thể cùng bạn đi đến suốt cuộc đời, điều đó thật đúng với tôi.
ảnh minh họa
Tôi gặp anh vào một ngày trời thu, khi tiết trời Tây Nguyên bắt đầu se lạnh. Tôi khá nổi bật trong lớp nhưng lại vô tình để ý đến anh, một chàng trai không cao không đẹp. Hình như chính nụ cười của anh đã làm tôi xao xuyến. Tôi trở nên rối bời khi bắt gặp nụ cười và ánh mắt của anh, không biết đó có phải là tình yêu không nữa. Tôi chỉ biết mỗi lần nhìn thấy nụ cười ấy là có cảm giác bình yên. Tôi cứ mãi lặng lẽ ở phía sau nhìn anh rồi thật sự thương anh từ lúc nào chẳng hay.
Một buổi chiều tan học, tôi vẫn loay hoay sắp xếp tập vở, ra về sau cuối như mọi khi, bỗng tôi nhận được từ anh một thanh kẹo và mẩu giấy với lời nhắn: “Làm bạn gái mình nha”. Tôi thật sự vỡ òa, vừa xúc động lại vừa nghĩ: “Tên này đúng ngốc thật”. Tình yêu của chúng tôi bắt đầu như thế, một tình yêu thời học sinh thật trong sáng và tươi đẹp.
Mỗi ngày chúng tôi đều hẹn nhau đến lớp, anh chỉ tôi làm Hóa, tôi chỉ anh viết Văn. Mỗi buổi chiều về anh lại tặng tôi một thanh kẹo cà phê, đưa tôi đi dạo quanh đồi trà trên chiếc xe đạp, đưa tôi đi đến những nơi tôi thích. Một con heo bằng bông màu xanh lá, đó là món quà sinh nhật đầu tiên anh đã tặng cho tôi. Mãi sau này tôi vẫn luôn quý trọng món quà ấy. Những ngày tháng bình yên của chúng tôi cứ thế trôi qua thật đẹp.
Mùa hè khi tôi muốn buớc chân vào thành phố để tìm một công việc gì đó tự lo cho bản thân và cuối cùng cũng tìm được. Ở đó, tôi có những người bạn mới, người quen mới và có nhiều thứ bận tâm hơn, để rồi tôi quên mất anh. Tôi quên hỏi thăm anh hàng ngày như lúc trước vẫn làm. Tôi quên gọi cho anh mỗi khi có thời gian rảnh. Rồi chúng tôi dần dần xa nhau. Cho đến lần sinh nhật tiếp theo của tôi, anh bảo sẽ không thể đến dự. Tôi đâu biết rằng anh đang muốn tạo cho mình một bất ngờ. Trong khi tôi đang vui vẻ mừng sinh nhật cùng những người bạn mới, còn anh dầm mưa hơn 30 cây số để đến gặp tôi. Để rồi, khi nhận được cuộc gọi từ anh tôi đã cáu gắt và không muốn trò chuyện. Đêm hôm ấy, tôi nhận được món quà vô giá từ anh: “Mình chia tay em nhé”.
Chắc thời gian qua, khoảng cách đã làm cho tình cảm của chúng tôi nhạt nhòa đi rất nhiều. Anh đã kiệt sức sau bao nhiêu cố gắng một mình. Giờ đây, mặc tôi có níu kéo bao nhiêu, giải thích kiểu gì anh vẫn không thể tiếp tục. Tôi mất anh khi nhận ra mình có quá nhiều lỗi lầm. Tôi mất anh khi hiểu ra rằng anh mới là người sau tất cả tôi muốn trở về bên. Mọi thứ đã quá muộn, anh không cho tôi một cơ hội nào, không muốn nghe bất kỳ lời gì từ tôi. Một lời xin lỗi sau tất cả là lời sau cùng tôi nói với anh. Từ đó chúng tôi không còn gặp nhau nữa.
Video đang HOT
Anh rời xa tôi mãi mãi, còn tôi cứ ôm mãi mối tình của ngày thơ dại, một mối tình trẻ con nhưng đẹp đẽ vô cùng, không vụ lợi, không lo toan vật chất. Ngày thấy anh nắm tay người con gái khác, tôi đã khóc nức nở như một đứa trẻ, bao nhiêu cảm xúc ngày trước lại ùa về. Tôi dặn lòng sẽ cố quên anh nhưng sao vẫn mong một lần được quay lại. Tôi sẽ sống hết mình cho mối tình ấy, sẽ chân thành, quý trọng anh và không để lạc mất anh thêm lần nữa
Theo Phununews
Chưa kịp sung sướng vì có VÒNG MỘT "KHỦNG", chồng đã ép vợ làm điều không thể đau lòng hơn
Chỉ vì muốn đẹp hơn trong mắt chồng, tôi đã chi mấy chục triệu đi phẫu thuật "nâng cấp" vòng một của mình. Không ngờ, khi vừa nhìn thấy tôi trong cơ thể mới, anh đã mắng xối xả, bắt phải tháo ngay lập tức.
18 tuổi tôi biết viết thư tỏ tình. Tình yêu đầu đời của tôi đẹp như một viên ngọc, không có chút tì vết. Cuộc tình của chúng tôi không đi quá giới hạn cái nắm tay và những nụ hôn. Cũng bởi tôi mặc cảm ngực không "khủng" như nhiều cô gái khác. Vì mặc cảm đó, tôi chưa bao giờ để anh khám phá vùng nhạy cảm của mình.
Khi tôi đến với mối tình thứ hai, lần đầu tiên người yêu luồn tay vào ngực, tôi xấu hổ đến nỗi mặt đỏ bừng lên. Cảm giác mặt mũi nóng lên không thể kiểm soát. Tôi khóc tu tu. Nhưng thực ra, lúc đó tôi ngại vì ngực mình quá nhỏ trước bàn tay vạm vỡ của anh.
Sau này, khi lập gia đình, rồi có con, chưa lúc nào tôi thôi mặc cảm về số đo vòng một của mình.
Tôi cảm nhận niềm thích thú của chồng khi tôi mang bầu, ngực nhỉnh lên nhiều lần. Nhưng sau mỗi lần sinh con, ngực lại một lần xuống cấp. Có lần chồng tôi đùa: "Gái hai con vú quặt đằng sau" làm tôi òa khóc nức nở, "cấm vận" chồng cả tuần vì ức. Hội bạn chơi thân với nhau còn bảo "ngực sau khi cai sữa "thắt nơ" được". Đứa nào cũng buồn tủi lắm vì cái sự xập xệ hàng họ sau sinh.
Là phụ nữ, ai cũng muốn có vòng một đầy đặn, nở nang. Nhưng không phải ai cũng có diễm phúc hưởng may mắn này.
Ảnh minh họa.
Chồng tôi treo giải: "Nếu vợ làm cách nào đó tăng size vòng một, anh sẽ tự đi mua áo ngực xịn tặng vợ". Vậy là tôi lao hùng hục vào công cuộc "tăng size vòng một". Tôi bỏ một núi tiền mua mầm đậu nành về uống, rồi tập cả bài yoga làm to ngực mà chị em mách nhau trên mạng. Hiệu quả có nhưng không đáng là bao.
Nhiều lần tôi hỏi dò: "Hay là em đi nâng ngực mặc váy cho đẹp nhỉ?". Chồng tôi cười ha hả: "Nâng ngực nhỡ bóp mạnh tay... nổ thì chết". Tôi phẩy tay: "Nổ thế quái nào được".
Nhiều hôm chồng tôi trêu đùa rất ác, bảo tôi phải có loại áo ngực nào "ép" cho "hai con ốc vặn" có thể "lấp ló". Tôi càu nhàu: "Ép dầu ép mỡ, ai nỡ ép bưởi". Nhưng thực ra, trong thâm tâm tôi đang thôi thúc nghĩ về cuộc phẫu thuật nâng ngực để thoát kiếp "ốc vặn", "năm trăm xôi, một nghìn lá" như chồng nói.
Trong một cuộc giao lưu trực tuyến với bác sĩ thẩm mỹ diễn ra trên mạng xã hội, tôi thổ lộ mối lo "nổ ngực" đó, bác sĩ tư vấn có khẳng định không thể nổ được. Thậm chí có không ít chị em sau khi nâng ngực, cơ thể quyến rũ hơn đã khiến chồng thích thú, rồi họ có thai sau khi nâng ngực.
Thấy bác sĩ kể như vậy, tôi mừng lắm. Tôi bắt đầu lên kế hoạch cho cuộc đại phẫu thuật mơ ước trong đời, đó là phẫu thuật nâng ngực.
Tôi âm thầm tiết kiệm tiền trong suốt một năm trời. Mỗi tháng, tôi tiết kiệm được khoảng 5 triệu đồng. Số tiền này có được từ việc làm thêm vào buổi trưa ở công sở và buổi tối trước khi đi ngủ. Chồng tôi thắc mắc sao làm việc khuya thế, tôi nói dối "độ này công ty nhiều việc, làm ở cơ quan không hết nên phải đem về nhà làm".
Cuộc phẫu thuật nâng ngực đã châm ngòi nổ cuộc chiến tranh hai vợ chồng mà tôi không ngờ tới. Ảnh minh họa.
Sau một năm, tôi có trong tay số tiền là 60 triệu đồng. Nói dối chồng là cơ quan có đợt nghỉ mát cho nhân viên, tôi trốn chồng đi nâng ngực. Tôi háo hức nghĩ đến giây phút chồng nhìn thấy tôi trong cơ thể mới... Tôi ưng bộ ngực mới của mình lắm. Từ nay tôi có thể thỏa thích mặc áo trễ cổ, váy khoét ngực mà tôi hằng mơ ước.
Vậy mà sau mười ngày, tôi trở về, lúc này ngực còn hơi sưng nhưng đã mềm ra rất nhiều, chồng nhìn tôi với "ánh mắt hình viên đạn". Sau một hồi cãi vã kịch liệt, chồng bắt tôi đi... tháo ngực. Theo anh, một người vợ nâng ngực là "giả dối không thể chấp nhận được".
Trời ơi! Đã nâng rồi giờ sao tháo luôn được? Tôi thực sự rất căng thẳng, không biết phải làm gì lúc này. Nếu vẫn để ngực mới, chồng tôi dọa sẽ không đụng vào người tôi nữa. Nhưng nếu tôi tháo ngực theo ý của anh đồng nghĩa với việc tôi phải trải qua một cuộc phẫu thuật nữa và tất cả số tiền mấy chục triệu tích cóp trong một năm trời, khát vọng có cơ thể đẹp của tôi sẽ "bốc hơi" chỉ trong nháy mắt.
Chẳng nhẽ anh không đếm xỉa đến sức khỏe của tôi nếu tiếp tục thực hiện cuộc phẫu thuật? Chẳng nhẽ, tôi không có cơ hội làm đẹp chính đáng chỉ vì anh không thích?
Sau một buổi sáng giam mình trong phòng suy nghĩ, tôi nói thẳng với anh rằng: "Đàn ông các anh tự hào vì độ dài và dẻo dai của "cậu nhỏ" như thế nào thì phụ nữ cũng khao khát có một bộ ngực đẹp như thế". Dù anh có giận, từ mặt tôi thì tôi cũng nhất quyết không thể tháo ngực như anh nói!
Theo Emdep
Bắt quả tang chồng ngoại tình, vợ chết đứng khi phát hiện người trên giường chính là ... em nuôi Nhiều khi tôi cũng cảm thấy có điều gì đó không ổn nhưng lại nghĩ chắc do mình nhạy cảm quá. Vả lại, tôi cũng có những người bạn khác giới, thậm chí trước chồng tôi còn từng có mối tình sâu đậm những 10 năm nhưng chưa khi nào anh ghen tuông hay lôi những điều đó ra để nhiếc móc. Sau...