Tôi mải chạy theo lý tưởng sống của bản thân để rồi đau khổ khi mất anh
Tôi và anh có một tình yêu đẹp đẽ từ những ngày bắt đầu, khi ấy tôi còn là cô nàng trung học phổ thông với nhiều mộng mơ. Tôi yêu anh rất nhiều vì với tôi, anh là một người tuyệt vời. Anh lớn hơn tôi, khi đó vừa tốt nghiệp đi làm nên rất chín chắn. Cuộc sống của tôi được anh chăm lo từng thứ, từ học hành đến những thứ nhỏ nhất. Có ai đi học mà không bao giờ biết lịch, không bao giờ mua đồ dùng, không bao giờ quan tâm hôm sau sẽ học gì vì biết chắc đã có người chuẩn bị sẵn mọi thứ và nhắc nhở. Anh chỉ biết có tôi và luôn cưng chiều tôi như thế.
Cho đến 2 năm sau, ngày tôi vào đại học, tôi khát khao trở thành cô sinh viên năng động, nhiều tài lẻ, năng nổ với bạn bè. Thay vì trò chuyện cùng anh, đi với anh, tôi hòa mình vào những câu lạc bộ ở trường, cuộc đi chơi với bạn bè trong trường. Những cuộc gọi và tin nhắn của anh tôi bắt đầu bỏ lỡ, nhưng tôi biết anh vẫn sẽ ở đó.
Ảnh minh họa.
Vào một ngày anh giận tôi, anh nói tôi vô tâm. Tôi đơn giản chỉ nghĩ rằng anh lại giận như mọi khi. Hôm đó chúng tôi cãi nhau, tôi cho rằng anh ích kỷ. Tuổi 18 của anh đã trải qua, anh từng là một sinh viên năng nổ, tham gia rất nhiều hoạt động, bạn bè yêu mến, vậy tại sao anh lại ép tôi, không cho tôi sống với tuổi trẻ của mình? Tôi là đứa có suy nghĩ, đã lớn, không còn muốn cứ sống như những ngày học phổ thông. Tôi muốn có cuộc sống như thế và có người yêu tuyệt vời là anh. Anh chỉ cười buồn và nói vậy em có ích kỷ không, em muốn có cả hai, em chạy theo lý tưởng và bỏ mặc anh, mặc định anh phải chạy theo em, xuất hiện bất cứ khi nào em muốn nhưng không có điều ngược lại, anh không tìm em có bao giờ em tìm anh không, dù chỉ là một cuộc gọi?
Đó là lần cuối cùng chúng tôi nói chuyện với nhau. Anh nhờ tôi giúp anh sắp xếp một ngày để có thể đưa tôi đi khám bệnh. Anh rời khỏi tôi như thế đó. Tôi không biết phải làm sao để níu giữ, chỉ biết mong anh nghĩ về những ngày hai đứa bắt đầu mà ở lại. Tôi nói anh nếu muốn có thể dừng lại, tôi mệt mỏi vì anh không hiểu tôi. Nhưng thật lòng tôi muốn có anh, được anh yêu thương. Tôi chỉ có anh và chung thủy với anh thôi, anh không hiểu sao? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo Nga/Ngoisao
Video đang HOT
Chồng mưu đồ nhờ cô em chồng giúp sắp xếp vợ và bồ "chung nhà hòa thuận" cả dịp Tết
29 Âm lịch, em gái chồng cười tươi lễ phép hỏi ý kiến chị dâu: "Chị ơi, Tết năm nay nhà mình bố mẹ đi vắng. Em rủ đứa bạn thân về nhà mình ăn Tết được không?'...
Tết này chỉ có vợ chồng Huế và cô em chồng ở nhà. Bố mẹ chồng cô sẽ vào miền Nam ăn Tết cùng vợ chồng cậu con trai thứ hai, tức em trai của Trọng. Thành ra trong nhà năm nay hơi vắng vẻ hơn mọi năm.
29 Âm lịch, em gái chồng cười tươi lễ phép hỏi ý kiến chị dâu: "Chị ơi, Tết năm nay nhà mình bố mẹ đi vắng. Em rủ đứa bạn thân của em về nhà mình ăn Tết được không? Khổ thân nó, quê thì xa, bố mẹ đều mất sớm, nó ở lại thành phố không về quê. Mỗi mình nó lủi thủi mấy ngày Tết cũng buồn lắm!". Huế nghe thế thì gật đầu không do dự, còn dặn dò em chồng: "Em đi hỏi qua anh trai em một câu, kẻo anh ấy phật lòng".
Có được sự đồng ý của Trọng, em chồng ngay lập tức đi đón bạn thân tới. Cô bé tên Loan, học hết cấp 3 ở quê là lên thành phố kiếm việc làm, chứ không được học đại học như em chồng. Nghe em chồng kể, 2 đứa tình cờ gặp nhau ở hội chợ, từ đó bắt thân, đã qua lại hơn 1 năm nay. Loan thở phào, vậy thì có thể tin tưởng được. Loan xinh xắn, lại hay nói hay cười khiến Huế nhanh chóng quý mến. Lại nghe con bé kể về cảnh ngộ của mình, Huế không khỏi bùi ngùi thương xót.
Dù bố mẹ chồng đi vắng nhưng Tết nhất Huế vẫn phải chuẩn bị, sắm sửa như mọi năm, vì nhà cô khá nhiều khách khứa. Em gái chồng đang là sinh viên năm cuối, con bé hầu như chưa phải mó tay vào việc gì, thông thường là Huế và mẹ chồng làm. Năm nay con bé có bạn tới chơi, còn bận tiếp đãi bạn, lại càng không giúp được gì. Loan là khách, tất nhiên Huế không ôm ý định nhờ vả con bé. Còn Trọng, vài việc nặng Huế nhờ chồng giúp, còn lại toàn bộ đều một tay cô đảm nhiệm.
Ảnh minh họa
Mấy ngày trước Tết đã thế, từ mùng 2 trở đi bắt đầu đón tiếp khách khứa cũng chẳng khá hơn. Ăn uống cơm nước xong là bộ ba Trọng, em chồng và Loan dẫn nhau đi chơi bạn bè, du xuân, Trọng lấy cớ mình là chủ nhà cần phải chiêu đãi khách cho chu đáo. Con gái 5 tuổi của vợ chồng cô muốn theo bố đi chơi mà Trọng nhất định không chịu khiến Huế vừa khó hiểu vừa bất mãn. Cô ở nhà vừa phụ trách cơm cúng, tiếp khách, cơm nước, dọn dẹp đủ thứ việc, sao Trọng chẳng hiểu cho cô chút nào?
Huế còn có suy nghĩ thoáng qua là dường như anh quá để ý tới vị khách của em gái mình thì phải. Thậm chí anh là chủ gia đình, là người đàn ông duy nhất trong nhà mà không ở nhà tiếp khách! Xuất phát từ suy nghĩ đó, Huế bỗng dưng chú ý tới thái độ của Trọng với Loan nhiều hơn. Và càng để ý kĩ, cô nhận ra Loan không thân với em chồng cho lắm như đã nói với cô. Họ chả hề ríu rít chuyện trò hay có nhiều chủ đề chung để "buôn" với nhau.
Bên cạnh đó, một lần cô lại bắt gặp Trọng và Loan ở trong bếp, tuy 2 người không nói hay làm gì mờ ám, nhưng ánh mắt và nụ cười lúc họ lướt qua nhau, thật sự quá khác lạ! Chẳng lẽ Loan vừa mới đến ở mấy ngày, Trọng đã mắt đưa mày liếc với cô nàng được? Trong lòng rối như tơ vò, Huế không biết phải nghĩ sao cho đúng. Loan liệu đúng là bạn thân của em chồng hay không? Giữa Loan với Trọng đã có gì hay chưa?
Nghe Loan nói mùng 5 cô nàng sẽ xin phép ra về, còn chuẩn bị quay lại làm việc, Huế quyết tâm làm rõ mọi việc khi cô nàng còn ở đây. Sáng mùng 4 Tết, Trọng lại dẫn em gái và Loan ra ngoài chơi, anh nói đưa 2 cô gái đi vãn cảnh chùa. Địa điểm đó Huế biết, vì thế đợi 3 người kia đi khuất, Huế tức khắc đưa con sang bà ngoại gửi rồi cải trang kín mít, theo chân họ tới đó.
Ảnh minh họa
Tìm một lúc, Huế nhìn thấy chồng cùng 2 cô nàng kia đang vãn cảnh chùa. Đứng từ xa quan sát, Huế nhận thấy rõ sự thân mật giữa Loan với chồng mình. Em gái chồng chẳng khác gì kẻ ngoài cuộc, đi bên cạnh làm nền. Vậy là cô đã không cảm nhận sai. Nếu Loan là bạn của em chồng, vậy lúc này sẽ không phải diễn ra cảnh tượng như vậy.
Kiên nhẫn đợi họ ở chùa ra, nhưng Huế phát hiện em gái chồng không đi cùng, trên xe chỉ còn Trọng và Loan. Huế thấy họ ăn phở ở cổng chùa, sau đó lên xe và di chuyển tới một nhà nghỉ gần đấy! Để làm ra hành động theo dõi chồng, trong lòng Huế đã dự cảm ít nhiều. Thế nhưng tận mắt chứng kiến chồng mình vào nhà nghỉ với người phụ nữ khác, trái tim cô phút chốc như muốn vỡ tan thành từng mảnh.
Cô run rẩy nhấc máy gọi cho chồng, gào thét lạc cả giọng: "Tại sao?". Điện thoại rơi chỏng chơ trên mặt đất, Huế bưng mặt khóc nức nở. Tại sao Trọng lại đối xử với cô như vậy, khi rõ ràng 2 người đến với nhau bằng tình yêu tự nguyện. 6 năm vợ chồng, cô luôn vì anh, vì gia đình mà làm tất cả những việc có thể trong khả năng. Không phải anh luôn tự hào mình có một người vợ tuyệt vời ư?
Trọng loạng choạn xuất hiện trước mặt Huế 1 mình, hẳn đã lén cho người tình về nhà trước dọn đồ đạc đào tẩu rồi. "Tại sao?", Huế nghiến răng hỏi lại chồng. "Anh... Anh với Loan không có gì cả, vừa nãy con bé kêu mệt nên anh đưa nó vào đấy nghỉ 1 lúc... Anh với nó trước đó chỉ là bạn bè... Hoàn cảnh của con bé là thật, anh thấy thương nên bảo nó tới nhà mình ăn Tết cùng cho vui, sợ em ghen nên mới nói dối là bạn cái Thanh...", Trọng lắp bắp vớ bừa vài lí do để biện minh cho mình.
Huế nhìn chồng, cười chua chát. Tại sao anh ngoại tình, còn mang người tình về nhà, để cô cơm nước, giặt giũ phục vụ cô ta, đối xử với cô ta như em gái? Anh không thấy chút áy náy nào ư? Sợ cô ta buồn tẻ, nhưng anh lại chẳng ngại dẫm nát trái tim cô!
Thà rằng anh lén lút bên ngoài, thà rằng anh nỗ lực giấu giếm vợ, ít ra cô còn thấy mình vẫn còn được anh tôn trọng dù chỉ chút ít. Song cái kế hoạch để vợ và bồ sống "cùng nhà hòa thuận" trong cả dịp Tết của anh thực sự khiến cô thấy lạnh băng cả cõi lòng...
Theo Thái Nguyên /Netnews
"Bài học khôn" đắt giá của gái quê trẻ xinh ham giàu Bây giờ cô có khóc thế chứ khóc nữa cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì đâu, bởi kẻ gọi là sở khanh lừa cô đó đã cao chạy, xa bay sau khi hưởng trọn cái cần phải hưởng ở cô rồi. Ảnh minh hoạ: Internet Bây giờ cô có khóc thế chứ khóc nữa cũng chẳng giải quyết được vấn đề...