Tôi l.y hô.n để chồng không bị mất mặt
Trong thời gian một mình xoay sở chăm lo cho gia đình, tôi nợ nhiều tiề.n. Tôi chia tay nhưng còn rất yêu chồng và mong ngày tái hợp.
Tôi gửi đến Ngoi sao.net bài viết này khi trong lòng tôi đang hoang mang cực độ. Tôi năm nay đã qua tuổ.i bốn mươi và đang là cô giáo dạy tại một trường THCS. Tôi lấy chồng được 13 năm và có hai đứa con gái vô cùng xinh đẹp (mặc dù tôi không đẹp). Cách đây một năm, chúng tôi đã l.y hô.n vì những sai lầm trong thời gian sống chung.
Tôi là một người phụ nữ rất đàng hoàng. Tôi chỉ biết có chồng tôi trước và sau khi kết hôn. Tôi không đàn đúm hay làm việc gì cho riêng mình. Từ lúc có chồng, tôi chỉ lo lắng cho chồng và con nhưng đây là sai lầm mà ngày hôm nay tôi phải gánh chịu.
Tôi và chồng học cùng với nhau từ thời phổ thông. Lúc đó, chồng tôi đã biết thích tôi nhưng tôi không thích anh vì tính anh rất ngang bướng. Rồi chúng tôi ra trường nhưng khi vào học chuyên ngành, chúng tôi gặp lại nhau và tôi lúc này lại thích anh vì tính cách ngang tàng đó. Có lẽ sau những biến động của cuộc đời, tôi có những cái nhìn khác đi về chuyện tình cảm. Chúng tôi dần đến với nhau và yêu thương nhau, mặc dù cho tới bây giờ, anh vẫn chưa bao giờ nói lời thương nhớ tôi nhưng tôi hiểu, chồng tôi cũng thương tôi rất nhiều.
Tôi đã sai lầm từ đầu khi chọn cách sống và hậu quả ngày hôm nay tôi phải trả còn hơn cả cái chế.t. Ngày anh yêu tôi, gia đình anh không chấp thuận vì hoàn cảnh gia đình tôi rất khó khăn. Chị em chúng tôi phải cố gắng kiếm việc làm để học và ai cũng học xong đại học hoặc cao đẳng. Trong bảy năm yêu nhau cũng có nhiều sóng gió, vì biết gia đình anh không thích tôi nên tôi đã đôi lần dao động với những thanh niên khác.
Thật ra tôi không đẹp nhưng rất dễ thương. Tôi nhỏ nhắn và trắng trẻo. Thời tôi quen anh, rất nhiều người có địa vị và tiề.n bạc tán tỉnh nhưng tôi không thấy thích. Khi tôi muốn quyết định chấm dứt mối quan hệ này thì cũng là lúc gia đình anh sụp đổ, vậy là tôi lại quay về bên anh. Tôi không muốn gia đình anh nghĩ tôi là người thích tiề.n, thấy họ phá sản nên bỏ rơi anh. Chúng tôi lấy nhau, khi đó, anh còn làm ở xa. Tiề.n anh làm được lo cho mấy đứa em còn đang học dở dang. Tôi gần như một mình nuôi con và lo nhiều khoản chi cho gia đình anh, gia đình tôi.
Từ một đứa con gái không biết gì ngoài việc đi dạy, tôi bắt đầu buôn bán để lo cho gia đình mình. Tôi đã làm điều đó một mình rất khó khăn nhưng không dám nói với chồng vì anh còn lo lắng cho các em. Cả sau này, khi đã l.y hô.n, tôi cũng không biết lương hàng tháng của anh được bao nhiêu.
Tôi gần như một mình nuôi con và lo nhiều khoản chi cho gia đình anh, gia đình tôi. Ảnh minh họa: Inmagine.
Video đang HOT
Sau những năm làm xa, anh chuyển về làm gần nhà. Lúc này, chúng tôi về nhà nội ở (trước đó, tôi ở bên ngoại). Rồi anh lên chức trưởng phòng nhưng hầu hết mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều tôi lo. Cách đây hai năm, tôi làm ăn và thâm nợ, nội ngoại đã cho tôi mượn một phần để trả nhưng phần còn lại tự tôi phải loay hoay. Anh biết rõ số nợ này nhưng không trách móc hay nói tới nói lui nhiều lần. Có lẽ anh nghĩ tôi sẽ xoay sở được và không quan tâm đến. Lúc này, anh đưa lương về nhiều hơn nhưng không thể nào đủ chi phí của gia đình.
Số nợ của tôi bắt đầu cao lên qua hàng tháng. Vì không muốn để chồng mất mặt, tôi phải loay hoay chỗ này chỗ kia. Nếu ở riêng thì tôi có thể nói với chồng và cùng nhau bàn bạc nhưng chúng tôi lại ở chung, tôi không muốn gia đình chồng nghe chuyện nợ nần của tôi. Vì tôi thấy mình có lỗi hoàn toàn nên chuyện nợ nần tôi ôm một mình.
Tôi đã cố làm nhiều, đã viết được vài quyển tiểu thuyết và được xuất bản nhưng không trả nổi số nợ. Khi biết không thể cứ như vậy nữa, tôi nói với chồng và vợ chồng tôi quyết định l.y hô.n. Tôi l.y hô.n vì yêu chồng. Tôi muốn khi sự việc vỡ lở, mọi người chỉ nhắm vào tôi và anh có thể không dính dáng gì. Anh chấp nhận ngay vì lý do còn một người để nuôi con.
Khi l.y hô.n, theo quyết định, tôi nuôi đứa lớn, chồng tôi nuôi đứa nhỏ nhưng tôi không muốn con tôi xa nhau sẽ mất dần tình cảm nên tôi thống nhất với anh là cả hai sẽ ở với nội đến thứ 6 rồi về ngoại ở tới sáng thứ hai (anh không chấp nhận cho tôi nuôi hai đứa). Tôi rất thương anh và hy vọng chúng tôi sẽ quay lại khi tôi đã trả xong nợ.
Tôi ly dị và trong tay có một mảnh đất trị giá bằng nửa số nợ mà tôi đang mắc phải. Tôi về mẹ ở và thông báo bán miếng đất để trả nợ nhưng hơn nửa năm, tôi vẫn không bán được. Nhiều người bạn bảo tôi làm nhà trọ vì chỗ đó rất thuận lợi. Tôi vay ngân hàng và xây xong được một tháng thì mọi chuyện bắt đầu rùm beng. Số là những người vẫn còn thiếu không kiên nhẫn chờ tôi thêm nữa và một cô bạn thân thấy tôi làm ăn được nên muốn mua căn nhà của tôi. Khi biết tôi đang vay ngân hàng, cô bạn ấy đã xúi giục người viết đơn kiện tôi mắc nợ. Mặt khác, cô lại nói với tôi là nếu có đơn kiện thì ngân hàng sẽ phát mãi.
Tôi thề với lòng sẽ níu kéo anh nếu như tôi có thể trở lại từ đầu nhưng khi mọi thứ mất dần thì tôi không dám nghĩ về được bên anh nữa. Ảnh minh họa: Inmagine.
Tôi lo lắng và tìm người bạn hứa cho tôi mượn tiề.n đáo hạn ngân hàng để vay lại. Người bạn đó biết tôi đang kẹt nên đã quyết định mua lại căn nhà của tôi. Nhà hơn một tỷ đồng nhưng tôi chỉ bán được với giá mấy trăm triệu đồng. Tôi đã mất tất cả, chỉ còn có nợ. Tôi đã định bỏ xứ ra đi (tôi đi được hai ngày) nhưng vì con tôi không làm được. “Cuộc sống này chế.t có đem theo được gì đâu” tôi nghĩ vậy và quay về đi dạy lại để trả nợ từ từ nhưng chẳng có mấy ai thông cảm. Tôi lại một mình đối mặt với hậu quả mà mình đã gây ra.
Tôi thề với lòng sẽ níu kéo anh nếu như tôi có thể trở lại từ đầu nhưng khi mọi thứ mất dần thì tôi không dám nghĩ về được bên anh nữa. Lúc này, nghe hai con nói anh đã có bạn gái rồi. Tôi rất đa.u đớ.n nhưng mọi lỗi lầm là do tôi gây ra. Bây giờ, tôi đang sống với khoản nợ phải trả dần vài năm mới hết. Danh dự và mọi thứ không còn thì hy vọng gì để về bên anh!
Tôi càng thương anh thì tôi lại yêu quý gia đình của mình hơn. Từ lúc l.y hô.n, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ lấy ai và ai đó có thể hơn được chồng mình. Có những đêm nằm một mình, tôi chỉ muốn chế.t. Tôi không biết sai lầm của tôi sẽ sửa chữa như thế nào đây? Tôi đã làm cho nhiều người thân của tôi phải xấu hổ vì suy nghĩ nông cạn của mình.
Thật lòng tôi vẫn rất thương chồng nhưng trong thâm tâm, tôi cầu mong sao anh ấy có người khác và người này sẽ đem lại cho anh ấy nhiều niềm vui. Thật ra, nếu đã sai lầm thì phải chấp nhận trả giá và cái giá tôi trả có thể là quá đắt. Tôi không biết những ngày sắp tới tôi sẽ phải đối mặt với cuộc sống này ra sao. Tôi thật sự hoang mang…
Theo VNE
Tự dưng chồng nợ nhiều tiề.n
Em muốn kể cho bố mẹ chồng biết nhưng em sợ mẹ chồng em bị sốc mà không sống nổi.
Hôm nay, tình cờ em đọc trên mạng và biết được mail changnang@ngoisao.net. Thật sự, em như "người chế.t đuố.i mà vớ được cọc" vậy. Em năm nay 25 tuổ.i, đã kết hôn cách đây hơn một năm. Vợ chồng em đã có một bé rất kháu khỉnh, thậm chí mọi người còn nhận xét bé "rất đẹp trai" nữa.
Cuộc sống của chúng em cũng không quá khó khăn và vất vả. Tuy cả hai đều là công nhân đi làm thuê, lại làm cùng nhau trong một công ty, suốt ngày chạm mặt nhưng tình cảm chưa bao giờ xảy ra điều gì để cả hai phải quá bức xúc. Thế nhưng, dường như với điều kiện sống như thế này thì chồng em đã phải suy nghĩ rất nhiều về chuyện tiề.n bạc.
Cả hai chúng em đều học trung cấp ra, chuyên ngành dược, làm ở đây là đúng với chuyên môn. Lương 3 triệu đồng/người/tháng, mặt khác lại phải đi thuê trọ, nuôi con nhỏ và mẹ chồng em phải ra trông cháu, sống ở đất Hà Mội, tuy là ngoại thành thôi nhưng chi phí cho cuộc sống hàng ngày cũng rất tốn kém. Chúng em lấy nhau khi cả hai trong tay chưa có một xu dính túi, lại vừa tốt nghiệp xong, chúng em gần như phải đi lên từ chính đôi chân của mình.
Tiề.n mừng cưới của hai vợ chồng, mẹ chồng em cho được 10 triệu. Em cũng có chút ít nên cũng đưa cho chồng để mua cái xe máy đi lại cho thuận tiện (chúng em ở trọ cách nhà khoảng 40km nên cứ cuối tuần lại về). Mua xe đi chưa được hai tháng, chồng em cho bạn mượn xe để cầm đồ lấy tiề.n trả nợ. Anh bạn ấy cũng chơi bời cờ bạc.
Ban đầu, em không biết gì nên cũng cứ nghĩ rằng anh ấy mượn xe để đi đám cưới dưới Hà Nam. Mãi sau khi em biết được thì chồng em mới thành thật nói cho em. Vì là chỗ bạn bè thân thiết, vừa là đồng ngũ của chồng và hay qua lại với nhau nên em cũng bảo là: "Thôi anh ấy đang khó khăn hơn mình thì cứ cho anh ấy mượn, khi nào có thì anh ấy trả cũng được". Xong chuyện cái xe, em cũng coi như là chưa từng có nó luôn. Mọi việc coi như làm lại từ đầu và em lại như chưa có cái gì trong tay.
Em đã nghĩ rằng qua mọi chuyện, chồng em sẽ chú tâm và cố gắng làm việc chăm chỉ. Nhưng em đã lầm. Cuộc sống dường như đã đẩy em vào ngõ cụt. Em không biết phải xoay sở ra sao khi anh ấy nói với em rằng: "Anh đang nợ người ta rất nhiều, khoảng 60-70 triệu, trong đó khoảng 30 triệu anh vay lãi ngày (5.000/triệu/ngày)". Em như chế.t đứng.
Nhưng rồi vì anh ấy khóc, xin lỗi và hứa là sẽ không như vậy nữa, sẽ chăm chỉ làm việc, sẽ thay đổi để là người chồng, người cha tốt, để em được tự hào... Em đã bỏ qua và xoay tiề.n trả nợ. Không một ai trong gia đình em biết gì.
Chúng em cưới nhau nhưng bên gia đình nhà chồng ít người đồng ý. Một phần vì chúng em cách xa nhau (khoảng 200km) và em lại là người Thanh Hóa. Em cũng không hiểu vì sao người ta lại ghét người Thanh Hóa đến vậy. Duy chỉ có mẹ chồng em là muốn chúng em đến với nhau. Có lẽ em là người đã thay đổi con trai của bà nên bà cũng yêu thương và muốn em trở thành con dâu. Em cũng thương bà rất nhiều, có chuyện gì hai mẹ con cũng tâm sự và nói cho nhau nghe. Em cũng thấy mình may mắn!
Em là dâu trưởng và duy nhất nên điều gì cũng đến phần em (chồng em là con một, chính xác là hai nhưng chị gái đã mất cách đây gần 10 năm). Tinh thần của mẹ chồng em không tốt. Giờ em nói chuyện này ra chắc mẹ em không sống nổi. Bố chồng em hiện là y sĩ, đang làm việc tại Trung tâm y tế xã.
Khi chúng em cưới nhau, bố chồng đã nói rằng nếu có khó khăn thì bố mẹ sẽ giúp đỡ, thậm chí là sẽ cho em đi học lên nữa. Nhưng giờ hoàn cảnh thế này, em làm sao nói ra được. Em cũng muốn nói cho bố mẹ biết nhưng rồi sau nhiều lần suy nghĩ, em vẫn chưa tìm được cách nào hợp lý.
Hôm vừa rồi, em lại biết tin chồng em đi vay lãi ngày để trả nợ. Anh ấy nói anh ấy nợ người ta 40 triệu nữa. Em như muốn chế.t đi vậy. Giờ đây em sức cùng lực kiệt rồi, không biết vay ai, vay ở đâu để trả nợ nữa. Em không biết phải làm sao bây giờ, xin có cách nào gợi ý cho em.
Theo VNE