Tôi luôn là người lấp chỗ trống
Tôi đau đớn vì niềm tin bị đạp đổ, sự quan tâm và lo lắng của tôi đã trao nhầm.
Hơn ba năm trước tôi đã cùng mẹ đi Đắc Lắc ăn cưới nhà bà con, vô tình gặp em tôi đã thích ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tôi chủ động xin số điện thoại của em và bắt đầu quen em từ đó. Tôi nghe bạn bè em nói em mới chia tay người yêu được ba tháng, lúc đó em chưa hết sự đau thương và cô đơn. Tôi đã đến bên em động viên, an ủi giúp em nguôi bớt đi phần nào. Tôi mới chỉ ở đó ba ngày nhưng đã mến em và thương em. Sau ba ngày tôi trở về nhà và chuẩn bị vào Sài Gòn làm thì tôi nghe em nói em cũng đi vào đó. Tôi vui mừng đến nỗi mong cho ngày em xuống Sài Gòn thật nhanh để tôi được gặp em.
Ngày em xuống Sài Gòn tôi đã ra bến xe đón em về nhà chị họ em. Em xin được vào làm ở một công ty may vì em mới xuống nên còn lạ lẫm. Thời gian đó tôi cũng rảnh rỗi sáng đưa em đi làm, tối đến lại đón em về, chỉ sau một thời gian em xuống chúng tôi đã chính thức yêu nhau. Những lúc hai đứa ở bên nhau em ôm tôi thật chặt tôi cảm nhận được tình yêu từ em, khi đó tôi vui sướng và hạnh phúc biết bao. Tôi đã không ngần ngại trao em tình cảm chân thành từ đáy lòng dành cho em. Khi yêu em tôi chưa một lần lớn tiếng hay giận em, và làm em buồn phiền về tôi cả.
Nhưng ở đời đâu ai biết được chữ ngờ, em vẫn giấu tôi về người yêu cũ của em. Khi yêu em được ba tháng thì tôi chính thức lên Đà Lạt làm, lúc này mọi chuyện bắt đầu xảy ra. Tôi lên được nửa tháng thì em lấy cớ giận tôi rồi nói chia tay, khi đó tôi không hiểu chuyện gì xảy ra. Sau đó tôi cũng đã biết sự thật, người yêu cũ của em đã quay lại và xuống Sài Gòn thăm em. Hai bên gia đình người kia và em đã định ngày cưới của hai người mà tôi không hề hay biết. Khi nhận ra tôi chỉ là kẻ lấp đầy khoảng trống của em tôi đau khổ vô cùng, nhưng tôi đâu có khóc vì một người như vậy. Ngày cưới của em, em vui cười vì hạnh phúc nhưng đâu biết rằng tôi đang âm thầm đau khổ mà em đau hay quan tâm.
Và thời gian qua đi đã hơn ba năm, trong ba năm đó cũng có mấy cô gái đến với tôi nhưng chỉ quen được một thời gian ngắn là tôi chủ động nói lời chia tay bởi vì tôi không hề có chút rung động. Tôi làm trên Đà Lạt được hơn ba năm thì chuyển về Sài Gòn xin vào một công ty. Thời gian đầu tuy công việc có hơi mệt mỏi nhưng tôi thấy vui và tôi gặp một người con gái làm cùng. Được nói chuyện với em và được em chia sẻ trong công việc tôi cảm thấy thoải mái và vơi đi những mệt nhọc trong công việc, tôi đã mến em lúc nào không hay. Từ đó tôi đã chủ động tán tỉnh em, quan tâm em và tiến lại gần em hơn. Dường như em cũng nhận ra rằng tôi mến em, tôi nghe các anh chị cùng làm nói em cũng mới chia tay người yêu hơn một tháng từ khi tôi về. Bề ngoài em luôn vui vẻ tươi cười nhưng thật sự trong lòng em đang khóc, khóc bởi vì em đang bị tổn thương.
Chúng tôi chính thức quen nhau trong vòng một tháng, tôi cũng đã động viên em và quan tâm em nhiều hơn. Tôi cảm nhận được em cũng vơi đi nỗi buồn phần nào trong trái tim. Em lo lắng cho tôi, nhắc tôi từng bữa ăn giấc ngủ, tôi đã rất hạnh phúc khi được em quan tâm nhiều như vậy nên tôi không ngần ngại dâng hiến tất cả tình cảm của tôi ấp ủ bấy lâu nay dành cho em. Tôi cũng đã tự hứa với bản thân mình rằng sẽ không để em buồn phiền vì tôi. Em nói với tôi khi ở bên tôi em rất thoải mái và vui vẻ vì tôi hay làm em cười. Tôi đã rất vui sướng khi em nói “ Em quen anh là em xác định, anh đừng làm em tổn thương nữa nha”… tôi cũng đã hứa với em rằng tôi sẽ mang lại hạnh phúc cho em. Nhiều lúc em có cáu với tôi nhưng tôi không hề nói lại một câu, tôi chỉ mỉm cười rồi quay đi buồn một mình. Tôi biết em tổn thương quá nhiều rồi nên tôi tự nhủ sẽ phải cố gắng bù đắp cho em nhiều hơn.
Tôi sẽ cố quên em vì tôi biết trong trái tim em không có vị trí dành cho tôi (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thời gian hạnh phúc cứ thế trôi qua chúng tôi yêu nhau được hơn một tháng thì mọi chuyện bắt đầu khi em về quê thăm bố mẹ. Tôi cảm nhận tình cảm của em dành cho tôi không nhiều như ban đầu, em xóa hết hình ảnh và tên tôi trên Facebook của em, tôi hỏi thì em lấy lý do sợ người nhà em nhìn thấy rồi nói em. Em gọi điện và nhắn tin cho tôi ngày một ít hơn. Cách đây vài ngày tôi có hỏi thì em lấy lý do vì gia đình em, nhưng tôi nghĩ đâu phải vậy? Và ngày hôm nay em cũng đã nói với tôi sự thật. Tôi như chết đứng, em nói khi đến bên tôi chỉ để che lấp khoảng trống trong trái tim em, tim tôi như vụn vỡ khi nghe em nói ra câu đó.
Em nói “ Nếu anh thương em thì hãy cho em thời gian. Em muốn buông xuôi tất cả”… thật sự tôi đã bị tổn thương khi em nói ra câu đó. Tôi quá khờ dại thật thà khi trao em hết tình cảm chân thành từ đáy lòng mình giờ đây tôi âm thầm lặng lẽ một mình ôm nỗi buồn. Bao nhiêu mơ ước của tôi em đã xé tan nát, trái tim tôi tưởng như đã thức tỉnh nhưng giờ đây em đã làm nó chết hẳn rồi. Hạnh phúc ở đời ngắn ngủi thế sao? Tôi đau đớn vì niềm tin bị đạp đổ, sự quan tâm và lo lắng của tôi đã trao nhầm. Tôi đã phải rơi nước mắt vì em, tôi sẽ nhớ mãi vì em là người tôi yêu thương và gửi gắm tình cảm cho em nhiều nhất. Tôi sẽ nhớ vì em là người đâu tiên tôi trao những nụ hôn nông nàn và chân tình nhất. Tôi sẽ phải quên em vì tôi biêt khi hôn em, người em nghĩ đên không phải là tôi.
Tôi sẽ cố quên em vì tôi biết trong trái tim em không có vị trí dành cho tôi. Đối với em tôi là ai hả em? Tôi chỉ là người thay thế thôi phải không em? Tôi buôn lắm và cay đắng lắm, trái tim tôi như thắt lại vì biêt tôi chẳng có vị trí nào quan trọng trong trái tim em và tôi nhân ra quanh mình vân còn nhiều người quan tâm và yêu mên mình thực sự. Những người muốn đem lại cho tôi niêm vui, hạnh phúc, mái ấm gia đình, cho tôi một chô dựa bình yên và vây tại sao tôi không đón nhân?
Tôi chúc em sẽ tìm được hạnh phúc đích thực của mình. Giờ đây tôi đã không còn tin vào tình yêu nữa rồi, cho đi bao nhiêu thì tôi chỉ nhận được sự đau thương hụt hẫng bấy nhiêu.
Em chỉ coi tôi như một trò chơi, khi chơi chán em sẽ vứt bỏ nó. Tôi cũng không hề khóc bởi vì nước mắt tôi đã cạn rồi, cứ sống cho người khác vì sợ người ta tổn thương để rồi ngoảnh mặt lại người đáng thương nhất lại là mình.
Đôi lúc vì quá yêu mà con người ta trở nên mù quáng tin tưởng rằng chỉ cần một tình yêu chân thành và sự cố gắng người ta có thể thay đổi một con người khác. Rốt cục, khi kết thúc người chân thành và cố gắng hơn lại là người đau nhất.
Tình cảm của tôi vẫn thế, không oán trách không thù hận. Tôi sẽ bước đi trên con đường mà không có thêm một ai, chỉ mình tôi lặng lẽ bước đi.
Em hãy ngủ yên nhé tình yêu của tôi. Tôi sẽ nhớ em lắm, nhưng tôi sẽ nhớ đê mà quên. “ Và khi anh ra đi em sẽ nhận ra không ai yêu em như anh đã từng yêu”…
“Nếu quên được em anh phải đi vạn dặm, anh nguyện sẽ đi vạn dặm thiên thu.”..
Theo 24h
Tâm sự cho em
Khi tôi bày tỏ tình cảm cùng em thì cũng là lúc em vừa bị một vết thương lòng.
Tôi cố gắng bước đi thật nhanh đến nơi cuối con đường. Tránh xa chỗ ồn ào và đông người. Đi đến quán café - một nơi thật là vắng lặng. Bên ly café tôi cố gắng không nghĩ đến những chuyện đã qua. Nhưng không thể nào ngăn được dòng cảm xúc và tôi lại suy nghĩ về em.
Tôi tình cờ gặp em trong một dịp đi chung với mấy người bạn. Cái nhìn ban đầu, tôi quá bất ngờ vì em ở cùng thị trấn với tôi nhưng tôi không biết. Cảm tình dành cho em từ đâu nó ập đến dù chỉ là làm gặp đầu tiên.
Từ đó tôi không nghĩ là có dịp gặp lại em. Vì em ở xa tôi lắm. Rồi em lại có dịp về quê. Một lần, hai lần... được gặp em tôi càng thấy mến em hơn nhiều. Từ đó tôi có dịp được nói chuyện với em nhiều hơn " xin được số phone".
Cứ thế thời gian trôi đi. Tình cảm tôi dành cho em càng nhiều. Nhưng một người xinh đẹp, tài năng và dịu hiền như em thì làm sao mà không có nhều người để ý được. Khi tôi bày tỏ tình cảm cùng em thì cũng là lúc em vừa bị một vết thương lòng.
Em xem tất cả những lời nói tôi dành cho em chỉ là đùa vui. Với em bây giờ mọi thứ đều trống rỗng. Em bây giờ chỉ sống vào niềm tin của chính mình. Em không tin vào ai hết. Vì em đang bị đau, một vết thương không biết khi nào sẽ lành.
Tôi cố gắng quan tâm lo lắng cho em. Tôi cố làm đủ mội cách để em hiểu rằng. " Cho dù ai đã làm em đau, ai đã làm cho em mất niềm tin thì em hãy nhớ rằng anh luôn quan tâm em. Anh luôn muốn những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với em. Anh muốn em được vui, bên em vẫn còn có anh. Anh sẽ bù đắp lại tất cả cho em."
Em xem tất cả những lời nói tôi dành cho em chỉ là đùa vui (Ảnh minh họa)
Tôi suy nghĩ ai là người có lỗi. Ai là người không thật lòng. Thế gian có rất nhiều người, tôi không cho mình là người tốt hoàn toàn nhưng những gì tôi dành cho em là sự thật. Trái tim em bây giờ đã băng giá, và lạnh lẽo vô cùng. Tôi không làm sao để cho em có được niềm tin vào tình yêu nữa. Nhưng tôi có tội gì đâu?
Và bỗng nhiên tôi như ngộ ra một điều rằng " Mình không nên buồn, mình đã cố gắng hết sức nhưng tình yêu đâu phải là khi ai quan tâm, ai lo lắng, ai dành tình cảm nhiều thì nhất thiết phải yêu lại người đó sao? Ngoài những yếu tố trên còn có yếu tố khách quan nữa khi nhìn thấy nhau họ có cảm giác yêu thương. Hai trái tim họ có cùng nhịp đập..."
Tuy có buồn nhưng tôi cũng cảm thấy vui vì tôi đã đi được đến cuối con đường. Mặc dù nơi cuối con đường, không có trái chín mà chỉ có nỗi cô đơn của tôi và sự trống vắng, hụt hẫng của em mà thôi.
Ai đã có tình yêu thì hãy cố gắng giữ gìn và hãy tôn trọng nó. Nếu thật lòng yêu nhau thì tiền cũng không thể mua được. Nó cao quý lắm. Cho đến khi đánh mất thì mới biết quý trọng thì đã muộn rồi. Đừng như tôi phải đi tìm mà không thấy tình yêu của tôi ở đâu.
Sao café hôm nay đắng quá. Tôi thở một hơi dài và bắt đầu làm những công việc hằng ngày. Nhưng cũng không quên được ly café hôm nay và không quên chúc em vượt qua và sớm lấy lại được thăng bằng. Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua. Hãy sống cho hiện tại cho tương lai. Có nhiều điều tốt đẹp đang chờ em. Và cũng có người thật lòng với em.
Còn tôi lại vất vả trên con đường tìm kiếm một nửa còn lại của mình. Hy vọng sẽ...
Theo 24h
Xin yêu em lần sau cuối Chúng ta sẽ mãi là quá khứ, sẽ ngủ yên, sẽ không bao giờ anh nhớ đến em nữa. Mình xa nhau đã bao lâu rồi em nhỉ? Mỗi ngày trôi qua anh phải vật lộn với biết bao nỗi buồn, nỗi buồn vì không có em trong đời, nỗi buồn vì sự cô đơn, nỗi buồn vì những kỷ niệm xưa cứ...