Tôi luôn ám ảnh vì đã từ chối con
Đã là mẹ của hai đứa con, nhưng tôi vẫn luôn ám ảnh vì đã từ chối đứa con đầu lòng của mình…
Ảnh minh họa
25 tuổ.i tôi lấy chồng, vợ chồng tôi đều xuất thân từ quê nghèo, ra thành phố lập nghiệp. Hồi mới cưới, hai vợ chồng chưa có công việc ổn định, nên cuộc sống vô vàn khó khăn. Chúng tôi phải đi làm bằng xe máy tàu và ở nhà trọ 10m2, ẩm thấp và bẩn thỉu.
Thu nhập hàng tháng, trừ thuê nhà, ăn uống, hai vợ chồng chỉ dành dụm được khoảng 5 trăm đến 1 triệu đồng. Chúng tôi luôn nghĩ, nếu có con, sẽ không đủ sức nuôi nổi con, nên sau cưới vẫn có kế hoạch không sinh con.
Vậy mà tôi lại dính bầu. Khi con được 2 tháng tôi mới phát hiện mình mang thai. Vợ chồng tôi đã suy nghĩ, đấu tranh tư tưởng rất nhiều và rồi đi đến quyết định bỏ thai, vì sợ sinh ra sẽ không nuôi nổi con. Sợ con thiệt thòi vì cuộc sống thiếu thốn về kinh tế.
Dù đã chuẩn bị tâm lý từ nhà, nhưng đến bệnh viện, cả hai vợ chồng tôi cứ dùng dằng mãi không đưa ra được quyết định bỏ hay giữ lại thai. Bác sĩ thực hiện thủ thuật phải gắt lên, yêu cầu đưa ra quyết định thật nhanh. Tôi gật đầu, vừa khóc vừa leo lên bàn để bác sĩ làm thủ thuật phá thai.
Video đang HOT
Đó là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng tôi làm việc thất đức như vậy, nhưng cho đến tận bây giờ vẫn chưa thôi day dứt vì đã từ chối giọt má.u của mình. Hiện tại, tôi đã có 2 đứa con, một trai, một gái, ngoan ngoãn và kháu khỉnh, nhưng lúc nào tôi cũng nghĩ đến đứa con tôi đã từ chối năm xưa.
Suy nghĩ nhiều quá, nên thi thoảng trong giấc mơ tôi vẫn nhìn thấy con, thấy con khóc gọi tôi, còn tôi lại không quay lại bế con. Tôi thương con và hận mình thật nhiều. Nếu tôi sinh ra, bây giờ con cũng được 8 tuổ.i. Vậy mà, tôi đã từ chối khi con đến với mình.
Tôi luôn cảm thấy ân hận và nghĩ mình là một người mẹ tồi, tôi không xứng đáng với con.
Chỉ mong, con tha thứ cho tôi và sớm được đầu thai ở một gia đình khác, ở đó, con nhận được tình yêu thương từ bố mẹ mình, chứ không phải như vợ chồng tôi. Từ chối đứa con của mình, chỉ vì lý do không đủ kinh tế.
Theo Báo Đất Việt
Bị lừ.a gạ.t thành mẹ đơn thân, tôi vẫn cả tin trước lời đường mật để rồi gánh thêm nỗi đau chồng chất
Dù tôi né tránh, Quang vẫn không ngại thổ lộ rằng anh thích tôi. Biết thân phận mình làm sao dám với tới trai tân, tôi ngừng không nhắn tin, không nghe điện thoại của Quang nữa. Thế là anh tìm đến tận phòng tôi.
Năm năm trước, tôi khăn gói vào thành phố, một mình tất tả tìm chỗ trọ ở nơi xa lạ. Sau mấy ngày tìm kiếm, tôi thuê được căn phòng nhỏ nằm ở dãy trọ quận vùng ven, giá dễ chịu, dù phòng đã cũ. Khi ấy, tôi đang chạy trốn sai lầm của mình. Tôi có thai với người yêu, tưởng anh ta sẽ cưới mình như vẫn hứa hẹn. Nào ngờ, anh ta trở mặt, cho hẳn vợ con đến gặp "dằn mặt" tôi, trong khi suốt cả năm yêu nhau anh ta che giấu giỏi đến nỗi tôi không hề biết mình đang yêu người đã có vợ. Tôi lúc đó 24 tuổ.i, lần đầu yêu đã gặp chuyện kinh khủng như vậy nên suy sụp tinh thần cùng cực.
Cả nhà tôi biết chuyện, mọi người không bắt tôi bỏ thai mà liên tục gây sức ép với anh ta. Rồi chẳng hiểu sao bố mẹ anh ta biết chuyện. Trớ trêu thay, vợ anh ta mới có một cô con gái. Khi biết tôi mang bầu b.é tra.i, bố mẹ anh ta tỏ ra tha thiết muốn nhận cháu và ép vợ anh ta chịu cảnh chung chồng. Thú thật, tôi chẳng hề muốn phá hoại gia đình người khác, càng không thể hình dung nổi mình sẽ sống kiếp chung chồng ra sao. Tôi bỏ trốn, quyết định sẽ sinh và nuôi con một mình chứ không về với bố mẹ. Bởi tôi biết với sự độc đoán và gia trưởng của bố, tôi sẽ bị hàn.h h.ạ tinh thần tới kiệt quệ nếu không chịu làm theo ý muốn của ông.
Vì cả tin, tôi yêu nhầm người đàn ông đã có vợ để rồi trở thành mẹ đơn thân, một mình nuôi con ở nơi đất khách quê người
(ảnh minh họa).
Vào Sài Gòn, tôi dùng hết số tiề.n tiết kiệm được và bán đi tất cả số vàng mẹ từng dành dụm cho riêng tôi để lo quãng thời gian sinh nở và nuôi con nhỏ. Con tròn một tuổ.i, tôi gạt nước mắt gửi con đi học nhà trẻ tư nhân để đi kiếm việc làm. Tôi là kế toán, kiếm việc làm không khó ở thành phố, chỉ có điều lương không cao, do tôi còn thử việc. Dần dần, qua người này người kia, tôi nhận thêm vài mối làm thêm cho các công ty nhỏ, chỉ lo sổ sách hồ sơ mỗi cuối tháng và dịp cuối năm. Thu nhập tăng lên, hai mẹ con tôi có cuộc sống dễ thở hơn. Tôi không có ý định về quê mà sẽ ở hẳn Sài Gòn, quyết tâm ráng dành dụm vay mượn để mua lấy căn nhà nhỏ ở xa thật xa trung tâm cũng được.
Chỗ tôi trọ đa số là sinh viên và công nhân. Mỗi đầu tháng, cô chủ nhà trọ lại ghé qua thu tiề.n phòng khắp lượt. Thấy tôi hoàn cảnh, cô cũng hỏi chuyện và tỏ ra thương cảm. Lâu lâu tiện cô còn cho con tôi gói bánh, gói kẹo. Được vài tháng, cô không đi một mình nữa mà có một chàng thanh niên chở tới. Cô hồ hởi giới thiệu đó là Quang, con trai cô vừa về Việt Nam sau thời gian công tác bên Lào. Giờ Quang về nghỉ việc công ty, mở cửa hàng bán đồ phong thuỷ tại nhà. Con trai cô tầm 27 tuổ.i, rất đẹp trai, hay cười. Dù thân phận khác biệt, anh không ngại chuyện trò hỏi han mọi người, thậm chí còn pha trò rất hóm hỉnh. Sau lần đó, cô không tới thu tiề.n phòng nữa mà giao hẳn cho Quang.
Nhiều người khen tôi có ngoại hình xinh đẹp và trẻ hơn tuổ.i. Không ai biết tôi đã có con nếu tôi không tự nói (ảnh minh họa).
Không khó để tôi nhận ra hình như Quang có cảm tình với mình. Thực sự mà nói, rất nhiều người khen tôi xinh và trẻ hơn tuổ.i. Nếu tôi không nói, chẳng ai đoán được tôi đã là mẹ của một cậu con trai. Cũng như mẹ mình, Quang hay mang cho tôi đồ ăn, bánh kẹo và hỏi thăm tôi nhiều chuyện. Anh xin cả số điện thoại của tôi. Ban đầu, tôi cũng ngần ngại, nhưng Quang bảo anh muốn nhờ tôi để ý dãy trọ để tránh các tệ nạn xấu. Nhưng từ lúc có số điện thoại, hôm nào Quang cũng nhắn tin hoặc gọi điện cho tôi vào buổi tối.
Trai gái độc thân, chuyện phiếm qua lại mãi cũng sẽ đến chủ đề yêu đương, tình ái. Dù tôi né tránh, Quang vẫn không ngại thổ lộ rằng anh thích tôi. Biết thân phận mình làm sao dám với tới trai tân, tôi ngừng không nhắn tin, không nghe điện thoại của Quang nữa. Thế là anh tìm đến tận phòng. Anh mua đủ thứ đồ chơi "lấy lòng" cu Bin con trai tôi nên thằng bé rất quấn anh. Tôi không tiếp, không trò chuyện, cứ lẳng lặng làm việc của mình, anh vẫn chai mặt ngồi chơi với Bin.
Không chỉ dành cho tôi những lời ngọt ngào, Quang còn rất quan tâm và yêu thương con trai tôi (ảnh minh họa).
Hai tuần liền như thế, tôi chịu thua Quang. Tôi hẹn anh ra ngoài đề nghị anh chấm dứt việc quan tâm bởi lẽ tôi sẽ không bao giờ dám đáp lại tình cảm đó, cho dù có thực lòng thích anh đi chăng nữa. Vừa nói, tôi vừa khóc. Quang thấy thế cuống cuồng tìm khăn lau nước mắt cho tôi, rồi ôm chặt mặc cho tôi phản đối quyết liệt. Anh nói yêu tôi thực lòng và muốn chăm sóc cho mẹ con tôi suốt phần còn lại của cuộc đời. Dù từng bị đàn ông lừ.a gạ.t, từng dặn lòng phải thật tỉnh táo trước mọi lời đường mật, tôi vẫn không chống trả được khi nhìn ánh mắt chân thành, thôi thúc của Quang.
Theo Báo Phụ Nữ
Sợ chồng đụng vào mình vì ám ảnh chuyện anh đi bia ôm Tôi phát hiện nhiều hình ảnh chồng trong quán karaoke với rất nhiều gái, đó còn là quán bia ôm, không đàng hoàng. Tôi 30 tuổ.i, chồng hơn 5 tuổ.i, vừa sinh bé đầu được vài tháng. Tôi thon gọn, dễ nhìn, chồng cũng vậy. Nhìn chung cuộc sống hạnh phúc, chuyện kia cũng đều đặn. Chồng không cờ bạc hay gái gú,...