Tội lỗi vì có thai với bố chồng
Tôi đã làm cái việc mà có lẽ tôi sẽ không bao giờ có thể tha thứ cho chính mình. Tôi phản bội chồng, ăn nằm với chính bố chồng và có thai với ông.
Cuộc đời tôi có lẽ ông trời đã lấy đi mọi điều hạnh phúc và mang đến những bất hạnh tột cùng. Tôi sớm mồ côi cha mẹ từ khi còn nhỏ, bố mẹ tôi không may qua đời trong một ta.i nạ.n giao thông, để lại tôi bơ vơ giữa cuộc đời chìm nổi. Tôi sống với dì tôi từ năm 10 tuổ.i. Dì nuôi tôi ăn học thành người rồi khi có người thương yêu, tôi đi lấy chồng.
Chúng tôi yêu nhau từ khi còn học đại học, sau khi ra trường, chúng tôi quyết định tiến đến hôn nhân. Ban đầu, bố mẹ anh không đồng ý vì tôi không còn bố mẹ. Gia đình anh lại là gia đình gia giáo, mẹ anh là cán bộ nhà nước, còn bố anh là một doanh nhân thành đạt. Quả thực hoàn cảnh gia đình tôi chẳng thể nào tương xứng được với gia đình anh. Nhưng bằng tình yêu chân thành của mình, chúng tôi kiên nhẫn thuyết phục, chờ đợi cho đến khi bố mẹ đồng ý.
Thế rồi đám cưới của chúng tôi diễn ra đơn giản nhưng thật ấm cúng.
Sau đám cưới, chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng vì gia đình anh chỉ có mỗi mình chồng tôi là con trai nên chúng tôi ở chung với bố mẹ để tiện chăm sóc khi ông bà về già.
Tôi đã phản bội chồng khi lỡ có thai với chính bố chồng mình (Ảnh minh hoạ)
Video đang HOT
Cuộc sống mỗi ngày trôi qua thật êm đềm, yên ả. Tôi cố gắng chu toàn mọi việc gia đình để được bố mẹ chồng yêu mến. Tôi vốn thiếu thốn tình cảm của bố mẹ từ nhỏ nên đối với tôi, tôi coi bố mẹ chồng cũng như người sinh ra mình vậy. Dần dần, bố mẹ chồng tôi cũng yêu thương tôi hơn trước nhiều.
Tôi thầm cảm ơn ông trời đã trả công cho tôi, ban cho tôi một cuộc sống hạnh phúc. Thế nhưng, một tai hoạ kinh hoàng đã ập xuống gia đình chúng tôi, chồng tôi qua đời trong một ta.i nạ.n khi anh đang làm việc tại công trường xây dựng. Vì anh là kỹ sư xây dựng nên việc ở công trường không thể nào tránh khỏi. Chồng tôi ra đi mãi mãi để lại nỗi đa.u đớ.n tột cùng cho bố mẹ tôi, ông bà đã mất đi đứa con duy nhất của mình. Còn tôi cũng mãi mãi mất anh, mất đi người chồng mà tôi đã hết mực yêu thương, mất đi cuộc sống hạnh phúc của vợ chồng khi chúng tôi còn chưa kịp tận hưởng.
Bất hạnh cho tôi khi anh ra đi mà chưa kịp để lại cho tôi một đứa con để tôi bớt cô đơn khi không còn có anh bên cuộc đời tôi.
Tôi đã hoàn toàn suy sụp tinh thần sau sự ra đi của anh. Tôi đa.u đớ.n tự hỏi tại sao những người tôi yêu thương, những người quan trọng của cuộc đời tôi lại từ bỏ tôi mà ra đi mãi mãi.
Phải mất gần một năm sau trấn thương tinh thần quá lớn ấy tôi mới gượng dậy để sống tiếp cuộc sống bình thường như nhiều người phụ nữ mất chồng khác. Chưa bao giờ tôi có ý định sẽ đi bước nữa. Hình bóng người chồng bất hạnh lúc nào cũng ở trong tâm trí tôi. Dù anh không còn nhưng tôi cảm giác anh luôn ở cạnh tôi, động viên tôi, vực tôi dậy để sống tiếp.
Đặc biệt, bố mẹ chồng tôi lại càng yêu thương tôi hơn trước. Mẹ chồng là người đã động viên tôi rất nhiều. Bà là phụ nữ nên có lẽ vì vậy mà tôi tìm được ở bà sự đồng cảm, sẻ chia. Bố chồng tôi cũng thường xuyên tâm sự, hỏi han, động viên tôi khi cuộc sống không còn chồng chia ngọt sẻ bùi.
Nhưng quả thực là cuộc sống chăn đơn gối chiếc đối với tôi chẳng dễ dàng chút nào. Ban ngày đi làm, có thể công việc và những mối quan hệ xã hội đã khoả lấp phần nào nỗi nhớ chồng trong tôi. Nhưng mỗi khi màn đêm buông xuống, nỗi nhớ anh lại dày vò tôi. Chưa một đêm nào tôi được ngon giấc. Nhắm mắt vào chỉ mong sao trời nhanh sáng để hình bóng anh bớt ám ảnh tôi. Tôi cũng là một người phụ nữ, tôi cũng cần có một gia đình, một người chồng, cũng mong ước được làm mẹ, được làm vợ như bao người phụ nữ khác. Ông trời đã lấy đi của tôi người chồng, tước đi quyền làm vợ. Ông Trời cũng chẳng cho tôi cái quyền được làm mẹ.
Nhưng đến khi tôi được làm mẹ thì đối với tôi, đó là một tội lỗi không bao giờ có thể tha thứ. Cha của con tôi lại chính là bố chồng tôi. Tôi biết không thể làm điều ấy với ông nhưng cứ như có một ma lực nào đó khiến đôi tay tôi không thể đẩy ông ra. Hơi thở của một người đàn ông, đôi bàn tay ấm áp, bờ vai, bờ môi người đàn ông đã thiếu vắng bao nhiêu năm trong cuộc đời tôi. Và cũng đã bao nhiêu năm tôi mới lại được hưởng niềm hạnh phúc của một người đàn bà. Ông đến với tôi trong men say và để lại cho tôi một đứa con.
Tôi sẽ phải đối diện, sẽ phải nói gì với mẹ chồng tôi? Có thể là thực tế có như thế nào đi chăng nữa thì tôi vẫn chấp nhận. Nhưng bản án lương tâm sẽ phán xét, sẽ dày vò tôi. Tôi đã phản bội chồng, đã phạm cái tội không thể dung thứ.
Mỗi ngày, cái mầm non trong bụng tôi lại lớn dần lên.
Theo VNE
Không thể chấm dứt mối tình tội lỗi
Ở bên người ấy tôi hạnh phúc, cảm giác lâu rồi chồng không mang lại cho mình.
Tôi 24 tuổ.i, mới lập gia đình hai tháng. Chồng tôi mọi thứ đều tốt, duy nhất một điều chưa có việc làm, quanh quẩn ở nhà, còn tôi đã đi làm được một năm. Tuy lương thấp nhưng tôi vẫn trang trải được cuộc sống gia đình, hiện tôi gặp một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, mong mọi người cho lời khuyên chứ không phải để nghe thêm mọi người chỉ trích vì tôi biết mình là người đàn bà tội lỗi, không đáng được cảm thông.
Tôi và chồng yêu nhau 5 năm rồi mới quyết định cưới, quãng thời gian 5 năm yêu nhau lại không hề êm đẹp. Khoảng thời gian 3 năm trở lại đây chúng tôi thường xuyên cãi vã, nhiều khi đỉnh điểm muốn chia tay, sau đó một thời gian lại làm lành. Lúc trước chồng rất vô tâm, tôi luôn là người chủ động làm lành, ai cũng bảo tôi yêu anh nhiều quá và luôn phải chạy theo mặc dù tôi có nhiều người theo đuổi, họ đều hơn anh về mọi mặt.
Tôi vẫn yêu anh vì biết anh cũng yêu mình. Cứ thế chúng tôi yêu nhau như vậy, đến lúc gia đình tôi giục chuyện lấy chồng. Mẹ lo lắng con gái có thì, giục cưới xin. Anh và gia đình bên nhà ban đầu chưa muốn cưới ngay vì một vài lý do. Tôi chán nản, sau đó những cuộc tranh cãi, chỉ khác là tôi đã chán việc chạy theo anh để làm lành trước. Chúng tôi chia tay. Lần này có vẻ rất nghiêm trọng, tôi nhớ anh nhiều nhưng không chủ động liên lạc trước, anh cũng không hề liên lạc với tôi.
Một tháng sau, tôi tuyệ.t vọn.g và tập cách quên anh. Rồi người ấy xuất hiện, quan tâm, chăm sóc tôi rất nhiều, ban đầu tôi chỉ định trêu đùa để không còn nhiều thời gian nhớ về anh nữa, không ngờ nảy sinh tình cảm thật. Sau đó tôi biết người ấy đã có người yêu, sẽ không bỏ cô ấy để đến với tôi, tôi không muốn chen vào hạnh phúc của họ nên chủ động rút lui.
Rồi tôi và anh làm lành, anh đề nghị đám cưới nhưng đến lúc này thực sự tôi chưa sẵn sàng, vì trong lòng giờ đây tình cảm dành cho anh không còn nguyên vẹn, anh làm tôi tổn thương quá nhiều. Tôi vẫn yêu anh nhưng bị ảnh hưởng bởi người ấy, nhiều lần trì hoãn chuyện đám cưới, hai bên gia đình thúc ép, tôi đành nhắm mắt gật đầu.
Gần đến ngày cưới tôi báo cho người ấy biết, nhận ra anh có chút buồn và lại quan tâm tôi giống như lúc trước. Tôi không biết liệu anh có tình cảm với mình thật không hay chỉ bên tôi để lấp chỗ trống (vì người yêu ở xa, ít khi gặp nhau). Đến tận ngày cưới tôi cũng không cảm thấy thật sự hạnh phúc, vì sợ quyết định sai. Cưới xong tôi tiếp tục trở lại với công việc, đi làm xa nên một tuần mới gặp chồng một lần vào cuối tuần.
Tôi và người ấy vẫn liên lạc, anh quan tâm tôi theo cách riêng, không để mọi người chú ý quá nhiều. Điều gì đến cũng đến, một tháng sau khi cưới tôi đã phản bội chồng, lần đầu tiên ấy tôi bật khóc, khóc đến mức không thể ngừng lại được. Tôi cảm thấy nhớ, yêu chồng và cực kỳ tội lỗi. Tôi không muốn mất chồng vì anh rất tốt, luôn thương yêu tôi.
Nhiều lần tôi tự nhủ phải rời xa người ấy, dừng việc tội lỗi này lại nhưng không thể. Ở bên người ấy tôi cảm thấy hạnh phúc, cảm giác rất lâu rồi chồng không mang lại cho tôi. Giờ tôi không biết phải làm sao, làm gì để rời xa người ấy, để cảm thấy hạnh phúc khi ở bên chồng? Quyết định lấy chồng là sai lầm sao? Tôi chỉ muốn chế.t để kết thúc mọi chuyện, nhưng còn những người ở lại sẽ ra sao? Thương chồng, vì sao lại yêu và cưới một người đàn bà đáng khinh như tôi kia chứ.
Theo VNE
Những tin nhắn không bao giờ nên gửi cho tình cũ Đừng gửi cho anh ấy những tin nhắn kiểu nhớ nhung, day dứt hay buồn bã, dằn vặt. 1. "Em nhớ anh" Hai bạn đã chia tay một thời gian, anh ấy và bạn đều bắt đầu có những mối quan hệ mới, đừng vì chút cảm xúc nhất thời gửi cho anh một tin nhắn nói về sự nhớ nhung. Có thể...