Tội lỗi ‘không thể cứu vãn’ khi có thai ở tuổi 17
Tôi có nhận những lời xin lỗi muộn màng. Có thể tha thứ cho anh ấy nhưng tôi mãi mãi không thể tha thứ cho chính mình.
Ảnh minh họa
Khi đọc xong hai bài của các bạn nữ trong chủ đề nói về chỗ dựa trong gia đình, tôi quyết định chia sẻ những suy nghĩ của mình. Nhìn chung, tâm sự hay chia sẻ cũng cho nhẹ lòng, đồng thời mong các bạn đi sau có cái nhìn thấu đáo hơn vì đã có những “tấm gương vỡ” như thế này.
Tôi là một 9x đời đầu, suy nghĩ của tôi khá chín chắn sau rất nhiều chuyện trong suốt 4 năm qua. Hiện nay, tôi đang là sinh viên năm cuối. Tôi đã từng đánh mất đứa con đầu tiên của mình. Năm 17 tuổi, tôi quan hệ với người yêu tôi hơn tôi những 9 tuổi. Với sự già dặn của anh, kèm thêm sự nhẹ dạ cả tin của tôi nên chuyện lên giường trước hôn nhân cũng chỉ là sớm hay muộn thôi. Mẹ tôi thì cấm đoán tôi với anh ấy rất nhiều vì tôi chưa học hết cấp 3 và cũng vì không nghe lời mẹ nên quãng thời gian 4 năm của tôi chỉ chìm trong nước mắt.
Tưởng rằng trao thứ quý giá nhất của mình cho anh ấy thì sẽ nhận lại sự tôn trọng, nhưng có lẽ sai lầm của đứa con gái 17 tuổi là quá tin tưởng người mình yêu thương, 5 lần 7 lượt tôi bỏ qua chuyện anh ấy lăng nhăng, rồi những lần vô tâm với tôi, thế mà những điều tôi nhận được lại là cái ôm của 1 đứa con gái khác dành cho anh, những tin nhắn mùi mẫn ở máy điện thoại… Khỏi nói tôi điên đến mức nào, tôi có thể đâm chết anh ta được ngay tại lúc đó, rồi nghĩ vì yêu nên đừng làm tổn thương nhau, tôi mới cố gắng kiềm chế.
Sai lầm lớn nhất của tôi là khi biết anh ta lấy vợ rồi mà vẫn qua lại. Tôi là người cuối cùng biết mọi chuyện chỉ vì anh ấy nói không muốn làm tôi tổn thương, giờ nghĩ lại tôi thấy thời gian đó mình nông nổi thật, vì sao lại tin chứ? Xong xuôi mọi thứ, anh ấy lại tìm tôi. Chuyện gì đến lại đến và bi kịch bây giờ mới bắt đầu. Tôi có thai chỉ sau vợ anh ấy mấy tháng. Khi tôi báo tin, hôm đó là một ngày mưa to gió lớn, anh ấy nói: “Chắc gì đã là con của anh”. Một câu nói khiến tôi có thể chết ngay tức khắc nhưng tôi vẫn không rơi một giọt nước mắt, chỉ lặng lẽ suy nghĩ đến việc sinh con. Thực sự, nhà tôi không khá giả gì. Đây là sai lầm của chính mình nên tôi cần tự gánh vác. Tôi tính bỏ nhà đi làm rồi sinh con nhưng con không cha thì cuộc sống rất vất vả, lại không được bằng bạn bằng bè. Tôi nghĩ đến chuyện thất đức ấy, thế rồi đến khi cái thai tròn 6 tuần, tôi quyết định uống thuốc. Lẽ ra tôi cần bỏ sớm hơn, chính bản thân tôi biết nguy hiểm nhưng vẫn liều giữ và cố đến tìm anh ấy, kết quả tôi nhận được vẫn vậy nên dù đau xót, tôi vẫn phải cắn răng làm.
Tội của tôi có lẽ sống hết đời này cũng không trả hết nợ cho con. Sau thời gian đó, tôi phải đi làm vất vả để kiếm tiền trả nợ cho lần đó. Mỗi lần mệt, ốm, tôi chỉ dám thầm cầu khấn, xin con phù hộ cho tôi có sức khỏe để sau này tôi có cơ hội bù đắp cho con. Tất cả giấy tờ, chi phí, quà cáp tôi gửi lại hết cho anh ấy. Tôi có nhận những lời xin lỗi muộn màng. Có thể tha thứ cho anh ấy nhưng tôi mãi mãi không thể tha thứ cho chính mình.
Thực ra câu chuyện của tôi quá tệ hại và xấu xa, cho nên đến giờ tôi vẫn cố gắng sống thật tốt để sau này có thể bù đắp lỗi lầm của mình. Trong cuộc đời mình, có thể xuất hiện những tình yêu chỉ đến một lần, nhưng cố gắng tỉnh táo, đi đúng hướng thì mọi chuyện sẽ ổn thôi. Đôi khi, chẳng ai có thể dựa vào ai mà tuyệt đối an toàn cả, cứ dựa vào chính mình có lẽ là giải pháp tuyệt vời nhất.
Video đang HOT
Theo Trithuctre
3 cuộc tình và lần mang thai trong sợ hãi
Anh nói những thằng đàn ông chỉ nhất nhất một chữ trinh là thằng hèn...
Thế rồi Lòng cô sợ hãi, hoang mang tột đỉnh. Anh bận rộn làm giấy tờ cho chuyến đi nên không ở bên cô được nhiều, nhưng vẫn giục giã cô sớm phá thai.
- Này em! Anh thông báo cho em một tin, tin khá bất ngờ và sốc đấy!
- Hi, em cũng có tin sốc báo cho anh đây.
- Ừ, thế em nói trước đi!
- Không, anh nói trước cơ, anh thông báo trước em cơ mà!
- Ừ nhỉ! Thế anh nói trước nhé, không biết nên vui hay nên buồn đây nhỉ? Anh vừa có được một học bổng, đi Úc 3 năm, bao nhiêu người muốn mà không được. Anh đi nhé! Ba năm anh về thôi! Thế còn em, muốn báo với anh tin gì?
- Em... có thai anh ạ!
...
Không khí im lặng bao trùm. Anh nắm tay cô, vuốt mái tóc cô thì thầm:
- Ừ, một tin rất tốt lành, nhưng đó là lúc chúng ta cưới nhau. Có lẽ giờ không đủ điều kiện em ạ. Nếu em sinh con trước, bố mẹ anh không đồng ý, em sẽ rất khổ khi không có anh. Thôi, có lẽ ta phải tính cách khác. Sau này anh sẽ đền cho em một đội bóng, được không?
Anh ôm cô vào lòng, cô không biết nói gì, tự dưng thấy run rẩy, hoang mang...
Cả đêm về cô không ngủ được. Trằn trọc, lăn hết từ góc này sang góc khác. Cô lấy máy nhắn tin cho anh: "Sẽ thế nào nếu em không bỏ thai? Nếu vậy sau này anh còn yêu em nữa không?".
Tin nhắn trả lời ngay sau 1 phút: "Ngốc à! Anh đã bao giờ hết yêu em đâu mà hỏi vậy. Anh tôn trọng mọi quyết định của em, nhưng em muốn được làm vợ anh một cách đàng hoàng hay giấu giếm?".
Cô không trả lời nữa, từng giọt nước mắt lăn trên má! Chỉ có cô mới hiểu tại sao lòng mình băn khoăn và rối như tơ vò đến vậy.
Cô đã từng yêu, yêu say đắm. Tình yêu của thời tuổi trẻ bồng bột và đầy ngây thơ. Hồi đó, tình yêu với cô là tốt cả, nó vĩ đại hơn bất cứ thứ gì trên đời.
Má cô lúc nào cũng đỏ hồng và nụ cười luôn thường trực trên môi khi nghĩ đến người đó. Thế rồi sau bao nhiêu buổi đi chơi về muộn, cô và người đó đã quan hệ tình dục với nhau.
Thói đời một khi đã dính đến chuyện đó thì không dứt ra được. Hai năm yêu nhau cô phải đến bệnh viện bỏ thai 2 lần trong đau đớn. Rồi cô phát hiện ra anh chàng người yêu của cô đã vào nhà nghỉ với người khác. Thế là cô quyết kết thúc một mối tình.
Mối tình thứ hai của cô bắt đầu sau chuyến thực tập tại Sapa. Cô gặp anh chàng ấy khi đang điều tra về mức sống của người dân vùng bản. Tình yêu bắt đầu sau hai tháng tìm hiểu và kết thúc sau 2 năm yêu nhau.
Cô phải vào bệnh viện phá thai thêm một lần nữa kèm theo lời đe dọa của bác sĩ: "Bây giờ tử cung của cô rất mỏng, khả năng có con giờ rất khó, nếu có mà cô chỉ cần phá thai một lần nữa thôi, vĩnh viễn vô sinh, giời cũng không cứu được đâu!"...
Khi cô muốn cưới thì bạn trai của cô cứ khất lần. Một lần cô vô tình nghe lỏm anh ta nói với bạn thân của anh rằng anh muốn cưới một cô gái còn trinh về làm vợ. Cô đủ tiêu chuẩn của một người vợ nhưng thiếu mất cái ngàn vàng. Cô lặng lẽ rời xa anh ta và thay số điện thoại, chuyển chỗ ở...
Và anh đến với cô sau 3 năm cô sống trong lặng lẽ với nỗi đau đớn dày vò. Anh đến trong lặng lẽ, xoa dịu nỗi đau trong cô bằng tình yêu thương chân thành.
Anh đưa cô về ra mắt bố mẹ, bố mẹ anh rất mừng vì anh có nàng dâu ngoan. Cô không dám nói với anh về quá khứ. Anh cũng không hỏi. Anh cũng chẳng quan tâm. Anh nói những thằng đàn ông chỉ nhất nhất một chữ trinh là thằng hèn. Cô rưng rưng nước mắt. Cuộc đời cô đã gặp đúng người rồi.
Thế nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, cô và anh trong một lần đi sinh nhật về muộn, anh bị bạn bè chuốc say quá. Anh sợ không dám về nhà vì bố mẹ mắng, anh xin ở lại nhà cô. Hậu quả là chuyện đó đã xảy ra mặc cho cô giẫy giụa chống cự...
Và bây giờ, cô có thai...
Lòng cô sợ hãi và hoang mang tột đỉnh. Anh bận rộn làm giấy tờ cho chuyến đi nên không ở bên cô được nhiều, nhưng vẫn giục giã cô về chuyện sớm phá thai.
Bố mẹ anh cũng nói trong ba năm sẽ giữ anh cho cô nên cô không phải lo lắng gì. Nhưng làm sao bây giờ? Làm sao cô có thể cho anh biết rằng cô đã có một quá khứ thế nào? Làm sao bố mẹ anh có thể chấp nhận chuyện đứa con dâu đã có bầu khi ông bà đang hết lòng yêu thương và tin tưởng cô? Làm sao cô dám phá thai khi bác sĩ đã nói với cô nếu phá tiếp lần này cô sẽ bị vô sinh?
Cô không biết mình sẽ phải làm gì trong hoàn cảnh này? Lỗi tại bản thân, nhưng cô muốn mình có một cơ hội. Giờ cơ hội đang trong tầm tay cô có thể bị tuột mất. Cô vẫn không thể tìm ra câu trả lời và quyết định cho mình...
Theo VNE
Ai dám nói ngoại tình là tật xấu Ngoại tình không xấu, không phản bội, không hoang đường. Tôi ngoại tình và tôi tự hào về điều đó... Tôi là một Kim Ngưu điển hình. Điều này được kết luận dựa trên các yếu tố sau: Tôi im lặng trong hầu hết các tình huống, ngoan ngoãn lắng nghe mọi thứ một cách vô vị; tôi mê tiền, xem vật chất...