Tôi lo lắng khi thấy chồng ra sức chiều chuộng con gái riêng của vợ
Anh không thích gặp gỡ con gái ruột, nhưng lại rất chiều chuộng con gái riêng năm nay đã 18 tuổi của tôi. Vì vậy, tôi cứ thấy lo lắng.
Chồng ít hơn tôi 5 tuổi. Chúng tôi gặp nhau 3 năm trước. Khi đó, anh mới từ quê lên Sài Gòn làm nghề giữ xe. Còn tôi đang làm quản lý cho một công ty.
Chúng tôi gặp nhau khi tôi đến gửi xe ở chỗ anh. Anh khi đó nghèo rách mồng tơi còn tôi mới ly hôn chồng, đang là mẹ đơn thân. Vì lấy chồng sớm nên 37 tuổi, tôi đã có con gái 18 tuổi. Hiện cháu đang học đại học.
Anh lúc ấy cũng đang ly thân vợ, mới lên Sài Gòn khoảng hai tháng. Tôi vô tình gặp anh lần thứ hai khi nhìn thấy anh dẫn chiếc ‘xe cà tàng’ bị hết xăng trên đường. Quần áo anh mặc nhàu nhĩ, lấm lem. Vì quên ví ở nhà, anh phải dẫn bộ một đoạn dài.
Tôi bắt chuyện rồi đưa cho anh 200 ngàn đồng đổ xăng, đi ăn. Anh xin số điện thoại của tôi để hôm khác trả tiền.
Sau này quen thân, tôi biết được lý do anh ly thân vợ là vì cô ấy chê anh nghèo và ngoại tình. Khi đó, con gái anh mới được hơn một tuổi. Từ khi vợ bế con bỏ đi anh đã không thể gặp con gái. Tình cảm của hai cha con cứ thế phai nhạt dần.
Tôi giúp anh có việc làm, đi học nghề, rồi ở bên động viên, làm bạn với anh. Dần dần hai đứa có tình cảm.
Video đang HOT
Hiện, chúng tôi là vợ chồng được hơn một năm. Dù lớn tuổi hơn anh, nhưng tôi được bố mẹ chồng thương. Con gái anh nay hơn 5 tuổi, tôi đã gặp bé. Hai bác cháu rất mến nhau. Cô bé rất thích ở với tôi. Tuy nhiên, bé chỉ ở 1-2 ngày anh lại bắt phải về với mẹ. Anh cũng không thích bế con, chơi với con, hay cưng con như các ông bố khác. Tôi thắc mắc, anh bảo, cứ nhìn thấy con bé là lại nhớ về nỗi đau bị vợ cũ phản bội nên ghét lây con.
Anh cũng rất hiếm khi gửi tiền cho vợ nuôi con. Tháng nào tôi nhắc, anh mới gửi. Việc đưa con đi chơi, đón con đến ở cùng, tôi nhắc anh mới làm.
Ngược lại, con gái tôi đang học đại học lại được anh rất thương. Chỉ cần con bé xin tiền là anh cho. Đi đâu, thấy chiếc áo, chiếc quần, đôi dép… đẹp là anh mua cho con bé.
Anh nói, nhờ có tôi anh mới được như hôm nay. Anh muốn yêu thương con gái tôi, cùng tôi nuôi con bé để bù đắp. Nhưng tôi lại lo lắng đến điều khác, bởi con gái tôi đang là một thiếu nữ xinh đẹp, tương lai còn dài ở phía trước.
Có phải tôi nghĩ ngợi nhiều quá không?
Theo vietnamnet.vn
Bố ít nói, chưa bao giờ khóc vậy mà đám cưới con gái lại rơi nước mắt và dặn một câu khiến chú rể "chột dạ"
Đến lúc em lên xe rồi bố vẫn cứ bám theo ra, em tưởng mình quên thứ gì nên hỏi vội: "Con quên gì hả bố?". "Không... không quên nhưng bố bảo cái này".
Trong bữa ăn trước ngày cưới 1 tuần, mẹ em bảo: "Con gái đi lấy chồng thì là con nhà người ta. Về nhà người ta không giống như nhà mình, liệu đường mà cư xử..."
Bố lại bảo: "Con gái đi lấy chồng thì vẫn là con của nhà mình. Lấy chồng khổ quá thì về thôi".
"Thôi bố mẹ cứ lo xa, con sẽ liệu đường sống, không làm mất mặt bố mẹ đâu ạ".
"Gả được quả bom nổ chậm đi rồi tôi mừng còn không hết, hơi đâu mà lo với lắng".
Bố nói thế nhưng em hiểu tâm trạng của ông lúc ấy. Ngoài mặt thì bố mẹ thấy con gái đến tuổi mà chưa có ai sốt ruột giục thôi. Nhưng em biết ngày em đi lấy chồng chắc chắn ông bà sẽ buồn lắm.
Chồng em là Trưởng phòng kinh doanh của công ty nội thất, ngoại hình đẹp trai, gia đình khá giả, duy chỉ có điều là mẹ chồng không ưng em lắm. Bà bảo chỉ muốn con trai lấy được vợ ở phố, chứ gái tỉnh như em là không thích rồi. Sau thời gian thuyết phục bà cũng đồng ý cho chúng em lấy nhau.
Đám cưới, trước mặt quan khách bố vẫn cười tươi tiếp đón. Đến khi nhà trai đến rước dâu, lúc ra đến cửa mẹ cứ kéo lại dặn dò đủ thứ, còn bố thì quay mặt vào tường lấy tay gạt nước mắt. Bố em trước giờ ít nói, không bao giờ thể hiện tình cảm ra ngoài mà giờ lại như vậy khiến em cũng lưu luyến không muốn rời.
Nhìn qua cửa kính em không bao giờ quên hình bóng của hai người đứng nhìn đến tận lúc xe hoa đi khuất - Ảnh minh họa: Internet
Đến lúc em lên xe rồi bố vẫn cứ bám theo ra, em tưởng mình quên thứ gì nên hỏi vội:
"Con quên gì hả bố?".
"Không... không quên nhưng bố bảo cái này".
Em cố kìm nén cảm xúc hỏi: "Vâng bố... bảo gì con ạ?"
Bố cứ nắm chặt tay em qua cửa kính xe, giọng lạc đi: "Nghe bố dặn! Nhà này mãi là nhà của con. Lúc nào mệt quá thì về đây nghỉ ngơi, bố mẹ lúc nào cũng mong con".
"Vâng... con biết... rồi bố..."
Lúc đấy chồng em cũng cảm thấy chột dạ và sau đó thì rơm rớm nước mắt. Chắc là thấy bố lưu luyến con gái quá nên mẹ em cũng chạy ra, nước mắt ngắn dài. Nhìn qua cửa kính em không bao giờ quên hình bóng của hai người đứng nhìn đến tận lúc xe hoa đi khuất.
Ngày cưới của em ngập tràn những cảm xúc. Giờ sống ở nhà chồng, khi nào áp lực công việc hoặc gì đó quá là em lại về nhà bố mẹ đẻ, ăn một bữa thật ngon từ tay bố mẹ nấu. Ngủ một giấc thật đẫy lấy lại sức, hôm sau lại chiến đấu với cuộc sống đầy mệt mỏi xen lẫn hạnh phúc đang bày ra trước mắt.
Nhật Quỳnh
Theo Phụ nữ Sức khỏe
Tâm hồn anh lãng mạn nhưng lý trí rất thực tế Anh 31 tuổi, công việc hiện tại đã ổn định, làm nhân viên văn phòng cho một công ty; sáng đi làm, chiều về với gia đình. Qua biết bao mùa hoa mai khoe sắc đón xuân, hoa phượng đỏ rực du dương theo tiếng ve rả rích, hoa cúc ngát hương bay xa trong cơn gió mùa thu, những bông hoa cải...