Tôi lấy hết 300 triệu tiề.n tiết kiệm của vợ chồng để đán.h bạ.c
Vợ chồng tôi tiết kiệm được 300 triệu dự kiến mua nhà, mọi việc sẽ yên bình nếu tôi không lấy hết tiề.n đó đi đán.h bạ.c.
Ảnh minh họa
Tôi 32 tuổ.i, sống và làm việc tại Hà Nội. Tôi có vợ và 2 con trai, vợ là giáo viên. Tôi ít nói và đã nói phải làm nên ít khi thất hứa, có lẽ vì tính này nên chỉ quen trong 3 tháng chúng tôi làm đám cưới. Chúng tôi sinh ra trong gia đình nghèo nên rất cố gắng và nỗ lực tiết kiệm.
Biến cố xảy ra năm tôi chuẩn bị thi đại học thì bố bị ta.i nạ.n giao thông và mất nên tôi không học được ngành nghề mình yêu thích. Tôi thi vào một trường đại học không phải sở thích vì suy nghĩ học gần nhà. Ra trường được cấp bằng kỹ sư máy tàu thủy, đi làm một thời gian thì tập đoàn tôi làm bị sụp đổ, tôi thất nghiệp. Vào thời điểm đó, tôi có bạn mở trung tâm luyện thi ở Hà Nội rủ lên làm cùng. Tôi tiếp tục học thêm đại học Sư phạm Hà Nội chuyên ngành Toán và đi dạy gia sư với dạy trung tâm. Nhờ quen biết, phụ huynh học sinh quý mến nên đã xin cho vợ tôi làm giáo viên tại Hà Nội. Tính tôi không hợp làm trong nhà nước nên đành hoạt động ngoài.
Video đang HOT
Vợ chồng lấy nhau vài năm, tiết kiệm được hơn 300 triệu định dùng để mua nhà, mọi việc có lẽ sẽ yên bình nếu tôi không mang hết số tiề.n đó đi đán.h bạ.c, bởi bản thân không thích gì khác ngoài cờ bạc. Rượu chè, gái gú, thuố.c l.á không dính nhưng cờ bạc thì quyến rũ hơn tất cả, khi đã lao vào khó bỏ được. Tôi đi thâu đêm suốt sáng, bỏ bê vợ con, giờ vợ không chịu nổi đòi l.y hô.n. Tôi đã suy nghĩ, nếu sống cùng thì khổ cho cô ấy và con, còn thực sự nếu l.y hô.n thì tội cho hai đứa con. Tôi không biết phải làm sao, xin mọi người cho lời khuyên.
Theo docbao.vn
Trời ơi! Đến bao giờ thì chồng tôi mới chịu lớn đây?
Nhiêu khi tôi tự hỏi đến khi nào thì chồng tôi mới quyết định được mọi việc như một người đàn ông trưởng thành thực sự. Đến bao giờ thì chồng tôi mới chịu lớn?
Nhà có một anh con trai 4 tuổ.i - ngoan ngoãn nghe lời, cái gì cũng Mẹ, và cũng có cả một "anh con trai" mang tên "Chồng" cũng ngoan ngoãn và cái gì cũng "Mẹ Chồng" thêm cả Chị chồng. Quả thật là nản vô cùng.
Hai vợ chồng lấy nhau bằng tuổ.i và lấy nhau lúc muộn muộn nghĩa là đều có công việc ổn định và thu nhập ổn định. Rồi cũng phải vài ba năm mới có em bé. Những tưởng với tầm tuổ.i ấy, thời gian ở với nhau trước khi có con cũng nhiều thì chồng chín chắn trưởng thành hơn, ra dáng làm Bố, là trụ cột gia đình nhưng ai dè sự đời không như mơ.
Anh chồng từ hồi chưa kết hôn đã có thói quen cái gì cũng về kể với mẹ và chị chồng. Anh chồng được nuôi dưỡng trong một gia đình quá tình cảm, mẹ và chị có thói quen kể lể cho nhau nghe từ những việc bé tí tí trong cuộc sống đến những việc to tát như công việc, sự nghiệp của con trai, con gái mình. Chị chồng lấy chồng lại ở cùng bố mẹ đẻ càng có điều kiện xem xét cuộc sống riêng tư của em mình. Bà chị nhiều khi quyền còn to hơn cả bà mẹ. Anh con giai trước khi lấy vợ quen ỷ lại chị. Sau khi lấy vợ vẫn giữ thói quen đó.
Nhà có một anh con trai 4 tuổ.i - ngoan ngoãn nghe lời, cái gì cũng Mẹ, và cũng có cả một "anh con trai" mang tên "Chồng" cũng ngoan ngoãn và cái gì cũng "Mẹ Chồng". (ảnh minh họa)
Vợ chồng về ở với nhau, ban đầu vợ còn chưa quen với việc mẹ chồng chị chồng can thiệp. Chỉ thấy gợn gợn vụ chồng nhắc gì vợ hay cáu vợ đều có đệm một loạt từ vựng như: "Chị bảo..", "Mẹ bảo...". Sau phát hiện ra chồng mình có gì cũng về kể. Từ chuyện công việc, chuyện mua sắm cái đồ dùng trong nhà, chuyện mua bảo hiểm của vợ...đến cả chuyện con cái sinh hoạt vợ chồng thời chưa có con. Rồi thì, mẹ chồng gọi điện bóng gió những gì bà không hài lòng. Chị chồng thì lên giọng "Bọn mày còn trẻ chưa hiểu chuyện". Trong khi cả hai vợ chồng đều đã đầu ba chứ ít ỏi gì. Có bữa, chồng còn đem cả chuyện gia đình nhà vợ về kể với nhà mình. Bữa đó, vợ nổi điên tam bành. Hai vợ chồng giận nhau cả tuần. Giậ thế, chồng ôm túi về ở với bố mẹ mình. Coi chả có chuyện gì. Vợ đã suýt nghĩ đến chuyện b.ỏ chồn.g.
Rồi thì đến lúc có em bé. Chuyện lại càng to. Chồng nhất nhất nghe lời chị và mẹ. Lời Chị và Mẹ là thánh chỉ trong nuôi và chăm em. Vợ không có quyền. Và vì có chị và mẹ, chồng như chưa đến lúc chín muồi để làm bố. Vợ đi đẻ, chồng ngủ cả đêm. Vợ nhờ chồng dìu toilet. Mẹ chồng bảo "Để yên cho nó nghỉ". Trong khi, vợ bị cơn co đau tưởng muốn chế.t. Tắc sữa không về. Em bé bé bỏng càng nuôi càng hay ốm. Vợ suốt ngày ở nhà trông bé, chưa có kinh nghiệm, không có sữa, stress. Chồng vô tư đi làm rồi đi gặp bạn bè, đi ăn nhậu, đi sinh nhật. Đêm về sang giường khác ngủ vì bị em bé làm phiền. Cả 3 năm nuôi con, chồng chưa biết đến việc cho được con ăn một bữa. Tự mình trông được con một tối. Vợ có việc bận thì "Bà Nội" với "Bác".Cả thời gian ở cữ của vợ, chồng gắn liền với cái máy điện thoại và game nhiều hơn là chăm con. Đến lúc vợ đi làm, con được 4 tuổ.i, nếp sinh hoạt của chồng cũng chẳng thay đổi nhiều. Vẫn như giai độc thân chưa gia đình, chỉ bạn bè, chơi game và "nhờ mẹ và chị". Vợ nhiều lúc lại muốn bỏ "bố của con mình" lần hai.
Chồng nhất nhất nghe lời chị và mẹ. Lời Chị và Mẹ là thánh chỉ trong nuôi và chăm em. Vợ không có quyền. (ảnh minh họa)
Tiề.n chồng kiếm được, quen thói quen đưa cho mẹ giữ từ khi chưa có gia đình. Đến lúc có gia đình, mẹ chồng vẫn giữ. Vợ ý kiến quy về một mối, độc lập tài chính. Chồng "thỏ thẻ" với mẹ, Mẹ chồng lại nạt con dâu: "Chúng mày trẻ không biết giữ tiề.n. Mày lo mẹ lấy tiề.n của chúng mày à". Thôi thế là vợ làm được bao nhiêu để dành ra lo cho thân và lo cho con.
Vợ nghĩ chắc muốn sống lâu dài đến cuối cuộc đời với nhau thì có lẽ vợ sẽ không nói nhiều với chồng, tự mình lo cho mình và con, độc lập về kinh tế. Còn thì chồng chỉ có danh nghĩa mà thôi. Và...chắc vài ba năm nữa, vợ cũng không còn quan tâm đến việc "Chồng mình có lớn được hay không?" nữa rồi.
Theo afamily.vn
Kinh hãi bắt gặp chồng quấn lấy Osin trên giường, nhưng lời đề nghị của chồng còn đáng sợ hơn Tối hôm đó tưởng chồng hối lỗi, nào ngờ anh tỉ tê dỗ tôi chấp nhận để Vân được sống với chúng tôi trên danh nghĩa là vợ hai mà không cần công khai bằng một đám cưới. Là ông trời không cho ai hết mọi thứ mà người đó mong muốn vì vậy vợ chồng tôi cũng thấy mình cần chấp nhận...