Tôi lãnh cảm sau cuộc tình với 3 cô gái thất bại
Nhiều người ngỏ ý thích, tôi luôn giả vờ không hiểu hoặc cố tình tránh né. Tôi từng sống điên cuồng vì tình yêu, nhưng giờ đây không ngờ mình lại như thế.
Tôi 28 tuổi, cô đơn suốt 4 năm trời, có cảm giác mình bị lãnh cảm với tình yêu sau những cuộc tình thất bại. Người thứ nhất tôi quen khi đang học cấp 3, tình yêu học trò ngây thơ trôi qua khi tôi kết thúc chương trình phổ thông. Em ấy có quá nhiều người đeo đuổi vì là hot girl ở trường.
Dù vậy, em luôn từ chối họ và công khai quen tôi với mọi người. Sau quãng thời gian tôi tập trung ôn thi đại học, em trách tôi vô tâm không ngó ngàng đến. Em chia tay tôi quen một cậu nhóc nhỏ hơn một tuổi luôn ở bên cạnh khi em cần.Sau cuộc tình đó tôi không đau khổ nhiều, có lẽ vì đó chỉ là một kỷ niệm cho tình yêu học trò trong sáng.
Ảnh minh họa.
Tôi nhập học và sau đó bị đổ gục hoàn toàn với cô lớp trưởng đáng yêu lớp tôi. Cô ấy xinh đẹp, thông minh, năng động, hòa đồng, vui tính nhưng lại có uy nghiêm “thét ra lửa” trước người khác, rất tận tâm, không bao giờ để các bạn chịu thiệt thòi.
Chúng tôi có quãng thời gian đẹp đẽ với nhau suốt thời sinh viên. Cuối cùng, cô ấy lại về quê lấy chồng vì gia đình không chấp nhận tôi do khoảng cách hai bên quá xa, cô ấy là con một. Nếu tôi chấp nhận ở rể thì còn có thể suy nghĩ lại, mà việc đó gia đình tôi không đồng ý, tôi cũng là cháu trai duy nhất, chưa kể nhà tôi gốc thành phố, giờ không lẽ về quê vùng sâu đó ở rể làm rẫy.
Ngày cưới cô ấy, tôi không đủ can đảm để đến chúc phúc, chỉ có thể gửi nhờ bạn cùng lớp. Sau đó một năm, tôi có quen người khác. Em dù không xinh như hai người trước tôi quen nhưng khiến tôi thoải mái khi ở bên.
Cho đến khi cần sự chín chắn, em vẫn ngây thơ quá, có khi tôi mệt mỏi, cần em vỗ về một chút, em vẫn vô tư cười đùa không quan tâm. Lúc ấy, vừa mới tốt nghiệp, công việc tôi không được suôn sẻ. Cùng lúc, vừa lo tôi, vừa lo cho em, hầu hết các thứ là tôi chi. Những khi em muốn đi chơi, du lịch hay mua sắm, tôi muốn em vui nên không nghĩ gì mà cứ tìm cách cho có.
Video đang HOT
Ban đầu tôi nghĩ lương chưa kịp, cứ mượn trước đi chơi hay mua quà cho em, tới ngày có lương rồi trả lại. Nhưng đúng là không như ý người, đến khi có lương trong tay lại phát sinh thêm thứ khác. Lương thì hết, nợ vẫn còn, cứ như vậy chỉ chưa được một năm nợ đã lên đến 50 triệu.
Tôi thấy mình thật đáng trách. Nợ nần và công việc không ổn định khiến tôi căng thẳng suốt thời gian dài, lương làm ra hầu như trả lãi cả, thế mà tôi vẫn cố gắng để em không thiếu thốn. Với em tôi không tiếc gì mà lại tiếc cho mình bữa ăn, cứ nghĩ nếu tôi ăn thêm đến khi đi chơi với em thiếu tiền thì sao, thôi dành được bao nhiêu thì dành.
Nhiều lúc em muốn gặp tôi bằng được, em nói nhớ tôi không chịu nổi. Rồi đến khi tôi nói thật sự hết tiền rồi, em nói ừ vậy được rồi, hai đứa bớt gặp nhau cho đỡ tốn kém.Sau đó, tôi biết được dù nói với tôi em hết tiền nhưng vẫn đi ăn uống với bạn bè, bao bạn của em, em vẫn đặt mua những thỏi son hay kem dưỡng, quần áo. Từ lúc đó, chúng tôi ít gặp nhau, mọi thứ nhạt dần và chia tay.
Sau đó, tôi trở nên lãnh cảm với tình yêu, chỉ tập trung vào công việc. Sau khi tìm được việc thích hợp, tôi cũng chẳng đi đâu, lương làm ra chỉ đổ xăng, phụ mẹ ít tiền cơm, còn lại trả nợ.
Sau vài tháng, tôi sạch nợ và bắt đầu có dư. Tôi cũng nhanh nhạy nên đến hiện tại, công việc khá thoải mái và có thu nhập cao. Nhưng đối với tình yêu, tôi dường như không còn cảm giác. Nhiều người ngỏ ý thích, tôi luôn giả vờ không hiểu hoặc cố tình tránh né. Tôi từng là một người sống điên cuồng vì tình yêu, nhưng giờ đây không ngờ mình bây giờ lại như thế.
Mẹ nhiều lần hỏi đến chuyện bạn gái, vì khi trước tôi quen ai cũng hay tâm sự với mẹ, suốt 4 năm nay thì im bặt. Tôi phải làm thế nào để có thể mở lòng cho bản thân một cơ hội.
Theo Phununews
Thản nhiên ngoại tình vì nghĩ vợ không hay biết gì cho đến tiệc thôi nôi của con mới tròn mắt trước việc cô ấy làm
Ngày con tôi tròn 1 tuổi, tôi bày một bữa tiệc nhỏ nhân ngày này cùng lúc phanh phui sự thật chồng mình là kẻ ngoại tình và dành cái kết đắng cho cả anh lẫn nhân tình...
Đang lúc mang thai chuẩn bị sinh thì tôi phát hiện chồng mình ngoại tình. Tôi biết chắc chắn anh không thể ngờ rằng tôi lại có thể phát hiện chuyện anh ngoại tình. Tôi vẫn cố gắng sinh con và sống bình thường như vậy thôi chứ không có gì là mệt mỏi cả. Tôi đã phải tự cố gắng trấn an bản thân rằng rồi mọi chuyện sẽ ổn. Cuối cùng tôi cũng sinh, sinh một cậu con trai kháu khỉnh. Tôi quyết định thuê người theo dõi, chụp lại tất cả ảnh tình tứ giữa cô bạn và chồng cô. Tôi cứ để anh ngoại tình, thoải mái vui vẻ và sẽ đợi đến ngày đẹp để trả thù cho sự phản bội đáng kinh tởm giữa hai con người thân thiết đó.
Tất cả ảnh tôi đều giữ lại, chỉ để đó và in ra. Đến ngày con tôi tròn 1 tuổi, khi làm lễ thôi nôi cho con tôi đã quyết định làm một bữa tiệc nhỏ. Nhân tiện trả thù chồng cùng cô nhân tình của chồng luôn. Tôi mời bố mẹ, họ hàng và những người thân thiết đến dự bữa tiệc. Tôi cũng thừa cớ để gọi cả cô bạn hiện đang là nhân tình của chồng tới để giúp đỡ. Cô ta hăng hái làm việc mà vẫn chưa hề hay biết chuẩn bị đón một thảm họa giáng xuống đầu mình.
Chồng ngoại tình với chính cô bạn của tôi (Ảnh minh họa)
Tôi cầm trên tay chiếc bánh rồi bế con thổi nến. Sau khi tan tiệc, mọi người đang ngồi, tôi đã khéo léo nhờ cô bạn đi rửa quả rồi gọt giúp vì cô bận bế con. Tôi cũng nhân tiện nhờ chồng xuống giúp đỡ cô bạn luôn một thể. Chồng vui vẻ nhận lời, tôi trở về phòng cầm tập ảnh ra phòng khách. Trước khi ra, tôi vẫn ngó lại xem đôi tình nhân đang làm gì. Nhìn họ cười đùa trong lúc đó, tôi càng hiểu quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân này là đúng đắn.
Ra phòng khách, tôi để một tập dày các ảnh xuống cho mọi người và nói, con muốn mọi người xem và làm chứng giúp con. Mỗi người một vẻ, đa phần đều ngạc nhiên và tức giận trước sự dối trá của hai con người đó đằng sau tôi. Tiếng xì xào ngày càng lớn trên phòng khác khiến đôi tình nhân dưới bếp xao nhãng. Họ nhanh chóng mang đĩa quả được gọt lên. Nhìn thấy bức hình của mình, cô bạn nhân tình chồng đánh rơi luôn cả đĩa quả đó kêu lên một tiếng vỡ choang. Cả nhà quay ra trì triết hai con người phản bội. Tôi chỉ cười khẩy và lôi trong túi áo ra lá đơn ly hôn đã có sẵn chữ kí đưa cho chồng:
- Đây là quà của anh nhân ngày con mình tròn 1 tuổi.
- Sao em lại làm vậy? nhất định phải đến nước này sao?
- Nếu không vậy thì sao? Trong cái lúc em bận chăm con thì anh làm gì, anh đang ở với cả cô bạn thân thiết nhất của em sao
- Anh... anh xin lỗi
- Giờ thì xin lỗi có giải quyết được vấn đề gì không anh? Nếu là em cặp kè với 1 gã khác anh nghĩ anh có tha thứ cho em được không?
- Anh...
- Anh ngập ngừng đúng không? Bởi chính anh cũng sẽ không tha thứ được. Vậy thì đừng xin sự tha thứ từ em.
- Nhưng còn con chúng ta còn quá nhỏ. Em có thể nghĩ lại không?
- Vậy cái lúc anh phản bội em anh có nghĩ đến con của chúng ta còn quá nhỏ không? Anh có hiểu cho em không? Kết thúc đi, 1 năm qua em chịu đựng 1 người chồng phản bội như anh là đã quá đủ rồi.
Tôi khiến anh và ả nhân tình phải bẽ mặt (Ảnh minh họa)
Sau khi nghe tôi nói vậy mọi người mới vào chì chiết thêm anh, anh vừa tức giận vừa hậm hực vì tội lỗi của mình bị phanh phui 1 cách bẽ mặt đến thế. Chẳng khó gì cho tôi với việc đạt được mục đích của mình. Cả anh và nhân tình đều bẽ mặt trước mọi người. Còn tôi thì được rời bỏ khỏi một người đàn ông đã không còn dành tình yêu thương cho mình.
Thứ mà tôi mong muốn cuối cùng cũng đạt được. Sự phản bội của chồng đáng phải nhận cái kết đắng chát như thế. Tôi cũng không hơi đâu và càng không có thời gian nghĩ đến liệu giờ chồng cô và cô bạn đó có đang hạnh phúc hay khổ đau. Vì với tôi việc quan trọng nhất trong giờ phút này là chăm con cho tốt, nuôi con sao cho lớn khôn thành người. Còn tổn thương về cuộc hôn nhân đổ vỡ này có lẽ nó sẽ được cất lại thật sâu trong kí ức.
Theo Moc/Ngoisao
Hẹn hò với anh chàng đẹp trai đúng một buổi, tôi đã chạy mất dép Lần này mẹ tôi hi vọng lắm, bởi nghe nói anh chàng này từng là du học sinh tại Mỹ, cũng xuất thân từ gia đình gia giáo... Tôi là cô gái sống khá khép mình và giản dị. Không nhiều bạn bè, cũng ít giao du, tụ tập bên ngoài. Tốt nghiệp Đại học với tấm bằng loại khá, tôi xin được...