Tôi làm mẹ kế dưới con mắt soi xét của bố mẹ chồng
Chào mọi người! Tôi viết lên đây với hy vọng cho vơi nỗi niềm vì tôi cũng không biết tâm sự với ai… Tôi lấy chồng đã được một năm, khi đó tôi 23 tuổi. Có lẽ đối với cuộc sống gia đình thì tôi còn quá trẻ và non nớt…
Tôi đã từ bỏ cuộc sống tự do để làm vợ hai, sống dưới sự soi xét của bố mẹ chồng và chuyện gì dù nhỏ cũng phải suy nghĩ nhiều bởi vì tôi là mẹ kế…!
Tôi yêu anh chân thành và anh cũng vậy. Anh đã có một đời vợ và có một đứa con gái rất xinh xắn. Vì vợ trước của anh đã phản bội anh đi theo người đàn ông khác nên tôi rất thương và thông cảm cho anh. Tôi chấp nhận làm vợ hai mặc dù tuổi đời còn khá trẻ. Tôi cũng có rất nhiều người theo đuổi và tôi cũng có ngoại hình khá, nhưng vì tình yêu và thương anh tôi chấp nhận tất cả và sống chung với bố mẹ chồng. Vài ngày đầu tiên, chỉ vì lí do con gái chồng tôi không chịu nghe lời. Anh mắng con mà mẹ chồng tôi đã nói là có vợ mới nên không cần con. Mẹ chồng tôi nói bóng gió với tôi là: “Đời khổ lắm con ơi, không ai thương con đâu”. Tôi hiểu là bà thương cháu. Tôi hiểu tâm lý muôn đời nay là “mấy đời bánh đúc có xương” và tôi cũng rất thương con bé. Tôi không bao giờ dám mắng con vì tôi nghĩ tôi không phải là người sinh ra nó, mọi người sẽ hiểu sai về tôi khi tôi làm như vậy. Tôi chỉ biết chăm sóc cho con bằng tất cả khả năng của tôi. Mặc dù tôi chưa có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con và mỗi lần tôi không làm vừa ý mẹ chồng là mẹ chồng tôi lại nói tôi không biết chăm con. Có ai hiểu được tâm sự của một người “mẹ kế” như tôi? Tôi đã từ bỏ cuộc sống tự do để làm vợ hai, sống dưới sự soi xét của bố mẹ chồng và chuyện gì dù nhỏ cũng phải suy nghĩ nhiều bởi vì tôi là mẹ kế…!
Video đang HOT
Gia đình tôi thường xuyên có khách, việc chuẩn bị vài mâm cơm đón khách là việc thường xuyên. Mẹ chồng tôi lại thường xuyên đau ốm. Tôi, ngoài lúc đi học, đều cố gắng về nhà phụ giúp bố mẹ chồng. Từ nấu nướng đến dọn dẹp tôi đều làm được hết. Và tôi nghĩ cũng rất ít người thế hệ 9x như tôi mà lại biết làm việc nhà. Nhưng mẹ chồng tôi thì rất khó tính, bà lo cho chúng tôi công việc, xe cộ đầy đủ, tôi cảm thấy cuộc sống chúng tôi cũng không phải thiếu thốn về vật chất. Nhưng mẹ chồng tôi luôn luôn soi xét, khó tính như vậy. Nhiều lần tôi đã nghĩ một điều nhịn là chín điều lành, phận làm dâu muôn thuở là như vậy nhưng bây giờ tôi cảm thấy đã quá chán nản và mệt mỏi…
Theo Hanhphucgiadinh
Có ai như mẹ chồng nhà em không?
Nói thì nói ra cho đặng, mẹ chồng em hiện tại là mẹ kế của chồng em. Từ lúc em cưới anh ấy là lúc anh ấy mới sống chung với người mẹ kế của mình được 4 năm. Ngày hai đứa cưới về, nhà thì rộng nhưng được dành cho 1 phòng ở trên cùng, gần như phòng nhỏ và nóng nhất nhà.
Đứt ruột đứt gan em. Cố gắng lắm em mới vượt qua nỗi cơn ác mộng khi sống với gia đình chồng.
Em là con dâu người Quảng Trị, làm dâu gia đình người Sài Gòn gốc. Hồi đầu cưới, bố mẹ ở quê em nở mày nở mặt với xóm giềng lắm ạ. Cứ bảo cưới người Sài Gòn có nhà Sài Gòn là sướng lắm này kia. Nhưng mọi người nào biết, em cưới người đàn ông em yêu và yêu em chứ không phải cưới gia đình anh ấy... Anh ấy rất thương em, ủng hộ em mọi thứ, ngay cả bây giờ, khi em viết những dòng này gọi là "nói xấu" mẹ anh ấy, anh ấy vẫn không la mắng em gì, chỉ bảo em đừng bức xúc quá, bỏ qua mọi thứ.
Nói thì nói ra cho đặng, mẹ chồng em hiện tại là mẹ kế của chồng em. Từ lúc em cưới anh ấy là lúc anh ấy mới sống chung với người mẹ kế của mình được 4 năm. Ngày hai đứa cưới về, nhà thì rộng nhưng được dành cho 1 phòng ở trên cùng, gần như phòng nhỏ và nóng nhất nhà. Em với anh ấy đã tình chuyện chuyển ra ngoài từ đầu nhưng nhiều lần bị mẹ chồng nói lên nói xuống, rằng em mới về làm dâu mà tỏ vẻ ghê gớm. Nhún nhường nên em với anh ấy im lặng, dù gì một ngày chạm mặt nhau 2-3 tiếng vì hai đứa em đều đi làm.
Em tá hỏa khi sau tháng làm dâu đầu tiên, mẹ chồng em đưa một đống hóa đơn điện nước, và bắt vợ chồng em đóng 1 nửa. Tất nhiên, em và chồng ngoan ngoãn đóng. Rồi ngậm ngùi cùng chồng đi ăn, em buồn buông câu: "đó gọi là dâu phí hả anh?".... (Này nghĩ lại em thấy mình có lỗi khi làm anh ấy buồn vì câu nói đó).
Bây giờ là tháng thứ 3 làm dâu nhà anh. Nhưng không biết nên buồn hay vui đây khi ngày mai em và chồng chính thức chuyển ra ngoài mướn phòng ở. Bực mẹ chồng thì ít mà thương chồng thì nhiều. Chồng em bị mẹ kế mình đuổi ra khỏi nhà chứ không phải em. Bà bảo anh ấy đơm đặt, để bố chồng em mắng bà ấy. Bà ấy tạo áp lực để anh ấy phải đi khỏi nhà. Còn nói đến thái độ của bố chồng em, em không còn từ nào để diễn tả. Nếu có thể thì chắc bị mẹ kế chồng em bỏ bùa...
Em buồn lắm, mà bực thì hơn. Chồng em thì tính hiền lành nên luôn nhẫn nhịn, giờ hai vợ chồng ra riêng, lương mấy tháng trước đều dồn vào tiền ăn uống, phí điện nước, không dư dã nhiêu. Số tiền hồi môn ngày cưới dư ra, vợ chồng em có nhiều dự định chắc phải đem tạm ứng để thuê phòng ở. Cũng may tính em mạnh mẽ nên có thể chịu và chia sẻ được với anh. Em chia sẻ lên đây chỉ mong mọi người hiểu thêm một hoàn cảnh khi làm dâu. Áp lực của người đàn ông bên cạnh mình không kém gì chuyện mẹ chồng - nàng dâu...
Theo Kenhphunu
Trăm ngàn tủi hờn phận mẹ kế nuôi con chồng "Sao cô lại quát cháu tôi, nó không phải con cô nên cô ghét nó đúng không? Đúng là cái đồ mẹ ghẻ!" Không lẽ tôi cứ tiếp tục làm tổn thương con mình (ảnh minh họa) Sau khi cuộc hôn nhân đầu tiên đổ vỡ, tôi đã tự dặn lòng sẽ ở vậy nuôi con gái nên người vì chồng cũ đã...