Tôi làm giúp vợ mọi việc trừ… cho con bú
Cánh đàn ông sợ khi cầm vào cái chổi mà nhỡ có bà hàng xóm nhìn sang thì các ông xấu mặt.
Dạo này, trên các diễn đàn, các trang báo mạng người ta hay tâm sự chia sẻ những câu chuyện buồn. Nào là chồng ngoạ.i tìn.h, nào là chồng có người thứ ba, nào là chá.n chồn.g không hiểu vì sao… Rồi lại chuyện không muốn lấy chồng chỉ vì sợ đàn ông. Rồi người ta còn tranh luận nhau cái việc, đàn ông làm gì, đàn bà làm gì. Xét cho cùng cũng chỉ vì cái sự, đàn ông và đàn bà chưa hiểu nhau. Đàn ông luôn nghĩ trách nhiệm của mình là phải làm việc lớn. Còn phụ nữ, nếu là người phụ nữ hạnh phúc phải là người chu toàn công việc gia đình, là người biết chiều chồng, khiến chồng cảm thấy vui vẻ và hài lòng với những bữa ăn của vợ. Thế đấy, tự nhiên người ta mặc định thế thôi.
Nhưng đâu nhất thiết phải thế. Chỉ là từ trong tư tưởng, cả vợ cả chồng vô hình chung đã mặc định những việc hai giới phải làm. Đừng như thế, nếu đàn ông không thể kiế.m tiề.n, phụ nữ có thể làm thay. Nếu đàn ông không thể có chức có quyền, phụ nữ cũng có thể làm thay. Và nếu phụ nữ không có thời gian lau nhà, vào bếp nấu cơm, tại sao đàn ông không chủ động làm thay những việc đó? Chỉ vì đàn ông sĩ diện.
Cánh đàn ông sợ khi cầm vào cái chổi mà nhỡ có bà hàng xóm nhìn sang thì các ông xấu mặt. Đó là chuyện các bà, nhưng nhỡ có ông nào nhìn thấy thì ối xời: “Cái thằng cha ấy như đàn bà. Ai lại đi rửa bát quét nhà thay vợ”. Những lúc như thế, các anh chỉ nhanh nhanh chóng chóng và gặt phắt đi, tránh những câu chuyện đại loại như vậy. Thử hỏi, đã ông nào dám cả gan, tự vỗ ngực đứng dậy nói rằng: “Tôi làm thế chẳng có gì xấu hổ. Tôi làm thế đâu có nghĩa tôi sợ vợ. Vợ chồng phải san sẻ công việc giúp đỡ lẫn nhau. Tôi có thể làm mọi việc giúp vợ, trừ cho con bú”.
Video đang HOT
“Vợ chồng phải san sẻ công việc giúp đỡ lẫn nhau. Tôi có thể làm mọi việc giúp vợ, trừ cho con bú”. (ảnh minh họa)
Hễ cứ đàn ông cầm chổi lên, đàn ông đeo tạp dề là y như rằng bị gọi là đàn bà. Thế là, họ đã mặc định cái ‘đàn bà’ ấy là phải quét nhà, phải rửa bát. Đó là trong tư tưởng họ đã nghĩ như thế nên chính họ mới là người không bao giờ thay đổi được tư tưởng về mình.
Thiết nghĩ, trước đây, công to việc lớn rơi vào tay đàn ông hết. Đúng vậy, chuyện này không sai. Đàn ông thường có chức có tước, đàn ông thường làm to và đàn ông thường quyết định những việc trọng đại trong gia đình. Thế nhưng, cái thời đại bây giờ, chuyện ấy đã thay đổi. Đàn bà nhiều người làm to hơn đàn ông, đàn bà nhiều người chức quyền khiến đàn ông phải kính nể. Đàn bà nhiều người kiếm nhiều tiề.n hơn đàn ông. Điều đó có nghĩa rằng, đàn bà đã làm thay đàn ông nhiều việc. Thế đấy, tại sao đàn ông không làm thay đàn bà đi nếu họ không thể kiếm được tiề.n nhiều hơn đàn bà? Căn bản họ còn sĩ diện, họ còn không muốn mình phải ‘hạ mình’ làm mấy việc mà đàn bà hay làm. Nhưng thử hỏi, nếu họ không làm thì ai làm, lại rơi vào tay đàn bà chăng?
Đàn bà làm nhiều, từ việc cơ quan tới nội trợ, quét nhà, dọn nhà, nấu nướng… thì khác nào cái máy. Còn đàn ông, đúng là nếu chỉ biết ăn, biết ngủ, biết đợi cơm vợ và đi làm thì cũng chẳng khác gì cái máy hay robot được cài chế độ tự động. Đàn ông đừng chỉ cứ đi làm về, rồi tắm rửa, rồi chờ tới mâm cơm vợ bưng bê ra, rồi lại đi ngủ. Đừng tự biến mình thành ‘người nuôi’ mà chủ nhân là đàn bà.
Thoáng ra một chút, suy nghĩ tích cực hơn một chút, nếu đàn bà làm được việc nặng, làm được việc trọng đại thì chẳng có lý gì đàn ông không làm được những việc coi là nhẹ đối với đàn bà. Đấy là đàn ông coi là nhẹ chứ chẳng nhẹ chút nào đâu nhé. Nấu cơm, dọn nhà cửa ai bảo là nhẹ, đó còn là lao động chân tay đâu phải cứ ngồi máy tính, lướt web như các đức ông chồng.
Nói ra những điều này tôi chỉ mong cánh đàn ông chúng ta hiểu, nếu có thể giúp vợ việc gì, hãy tận tâm, hết mình vì vợ chồng phải chia sẻ công việc, phải giúp đỡ lẫn nhau, phải yêu thương quý trọng nhau. Khi vợ không thể làm được mà chồng dư sức, hãy góp tay chung và vợ cũng vậy. Tôi là đàn ông nhưng tôi là chồng mà là một ông chồng yêu vợ. Thế nên, tôi có thể làm giúp vợ mọi việc, chỉ trừ việc cho con bú. Đừng tự tách biệt mình, cũng đừng cho rằng mình làm việc của đàn bà là hèn kém. Không đâu nhé. Những ông chồng có suy nghĩ đó mới là những ông chồng tồi, kém cỏi. Ngoài trách nhiệm với xã hội, trong gia đình, đàn ông cần biết làm thế nào để giữ gìn mái ấm, đâu chỉ có đàn bà..
Theo Eva
Có chồng, tôi thật sự hạnh phúc
Đúng là từ ngày lấy chồng, cuộc sống của tôi hoàn toàn khác, nhưng không tiêu cực.
Người ta thường hay nói, đàn ông lăng nhăng, đàn ông thế này thế nọ, rồi đàn ông là những người tham lam, có mới nới cũ. Cũng đúng, nhưng không phải ai là đàn ông cũng như vậy. Đàn ông cũng chung thủy, cũng cần mẫn, cũng yêu thương và hi sinh hết mình đó chứ. Chị em đừng quá bi quan, đừng vì một lần vấp ngã mà suốt đời không tin tưởng đàn ông, muốn ở vậy thậm chí sinh con một mình. Bởi không có đàn ông, cuộc sống thật sự tẻ nhạt và cô đơn.
Không phải đương nhiên mà tôi nói như vậy, vì tôi có lý lẽ riêng của mình. Tôi lấy chồng khi tròn 25 tuổ.i, cái tuổ.i đó cũng chẳng phải quá sớm, nhưng cũng không phải muộn. Tôi đã từng nghĩ, có lẽ mình đã hơi vội vàng, để mất đi những giây phút tự do bay lượn. Lấy chồng rồi việc gì cũng gò bó, cũng chán nản, không có những giây phút thư thái nữa.
Thế nhưng, đúng là từ ngày lấy chồng, cuộc sống của tôi hoàn toàn khác, nhưng điều đó không có nghĩa là khác theo hướng tiêu cực. Tôi thấy cuộc sống hạnh phúc hơn. Thay vì phải đi đâu đó một mình, lúc nào tôi cũng có chồng chở đi. Những ngày mưa rét, anh đều đưa tôi đến cơ quan làm việc rồi mới vòng lên nơi anh làm. Tôi cảm thấy cuộc sống thật hạnh phúc. Trước giờ, mọi việc tôi đều phải làm một mình, vậy mà giờ tôi lại có anh bên cạnh, còn gì hạnh phúc hơn.
Tôi thấy cuộc sống hạnh phúc hơn. Thay vì phải đi đâu đó một mình, lúc nào tôi cũng có chồng chở đi. (ảnh minh họa)
Rồi những bữa cơm ấm cúng đã có người ngồi cạnh. Tôi bắt đầu biết đọc sách nấu ăn thay vì ngày trước chỉ biết đi ăn cơm hàng. Rồi tôi học được tính kiên nhẫn biết chờ đợi chồng khi anh về muộn. Những lúc ấy, anh thường mua cho tôi những món quà nhỏ, rất dễ chịu. Cảm giác được nhận quà từ người mình yêu thương thật là hạnh phúc. Chồng tôi, anh luôn biết mang lại cho tôi nụ cười, luôn biết cách cưng chiều tôi, làm tôi vui. Những lúc tôi buồn, anh lại ôm tôi vào lòng và thủ thỉ những lời yêu thương. Tôi hạnh phúc lắm.
Tôi không còn cảm thấy lạnh giá mùa đông nữa. Cuối tuần, anh thường đưa tôi đi công viên chơi và làm những việc trước đây khi yêu nhau anh chưa làm được nhiều cho tôi. Anh hay giúp tôi việc nhà và có thể vào bếp nấu ăn nếu như tôi bận. Thật sự, người chồng như thế quá khó kiếm.
Rồi tôi mang trong mình sinh linh bé nhỏ, tôi yêu đứa con bé bỏng của tôi, cảm giác hạnh phúc vô cùng khi con ngày ngày lớn lên trong bụng mẹ. Có ai không hạnh phúc trong giây phút ấy. Anh chăm tôi từng bữa ăn giấc ngủ. Anh không muốn tôi phải làm việc, không muốn tôi phải đi lại nhiều để đảm bảo sức khỏe. Tôi thầm cảm ơn cuộc sống vì đã mang anh đến bên tôi. Rồi tôi sẽ có người gọi bằng mẹ, chỉ cần nghĩ tới đó thôi là tôi đã rơi nước mắt. Hạnh phúc thật!
Có lẽ, thời gian chưa đủ dài để tôi có thể khẳng định rằng, cuộc sống này thật sự hạnh phúc và viên mãn với tôi. Nhưng bạn cũng thế, hãy tin vào cuộc sống, tin vào tình yêu thương của chồng dành cho bạn. Trên đời còn rất nhiều đàn ông tốt và có rất nhiều người yêu thương ta thật lòng. Đừng bi quan, đừng vì hận thù mà đán.h đổi bản thân mình. Hãy làm những gì bạn nghĩ, bạn thích và tin rằng, mái ấm gia đình mới là điều quan trọng với phụ nữ. Chỉ cần bạn yêu thương và biết yêu thương đúng cách, đàn ông sẽ cảm thấy tôn trọng và cần bạn.
Theo Eva
Chồng chê tôi già lại xấu Cái sự chồng trẻ vợ già thật là chán chường, rồi không biết phải làm sao để đối diện? Giờ thì tôi đã thấm thía cái sự khổ mà người ta hay nói khi lấy chồng bằng tuổ.i. Ngày ấy, bố mẹ và bạn bè đã ra sức ngăn cản nhưng tôi lại không nghe. Bố mẹ tôi còn nói, lấy chồng bằng...