Tôi làm “chuyện ấy” với người khác để mất đi sự trong trắng
Tôi đã làm “chuyện ấy” với một người khác để mất đi sự trong trắng của mình. Tôi muốn chúng tôi là của nhau và tôi muốn dành cho anh tình yêu chân thành sau những năm anh đơn côi lẻ bóng.
Tôi yêu anh khi tuổ.i anh đã bước sang cái tuổ.i hơn 40 cái xuân thì, còn tôi thì quá trẻ. Tôi vẫn là cô sinh viên ngây thơ chưa biết tình yêu là gì.
Lần đầu gặp anh, tôi đã bị hấp dẫn bởi vẻ ngoài chín chắn, rất đàn ông của anh. Anh có sự nghiệp ổn định, rất ga lăng và hài hước nữa. Đặc biệt là tôi và anh sống chung một căn nhà (tôi ở trọ nhà anh). Tuy vậy mẹ anh rất thương tôi, xem tôi như con cháu trong nhà. Gia đình bà đi đâu cũng dắt tôi đi theo.
Mới đầu, chúng tôi xem nhau như hai người bạn lệch tuổ.i, anh và tôi giữ khoảng cách rất chừng mực với nhau. Nhưng rồi chuyện gì đến cũng đến, chúng tôi yêu nhau,.
Lúc mới yêu, tôi ngây ngất như người trên mây. Tối nào anh cũng nhắn tin với tôi. Sáng nào đi làm anh cũng qua ôm tôi, hôn tôi rồi mới đi. Nhưng… càng ngày chuyện đó càng nhạt dần. Anh nói sợ sáng tôi thức giấc với lại sợ mẹ anh nghi ngờ.
Chúng tôi biết, chuyện tình của chúng tôi là không thể. Dù mẹ anh thương tôi, nhưng chắc chắn bà không thể chấp nhận tôi. Còn cha mẹ tôi nữa, họ cũng không bao giờ chấp nhận anh đâu. Nhưng chúng tôi vẫn cứ yêu nhau, vẫn cố tận dụng tất cả phút giây để được ở bên nhau.
Video đang HOT
Tôi đã là.m chuyệ.n ấ.y với một người đàn ông khác để mất đi sự trong trắng của mình. Tôi muốn chúng tôi là của nhau và tôi muốn dành cho anh tình yêu chân thành sau những năm anh đơn côi lẻ bóng. (Ảnh minh họa)
Nhiều buổi sáng, anh vào phòng tôi, mới đầu chỉ là những cái ôm, cái hôn. Và rồi tôi muốn cho anh tất cả, nhưng anh không chấp nhận. Anh nói anh sợ lấy đi của tôi rồi nếu sau này có lấy chồng thì chồng tôi sẽ không yêu tôi. Tôi phải năn nỉ anh rất nhiều lần, nhưng anh vẫn không chịu.
Cuối cùng, các bạn biết tôi làm gì không? Tôi đã là.m chuyệ.n ấ.y với một người đàn ông khác để mất đi sự trong trắng của mình. Tôi muốn chúng tôi là của nhau và tôi muốn dành cho anh tình yêu chân thành sau những năm anh đơn côi lẻ bóng.
Mới đầu anh cũng rất sock, nhưng anh chấp nhận. Anh nói anh yêu tôi và anh không ngờ vì anh mà tôi dám làm nhiều chuyện như vậy. Cứ nghĩ tình yêu đẹp của chúng tôi sẽ mãi trôi như thế…
Trong công ty anh có một đồng nghiệp đã làm việc chung với anh gần 15 năm. Cô ấy là vợ bạn thân của anh. Mới đầu nhìn vô, ai cũng nghĩ hai người là một cặp vì họ có những cử chỉ thân mật lắm.
Lúc mới yêu, tôi hỏi anh về tình cảm của anh với cô ấy là như thế nào. Anh nói cô ấy có tình cảm với anh, anh chỉ trân trọng nhưng không đáp ứng lại cô ấy. Nhưng tôi phát hiện anh nói chuyện với cô ây rất ngọt. Lúc nào cô ấy gọi, anh cũng xưng là “Anh nghe nè em”.
Nhiều khi chúng tôi bên nhau, cô ấy lại gọi hỏi anh đang làm gì? Anh đều đáp lại. Tôi buồn lắm, tôi nói với anh là tôi sẽ chẳng nói gì nếu anh và cô ấy trao đổi công việc với nhau. Còn ngoài công việc, tôi nghĩ anh đang làm gì không cần thiết phải nói với cô ấy. Anh hứa là anh sẽ làm vậy.
Tôi yêu anh nhiều lắm, nhưng tôi không thể chấp nhận tình cảm anh dành cho cô ấy. (Ảnh minh họa)
Tôi vẫn nghĩ đó là tình cảm đơn phương đến từ cô ta, vì anh ga lăng nên nói chuyện ngọt vậy thôi. Ai ngờ, có lần gia đình tôi đi chơi với gia đình cô ấy, cô ấy và anh nói chuyện rất ngọt ngào với nhau. Cô ấy cứ xưng anh anh em em, mặc dù là có chồng cô ấy ở đó.
Tôi nhận ra giữa họ có một cái gì đó thân thiết lắm mà tôi không thể biết đó là gì. Cô ấy sai anh làm này, làm kia. Nhiều khi anh đi với gia đình cô ấy mà bỏ tôi làm tôi bực muốn phát khóc…
Bây giờ tôi không biết mình phải làm sao nữa? Tôi không biết mình phải nói gì với anh nữa? Tôi yêu anh nhiều lắm, nhưng tôi không thể chấp nhận tình cảm anh dành cho cô ấy. Anh biện minh nói rằng vì cô ấy đã làm chung với anh lâu rồi, công việc là một tay cô ấy lo. Tôi thấy mình bất lực, mình dở quá, không làm gì giúp được cho anh hết.
Theo VNE
Vợ "yếu"
Hồi mới kết hôn, vấn đề thầm kín của vợ chồng tôi cũng chẳng đến nỗi nào. Dù vợ ít khi chủ động, nhưng mỗi khi chồng "đòi" thì cũng lẳng lặng chiều.
Thật lòng, đàn ông thuở ban đầu thích vợ mình "hiền", "khờ" trong vấn đề ấy, nhưng rồi cứ bổn cũ soạn lại hoài cũng nhàm chán. Chia sẻ với vợ về việc cải thiện chuyện gối chăn, nhận được câu trả lời bàng quan rằng, anh muốn làm gì thì làm!
Một tay vỗ chẳng nên kêu. Tỉ tê thuyết phục không xuôi, tôi đành tự an ủi mình, có gì xài nấy vậy. Tưởng đâu chỉ có thế, không ngờ sẽ có lúc tình trạng trở nên... khó đỡ như hiện nay.
Chẳng biết nguyên nhân do đâu, vợ ngày càng thờ ơ với chồng. Cô ấy không mảy may chú ý gì đến ăn mặc, đừng nói chi đến nhiệt tình, hứng khởi. Nhiều lần vợ gắng gượng cho qua chuyện. Số lần vợ từ chối ngày càng tăng, kèm thêm nhiều "kỹ năng" để né tránh như ngủ trước, than mệt... để cắt hết mọi nguồn cảm hứng của chồng.
Tôi bỏ công tìm hiểu, gợi mở, chuyện trò với vợ, nhưng rồi đâu vẫn vào đấy. Ai từng trải qua mới thấu hiểu cho hoàn cảnh của người trong cuộc. Cũng vì chuyện này mà vợ chồng lục đục. Vợ tôi phản kháng trước sự "quá quan tâm" của chồng. Và, sự kiên nhẫn của tôi cũng có giới hạn. Chẳng lẽ cứ suốt ngày cãi lý với nhau về một vấn đề "khó nói"? Hỡi ôi, với vợ tôi bây giờ, tìn.h dụ.c có lẽ là gánh nặng, là cái nợ đời mà vì nó, cô ấy sẵn sàng buông câu: "Nếu anh cứ ép uổng em như thế thì có lẽ vợ chồng mình khó tiếp tục sống chung được"...
Tôi tham khảo bạn bè và cả sách vở, nhận ra mình chẳng phải người đàn ông thô lỗ, ích kỷ, chỉ biết bản thân. Tôi cũng chịu khó đỡ đần vợ việc nhà, chịu "khởi động" một cách nhiệt tình chu đáo, quan tâm tới từng biến chuyển trong cử chỉ, nét mặt vợ... Thế nhưng, đáp lại thịnh tình của tôi vẫn là sự cam chịu của vợ.
Nói thêm rằng, ngoài vấn đề này ra, vợ chồng tôi sống với nhau khá hòa thuận, vợ tôi vẫn chu toàn mọi việc trong nhà. Vợ tôi hết yêu chồng? Chắc chắn là không phải. Như vậy, sự né tránh đến mức gần như ly thân này phải hiểu thế nào đây? Một cuộc sống vợ chồng không tìn.h dụ.c, biết có thể tồn tại được bao lâu? Chẳng lẽ, hôn nhân chao đảo vì một vấn đề "trần tục" và tầm thường đến thế?
Làm gì bây giờ? Vợ cứ thế này hoài, nguy thật!
Theo VNE
Và như thế em yêu Em đã yêu, một tình yêu tình cờ như thế... Phải kết thúc. Như một mệnh lệnh từ trong sâu thẳm của Dung. Một tình yêu hơn 2 năm sẽ phải kết thúc. Đã có quá nhiều bất ổn. Mơ hồ, thực tế có. Có những cái thực sự đến sờ nắn được và có cả những sự thực bất an mơ hồ...