Tôi lại nhớ anh sau khi giả làm người yêu
Tôi không biết có phải mình đã dành tình cảm cho anh không nhưng nỗi sợ bị tổn thương khiến tôi ngại gọi điện.
Tôi là một độc giả trung thành của chuyên mục. Hôm nay, tôi có chút tâm sự cần sự chia sẻ của mọi người. 28 tuổi, tôi đã trải qua vài mối tình không trọn vẹn nếu không muốn nói là tình duyên của tôi rất lận đận. Mặc dù tôi đã trấn an mình rằng chắc do duyên số mà trời ban cho tôi chưa đến nhưng trong lòng luôn thấy chạnh lòng. Đã đến tuổi này, tôi ao ước mình có một tấm chồng, một gia đình như bao nhiêu người khác và tôi tự tin rằng tôi sẽ là người vợ, người mẹ tốt.
Tôi và anh ấy quen nhau qua giới thiệu của người thân. Anh năm nay 36 tuổi và cũng rất muốn lập gia đình. Tôi đi gặp anh với ý nghĩ nếu đó người tôi không thấy ghét thì sẽ đồng ý cưới ngay vì với tôi, yêu đương chỉ là phù du và đau khổ. Cũng chẳng biết nói về mối quan hệ của chúng tôi như thế nào nữa còn anh nhận xét về tôi là được. Từ đó, anh hay điện thoại rủ tôi đi chơi nhưng rất nhiều lần tôi đã từ chối. Không phải vì tôi ghét anh mà vì tôi lười.
Ở cái tuổi này, có lẽ cuộc sống của tôi chỉ là đi làm, tối về xem tivi, tám chuyện với hàng xóm và ngủ. Tuy ít đi chơi nhưng chúng tôi thường xuyên nói chuyện qua điện thoại. Anh bảo giận tôi vì rủ lúc nào cũng không đi được. Những lúc say xỉn, anh lại điện thoại nói chuyện với tôi rất nhiều, còn bình thường thì ít. Anh ấy là một người tốt nhưng sống bất cần, rất thẳng thắn. Khi nói chuyện rất ít nghĩ đến cảm giác của người khác nên dễ làm người khác tự ái.
Một lần, anh đã đặt tôi vào tình huống dở khóc dở cười. Anh đi họp lớp với bạn bè và điện thoại cho tôi bảo đến đón anh về vì anh không có xe. Đến nơi, tôi mới biết là anh lừa tôi đến để gặp bạn bè anh. Mọi người nghĩ tôi và anh là một đôi nên rất tán thành. Tuy rất giận nhưng tôi đủ kiên nhẫn ở đó với nụ cười trên môi và đóng vai người yêu của anh. Tôi sợ anh mất mặt với bạn bè nên tôi như con mèo con ngoan ngoãn trong vai trò người yêu, người sắp trở thành vợ anh. Tất nhiên là sau đó, tôi cũng có một cuộc nói chuyện với anh về quan điểm của mình khi không thích như vậy.
Video đang HOT
Nhưng kể từ đó, một phần vì chán với cảnh một mình, phần khác cũng thấy vui vui khi đóng vai người yêu anh nên tôi đã “diễn” thành công thêm vài lần nữa. Lúc nào bên cạnh bạn bè anh, anh cũng nắm tay tôi rất chặt. Cách đây vài ngày cũng vai trò người yêu anh, khi ra về, anh dừng lại đột nhiên ôm tôi rất chặt và hôn tôi. Tuy tránh được nụ hôn nhưng tôi không thể tránh nổi vòng tay anh siết chặt. Tôi đã nói một câu mà khiến anh ấy phải bỏ tay ra, cảm ơn tôi rồi chở tôi về nhà. Tôi bảo anh đừng làm như vậy, tôi và anh là gì của nhau đâu. Tôi bảo tôi thấy anh thật đáng sợ và từ nay tôi sẽ không bao giờ gặp anh nữa. Anh đã giận tôi thật vì tính anh rất bất cần nên không điện thoại cho tôi cũng mấy ngày rồi.
Ngày hôm sau, tôi điện thoại một lần nhưng anh ấy không nghe. Tôi thật sự không hiểu anh ấy là người thế nào, lúc thì vồ vập ấm áp, lúc lại lạnh lùng bất cần. Dạo này, tôi thấy mình nghĩ đến anh nhiều hơn nhưng tôi tin chắc rằng tôi không yêu anh. Nhiều lần tôi muốn điện thoại cho anh nhưng nghĩ lại thì tôi thôi không điện nữa. Liệu có phải là tôi cũng có tình cảm với anh ấy không và tôi nên làm như thế nào đây vì tôi từng bị tổn thương, lợi dụng, phản bội và lừa dối trong tình yêu. Bây giờ tôi thấy sợ. Rất mong nhận được lời chia sẻ chân thành của các bạn. Cảm ơn nhiều.
Theo VNE
Điên đầu vì bị bồ già tống tình
Giờ tôi nợ chị ta quá nhiều tiền, không làm cách nào thoát ra khỏi lưới tình mà chị ta đã giăng vây.
Tôi đang rất rối bời. Tôi không biết phải làm sao để thoát khỏi nanh vuốt của người đàn bà ghê gớm và toan tính ấy. Tôi khẩn thiết mong mọi người cho tôi một lời khuyên.
Tôi năm nay 29 tuổi, tôi đã có vợ và một cô con gái. Vợ chồng tôi lấy nhau được hơn 4 năm rồi. Cuộc sống của vợ chồng tôi tương đối vất vả vì cả hai bên đều từ quê lên thành phố làm việc. Tôi chỉ làm nhân viên cho một công ty tư nhân, lương tháng cũng bình thường nên không giúp vợ con được nhiều. Cũng vì chuyện tài chính này mà tôi đã phạm một sai lầm rất lớn.
Chị ta làm cùng công ty với tôi, ngồi làm việc gần nhau nhưng khác bộ phận. Chị ta hơn tôi 5 tuổi, từng có một đời chồng nhưng rồi ly hôn. Chị ta cũng đã có một đứa con trai, giờ hai mẹ con sinh sống trong một khu chung cư tương đối khá giả. Xuất thân từ thành phố nên cùng đi làm như tôi nhưng cuộc sống của chị ta dư giả hơn nhiều. Vả lại tôi nghe nói, sau khi ly hôn, chị ta cũng có một khoản tiền kha khá do chồng cũ để lại.
Nhờ chị ta giúp đỡ mà dần dần tôi vướng vào lưới tình của chị ta (Ảnh minh họa)
Lúc đầu trong mắt tôi, chị ta là người khá thân thiện, dễ gần. Hơn tôi vài tuổi nhưng trong công việc chị ta rất khéo léo, ăn nói đâu ra đấy. Mọi người đểu bảo chị ta cáo già nhưng tôi thì thấy khá ấn tượng. Chị ta là người sắc sảo nhưng giỏi giang, làm được việc. Ngồi làm gần chị ta, tôi cũng học hỏi được khá nhiều. Sau một vài lần cùng nhau đi ăn trưa, hai bên có cơ hội hiểu về nhau hơn.
Chị ta thăm hỏi tôi thường xuyên, nghe nói tôi có con nhỏ, thi thoảng chị ta mua quà cho con tôi. Quần áo, đồ chơi cũ của con, chị ta cũng mang cho tôi. Thấy chị ta thân thiện, tôi rất quý. Vả lại tính tôi thương người. Tôi không biết vì sao mà chị ta và chồng ly hôn nhưng nhìn cảnh phụ nữ một mình nuôi con tôi thấy chạnh lòng. Một vài lần nhà chị ta bị hỏng ống nước, điện đóm, tiện đường về qua tôi cũng vào giúp. Với tôi, tình cảm đó như kiểu chị em thân tình giúp đỡ nhau vậy đó.
Và rồi con tôi ốm, phải nhập viện. Vợ tôi phải nghỉ làm để vào viện chăm con, một mình tôi xoay sở chuyện tiền nong. Trong lúc đó, chính chị ta là người đã cho tôi mượn tiền để lo cho con. Tôi cảm động vô cùng vì một miếng khi đói bằng một gói khi no. Lúc mình túng thiếu, có người chủ động giúp thì còn gì bằng. Nhà chị ta lại gần viện nơi con tôi nằm điều trị. Vì vậy chị ta đề nghị tôi cứ vào đó lấy cơm mang ra cho vợ, cho con rồi quay về đấy ăn chứ nhà trọ của tôi xa bệnh viện, tôi đàn ông con trai về nấu nướng một mình cũng không tiện. Mặc dù biết là phiền chị ta, nhưng chị ta nhiệt tình quá tôi cũng không lỡ từ chối. Vả lại cũng đúng là tôi đi làm đã rất mệt, tối có một mình phải nấu nướng mang đồ ăn vào viện đúng là không tiện.
Chính trong 1 tháng con tôi nằm viện đó, mọi chuyện đã nảy sinh. Trừ những tối tôi vào viện trông con thay vợ, còn lại hầu như tôi không về nhà mà cứ từ viện về thẳng nhà chị ta. Ăn tối xong cũng muộn, chị ta giữ lại, tiện gần viện, có gì vợ gọi đảo qua cũng nhanh, hơn nữa mai cũng tiện đi làm. Ở lại, chị ta ăn mặc mát mẻ, trò chuyện tới tối khuya. Hơn 1 tuần sau thì tôi và chị ta đi quá giới hạn. Tôi thừa nhận mình đã quá yếu lòng trước sự mời gọi của chị ta. Nhưng chị ta nói cũng không có ý ràng buộc gì tôi cả, chẳng qua ly hôn chồng lâu ngày, giờ cảm thấy trống vắng, muốn có người chia sẻ mà thôi. Dần dần, tôi bị cuốn vào chị ta.
Tôi sợ rằng không sớm thì muộn cũng bị bại lộ. Khi ấy gia đình tôi sẽ về đâu? (Ảnh minh họa)
Chúng tôi bắt đầu cặp kè từ đó. Tôi đã nhiều lần muốn dứt ra nhưng không được. Chị ta cứ khóc mếu, cầu xin tôi đừng đi. Chị ta nói không cần tôi cưới mà chỉ cần tôi thi thoảng đến bên chị ta mà thôi. Tôi cảm thấy có lỗi với vợ vô cùng bởi vì thực tế tôi hoàn toàn không yêu chị ta. Tôi chỉ thương chị ta mà thôi. Nhưng mọi chuyện cứ mỗi lúc lại rối lên khi tôi nợ chị ta số tiền càng ngày càng lớn.
Kinh tế khó khăn, thi thoảng chị ta lại cho tôi vay tiền. Bây giờ số tiền đó rất lớn khiến tôi không có khả năng chi trả. Vì thế mà tôi không dứt ra được. Chị ta thì càng lúc càng lấn tới. Chị ta gọi tôi đến nhà thường xuyên hơn, nếu tôi không làm theo là chị ta dọa chết, khóc mếu, ăn vạ. Tôi sợ rằng không sớm thì muộn cũng bị bại lộ. Khi ấy gia đình tôi sẽ về đâu? Mong mọi người cho tôi một lời khuyên. Tôi rối trí vì bị chị ta khủng bố tinh thần.
Theo VNE
Tôi đang yêu người đáng tuổi bố mình Anh ấy hơn bố tôi 3 tuổi, nhưng tôi yêu anh, một tình yêu chân thành xuất phát từ trái tim. Tôi thừa nhận tôi là một người thích mộng mơ. Từ trước tới giờ tôi chưa từng yêu ai dù đã bước sang tuổi 24. Tôi cũng đã từng mơ mộng về mối tình đầu của mình thật đẹp nhưng tôi thật...