Tôi là một thằng đàn ông hèn!
Giờ phút này tôi cảm thấy tội lỗi dâng trào, lòng thấy áy náy vô cùng, dù đã đạt được mục đích của mình nhưng tôi không nghĩ mọi chuyện lại đi quá xa như vậy. Tôi là một thằng đàn ông hèn mà…
Tôi 33 tuổi, hình thức có, sự nghiệp có, thậm chí là hơn nhiều người. Hiện tại tôi vẫn độc thân. Cuộc sống của tôi khá thoải mái, nhiều bạn bè, trong đó có nhóm bạn chơi rất thân và hay đi chơi, du lịch cùng nhau, ở đó có người bạn bằng tuổi tôi.
Khoảng hai năm trước chúng tôi còn là những người độc thân giống nhau nhưng tình cờ một lần đi uống cà phê cả nhóm gặp một người con gái đang lặng lẽ ngồi trong góc cuối bàn. Em rất đẹp, cuốn hút và cá tính. Nguyên buổi tối hôm đó tôi đã bị em chinh phục hoàn toàn. Tôi khá kén chọn, đó là lý do đến giờ chưa thể lấy vợ. Với em tôi hoàn toàn bị gục ngã. Tính tôi khá khó gần, tôi thích em nhưng chưa bao giờ thể hiện ra, mặc định em sẽ là của tôi hoặc tôi quá tự tin rằng em có lẽ cũng thích mình nên cứ thờ ơ mặc dù trong lòng rất yêu em.
Bỗng nhiên một ngày em với người bạn tôi thông báo họ chuẩn bị kết hôn, tôi hoàn toàn bất ngờ, thậm chí sốc. Thì ra lâu nay tôi quá coi thường người bạn này, cứ nghĩ em có tình cảm với mình nhưng không, tất cả chỉ là sự ngộ nhận của riêng tôi mà thôi. Tôi rất buồn khi nghe tin này bởi yêu cô bé là thật lòng. Hôn lễ của họ diễn ra suôn sẻ, tôi cũng đến dự và ngày hôm đó đã uống say, cảm giác trong lòng rất đau đớn.
Tôi vẫn giữ trong lòng tình yêu với em mặc dù biết em giờ là vợ của bạn. Nhiều lần tôi cũng thử tập cảm giác cố yêu một người con gái khác nhưng chẳng được vì trong lòng lúc nào cũng nhớ về em. Những lúc như vậy tôi lại nuối tiếc về ngày xưa, giá như chủ động thì có lẽ bây giờ em là của tôi mới phải. Càng tiếc nuối tôi lại càng muốn có em về cho riêng mình, hoặc cũng có thể tôi đã tính toán cho điều đó một cách trọn vẹn. Tối hôm ấy tôi đã chủ động rủ bạn đi nhậu rồi đi bar, cố tình làm nó say và đưa một cô gái khá xinh đẹp đến để dụ dỗ. Cái tôi cần là hình ảnh của nó với cô gái đó. Cầm trong tay tập ảnh đó mà tôi khá trầm lặng, không biết từ bao giờ tôi đã biết chơi cái trò hèn hạ này.
Ba tháng trôi qua, tôi vẫn chưa muốn phơi bày ra mọi thứ, nghĩ đến tình bạn nhiều năm, rồi tôi cảm nhận được nó yêu cô ấy là thật lòng. Nhưng xui xẻo làm sao tôi đã vô tình làm rớt nó trên một đoạn đường (tôi thề thật lòng là không biết vì sao nó rớt và không nhớ là rớt ở đâu), không ngờ và không biết vì sao nó lại đến được tay em sau một tuần.
Bạn tôi sau đó rủ đi nhậu và buồn bã tâm sự về mọi thứ. Nó vẫn cứ nghĩ cô gái đêm hôm đó đã chụp lại và gửi cho vợ mình, không nghĩ là tôi. Qua một người bạn tôi biết em rất buồn, luôn tìm kiếm tránh mặt chồng, cảm thấy mình cũng có lỗi một phần trong việc này. Nhưng cảm giác đó biến mất khi tôi nhìn hình em trên trang cá nhân, tôi yêu em và muốn em là của mình.
Tối hôm đó nhóm chúng tôi có buổi tiệc sinh nhật đứa bạn cùng nhóm. Hôm đó bạn tôi lại bận chuyến công tác nên không đi được, nhờ tôi và mấy người bạn cố gắng thuyết phục em đi và từ từ khuyên nhủ em bỏ qua cho nó. Sau cuộc vui mỗi người đều khoác tay nhau rời đi và giao phó cho tôi đưa em về, em có vẻ ngại ngùng hay sao mà nói sẽ đón taxi về. Tôi nói với em nếu coi tôi là bạn thì hãy để tôi đưa về và em đã đồng ý.
Video đang HOT
Tôi là một thằng đàn ông hèn! Ảnh minh họa
Tôi lái xe đưa em về, cố tình đi chậm để có thể được bên em nhiều hơn. Quay qua nhìn em mặt đỏ mặt dựa vào thành cửa xe, có vẻ hơi say. Tôi hỏi thì em bảo đang nhớ chồng. Tôi khá buồn vì có lẽ đúng là em yêu bạn tôi thật lòng. Nhưng có lẽ do hơi say, tôi vẫn làm đúng kế hoạch của mình. Tôi đưa em chai nước mà mình đã chuẩn bị, tất nhiên em không nghi ngờ gì, uống và bắt đầu mệt. Tôi tấp xe vào một con hẻm và bắt đầu ôm hôn em, ánh mắt em yếu đuối nhìn tôi như đầy giận dữ. Tôi thật sự quá yêu em.
Em cố sức mở cửa xe định chạy ra ngoài nhưng tôi đã khoá. Em thậm chí cắn tôi đến chảy máu nhưng tôi vẫn không buông tha, rồi lại van xin tôi đừng làm gì em. Tôi tức vì lúc nãy em uống hơi ít nước. Em van xin tôi đến mức tôi phải bật cười với em. Chẳng hiểu sao những lời van xin của em khiến dục vọng trong tôi dần trôi đi, tôi ôm chặt em và nói sẽ không làm gì. Em đẩy tôi ra và nói không yêu tôi. Em bảo tôi hãy mở cửa xe cho em đi về, tôi không mở và đã đưa em về tận nhà.
Khi bước xuống xe em nói đúng một câu “Anh quên em đi” rồi đi. Tôi lái xe mà tâm trạng khó tả, tôi yêu em và chỉ mỗi em. Tối hôm đó tôi nhận được tin em bị tai nạn giao thông, lòng đau đến tê tái. Có lẽ là do tôi, tôi đã làm em suy nghĩ, cộng với việc buồn chồng mà tâm trạng em như vậy. Tôi chạy đến bệnh viện nơi em cấp cứu mà thầm mong em sẽ không bị gì. Cũng may bác sĩ nói em không nguy hiểm đến tính mạng nhưng đã hơn 10 ngày em vẫn chưa tỉnh.
Tôi thậm chí không có cái Tết nữa, những ngày qua buồn lắm, suy nghĩ nhiều. Tôi muốn bên em, liệu có cơ hội nào cho tôi không? Chồng em (cũng là bạn tôi) nói khi em tỉnh dậy hỏi cho rõ rồi quyết định, vì bạn cảm thấy không còn xứng với em nữa. Tôi rất yêu em và luôn mong được sống bên em dù có phải đánh đổi tình bạn đi chăng nữa. Nhưng đến giờ này câu trả lời khó nhất vẫn là việc không biết trong lòng em có bao giờ yêu tôi chưa. Là vợ chồng với nhau 2 năm nhưng em và bạn tôi vẫn chưa có con. Mong nhận sự chia sẻ từ mọi người. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Khi người ấy đã không còn yêu bạn nữa
Nếu như có một người đã từng rất yêu bạn, giản đơn như thế... Và nếu như người ấy không-còn-yêu bạn nữa...
Nếu như...
Có một người đã từng coi bạn là cả thế giới, yêu thương bạn bằng cả trái tim và sự sôi nổi của tuổi trẻ.
Có một người đã từng âm thầm chờ đợi bạn, lặng lẽ nhìn bạn gặp gỡ và chia tay các cuộc tình.
Có một người đã từng không để người nào khác vào trong mắt, vào trong trái tim bên ngực trái, bởi vì người ấy cất bạn ở đó, đã quá đủ đầy.
Nếu như có một người đã từng rất yêu bạn, giản đơn như thế...
Và nếu như người ấy không-còn-yêu bạn nữa...
Xin đừng viết blog, đừng kể lể về cuộc sống của bạn mỗi ngày. Bởi lẽ người ấy sẽ không còn quan tâm nữa. Những dòng bạn viết ra chỉ là tự mình gặm nhấm lấy nỗi buồn của riêng mình mà thôi. Cái trò độc thoại này, cái trò tự khóc tự cười này, đau lòng lắm. Xin đừng viết nữa.
Đừng quỵ lụy, đừng nói ngay cả 1 lời xin lỗi hay giá như. Bạn và người ấy đến được với nhau, là do số phận an bài, mà có không đến được với nhau, cũng là do số phận đã an bài. Xin đừng làm những điều vô nghĩa. Nếu như bạn sống thật kiêu hãnh, ngẩng thật cao đầu, ít ra vẫn còn lưu lại được một ấn tượng tốt đẹp nào đó trong người ấy.
Xin bạn đừng khóc, đừng khóc trước bất kì ai. Nước mắt dư thừa lắm, rẻ rúng lắm. Bạn đừng nuối tiếc, cũng đừng than trách bản thân. Yêu chỉ là yêu, chỉ là một cung bậc thăng hoa của cảm xúc mà thôi. Bạn có thể chấp nhận những điều tan vỡ, một cách dịu dàng...
Đừng bao giờ tự hỏi tại sao, cũng đừng buồn nữa khi thấy người ấy sóng đôi bên một người khác. Các bạn chia tay, 2 người là 2 dòng kẻ song song sẽ không thể 1 lần nữa bắt nhịp cùng nhau trên quãng đời này. Mọi vui buồn của người ấy, mọi hạnh phúc hay là bất hạnh của người ấy, đã không còn liên can tới bạn nữa rồi. Bạn có thể mừng, có thể không, cho người ấy. Nhưng tuyệt đối không được đối xử tệ với bản thân mình.
Đừng gọi điện, đừng nhắn bất cứ một cái tin gì cho người ấy, dẫu rằng chiếc điện thoại bạn có nhấc lên rồi hạ xuống đến cả trăm lần. Dẫu rằng mỗi lần chạm vào máy, bạn lại dường như không kiềm chế được, mỗi lần điện thoại đổ chuông là một lần tim bạn nghẹt lại, có phải là số của người ấy gọi đâu. Xin bạn đừng trông đợi vào cái điều hão huyền sẽ không bao giờ xảy đến... Can đảm nhìn thẳng vào sự thật đi thôi, người ấy không còn yêu bạn nữa, hiển nhiên là muốn xóa bạn khỏi bộ nhớ, xóa rồi.
Xin đừng than vãn, kể lể cho bạn chung của cả 2 người nghe về tình trạng đau ốm của bạn hiện tại. Bởi vì người ấy sẽ không quan tâm đến bạn nữa đâu, xin đừng làm cho người thứ 3 phải khó xử. Bạn chờ đợi điều gì đây? Một lời ủi an vụng về à? Nghe xong bạn có ổn được hơn không? Có khá được lên không? Cho nên, xin bạn, đừng kể nữa...
Khi người ấy không còn yêu bạn nữa, hãy buông tay, hãy để phần tình cảm của bạn dành cho người ấy được trở thành một kỷ niệm ôn hòa, đừng bao giờ day dứt bởi những điều quá khứ. Chiếc áo đẹp ấy bạn có còn mặc vừa nữa đâu.
Khi người ấy không còn yêu bạn nữa, xin đừng vì thế mà đánh mất niềm tin vào giá trị của bản thân. Không có người ấy thương yêu, bạn vẫn là chính bạn, bạn vẫn giữ nguyên vẹn các giá trị của chính bạn cơ mà.
Khi người ấy không còn yêu bạn nữa, nếu chẳng may sau này có gặp lại nhau thêm một lần tình cờ ngoài cuộc sống, hãy mỉm cười bạn ạ, tất cả đã trôi qua rồi...
Có thể sẽ là rất đau đấy.
Nhưng con người ta, để trưởng thành, cần phải trải qua những nỗi đau.
Để trưởng thành, có khi người ta phải học cách hồi sinh từ sau những lần vỡ nát!
Theo blogtamsu
8 dấu hiệu chứng tỏ chồng vẫn đang yêu bạn 'điên cuồng' Nhiều năm sau ngày cưới, bạn cảm thấy người bạn đời không còn lãng mạn, quan tâm đến bạn nhiều như trước. Đừng lo, chỉ là cách thể hiện tình yêu của anh ấy khác đi mà thôi. ảnh minh họa Stan Tatkin, một nhà tâm lý học cho biết: "Ở giai đoạn đầu của tình yêu, cơ thể sản sinh ra rất...