Tôi là một người chồng tồi
Khi quyết định cưới, tôi chỉ nghĩ đơn giản em là người con gái tốt và phù hợp với tôi, vì em ngoan và biết chăm lo cho gia đình. Và vì khi ấy tôi cũng không còn trẻ, tôi muốn yên bề gia thất.
Tôi và em quen nhau trong nhóm hội đồng hương, và vì cùng họ nên chúng tôi đã rất nhanh thân nhau chỉ bằng những bình luận qua lại. Sau vài lần hẹn gặp trực tiếp, em cũng đã đồng ý làm bạn gái, và chỉ sau một năm chúng làm đám cưới.
Tôi đã không thành thật với em, đã không nói rõ về tình trạng sức khỏe của tôi. Sau khi về sống chung nhà, tôi cứ lo rằng nếu biết về bệnh của mình, có thể em sẽ rời xa tôi. Nhưng không, em nói thương tôi nhiều hơn mỗi khi nhìn tôi phát bệnh. Căn bệnh của tôi không quá nguy hiểm, nhưng nó khiến tôi trở nên cáu gắt, yếu đuối, và vô dụng. Mỗi lần như vậy, em lại kiên nhẫn nghe tôi mắng chửi mà không một lời than trách. Tôi đã rất cố gắng để kiềm chế nhưng kết quả vẫn khiến em bị tổn thương.
Ảnh minh họa.
May mắn một chút, tôi được gia đình hỗ trợ nên tôi đã mua được một căn nhà nhỏ nên cũng đỡ phải lo chỗ chui ra chui vào, cuộc sống coi như cũng được thoải mái hơn một chút. Lúc trước chỉ có tôi với cô em gái ở nên không quan tâm nhiều đến nhà cửa như thế nào, miễn có chỗ ở là được. Khi có em về, em bàn với tôi về việc sửa nhà cho gọn gàng cao ráo sạch sẽ, vì nghĩ đến những con sắp chào đời sẽ có nơi ở thoáng mát. Vậy là em gom tiền cùng tôi phụ sửa nhà, em vay mượn thêm ông bà ngoại.
Căn nhà được sửa khang trang hẳn, rồi những đứa con lần lượt chào đời. Vì ông bà hai bên đều ở xa nên em phải nghỉ làm ở nhà chăm con. Từ ngày em quanh quẩn ở nhà chăm con làm việc nhà, tôi bỗng đổ đốn và cảm thấy coi thường em. Tôi bực dọc mỗi khi về nhà thấy cơm chưa được nấu xong, quần áo chưa được thu, hay đồ chơi của con bày bừa ra nhà. Tôi bắt đầu cằn nhằn nhiều hơn, thậm chí là chửi bới, nói em vô dụng khi cả ngày ở nhà mà không làm việc gì ra hồn.
Video đang HOT
Em im lặng! Tôi càng nghĩ rằng mình đúng, nên số lần chửi, thậm chí xúc phạm em ngày một nhiều. Hàng tháng tôi chỉ đưa em một nửa lương, vì cho rằng như thế là đủ chi tiêu cho cả gia đình. Em không nói gì, chỉ im lặng lo vun vén cho gia đình.
Một ngày, em nói em muốn đi làm lại, con cái đã đến tuổi gửi nhà trẻ, em muốn phân chia công việc nhà và con cái với tôi. Tôi đương nhiên không đồng ý, em đi làm là việc của em nhưng việc nhà, việc chăm con em vẫn phải chu toàn. Em đi làm được 2 tuần nhưng không thể chịu nổi khi sáng dậy sớm lo cho 2 đứa trẻ đi học, rồi chạy đi làm, tối về lo chợ búa cơm nước dọn dẹp, rồi lại lo cho 2 đứa tắm giặt ăn ngủ. Em xin nghỉ làm, tôi cũng kệ không quan tâm.
Cơ quan cắt giảm nhân sự, và tôi nằm trong số đó, vậy là tôi thất nghiệp. Mọi chi tiêu trong nhà đều phải vun vén trong số tiền trợ cấp thất nghiệp tôi nhận được mỗi tháng. Ở nhà, ra vào đụng mặt nhau, cộng thêm sự khó chịu vì không có việc làm, tôi cằn nhằn em nhiều hơn. Em đi xin việc làm, và giao hết việc chăm con nhà cửa cho tôi. Khi này tôi mới thấy hết được sự vất vả của em trong bao nhiêu năm qua, chỉ riêng việc chăm sóc 2 đứa con cũng đã khiến tôi đuối sức, tôi không thể dọn nhà hay nấu nướng được nữa. Tôi đề nghị em ở nhà, còn tôi sẽ nỗ lực kiếm việc làm.
Hôm qua, em ốm. Lần đầu tôi thấy em ốm nặng như vậy, nhưng vẫn một mình cố gắng tự đi mua thuốc, vẫn lo đưa đón con, vẫn nấu nướng dọn dẹp. Khi này, tôi thưng em vô cùng nhưng hoàn toàn bất lực, vì tôi cũng đang bị căn bệnh nan y hành hạ. Và cũng là lần đầu tôi lên cơn bệnh mà không có em chăm sóc. Nghĩ lại mới thấy bản thân tồi tệ vô cùng, em chăm lo cho tôi, cho gia đình bao nhiêu năm trời, vậy mà khi em ốm vẫn phải một mình tự chăm mình.
Khi nhận ra sự tồi tệ của bản thân, và sự chịu đựng của em bao năm qua khiến tôi quyết tâm phải thay đổi bản thân. Căn bệnh này sẽ còn theo tôi mãi, nhưng tôi hứa sẽ cùng em san sẻ việc nhà, hứa sẽ kiếm nhiều tiền để em không vất vả, để khi em bệnh tôi có thể chăm sóc cho em.
Luôn tỏ ra khinh miệt kẻ ngoại tình nhưng chính anh lại lén lút phản bội
Trái tim tôi đau đến thắt nghẹn khi phát hiện người chồng 'đầu ấp tay gối' lại lén lút đi với cô gái khác.
Tôi năm nay 29 tuổi, còn chồng hơn tôi 4 tuổi, hiện chúng tôi đang sống trong căn chung cư trả góp ngay nội thành Hà Nội. Tôi vừa sinh đứa con đầu lòng sau gần 4 năm kết hôn. Chúng tôi không gặp vấn đề gì về chuyện sinh nở, chỉ là vì những năm trước hai vợ chồng quyết định chưa có con để tập trung lo cho công việc và sự nghiệp.
Ảnh minh họa
Chồng tôi có vẻ ngoài điển trai, thông minh nhưng có hơi nóng tính. Trong khi đó, mọi người cũng khen tôi ưa nhìn, hồi chưa yêu và lấy anh tôi cũng được nhiều người tán tỉnh, theo đuổi. Tuy nhiên, từ khi lập gia đình tôi bỏ hết các mối quan hệ không cần thiết, đặc biệt giữ khoảng cách nhất định với bạn bè, đồng nghiệp khác giới để tập trung vun vén mái ấm nhỏ.
Tốt nghiệp đại học, tôi có việc làm ổn định với mức thu nhập tốt nhưng chưa bao giờ tiêu xài hoang phí. Tôi luôn cố gắng để có được phẩm chất của một người phụ nữ truyền thống, biết chăm sóc cho chồng con, gia đình nội ngoại. Công việc dù bận tới mấy tôi cũng về nhà tất bật nấu nướng các món chồng thích ăn, rồi dành thời gian hỏi han, gửi quà biếu bố mẹ chồng ở xa...
Những tưởng cuộc sống gia đình tôi sẽ ngập tràn hạnh phúc, tiếng cười khi con trai chào đời, nhưng ngờ đâu khi tôi mang bầu đến tháng thứ 7 thì phát hiện anh ấy có nhân tình bên ngoài. Cô ta còn trẻ, mới về làm cùng công ty chồng tôi được 1 năm, thời gian hai người họ gặp nhau ở công ty còn nhiều hơn thời gian anh dành cho tôi.
Sự thật bẽ bàng khiến trái tim tôi như bị ngàn mũi dao đâm vào, cảm giác thất vọng không có từ gì có thể diễn tả được. Tôi thực sự không hiểu vì sao anh lại nhẫn tâm phản bội tôi như vậy.
Tôi không dám đi đánh ghen, chỉ ba mặt một lời với chồng mình. Anh ấy nói với tôi rằng mối quan hệ đó chỉ là chơi bời, còn trong lòng thì tôi vẫn là người vợ duy nhất của anh. Anh nhận lỗi và hứa sẽ bỏ cô ta, một lòng chung thủy và bù đắp cho tôi.
Nghĩ đến bé con còn chưa chào đời, tôi cố gắng hàn gắn để có một gia đình đủ bố và mẹ. Tuy nhiên, tôi bị ám ảnh bởi chuyện ngoại tình của anh ấy với nhân tình, thậm chí thấy ghê tởm khi nghĩ đến cảnh giường chiếu của họ. Những suy nghĩ đó khiến tôi không cho phép mình tha thứ hoàn toàn cho người từng thề non, hẹn biển ngày nào.
Càng giận người chồng phản bội tôi lại càng thương bản thân mình khi tiết kiệm từng đồng để vun vén cho gia đình. Thế mà anh ấy lại mang tiền đi chiều chuộng nhân tình, lừa dối rằng bận công bận việc để dành thời gian thỏa mãn cái anh gọi là "chơi bời".
Trước đó, anh còn luôn miệng khinh miệt những người ngoại tình, bồ bịch. Hóa ra đó chỉ là trò diễn sâu để tôi yên tâm trong vỏ bọc dối lừa do anh tạo ra.
Sau khi sinh con, tôi và chồng vẫn sống cùng nhau nhưng không có tình cảm vợ chồng, tôi không muốn anh ấy động vào thân thể tôi dù chỉ một lần.
Nghe lời khuyên của người từng rơi vào cảnh ngộ này, tôi ngày ngày chăm chút hơn cho bản thân, mua sắm và làm những điều tôi thích để tạm quên đi nỗi thất vọng về chồng.
Nhìn sự lãnh đạm của tôi với chồng, có lẽ anh ấy cũng đã dự cảm được điều tồi tệ trong mối quan hệ vợ chồng này nên chính anh đã là người mở miệng năn nỉ tôi đừng nghĩ tới ly hôn.
Đúng là chẳng ai biết ngày mai ra sao, chúng ta chẳng biết mình bị phản bội lúc nào. Liệu có một cái cớ nào thuyết phục để chúng tôi quay về như trước không?
Đi công tác gọi video về cho chồng, tôi sốc khi có mái tóc phụ nữ trên góc màn hình, vội về kiểm tra mới thấy có lỗi với chồng con Tôi loạng choạng suýt ngã khi thấy mái tóc đen ấy. Ngay giây phút ấy, tôi không thể nghĩ được điều gì tích cực. Chào mọi người. Tôi tên Thuỳ Linh, năm nay 28 tuổi. Tôi đã kết hôn, hiện tại hai vợ chồng cũng có một bé gái 3 tuổi. Những người biết tôi có lẽ luôn cho rằng tôi sống một...