Tôi là một bà mẹ đơn thân hạnh phúc
Tôi từ bỏ người đàn ông của mình như thế dù tôi cũng đã từng tha thiết yêu anh. Tình yêu đến rất nhanh nhưng nó cũng rất dễ ra đi vì nỗi đau phản bội là không thể nào tha thứ.
Bây giờ, con tôi đã khôn lớn, cháu đã học lớp 1. Tôi cũng nhiều lần nói bóng gió về chuyện cha của cháu để hi vọng sau này lớn lên cháu sẽ hiểu được, làm mẹ đơn thân thật chẳng dễ dàng
Tôi chưa bao giờ vỗ ngực tự hào vì mình làm mẹ đơn thân và cũng không cho rằng, việc là mẹ đơn thân là việc đáng khen ngợi gì cả. Người ta chỉ khen ngợi những bà mẹ đơn thân có nghị lực, dũng cảm vượt qua khó khăn để nuôi con cái của mình, chứ họ không khen ngợi những người chọn con đường làm mẹ đơn thân. Bởi, phụ nữ sinh ra, ai cũng sẽ mong muốn có một gia đình hạnh phúc, có một người đàn ông để dựa vào, để yêu thương và lo lắng. Nhưng có những hoàn cảnh khác nhau buộc con người ta phải chọn cách sống riêng của mình, đó là quyền của họ, cần tôn trọng họ.
Tôi cũng đã phải đấu tranh rất nhiều để lựa chọn cho mình cuộc sống như thế. Từ khi biết yêu, biết chọn người mình yêu đến khi quyết định làm mẹ đơn thân, đó là một quá trình vô cùng khó khăn với tôi. Đàn bà bị đàn ông phản bội và mất niềm tin. Họ nghĩ, trên đời này chỉ có họ yêu thương chính họ, đàn ông đôi khi là những kẻ lăng nhăng, có người yêu nhưng vẫn không chung tình, có vợ rồi nhưng vẫn thích ngoại tình. Không chấp nhận kiếp chung chồng, tôi quyết định chọn con đường làm mẹ đơn thân khi vừa phát hiện người yêu mình ngoại tình với người cũ, trong khi chúng tôi chuẩn bị làm đám cưới.
Trước ngày cưới mà anh còn léng phéng bên ngoài thì sau này, khi đã làm vợ chồng, ai đảm bảo anh không phải là kẻ vô liêm sỉ, đểu giả? Tôi không thể nào chấp nhận chuyện đó. Dù khi ấy, tôi đang mang trong mình đứa con của tôi và anh.
Thì thầm bên con, tôi xin lỗi con vì đã làm điều khiến con buồn. Con chưa sinh ra mà đã không có cha, không được hưởng tình yêu thương của cả cha, cả mẹ. Nhưng sống với người chồng như vậy, tôi thà là không có chồng còn hơn. Tôi không giỏi giang quá nhưng có thể tự lập lo cho cuộc sống của mình. Tôi cũng tự tin mình có thừa khả năng kiếm được tiền nuôi con tôi bằng bạn bằng bè. Chỉ là sau này khi lớn lên, con sẽ thiệt thòi khi không có cha… Mong con sẽ hiểu cho lựa chọn của mẹ.
Xót xa vô cùng, bao người ngạc nhiên trước quyết định hủy hôn của tôi nhưng tôi vẫn mặc kệ. Tôi quyết định không hàn gắn, không nhận bất cứ lời xin lỗi nào của anh. Anh muốn sao thì muốn, anh cầu xin thế nào cũng được, với tôi, anh chẳng còn có ý nghĩa gì trong cuộc đời này nữa. Những gã đàn ông như anh rất dễ &’ngựa quen đường cũ’. Thà là dứt tình để đau một lần còn hơn cả đời đau đớn.
Tôi từ bỏ người đàn ông của mình như thế dù tôi cũng đã từng tha thiết yêu anh. Tình yêu đến rất nhanh nhưng nó cũng rất dễ ra đi vì nỗi đau phản bội là không thể nào tha thứ. Tôi làm mẹ đơn thân, quyết định chọn con đường này trước ánh mắt nhìn ngó của mọi người. Mặc kệ vì phải sống cho bản thân mình, phải sống hiện đại hơn, phải nghĩ tích cực hơn, không thể ép mình cả đời tủi hổ.
Video đang HOT
Bây giờ, con tôi đã khôn lớn, cháu đã học lớp 1. Tôi cũng nhiều lần nói bóng gió về chuyện cha của cháu để hi vọng sau này lớn lên cháu sẽ hiểu được, làm mẹ đơn thân thật chẳng dễ dàng gì. Và mong cháu nhận ra, mẹ cháu đã nỗ lực thế nào. Đây không phải là lựa chọn mà mẹ mong muốn nhưng mà nó lại muốn chọn mẹ. Tôi chỉ hi vọng con vượt qua mọi mặc cảm, sống cuộc đời thật vui vẻ. Và tôi hứa sẽ mang lại hạnh phúc cho con.
Không có đàn ông bên cạnh, không có một bờ vai vững chãi dựa vào nhưng tôi tin, chỉ cần mẹ con tôi đồng tâm, mọi khó khăn không là gì. Tôi sẽ làm thay vai trò của người cha và làm cả người mẹ hiền, tốt bụng, luôn luôn lắng nghe và thấu hiểu con thơ. Tôi chưa từng hối hận về quyết định làm mẹ đơn thân của mình cho đến bây giờ. Và mãi sau này, tôi cũng không có ý định lấy chồng…
Theo Eva
Đã là yêu thương nhau thật lòng thì chẳng bao giờ là quá bận
Chúng ta không thể chắc chắn rằng lúc nào cũng có thể yêu nhau nồng nàn, tha thiết. Sẽ có những lúc bản thân thấy nhàm chán, thấy việc yêu đương không còn thú vị nữa. Những lúc ấy, nếu không đủ vững tin, nếu không phải là yêu thật lòng thì khó mà vượt qua được.
Giang là một cô gái trong nhóm chúng tôi vẫn hay chơi, ấy vậy mà từ khi nàng có người yêu, chẳng bao giờ thấy nàng có mặt ở các cuộc hội họp của nhóm. Bởi cái nhóm này được gọi là "nhóm gái ế", vậy nên nàng vắng mặt cũng phải thôi. Nàng cứ thế, xa chúng tôi một cách dần dần và rồi biến mất hẳn.
Bẵng đi một thời gian, bỗng nhiên dạo gần đây tôi thấy Giang "hoạt động" trở lại ở trong hội. Giang thường dặn chúng tôi, nếu có đi đâu thì nhớ gọi nó đi cùng, bởi nó ở nhà nhiều chán lắm. Thế rồi chúng tôi cùng hùa vào hỏi, "người ấy" của Giang đâu, sao không thấy đi với chàng nữa. Giang chỉ cười bẽn lẽn và im lặng.
Được mấy hôm như thế, cả hội không thể chịu đựng thêm được nữa, bởi Giang đi chơi với chúng tôi nhưng nàng rất buồn, chốc chốc lại bật màn hình điện thoại lên ngó nghiêng và rồi ngồi buồn thiu im lặng. Ai gặng hỏi cũng không nói, Giang chỉ bảo người ta bận quá, không có thời gian quan tâm nàng nữa.
Rồi một hôm đang ngồi nói chuyện ở một quán nước, Giang có điện thoại đến. Chẳng ai chú ý tới nàng cho tới khi nàng kết thúc cú điện thoại và ôm mặt khóc nức nở. Mọi người hỏi làm sao, nàng mới nấc nghẹn bảo:
- Thằng ấy nó có người mới, nó vừa gọi điện thoại bảo chia tay tao rồi bọn mày ạ. Tao biết làm sao đây?
Tôi mới hỏi:
- Nhưng sao lại chia tay, vì lí do gì?
Giang là một cô gái trong nhóm chúng tôi vẫn hay chơi, ấy vậy mà từ khi nàng có người yêu, chẳng bao giờ thấy nàng có mặt
(Ảnh minh họa)
Giang nức nở:
- Lúc nào nó cũng bảo bận, vậy mà mấy hôm trước tao bắt gặp nó chở một con bé đi trên đường, tao gọi điện thì lão chối là đang ở lại văn phòng làm tăng ca. Về nhà tao làm um lên, và giờ lão nhận, lão bảo chia tay. Tao buồn quá...
Chúng tôi nhìn nhau rồi nhìn nó, không ai bảo ai nhao nhao lên:
- Mày đưa số điện thoại thằng ấy đây, gọi nó đến nói chuyện cho ra lẽ!
- Làm gì có cái chuyện chia tay dễ dàng như thế, đúng là đừng nên yêu vào làm gì cho khổ mà!
...
Giang khóc hết nước mắt, lắc đầu nguầy nguậy rồi nhờ chúng tôi chở về nhà, nó chẳng có tâm trí nào mà lái xe nữa. Cả hội chúng tôi giải tán, sau hôm ấy trong lòng ai cũng như có một hòn đá đè nặng.
Về nhà tao làm um lên, và giờ lão nhận, lão bảo chia tay. Tao buồn quá...(Ảnh minh họa)
Thật ra, kiểu câu chuyện của Giang tôi đã bắt gặp quá nhiều lần. Chẳng phải ở đâu xa, xung quanh chúng ta không thiếu những câu chuyện của những người đàn ông vô tâm và tệ bạc như thế. Một người đàn ông yêu thật lòng, anh ta sẽ chẳng bao giờ để người mình yêu phải buồn khóc như Giang đâu. Dù có bận đến mấy, người ta vẫn có thờ gian để quan tâm đến người mình yêu. Chẳng có ai là bận cả, chỉ có điều bạn có phải là người đáng để họ bận tâm không mà thôi.
Chúng ta không thể chắc chắn rằng lúc nào cũng có thể yêu nhau nồng nàn, tha thiết. Sẽ có những lúc bản thân thấy nhàm chán, thấy việc yêu đương không còn thú vị nữa. Những lúc ấy, nếu không đủ vững tin, nếu không phải là yêu thật lòng thì khó mà vượt qua được.
Rồi Giang sẽ lại yêu, nhưng mà là yêu một người khác. Và tôi cũng sẽ yêu, bạn cũng vậy, nhưng chúng ta hãy cùng hi vọng rằng, người mà mình chọn chính là người chung thủy bên ta trọn đời.
Theo Blogtamsu
Tôi lấy anh họ của người yêu cũ để trả thù Tôi quyết tâm cưới Đức - người đàn ông hơn tôi gần 20 tuổi chỉ để trả thù Huy - người yêu cũ, cũng là em họ Đức. Tôi yêu Huy khi đang học năm 3 đại học. Còn Huy đã ra trường 1 năm, hiện đã đi làm. Tôi là gái quê, còn Huy là người Hà Nội. Khi yêu Huy, tôi...