Tôi là “món hàng” để chồng gán nợ
Đã có lúc tôi muốn “quên sinh”, để thoát ra khỏi kiếp “gái gọi”, nhưng cứ nghĩ đến tương lai của những đứa con, đến hình ảnh người chồng van xin hãy cứu lấy anh, thì tôi lại “ nhắm mắt” tiếp tục công việc.
Mỗi khi có chuông điện thoại gọi, tôi lại tức tốc ra đi để “phục vụ” chủ nợ của chồng
Được sinh ra trong một gia đình khá giả và cơ bản, suốt từ nhỏ tôi luôn được sống trong nhung lụa cho đến khi trưởng thành. Bước lên xe hoa theo về nhà chồng sau khi tốt nghiệp đại học và có một công việc ổn định, tưởng số phận tôi như đã bình yên, không phải va vấp trước những sóng gió cuộc đời, vậy mà ai ngờ rằng.
Chồng tôi cũng vậy, anh là con trai duy nhất trong một gia đình làm nghề kinh doanh, giàu có… khi cưới tôi anh là một người đàn ông thành đạt, và đang đảm nhận chức giám đốc một công ty gia đình làm ăn phát đạt.
Ấy vậy mà chỉ sau một thời gian ngắn, do không cẩn trọng trong đầu tư nên bị thua lỗ trong làm ăn, anh đã chán nản và dấn thân vào con đường cờ bac, rượu chè để rồi bao nhiêu tài sản, tiền bạc của gia đình chắt cóp từ bấy lâu đều lần lượt đội nón ra đi. Không những thế anh còn ôm thêm một khoản nợ “tín dụng đen” rất lớn.
Video đang HOT
Cũng bắt đầu từ đây gia đình tôi lâm vào cảnh khốn khó, không có một ngày nào là anh không bị những người thuộc nhóm xã hội đen tìm đến để đòi thanh toán khoản nợ “tín dụng đen” khổng lồ kia… Và lần nào cũng vậy, vì lo sợ bọn chúng sẽ hành hung nên chồng tôi đều phải trốn nợ mà không dám ra ngoài để một mình tôi phải đối mặt, xoay sở với những tên côn đồ hung hãn, xăm trổ đầy mình.
Trong những lần như vậy với vẻ ngoài xinh xắn và duyên dáng của mình vô tình tôi lại trở thành tâm điểm chú ý của người đàn ông mà chồng tôi đang là “con nợ”. Một hôm, ông ta điện thoại cho chồng tôi và bảo, sẽ xí xóa nợ nần, nếu như chồng tôi chấp nhận để tôi trở thành người tình của ông ta. Ông ta cũng đề nghị thẳng với tôi rằng, tôi có thể giúp đỡ được chồng và gia đình, nếu như chấp nhận làm người tình của ông ta trong vòng 3 năm.
Đang lúc chết đuối lại vớ được cọc, chồng tôi mừng ra mặt và cầu xin tôi hãy giúp anh ấy, cứu anh ấy thoát khỏi cảnh sống chui, sống lủi. Tôi cũng thương chồng, sợ chồng tôi túng quẫn làm liều nên tôi đã gật đầu đồng ý lời đề nghị làm người tình cho người đàn ông ấy trong vòng 3 năm để xóa nợ cho chồng.
Tôi cảm thấy vô cùng đau khổ và nhục nhã
Bắt đầu từ hôm ấy chồng tôi không còn bị truy lùng giáo riết như trước nữa, mà anh được sống một cuộc sống thanh thản hơn… riêng phần tôi bắt đầu bằng những ngày, tháng ê chề và tủi nhục.
Tôi trở thành một con đàn bà không còn đoan trang, tiết hạnh như trước nữa, tôi như một con cave, như một con đĩ làm tiền để mỗi khi có tiếng chuông điện thoại gọi đến là tôi lại phải khăn gói lên đường để làm cái công việc nhục nhã ấy. Chồng tôi biết vậy, anh cũng đau khổ không kém, nhưng không còn cách nào khác nên phải nhắm mắt cho vợ đi “phục vụ” chủ nợ. Rồi buồn chán, anh lại lao vào cờ bạc, lại thua lỗ, tôi lại nơm nớp lo sợ, kết thúc 3 năm với người đàn ông này, liệu anh có lại “gán nợ” tôi cho một người đàn ông nào khác để được yên thân?.
Đã có lúc tôi muốn “quên sinh” chấm dứt tất cả mọi chuyện, nhưng cứ nhìn vào khoản nợ khổng lồ mà chồng tôi mang lại và những đứa con nhỏ ngây thơ chưa hiểu hết cuộc sống là gì sẽ phải bơ vơ, tôi lại cố oằn mình tiếp tục làm công việc nhục nhã đó.
Chỉ có điều rằng, tôi không biết mình sẽ phải làm công việc nhục nhã này đến bao giờ… và liệu rằng suốt cuộc đời này tôi có thể thoát ra khỏi cái việc làm đầy nhớp nhúa này không hay sau 3 năm, tôi lại rơi vào tay kẻ khác… Khi mà càng ngày chồng tôi càng chán, nản, bi quan và anh vẫn dấn thân vào con đường tội lỗi ấy.
Giờ đây tôi đang không biết phải làm sao để tự giải phóng cho mình, cho gia đình, chồng và những đứa con của tôi được thanh thản và hạnh phúc. Không gì có thể nói hết nỗi đau của tôi lúc này.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi đang phải an ủi nhân tình của chồng
Cô ấy gọi cho tôi, nhắn tin cho tôi và các bạn biết không tôi lại là người phải an ủi, động viên cô ấy. Chẳng nỗi đau nào tả nổi nữa, mọi người chửi tôi là ngu.
Tôi đã đắn đo suy nghĩ rất nhiều khi quyết định viết những dòng tâm sự lên đây. Cách đây đúng 1 tuần tôi phát hiện chồng mình ngoại tình. Tôi bị sốc nặng, không ăn không uống trong 2 ngày và gầy sọp đi. Tôi mất ngủ triền miên vì cứ nhắm mắt lại là lại nghĩ về chuyện đau khổ của chồng mình.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng chồng tôi lại phản bội tôi như thế. Thật sự tôi tin tưởng chồng tôi quá nhiều. Anh làm nghề lái xe du lịch, suốt ngày đi đây đi đó. Nhưng về đến nhà anh rất chiều vợ con, quan tâm chăm sóc, hôm nào anh ở nhà là nấu cơm chờ tôi đi làm về. Khoảng mấy tháng gần đây trong tôi có linh cảm điều gì rất lạ, trong lòng nóng như lửa đốt. Tôi có cảm nhận điều gì đó về chồng. Và tôi đã đúng.
Hôm vừa rồi tôi đi in chi tiết cước cuộc gọi của chồng tôi trong tháng 2, tháng 3 và tôi không thể tin vào mắt mình được nữa. Chồng tôi gọi điện và nhắn tin rất nhiều cho 2 số điện thoại. Đau đớn hơn là cả những ngày 14/2, 8/3 do công việc chồng tôi chở khách đi lễ, đó cũng là thời gian chồng tôi tranh thủ gọi điện nhắn tin cho nhân tình. Đau đớn, tôi suy sụp hoàn toàn.
Mới đầu chồng tôi còn chối cãi, nhưng đến khi tôi bắt chồng tôi trước mặt tôi phải gọi điện cho người kia thì ôi thôi 1 sự thật đằng sau đấy tôi mới được biết. Đó là chồng tôi đang tán tỉnh cặp kè với 1 cô bé sinh viên năm nay 21 tuổi. Đó là khách hàng của chồng tôi mấy lần đi lễ. Khi chồng tôi gọi điện nói với cô gái ấy là đừng liên lạc và nhắn tin cho chồng tôi nữa vì gia đình tôi đang tan nát hết rồi nên cô ấy đã quyết định gọi cho tôi nói hết tất cả sự thật.
Cô ấy nói rằng cô ấy đang là sinh viên chứ không phải là người phụ nữ mà trước đó chồng tôi khai với tôi. Cô ấy nói biết anh có vợ nhưng vì anh hứa 3 tháng nữa anh bỏ vợ nên cô ấy tin. Nhưng đã 5 tháng trôi qua kể từ ngày anh quen cô ấy, cô ấy vẫn thấy anh không có ý định bỏ vợ. Cô ấy nói nhiều lần dằn vặt đòi chia tay nhưng anh khóc lóc xin cô ấy đừng bỏ anh. Và rằng anh là đàn ông, anh rơi nước mắt thì cô ấy phải biết anh thế nào rồi đấy!
Cô ấy nói rằng chồng tôi là mối tình đầu của cô ấy và lấy đi sự trong trắng của cô ấy. Em nói rất nhiều điều nữa mà nghĩ đến tôi chỉ thấy đau khổ thêm. Nhưng đến khi tôi phát hiện thì cô ấy mới vỡ mộng hoàn toàn. Chỉ cách đó mấy ngày anh vẫn còn nói yêu thương nhớ nhung với cô ấy nhưng từ khi mọi chuyện vỡ lở thì chồng tôi bỏ mặc cô ấy, không gọi điện nhắn tin, ruồng rẫy cô ấy một cách phũ phàng để lấy lại niềm tin với tôi.
Cô ấy đau khổ, sốc. Cả tôi và cô ấy đều đau khổ vì 1 người đàn ông phụ bạc. Cô ấy gọi cho tôi, nhắn tin cho tôi và các bạn biết không, tôi lại là người phải anh ủi, động viên cô ấy. Chẳng nỗi đau nào tả nổi nữa. Mọi người chửi tôi là ngu, là đã bị cướp chồng rồi mà giờ đây tôi phải an ủi cô ấy. Thực ra tôi cũng đọc được nhiều trường hợp như thế, cũng biết họ có lỗi nhưng cũng đau khổ chẳng kém gì mình. Khi trao sự trong trắng và mối tình đầu cho 1 kẻ phụ bạc như chồng tôi. Và nguyên nhân chính cũng là do chồng tôi nữa.
Giờ tôi lại là người phải an ủi, động viên với người mà đã phá nát gia đình tôi, gây tổn thương và đau đớn cho tôi. Tôi làm những điều này cũng có lý do của tôi, vì chúng tôi có 1 đứa con gái 6 tuổi, tôi sợ chồng tôi làm những điều thất đức như thế thì sau này con tôi sẽ phải gánh chịu hậu quả nên còn chút gì cố gắng được tôi sẽ cố gắng làm. Cô ấy cũng thật sự không ngờ so với những gì chồng tôi nói về tôi, tôi lại là người khác hoàn toàn. Từ hôm đó đã không dưới 2 lần cô ấy gọi cho tôi chỉ vì 1 lý do: không ai biết chuyện của cô ấy, không ai biết nỗi đau của cô ấy đang chịu và chỉ có nói chuyện với tôi cô ấy mới dám khóc. Đời thật sự trớ trêu. Trái tim tôi đau thắt nhưng vẫn phải gắng gượng.
Còn về chồng tôi, khi tôi biết chuyện thì anh ấy tỏ ra ăn năn hối lỗi. Nhưng nói thật với các bạn, tôi không còn tin chồng tôi, không còn biết đâu là con người thật của anh ấy nữa. Cứ nghĩ đến chuyện 7 năm làm vợ, trải qua 7 sinh nhật với anh nhưng tôi chưa được 1 bông hoa nào, vậy mà hôm mùng 8/4 vừa rồi sinh nhật cô ấy (trước 3 ngày tôi phát hiện ra mọi chuyện) anh mua tặng cô ấy 1 cái đồng hồ trị giá 200.000đ.
Tôi đau đớn khi con của anh không được anh mua cho 1 cái áo trị giá mấy chục mà lại mua cho cô ấy quà sinh nhật. Ngày 4 Tết khi biết tôi có lịch đi chúc Tết với mọi người ở cơ quan thì đến sát giờ đi anh gây sự vợ chồng cãi nhau để ở nhà nhắn tin gọi điện cho nhân tình, trong khi đó mẹ con tôi đèo nhau đi. Khi con tôi ngủ gật tôi phải cho con ngồi trước xe và một tay ôm con, một tay lái xe mà suýt ngã mấy lần. Càng nghĩ tôi càng căm tức anh ấy.
Tôi đã chấp nhận tha thứ cho anh vì đứa con và cũng vì tôi là 1 người phụ nữ yếu đuối. Khi thấy tôi đau khổ và suy sụp như vậy thì anh dùng những lời van xin tha thứ và xin được làm lại, xin được bù đắp cho tôi. Mọi người thử cho tôi biết tôi còn có thể tin chồng tôi được nữa không? Anh ấy đã có 1 số thay đổi trước tiên là từ bỏ công việc anh yêu thích làm lái xe du lịch được đi đấy đi đó để ở nhà mở cửa hàng, sẽ thay số điện thoại của anh và đứng tên chủ thuê bao là tôi để tôi có thể kiểm soát được.
Nhưng nói thật nếu chồng tôi muốn thì dù ở nhà chồng tôi vẫn liên lạc được, dù thay số mới chồng tôi vẫn có thể liên lạc số khuyến mãi được. Có quá nhiều thứ để tôi không thể tin tưởng chồng tôi. Các bạn hãy cho tôi biết tha thứ cho chồng tôi như vậy có đúng không? Liệu những gì tôi cư xử có đúng không? Vết thương này của tôi không biết bao giờ mới lành?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có nên "nhắm mắt đưa chân"? Em có nên yêu anh người thành phố? Em năm nay 25 tuổi, cái tuổi chưa già nhưng cũng không còn trẻ nữa, thế nhưng em chưa xác định được cho mình một bến đỗ. Em sắp tốt nghiệp Đại học Kinh tế (em học liên thông nên tốt nghiệp hơi trễ) và đã đi làm. Em học ngành Xuất nhập khẩu. Hiện...