Tôi là đứa con bất hiếu!
Anh ta đã lấy hết của tôi tất cả. Tôi đã trở thành đứa con bất hiếu với cha mẹ mình vì kẻ tệ bạc này.
Ảnh minh họa
Tôi quá đau và cay cú, nhưng hơn hết tôi đã quá sức chịu đựng và có lẽ sắp phát điên. Tôi, một cán bộ công chức đàng hoàng, gia đình có điều kiện và có giáo dục đàng hoàng, vậy mà bỗng chốc tôi trở thành đứa con bất hiếu chỉ vì anh. Tôi phải làm sao đây?
Anh và tôi tình cờ gặp nhau rồi yêu nhau! Ban đầu chúng tôi vấp phải sự phản đối của gia đình anh ấy. Nhưng sau đó mọi chuyện khá hơn, chúng tôi được hai bên gia đình đồng ý và làm lễ dạm hỏi đàng hoàng. Chẳng có gì nghi ngờ về chuyện của chúng tôi. Chỉ tiếc là tôi đã quá ngu muội và tin vào tình yêu của mình, bỗng chốc tôi chẳng còn lối nào để quay lại nữa!
Bình thường anh ấy là một người vui vẻ, vô tư. Nhưng sau một tai nạn, anh bị thương nhẹ ở đầu, và từ đó anh trở nên khó tính khác thường, hay cáu bẳn và tâm tính khác lạ lắm. Tôi cũng thấy lạ nhưng gia đình anh nói đã kiểm tra và không có gì khác thường. Cũng nhờ tai nạn đó mà gia đình anh tin tưởng và cho phép chúng tôi yêu nhau, lấy nhau. Bạn bè, đồng nghiệp của cả hai đứa đều biết và mừng cho chúng tôi.
Gia đình tôi rất quý anh, đặc biệt là mẹ tôi vì em trai tôi làm việc ở xa nhà nên bà đã dồn nhiều tình thương cho anh. Anh ấy thiếu thốn điều gì mẹ đều lo lắng cho hết.
Yêu anh ấy tôi chẳng có chút nào vui vẻ, có những lúc anh rất tốt nhưng có những lúc thật quá đáng, thậm chí là không thể nào chấp nhận được. Không chỉ với tôi mà với cả bạn bè đồng nghiệp anh cũng vậy. Tất cả họ đều xa lánh anh. Đến bây giờ gia đình anh vẫn không hề biết gì, nhiều lần tôi bóng gió nói với họ về tình trạng của anh nhưng họ chỉ cười và coi đó là chuyện bình thường.
Công việc của tôi thì bận bịu và bề bộn, dạo gần đây tôi còn gặp quá nhiều chuyện không may về công việc khiến đầu tôi lúc nào cũng trĩu nặng, chẳng muốn nghĩ thêm chuyện gì. Nhưng cuộc đời cứ bắt tôi phải nghĩ và rơi nước mắt. Sau 3 tháng dạm hỏi, gia đình anh tự nhiên phản đối kịch liệt không hiểu vì sao. Anh ở xa nhà 5 tháng mới được về một lần, lần đó anh về để lo chuyện đám cưới nhưng gia đình anh phản đối. Đến bây giờ chúng tôi cũng không biết được lý do hoặc có khi chỉ có tôi là không biết.
Nhưng nếu chỉ có vậy chẳng có gì đáng nói, tôi biết gia đình anh đã có lời lẽ xúc phạm tôi ghê gớm. Gia đình anh thậm chí còn chẳng tôn trọng gia đình tôi, không thèm nói gì với bố mẹ tôi, và họ nói rằng họ chẳng có trách nhiệm gì phải nói lại với gia đình tôi mặc dù đã dạm hỏi. Chúng tôi đặc biệt là tôi cố giấu bố mẹ tôi nhưng không được.
Video đang HOT
Anh nói với tôi chúng tôi vẫn thế không có gì thay đổi, mặc kệ gia đình anh phản đối. Và tôi tiếp tục nhịn và tin điều đó. Nhưng cách đây hai ngày anh tự nhiên gây chuyện và xúc phạm tôi rất quá đáng, những lời lẽ anh thốt ra không thể chấp nhận được.
Đến bây giờ tôi hoàn toàn trắng tay, mất hết tất cả và cũng chẳng còn danh dự, cái quý giá nhất của đời con gái anh cũng lấy đi của tôi. Thế đấy, tôi không dám nhìn bố mẹ, tôi sợ phải đối mặt, rồi bố mẹ tôi biết chuyện sẽ ra sao? Họ đã ốm mãi mà không dậy được từ khi biết chuyện gia đình anh lật lọng, nếu biết rằng anh cũng là hạng đểu cáng nữa thì họ sẽ thế nào? Tôi đã trở thành đứa con bất hiếu, cầu mong ông trời hãy trừng trị tôi đi. Nếu không có lẽ tôi cũng phát điên thôi!
Theo Afamily
Làm mẹ đơn thân hạnh phúc hay đắng cay?
Cuộc đời có lẽ đã lấy của cô ấy quá nhiều thứ, gắn vào cô ấy quá nhiều trách nhiệm, để rồi khi cô nhìn lại, trên con đường mình đi hoàn toàn thiếu vắng một người đàn ông. Cô đành chọn phương án "gửi gắm" một đứa con để an dưỡng tuổi già.
Với những người phụ nữ độc lập và cá tính, họ có thể đạp lên dư luận mà sống, nhưng bản chất của phụ nữ luôn là mềm yếu nên ta không thể phủ nhận những áp lực mà dư luận giáng xuống họ. Bạn có thể bị gọi là "ích kỉ" nếu chỉ quan tâm đến cuộc sống tự do của mình hoặc có thể bị gọi là "ngu ngốc" khi bị động rơi vào hoàn cảnh "single mom".
Có một cụm từ cứ ám ảnh tôi mãi, ám ảnh không vì tôi sắp bước sang tuổi 30 mà chưa lập gia đình, ám ảnh không vì mình sẽ là người vợ tồi, ám ảnh không vì tôi không có người đàn ông ở bên... Nhưng tôi vẫn bị ám ảnh bởi nó: "single mom"- người mẹ đơn thân. Người ta không dùng cụm từ "người mẹ độc thân", dù "đơn thân" hay "độc thân" đều chỉ một cá thể nhưng "độc thân" gợi sự cô độc nhiều hơn.
Tại sao lại thành "single mom" vậy?
Ta nhìn thấy cô ấy đáng thương, cô ấy yêu bằng tình yêu trong trắng mãnh liệt. Và rồi hắn biến mất như một miền kí ức muốn rũ bỏ. Cô quay quắt trong những giọt nước mắt đau khổ cùng sự hi vọng, phẫn uất về một tên họ Sở...
Ta nhìn thấy cô ấy mẫu phụ nữ hiện đại: Thành đạt, xinh đẹp, bản lĩnh. Xung quanh cô thật không thiếu những người đàn ông có tiền tài địa vị nhưng cuối cùng cô ấy vẫn chọn cho mình một con đường là lặng lẽ sinh con và vẫn sống cuộc đời tự do của mình... Đó cũng là cách mà các cô muốn khẳng định cá tính của mình trước cuộc sống, giống như khẩu hiệu nữ quyền mà tôi có lần nhìn thấy: "We can do it."
Ta nhìn thấy cô ấy sớm khuya đi về lẻ bóng. Cuộc đời có lẽ đã lấy của cô ấy quá nhiều thứ, gắn vào cô ấy quá nhiều trách nhiệm, để rồi khi cô nhìn lại, trên con đường mình đi hoàn toàn thiếu vắng một người đàn ông. Cô đành chọn phương án "gửi gắm" một đứa con để an dưỡng tuổi già..
Vậy, ta nhìn thấy mái ấm của những bà mẹ đơn thân hoàn toàn thiếu vắng vai trò trụ cột của những người đàn ông, những người chồng, người cha, như một mô hình gia đình thường thấy. Và những "single mom" này tự mình gánh hai trách nhiệm: vừa nhu mì như một người mẹ lại vừa cứng rắn mạnh mẽ như một người cha. Gia đình "single mom" vẫn phát triển song song với những gia đình đầy đủ các thành viên khác, thậm chí nó đang trở thành một xu hướng ở các nước phát triển.
"Single mom"- hạnh phúc hay đắng cay?
Câu trả lời là cả hai!
Hạnh phúc, như có lần ca sĩ Siu Black từng chia sẻ, đại ý, vẫn có người đàn ông đợi tôi ở nhà cơ mà (chỉ con trai của nữ ca sĩ). Hạnh phúc, như siêu mẫu LaLa Xuân Lan với những lo lắng tất bật cho ngày chào đời của bé Thỏ. Hạnh phúc là giọt nước mắt của những người phụ nữ lam lũ cả đời được bế bồng trên tay đứa con thơ. Hạnh phúc là sự nức nở của cô gái trẻ khi đón đứa bé trên tay mà không biết ngày mai sẽ ra sao...
Cô bé ơi, cô có biết, biết bao người phụ nữ khác hiếm muộn mong muốn được như cô không? Họ sẵn sàng đánh đổi tất cả, miễn là có được hạnh phúc làm mẹ như ngày hôm nay cô đang có, dù cô bé có thể chưa ý thức được điều đó rõ ràng...
...Nhưng cũng đắng cay nhiều đường...
Là phụ nữ mà thân phải lo cả những việc của đàn ông đã là một sự mệt mỏi. Nhưng "single mom" có nỗi khổ tâm riêng, đó là sự bàn tán của dư luận xã hội. Quan niệm truyền thống luôn lấy một gia đình đủ đầy làm chuẩn mực, thế nên sự khuyết thiếu ấy luôn bị đánh giá ở mức thấp hơn, kèm theo đó là những ánh mắt, những lời dị nghị.
Với những người phụ nữ độc lập và cá tính, họ có thể đạp lên dư luận mà sống, nhưng bản chất của phụ nữ luôn là mềm yếu nên ta không thể phủ nhận những áp lực mà dư luận giáng xuống họ. Bạn có thể bị gọi là "ích kỉ" nếu chỉ quan tâm đến cuộc sống tự do của mình hoặc có thể bị gọi là "ngu ngốc" khi bị động rơi vào hoàn cảnh "single mom".
Gia đình thiếu bóng dáng đàn ông nghĩa là "single mom" trở thành trụ cột trong nhà, cũng có lúc phải cầm búa đóng cái đinh tường hay trèo thang treo một khung tranh, hay đơn giản hơn là phải tự mình dắt xe ngày hai buổi ra vào ngôi nhà...
Nhưng đắng cay nhất có lẽ là những lời "ong bướm" của những kẻ ngoài xã hội, những kẻ là vừa là trụ cột trong gia đình của họ nhưng cũng muốn làm "cái cột" của mấy "mái nhà" khác nữa. "Single mom" từ chối thẳng thừng vẫn nhận được những nụ cười khinh khỉnh của họ, và có thể còn là sự khinh bỉ nhân cách bởi những người phụ nữ của họ nữa.
"Mẹ ơi ba con đâu?" Đây có lẽ là điều mà bất cứ "single mom" nào cũng phải chuẩn bị tinh thần, để làm sao có câu trả lời cho con trẻ ít bị tổn thương nhất. "Single mom" có thể là tình trạng cả đời, cũng có thể là sự tạm thời, khi người phụ nữ ấy tìm thấy cho mình bến đỗ nhưng trái tim yêu một khi bị tổn thương thật khó hàn gắn lắm thay!
Bạn có muốn trở thành một "single mom?"
Cá nhân tôi là một người phụ nữ độc lập và hơn một lần tôi nghĩ đến việc làm một "single mom". Tôi cũng hồi hộp không biết những người đàn ông xung quanh tôi nghĩ gì về suy nghĩ của mình và quyết định hỏi 3 người đàn ông. Một người là người bạn rất hiểu tôi dù kém tuổi, một người là người hơn tôi cả về tuổi tác lẫn trình độ và người cuối cùng, cũng là người tôi hỏi sau cùng, người yêu tôi-bằng tuổi.
Bạn tôi chia sẻ: "Cuộc sống có những thứ gọi là quy luật Nhân- quả, sinh- tử, trẻ- già... và tình nghĩa vợ chồng. Đôi khi con người ta có duyên mà không có phận và ngược lại. Vợ chồng là duyên phận và chúng ta cũng phải có trách nhiệm với gia đình, họ hàng mình. Lấy chồng, sinh con, chăm sóc bố mẹ... đều là quy luật. Đừng rũ bỏ nó, cũng đừng sợ nó."
Người đàn ông hơn tuổi tôi thì nói: "Em làm như thế có ích kỉ quá không... Ta dừng cuộc nói chuyện ở đây... Em đi nghỉ đi nhé." Còn người yêu tôi thì nói: "Em định như thế... còn anh thì sao?"
Tôi nghĩ ba câu trả lời trên là hợp lý. Nếu bạn nghiêm túc làm một "single mom", bạn hãy chuẩn bị tốt về tài chính, sức khỏe và tâm lý. Có lẽ tôi không thể trở thành "single mom" vì tôi đã có một điểm tựa. Nhưng nếu tôi gặp "single mom", tôi vẫn rất tôn trọng quyết định họ. Và nếu "single mom" đó muốn tìm cho mình một tổ ấm, như con ngựa chồn chân mỏi gối muốn tìm về cái tàu ngựa thì tôi cũng vẫn sẽ ủng hộ họ. Vì biết đâu đấy, cuộc sống mà... Có "single mom" thì cũng có "single dad" đó thôi...
Theo VNE
Làm dâu của bố chồng tốt Thay vì làm dâu mẹ chồng, những phụ nữ này lại may mắn làm dâu những người bố chồng tốt. Có bố chồng như vậy, cuộc sống của họ ở nhà chồng luôn tràn ngập nụ cười, niềm hạnh phúc vì được bố chồng chăm lo đỡ đần chẳng khác gì bố đẻ. Lấy chồng đa 4 năm, du nha chông không con...