Tôi là cô con dâu đang mang tiếng ’sống ác’ với mẹ chồng
Thậm chí nhiều lúc mẹ chồng còn nằm ăn vạ giữa nhà rồi gào thét là tôi đối xử thậm tệ, chỉ muốn bà chế.t đi, đồ con trai bà biếu tôi giấu mất của bà…
Mẹ như vậy đâu phải là lỗi của tôi mà tất cả mọi người đều đổ cả trách nhiệm lên đầu tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi năm nay 29 tuổ.i, là con dâu út trong nhà. Gia đình chồng tôi có 3 anh em trai đều đã lập gia đình, vì hai người anh đầu lấy vợ rồi ở rể nên sau khi cưới về vợ chồng tôi quyết định sống chung với mẹ chồng để chăm lo tuổ.i già cho bà phòng khi ốm đau còn có người chăm sóc.
Mang tiếng là lấy chồng về ăn sung mặc sướng, không phải lo nhà cửa vì mẹ chồng tôi có căn nhà 3 tầng đầy đủ tiện nghi, người ngoài nhìn vào thì đúng là tôi có số hưởng. Nhưng trên thực tế thì hoàn toàn ngược lại vì tôi khổ vô cùng. Không phải vì mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu mâu thuẫn phúc tạp mà mọi chuyện đều bắt nguồn từ việc mẹ chồng tôi tuổ.i cũng đã cao nên trí nhớ giảm sút. Thậm chí nhiều lúc bà còn quên hẳn tất cả mọi người, không nhớ ra bất cứ một việc gì.
Nhiều lần tôi đang làm việc thì nóng hết cả ruột gan khi thấy cô hàng xóm bảo nhìn thấy mẹ chồng tôi lủi thủi đi chơi một mình. Mà bà đi thì không nhớ được đường về, cả nhà tôi một phen náo loạn khi lật tung mọi ngóc ngách để đi tìm bà.
Mẹ chồng “lúc nhớ lúc quên” như thế tôi cũng khổ sở lắm vậy, nhưng hết vợ chồng chị dâu rồi đến cả chồng cũng mắn.g nhiế.c chửi rủa tôi là loại con dâu vô tích sự, không trông nom mẹ chồng. Lúc đó tôi cũng uất ức lắm, mẹ như vậy đâu phải là lỗi của tôi mà tất cả mọi người đều đổ cả trách nhiệm lên đầu tôi.
Căn bệnh của mẹ chồng không những không thuyên giảm mà theo thời gian ngày càng chuyển biến xấu hơn. Anh em trong gia đình quyết định ngồi lại bàn tính phân chia người túc trực ở bên cạnh mẹ chồng mọi lúc. Vậy nhưng ngồi cả tiếng đồng hồ bàn đi bàn lại cũng không ai chịu phần thiệt thòi về mình cả.
Hai bà chị dâu của tôi lúc trước hùng hổ lên mặt bảo sẽ rước mẹ chồng về chăm sóc phụng dưỡng thì bây giờ viện đủ mọi lý do. Nào là công việc quan trọng không thể bỏ, nào là còn có gia đình riêng. Nói thì thế nhưng tôi thừa biết là mấy chị đang ngầm ám chỉ vợ chồng tôi đang sống trong căn nhà của mẹ chồng nên tất nhiên là phải nhận trách nhiệm về mình lớn hơn.
Ban đầu tôi tính bàn với chồng là thuê ngời giúp việc về chăm mẹ nhưng chồng tôi sợ người ta chăm không khéo nên bảo tôi nghỉ việc ở nhà chăm sóc bà, đưa đón con đi học. Thấy không lay chuyển được ý chồng nên tôi đồng ý. Mà ở nhà đâu phải chỉ có cái việc ngồi kè kè canh mẹ chồng cả ngày đâu, tôi cũng phải lo chợ búa, mua sắm cho cả nhà. Những lúc đó không có ai ở nhà, tôi khóa cửa lại thì mẹ chồng gào thét, la lối om sòm khiến hàng xóm xung quanh cứ nghĩ là tôi hàn.h h.ạ, đay nghiến mẹ chồng.
Video đang HOT
Nào ngờ anh nhìn vào sự việc trước mắt, tin những gì mẹ chồng nói mà đay nghiến đuổi đán.h tôi. (Ảnh minh họa)
Mọi việc vẫn chưa dừng lại ở đó, dù ở nhà chăm lo cho mẹ chồng chu đáo, cơm no 3 bữa cá thịt. Nhưng mỗi lần ai hỏi là mẹ chồng tôi lại bảo tôi không cho ăn bỏ đói bà cả ngày. Được thể hai ông anh chồng cứ nhằm vào chồng tôi mà nói bóng gió cưới phải con vợ không ra gì, độc ác không biết bổn phận làm dâu thay chồng chăm sóc mẹ già. Uất quá không chịu được nên tôi cũng cãi lại: “Nếu anh chị thương mẹ thì đón về mà chăm thử một ngày cho biết”. Tất nhiên là vợ chồng chị dâu chỉ được cái miệng chứ còn đời nào chịu đưa mẹ về chăm.
Tôi đã cam chịu, khổ sở bỏ tất cả để ở nhà chăm lo cho mẹ chồng vậy mà vẫn bị chồng hắt hủi, gia đình chồng điều tiếng. Bây giờ cứ ai biếu mẹ chồng cái gì là nhớ được một tý rồi lại quên. Mà mệt mỏi nhất đó là dù mẹ chồng đã ăn rồi nhưng bà cứ nhớ rằng mình chưa được ăn rồi làm ầm lên. Thậm chí nhiều lúc bà còn nằm ăn vạ giữa nhà rồi gào thét là tôi đối xử thậm tệ, chỉ muốn bà chế.t đi, đồ con trai bà biếu tôi giấu mất của bà…
Vì những chuyện đó mà vợ chồng tôi lục đục, cãi vã nhau suốt cả ngày. Cứ tưởng mình hi sinh, chăm lo cho mẹ chồng như vậy sẽ nhận được sự yêu thương, cảm thông của chồng. Nào ngờ anh nhìn vào sự việc trước mắt, tin những gì mẹ chồng nói mà đay nghiến đuổi đán.h tôi.
Tôi thật sự khổ sở như thế đấy, rõ ràng ai cũng hiểu bệnh tình của mẹ nhưng cứ hễ mẹ chồng có chuyện gì là tất cả đều đổ ập lỗi lên đầu tôi. Tôi phải làm sao đây?
Theo Afamily
Suốt ngày đay nghiến vợ không biết đẻ, đến khi tiếng con chào đời thì...
Bác sĩ kết luận chị sinh non và băng huyết là do trong quá trình mang thai đã chịu quá nhiều áp lực và đa.u đớ.n. Anh sững sờ.
Anh giống như kẻ mất hồn khi tiếng con vừa khóc chào đời thì quan tài của chị được khiêng về đến cửa nhà. (Ảnh minh họa)
Anh yêu chị rồi cưới chị, đó là quy luật của tự nhiên. Một người con gái ngoan hiền, nết na, dịu dàng, giỏi giang như chị thì chắc chắn sẽ được hưởng hạnh phúc. Ai cũng nghĩ như vậy. Thế nên lấy được chị, người ta nói rằng anh may mắn lắm. Chả thế mà ngày rước chị về làm vợ, anh chẳng cười như người trún.g s.ố độc đắc đấy thôi.
Anh là con trai thứ trong nhà. Anh trai lớn của anh đã có con cái đầy đủ nên anh cũng sốt sắng lắm. Sau khi kết hôn, chị muốn kế hoạch 1 năm cho kinh tế hai vợ chồng ổn định hẳn thì mới sinh con nhưng anh không đồng ý. Anh nói:
- Anh cả đã không sinh được con trai thì trách nhiệm bây giờ đổ dồn hết xuống vợ chồng mình. Em càng sớm có thai bao nhiêu thì càng tốt bấy nhiêu. Mà anh tin chắc, người như anh sẽ chỉ sinh con trai mà thôi.
Anh đã muốn thế, chị từ chối cũng chẳng được. Vì chuyện con cái cũng là hợp lẽ. Và chị cứ nghĩ, thuận theo tự nhiên thì sẽ nhanh có thai thôi vì cả hai anh chị đều là người khỏe mạnh, sinh lý bình thường. Thế nhưng, quy luật tự nhiên ấy lại bị đi ngược khi ròng rã suốt 3 tháng trời anh chị lao động cật lực mà vẫn chưa có kết quả. Thấy anh sốt sắng, giục giã loạn hết cả lên chị cũng chỉ biết nhẹ nhàng:
- Chuyện con cái còn là do duyên số, vội vã quá cũng không được.
Nhưng không, chị mỏi mòn chờ đợi, điện thoại anh thì vẫn tắt máy, anh biệt vô âm tín. (Ảnh minh họa)
Nhưng anh thì không? Anh muốn chị phải càng nhanh có thai càng tốt. 5 tháng trôi qua, chị vẫn chưa có bầu, anh liền đưa chị đi khám luôn. Bác sĩ kết luận chị bình thường, anh cũng bình thường càng làm anh có thêm động lực. Ngày nào anh cũng giục giã chị, thúc ép chị. Tinh thần chị bắt đầu mệt mỏi, lo lắng thay vì cảm thấy vui vẻ như mọi ngày. Còn anh, từ giục giã, anh chuyển sang la mắng chị. Rõ ràng chính bản thân anh cũng biết sức khỏe chị hoàn toàn bình thường nhưng sự bực tức vì chị chưa có thai kia dồn lên làm khó chịu. Anh bắt đầu la mắng, đay nghiến chị.
- Tôi thật vô phúc khi rước về cái ngữ không biết đẻ như cô.
Tình yêu của anh bỗng chốc trở thành gánh nặng cho chị. Chẳng ngà y nào là anh không mắn.g nhiế.c chị. Nó giống như câu chuyện làm quà, lời chào hỏi mỗi khi anh bước về nhà. Rồi đến khi chẳng còn biết dùng lời gì để nhiếc mắng chị thì anh bỏ đi đâu chẳng ai biết. Chị vật vã, khóc lóc mấy ngày trời đi tìm anh. Rồi kiệt sức, chị ngất lịm đi trước cửa nhà. Đến khi tỉnh lại, chị khóc như điên dại khi người ta nói chị mang thai. Cuối cùng thì ước nguyện làm mẹ của chị rồi cũng thành hiện thực.
Chị tin rằng biết chị mang thai, anh chắc chắn sẽ quay trở về. Nhưng không, chị mỏi mòn chờ đợi, điện thoại anh thì vẫn tắt máy, anh biệt vô âm tín. Không một ai biết anh đang ở đâu. Bố mẹ chồng chị sợ anh nghĩ quẩn, ngày nào cũng khóc. Chị cũng vậy, ngày nào mang thai chị cũng chìm trong nước mắt.
3 tháng biệt tích, anh đột ngột trở về. Mọi người vồn vã hỏi thăm thì anh chỉ nói anh đi có công việc. Còn riêng với chị, anh nói thẳng rầng anh đi tìm người giúp anh sinh con. Tim chị đa.u đớ.n, vỡ vụn, nhưng vì đứa con trong bụng, chị gắng gượng, chịu đựng tất cả vì dù sao anh cũng đã trở về. Chị cứ nghĩ, chị đã có thai rồi thì anh với chị sẽ khác nhưng...
- Cái thai là con trai hay con gái? - Anh gay gắt
- Em chưa... Chưa có hỏi bác sĩ. Nhưng con mình, rất khỏe mạnh anh ạ! - Chị vừa vui vừa run
Ngay lập tức anh kéo chị đi siêu âm. Anh nóng ruột đợi kết quả và khi bác sĩ thông báo nó là con gái anh tím mặt lại. Trên đường về nhà anh không ngớt lời đay nghiến chị. Nào thì phí công anh quay về. Nào thì chị ăn hại. Nào thì chị là đồ không biết đẻ. Chị lại khóc, lại chìm trong đau buồn.
Chị sinh non. Không kịp đưa chị đi viện, chị buộc phải sinh ngay tại nhà. Những người có kinh nghiệm nhất cố gắng giúp chị mẹ tròn con vuông. Xe cấp cứu cũng đang trên đường đến thì chị...
Tiếng khóc của trẻ sơ sinh vang lên, một người phụ nữ lao ra hét lên:
- Trời ơi... Là con trai...
Anh đứng ngay đó, anh không dám tin vào tai mình. Anh hét lên sung sướng:
- Đấy, phải thế chứ. Tôi đã nói là tôi chỉ đẻ con trai thôi mà.
Anh chưa kịp dứt hết lời thì một người khác hét tiếp lên:
- Băng huyết, cô ấy bị băng huyết rồi. Xe cứu thương đến chưa?
Anh tái mặt, hốt hoảng, anh lao vào bên trong bất chấp người ta ngăn cản. Xe cứu thương vừa đến cửa thì thì chị đã tắt thở. Chị ra đi khi còn chưa được nhìn thấy mặt đứa con mà mình đã phải vất vả lắm mới có được. Chẳng ai cầm được nước mắt. Anh cũng vậy. Bác sĩ kết luận chị sinh non và băng huyết là do trong quá trình mang thai đã chịu quá nhiều áp lực và đa.u đớ.n. Anh sững sờ.
Tất cả là do anh mang lại. Cái chế.t của chị là do anh tặng cho chị. Cổ họng anh nghẹn đắng lại. Anh không thốt lên được một lời nào. Anh giống như kẻ mất hồn khi tiếng con vừa khóc chào đời thì quan tài của chị được khiêng về đến cửa nhà. Giờ anh có hối hận thì cũng đã quá muộn rồi. Còn chị, trước khi chị ra đi, không biết chị có hối hận vì đã lấy anh hay không?
Theo blogtamsu
Cô dâu nghèo 'nếm trái đắng' vì thuê trang sức giả làm của hồi môn Tuyết không thể để bố mẹ cắm sổ đỏ để sắm hồi môn cho mình vì việc đó quá bấp bênh, nhưng ngày cưới không có của hồi môn thì nhất định nhà trai sẽ không hài lòng... Quân và Tuyết đến với nhau khi cả hai đều đã ổn định công việc. Tuy nhiên điều đó cũng đồng nghĩa với việc họ...