Tôi không thể kềm chế được nữa rồi…
Thằng Tuấn hét lên: “Ông không phải là ba của tôi, tôi thù ghét ông, ông cút khỏi nhà mẹ tôi ngay”. Nhìn nét mặt con, tôi biết sức chịu đựng của nó đã đến giới hạn cuối cùng. Nếu Hưng không đi và nó không thể kềm chế được thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Rất may là lần này chồng tôi đã nhượng bộ. Anh gườm gườm nhìn thằng Tuấn rồi xách xe bỏ đi. Đến lúc đó, tôi mới ôm con vào lòng. Như chỉ chờ có vậy, thằng Tuấn khóc ngất trong tay tôi.
Tôi lấy Hưng sau khi mối tình đầu đổ vỡ. Dù khi về với anh, tôi hoàn toàn trong sạch và thằng Tuấn được sinh ra sau gần 1 năm chúng tôi đám cưới nhưng không biết có ai nói gì mà sau đó anh nghi ngờ. Ban đầu là bóng gió, sau đó thì Hưng nói thẳng với tôi thằng Tuấn không phải con anh.
Tôi sững sờ. Không ngờ anh lại có thể đổ oan cho tôi như vậy. Tôi thề với Hưng là kể từ khi nhận lời yêu anh, tôi đã cố gắng quên đi hình bóng người cũ và một lòng với anh. “Nếu cô không làm thì chẳng ai có thể đổ oan cho cô. Không ngờ tôi đã cưới một con đĩ về làm vợ”- Hưng gầm gừ khi tôi van xin, thề thốt.
Ngay khoảnh khắc ấy, tôi đã nghĩ đến cái chết. Tôi nghĩ, chỉ có cái chết mới gột rửa được nỗi oan ức mà Hưng đã giáng xuống đầu tôi. Thế nhưng khi đó thằng Tuấn còn quá nhỏ. Nếu tôi chết thì sẽ không có ai che chở, bảo vệ nó trước búa rìu của chính cha ruột nó giáng xuống. Tôi nuốt nước mắt vào lòng, nhẫn nhục để nuôi con.
Rồi tôi cũng biết nguyên nhân vì sao Hưng lại nghi ngờ như vậy. Anh tình cờ gặp một người đã từng biết chuyện tình yêu của tôi trước đó. Chỉ một câu nói vô tình của người ấy đã khiến cho Hưng ngờ vực, cho rằng tôi chưa quên tình cũ, vẫn lén lút qua lại, gặp gỡ và thằng Tuấn chính là kết quả của sự lén lút, vụng trộm đó.
Hơn 10 năm trước, chuyện đi thử AND là rất khó khăn, còn bây giờ mọi thứ đã đơn giản hơn nhiều. Tôi đã gởi mẫu tóc của Hưng và thằng Tuấn ra Hà Nội giám định. Vậy mà khi có kết quả, Hưng không thèm xem mà xé toạc: “Ngày nay người ta còn làm giả đến cái màng trinh thì mấy cái giấy tờ vớ vẩn này có là gì!”.
Tôi không thể nào hiểu nổi chồng mình. Tôi bảo anh: “Nếu anh nghi ngờ thì hãy tự mình làm lấy. Em van anh đó, anh hãy vì con, vì em một lần. Nếu kết quả thằng Tuấn không phải là con ruột của anh, anh muốn làm gì em cũng được”.
Video đang HOT
Nhưng Hưng không làm gì cả. Đúng hơn là mỗi lần thấy thằng Tuấn là anh lại kiếm chuyện chửi rủa. Tôi làm thinh thì không sao, nếu tôi nói lại thì thể nào cũng thành lớn chuyện. Nhẹ thì đập phá đồ đạc, nặng thì anh bộp tai, giật tóc tôi.
Mới đầu thằng Tuấn ngạc nhiên, lớn lên một chút nó lờ mờ biết được nguyên nhân vì sao ba nó ra ngoài thì hiền lành, vui vẻ với mọi người nhưng về nhà với mẹ con nó thì hoàn toàn khác hẳn. Có lần nó hỏi tôi: “Mẹ nói thật với con đi, con có phải là con ruột của ba không?”. Tôi nghẹn giọng không thể nào nói được. Con tôi lại hỏi: “Nếu con là con của ba sao ba không thương? Như vậy chắc chắn là không phải. Vậy ba con là ai, ở đâu? Con muốn về với ba ruột của con. Ở đây, con không thể kềm chế được mỗi khi thấy ổng đánh mẹ”.
Trời ơi, tôi điên mất. Tôi đang sống bên cạnh hai người thân yêu nhất của mình. Họ là máu mủ, ruột thịt với nhau nhưng cả hai đều không tin vào mối dây thâm tình ấy. Tôi phải làm sao đây?
Thằng Tuấn năm nay đã 15 tuổi. Nó bắt đầu thay đổi. Nó không còn im lặng khi vô cớ bị rầy la. Rồi nó cũng đập phá, phản kháng. Có lần thằng Tuấn thấy ba nó đánh tôi, không thể kềm chế được, đã chạy vào bếp lấy dao. Nếu tôi không liều mình lao vào ngăn cản nó thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Gần đây nhất, khi Hưng nhậu say về gây sự với tôi, nó đã hầm hừ, dọa ăn thua đủ với ba nó. Mỗi lần như vậy, tôi lại thấy quá đau đớn, tuyệt vọng. Ngôi nhà của chúng tôi mười mấy năm nay chưa bao giờ là tổ ấm. “Chúng mình ly dị đi. Anh không thể cứ tự đày đọa mình như thế…”- nhiều lần tôi đã nói với Hưng như vậy. Nhưng lần nào anh cũng nhếch mép: “Cô đừng có mơ. Tôi không bao giờ ly dị. Cô phảitrả giá cho những gì đã gây ra cho tôi mười mấy năm qua. Cô đã lấy cắp lòng tin của tôi; tội lỗi đó, cô phải trả đến suốt đời. Tôi có người đàn bà khác nhưng sẽ không bao giờ để cho cô được tự do”.
Có quá bất công cho tôi không? Bao nhiêu năm qua, tôi sống trong đau đớn, giày vò. Anh ra ngoài có bao nhiêu người phụ nữ khác, tôi biết hết nhưng về nhà anh vẫn xem tôi như một thứ nô lệ tình dục. Tôi không muốn nhớ, nhưng tôi không thể nào quên được những cơn ác mộng có tên quan hệ vợ chồng…
Giờ thì thằng Tuấn đã chính thức tuyên chiến với ba nó. Tôi năn nỉ, van xin nó đừng làm điều gì lỗi đạo; đừng làm điều bất hiếu, bất nhân. Nó hứa với tôi nhưng chính Hưng lại làm cho thần kinh nó căng thẳng và không thể kềm chế được.
Không chỉ thằng Tuấn mà có lẽ đến lượt tôi cũng không thể kềm chế được nữa rồi. Tôi sợ mình đến một lúc nào đó cũng xông vào Hưng với con dao nhọn hay bất cứ một thứ gì đó trên tay.
Trời ơi, tôi phải làm sao bây giờ?
Theo NLD
"Địa ngục trần gian" của cô dâu trong nhà chồng quan chức
Để đứa con của bồ có thể danh chính ngôn thuận bước vào dòng họ danh giá này anh ta bắt tôi phải mang thai giả như bao bà mẹ khác mà không hề nghĩ gì đến cảm xúc của tôi.
Khi được vào làm dâu gia đình anh tôi và gia đình mình đã không giấu nổi sự hãnh diện và tự hào. Làm dâu một gia đình ba đời làm to của một cơ quan nhà nước, và chồng hiện cũng đang giữ một chức vụ quan trọng trong ngành công an làm sao mà tôi không hãnh diện cho được. Trong khi tôi chỉ được sinh ra trong một gia đình bình thường, bố mẹ đều là giáo viên cấp 3, không có gì giàu có.
Nhưng tôi không làm gì khác được, anh ta sẽ không để cho tôi và gia đình tôi được yên nếu tôi phản kháng, còn nếu tôi đồng ý thì cuộc sống của tôi về sau này sẽ như địa ngục không lối thoát.
Anh khô khan, không lãng mạn nhưng tôi ngưỡng mộ anh bởi vẻ chững chạc của một người trưởng thành và hơn cả gia đình anh danh giá như vậy tôi được làm dâu là phúc cho tôi.
Tôi và anh yêu nhau được hai năm, tôi sung sướng khi được gia đình anh ưng ý ngay từ buổi đầu gặp mặt bởi tính tình dịu dàng, đoan trang, cũng được ăn học đàng hoàng, một công việc ổn định.
Đám cưới nhanh chóng được gia đình hai bên chuẩn bị. Gia đình tôi thì bình thường nhưng bên nhà chồng thì mâm cao cỗ đầy, khách khứa nhiều vô kể. Ai cũng khen chúng tôi xứng lứa vừa đôi, bạn bè không tiếc lời khen tôi ...tốt số.
Nhưng khi lấy về rồi, tôi mới ngẫm ra cái câu "nằm trong chăn mới biết chăn có rận". Chẳng ai biết đêm tân hôn, tôi vò võ một mình căn buồng cưới còn chồng tôi đến tận 2h sáng mới về. Anh bảo tôi rằng anh có nhiệm vụ mật cần giải quyết, nhưng có ai bận trong đêm tân hôn? Không lẽ cơ quan cũng không thông cảm cho anh ư?
Anh bảo gia đình anh gia giáo, nên tôi hãy chú ý đến công việc nhà cho chu toàn, cư xử với bố mẹ chồng phải chú ý có trước có sau. Mấy ngày làm dâu tôi căng thẳng như đang đi "đánh trận", tối lại người mệt lử vì phải lau chùi, dọn dẹp căn nhà 5 tầng không có người giúp việc. Không có kì trăng mật vì anh bận công việc, tôi chỉ cầu trời đến ngày đi làm.
Là vợ chồng son nhưng tôi không mấy khi được gần gũi chồng bởi chồng cứ đi suốt, và được hơn 1 tháng sau thì anh báo cho tôi một tin động trời.
Cái đề nghị thốt ra từ miệng anh lạnh lùng, khô khốc và không có chút gì gọi là tình cảm vợ chồng, hay thậm chí là dường như không có chuyện chúng tôi từng yêu nhau hơn 2 năm.
"Em có thể giả vờ mang thai giúp tôi và cô ấy 8 tháng, tôi sẽ cho em 1 tỷ đồng để lo cho bố mẹ em về già".
Có lẽ cái danh phận làm dâu con nhà quyền quý danh giá bây giờ đối với tôi là nó như một một hòn đá tảng đè nặng trên vai. Hóa ra, anh chẳng yêu đương gì tôi, hóa ra người anh yêu bị gia đình anh ngăn cấm bởi cô ấy có bố từng đi ngụy, hóa ra anh vẫn qua lại với người con gái kia đến nay đã hơn 5 năm rồi. Và cô ấy hiện đang mang thai giọt máu của anh, cô ấy đồng ý làm người tình bí mật của anh, chứ không chịu con của mình không có cha, và nếu được hợp thức hóa thì nó sẽ có tương lai hơn. Và giờ tôi chỉ là vật thế thân, chỉ như một vật trang trí để bức tranh gia đình danh giá có một mảnh ghép hoàn hảo hơn mà thôi.
Tôi chỉ biết khóc ròng khi anh đe dọa rằng nếu tôi tiết lộ ra điều này tôi và gia đình tôi sẽ không được yên. Tôi chỉ có thể đồng ý chứ không có quyền từ chối. Tôi khóc cạn nước mắt từ khi nghe cái lời đề nghị "vô liêm sỉ" ấy của anh ta. Anh ta tưởng tôi là khúc gỗ không có cảm xúc nên mới có thể nghĩ ra cái cách đê tiện như vậy. Nhưng tôi không làm gì khác được, anh ta sẽ không để cho tôi và gia đình tôi được yên nếu tôi phản kháng, còn nếu tôi đồng ý thì cuộc sống của tôi về sau này sẽ như địa ngục không lối thoát.
Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Bắt đền bạn trai "cái ngàn vàng" Yêu nhau, không hợp nên phải chia tay, nhưng Hồng bắt bạn trai phải đưa đi "vá" mới chấp nhận. Những ngày qua, cư dân mạng xôn xao về câu chuyện tình cảm của một đôi trai gái đã chia tay. Chàng trai sau đó tới tận nhà bạn gái để đòi quà. Câu chuyện đã tạo được sự quan tâm của nhiều...