Tôi không thể bỏ gia đình được, thà b.ỏ v.ợ còn hơn
Tôi nói với vợ rằng em ở không được với anh thì biến, gia đình anh thì anh không bao giờ bỏ được.
Chúng tôi yêu và lấy nhau được hai năm, vợ tôi trước đây đã kết hôn một lần và có một bé 4 tuổ.i, tôi yêu thương con riêng của vợ như con ruột mình. Số là ba mẹ tôi chia tay nhau lâu rồi, nay ai cũng có bến bờ riêng. Mẹ tôi làm công nhân, lương không đủ sống, ba và dì (vợ sau của ba tôi) cũng không đi làm.
Tôi và vợ sống xa gia đình, mỗi tháng tôi có phụ giúp tiề.n cho ba và mẹ, rồi nhà bên nội tôi một chút ít. Vợ cũng vậy, em cũng phụ giúp ba mẹ nhưng chỉ bằng một nửa tiề.n tôi giúp gia đình tôi. Tôi cảm thấy vợ luôn có thái độ với ba tôi. Mỗi khi ba tôi gọi điện thăm nom, tôi biết dì hay đốc thúc ba xin tiề.n thêm để mua này sắm nọ, nhưng đó là ba ruột của tôi mà, dù muốn dù không cũng là ba. Vợ tôi không nói nhiều với ba, nhưng theo cô ấy, thì ba, mẹ và dì tôi ai cũng còn tuổ.i đi làm, ở nước ngoài họ cũng đi làm, đằng này tôi cứ đóng hụi chế.t mỗi tháng, lo cho ba riêng, mẹ riêng, rồi bà và chú riêng, em không biết tôi phải lo cho đến khi nào khi bản thân họ không cố gắng.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Tôi có cảm giác vợ co.i thườn.g gia đình nhà chồng, khi tôi nói thì em phản bác, không thừa nhận. Ba mẹ và bà của tôi nghèo, tôi phải lo đến khi nào họ hết nghèo thì thôi, em nói không đồng ý khi ai cũng sống ỷ lại mà không lo đi làm, cứ đôi ba tháng một lần lại xin thêm tiề.n ngoài tiề.n chu cấp mỗi tháng. Ai có gia đình thì tự lo, lấy tôi em không biết tôi phải lo tới bao giờ. Ba mẹ em, em lo mỗi tháng, nhưng chỉ còn vài tháng nữa ba mẹ em đã qua Mỹ này định cư nên em xong rồi.
Tôi nói với vợ rằng em ở không được với anh thì biến, gia đình anh thì anh không bao giờ bỏ được; thà là bỏ em chớ anh không bỏ gia đình. Những khi đó vợ nói em đâu bắt tôi bỏ rơi gia đình nhưng hỏi tôi giới hạn bao lâu để xong cái gánh này. Tôi không thể chấp nhận. Ai có thể nói cho tôi biết nên làm sao với cô vợ ngang ngược và ích kỷ như vậy?
Theo Lâm/ Vnexpress
L.y hô.n vì chán cô vợ 'màn hình phẳng', chồng nhận được đêm cuối nhớ đời
Đi đến l.y hô.n là quyết định khó khăn cho cả tôi và cô ấy. Nhưng chúng tôi hiểu không thể sống chung với nhau dưới một mái nhà được nữa. May mắn là chúng tôi chưa có con nên chia tay nhau dễ dàng hơn. Hy vọng cả hai sẽ có thể bắt đầu một cuộc sống mới.
ảnh minh họa
Chúng tôi quen nhau hết sức tình cờ, chỉ một lần cùng đi xe bus, cô ấy ngủ quên gục đầu trên vai tôi. Lúc sau xuống xe, tôi thấy túi áo mình cộm cộm, hóa ra có viên kẹo cô ấy bỏ vào từ lúc nào. Vài ngày sau gặp lại, tôi hỏi cô ấy sao lại thả kẹo vào túi áo tôi. Cô ấy cười nụ cười má lúm rất xinh, bảo rằng: "Thì anh cho em mượn vai cả tiếng đồng hồ liền, em cũng phải có quà báo đáp chứ!!". Thế rồi chúng tôi trao đổi số điện thoại, hàng đêm nhắn tin nói chuyện với nhau và yêu nhau sau đó 2 tháng. Tình yêu kéo dài đến năm thứ 2 thì tôi cầu hôn và cô ấy đồng ý, chúng tôi về chung một nhà.
Nhiều người thầm ghen tỵ khi tôi lấy được vợ xinh, lại là con nhà có điều kiện. Nhưng những sóng gió kể từ đây bắt đầu ập tới cuộc sống của tôi. Chúng tôi mâu thuẫn từ những chuyện rất nhỏ như khẩu vị, thói quen sinh hoạt. Từ một người hiền lành, ít nói, vợ tôi như trở thành một người hoàn toàn khác: hay cằn nhằn và khó tính. Có sống với nhau tôi mới biết, cô ấy khá ích kỷ và cá nhân do được bố mẹ chiều từ nhỏ. Mỗi khi cãi nhau, tôi luôn phải xuống nước trước còn cô ấy thì chỉ biết bỏ ăn để gây áp lực cho tôi.
Chuyện chăn gối của vợ chồng tôi cũng không hề ổn, phải nói là kĩ năng của vợ tôi khá kém, chưa kể cô ấy "màn hình phẳng" khiến tôi chẳng có chút cảm giác nào.
Những hụt hẫng này đã dẫn đến việc tôi ngoạ.i tìn.h. Cô nhân tình trẻ trung, quyến rũ và sẵn sàng chiều theo mọi ý muốn của tôi khiến tôi hoàn toàn say đắm.
Dù đã rất cẩn thận nhưng việc tôi ngoạ.i tìn.h vẫn bị vợ tôi phát giác. Cô ấy khóc rất nhiều, đán.h tôi, mắng tôi sao lại đối xử với cô ấy như thế. Đợi vợ bình tâm lại, tôi nói chuyện thật nghiêm túc với cô ấy về những trục trặc trong đời sống vợ chồng của chúng tôi.
- Anh nhận ra chúng ta chỉ thích hợp làm người yêu của nhau thôi em à.. Là vợ chồng.. chúng ta thật dở quá!!
Cô ấy im lặng, lặng lẽ dọn đồ về nhà ngoại.
Đi đến l.y hô.n là quyết định khó khăn cho cả tôi và cô ấy. Nhưng chúng tôi hiểu không thể sống chung với nhau dưới một mái nhà được nữa. May mắn là chúng tôi chưa có con nên chia tay nhau dễ dàng hơn. Hy vọng cả hai sẽ có thể bắt đầu một cuộc sống mới.
Sau một thời gian ly thân, cuối cùng ngày ra tòa để công bố chúng tôi "đường ai nấy đi" cũng đã tới. Đêm đó, vợ chủ động đề nghị chúng tôi sẽ gần gũi lần cuối. Ngay lúc nhập cuộc tôi đã vô cùng bất ngờ với sự dạn dĩ của vợ. Cô ấy nhiệt tình, đầy khêu gợi, chẳng giống chút nào cái dáng vẻ hờ hững, làm cũng như không trước đây. Vợ tôi linh hoạt thay đổi đủ loại tư thế, dẫn dắt cuộc "yêu" còn tôi phải chạy theo đến mệt lử. Khi xong xuôi, tôi ngã ra giường thở dốc còn vợ tôi thì chậm rãi đưa tay lau nước mắt trên má.
Tôi nắm lấy tay vợ, 2 chúng tôi nhìn nhau, im lặng một hồi lâu. Xong rồi cô ấy mặc lại quần áo và sang phòng khác, để lại tôi một mình. Trong lòng tôi bỗng chộn rộn cảm giác mất mát, tôi muốn níu giữ vợ lại nhưng cũng biết mình không thể. Có lẽ cả tôi và cô ấy đều hiểu rằng đã quá muộn để cả hai có thể quay đầu lại, nắm tay nhau và đi về một hướng. Có lẽ phải đến khi biết mất nhau rồi, người ta mới trân trọng và sẵn sàng vì nhau hơn ư??
Theo Blogtamsu
Nếu tôi không bỏ việc về quê với anh thì hai đứa chia tay Anh cũng không chịu bỏ gia đình để lên thành phố lập nghiệp nên càng ngày hai đứa càng bế tắc. (Ảnh minh hoạ). Tôi 24 tuổ.i, ra trường đi làm được hai năm, công việc ổn định và mức thu nhập khá; bạn trai 30 tuổ.i. Chúng tôi có hơn hai năm tìm hiểu và yêu nhau. Gia đình hai bên đều...