Tôi không phải là búp bê tình dục của anh
Đang còn là sinh viên, ngoại hình cũng không có gì nổi trội mà yêu được anh chàng điển trai, công việc ổn định, lương cao ngất ngưởng nàng rất lấy làm hãnh diện. Gia đình, bạn bè nàng biết chuyện ai cũng mừng cho nàng, ai cũng chúc cho nàng sớm sa vào “chĩnh gạo”.
Tính đến thời điểm hiện tại thì nàng và anh yêu nhau cũng được hơn hai năm, thời gian chưa phải là dài nhưng cũng đủ để đi đến hôn nhân. Đã hơn một lần nàng mơ màng nghĩ đến cảnh được xúng xính khoác lên mình bộ váy cô dâu. Đó là nàng tự tưởng tượng thôi chứ anh chưa bao giờ nhắc đến chuyện cưới xin với nàng, thậm chí bạn bè, bố mẹ anh ở quê cũng chưa hề ai biết anh đã có người yêu.
Ảnh minh họa
Hồi quen nhau được hai tháng, thấy nàng mê mình như điếu đổ, chỉ cần vài chiêu dụ dỗ giản đơn là anh có thể “lên giường” với nàng. Dạo đầu mỗi khi muốn làm “chuyện ấy” anh đều mua cho nàng một món đồ hoặc đưa đi đâu đó chơi để lấy lòng nàng, nàng lấy làm thích thú lắm vì dù sao cũng được anh yêu chiều. Nhưng càng về sau khi nàng đã trở nên quen thuộc đối với anh thì những món đồ anh tặng, những lời nói ngọt ngào của anh sau khi ân ái đã trở nên xa xỉ. Rồi dần dần như thành thông lệ họ hẹn hò nhau trong nhà nghỉ là chính, chứ chẳng mấy khi đi đến những nơi lãng mạn dành cho đôi lứa đang yêu.
Nàng biết chứ không phải nàng ngốc nghếch, cũng nhiều lần nàng ý kiến ý cò đòi hỏi anh này nọ, hoặc giục anh cưới cho lẹ khỏi phải tốn tiền đi nhà nghỉ nhưng anh cứ ậm ừ cho qua rồi bảo đợi thời gian nữa cho mọi thứ ổn ổn: “Cưới vợ cũng phải xây nhà cửa đàng hoàng đã chứ”. Thấy anh nói thế nàng cũng chỉ biết ngậm ngùi đợi và không quên ôm mộng được lên xe hoa cùng anh. Phần vì nàng yêu anh, phần vì nàng yêu cả khối tài sản và công việc mà anh đang làm bởi thế nàng chưa bao giờ có ý định sẽ rời xa anh dù cho anh có thế nào đi chăng nữa.
Anh vẫn duy trì mối quan hệ ấy với nàng, nói cưới nàng anh không nói, nói bỏ nàng anh cũng không nói. Nàng giận thì anh thì anh có lí do lí trấu hẳn hoi, chỉ cần anh dịu dàng với nàng chút đỉnh là nàng hết giận anh rồi mọi thứ lại đâu vào đấy. Họ vẫn hẹn hò ở nhà nghỉ thường xuyên với mức độ 2 đến 3 lần trong tuần.
Đến một hôm khi hai người vừa mây mưa xong, anh đi tắm nàng ngồi buồn tay buồn chân chẳng biết làm gì nên cầm điện thoại anh lên vào facebook của anh xem có gì hay ho không. Bình thường nàng vốn không tò mò, nàng xem cũng chỉ xem những tin ở trang chủ chứ không vào xem tin nhắn của anh bao giờ. Đang ngắm nghía những bức ảnh mà bạn anh tải lên thì bỗng có người nhắn tin cho anh: “Khỏe không mày? Đang làm gì đấy? Mày với nhỏ hôm mày kể với tao còn qua lại không? Nghĩ lại tao thấy mày đúng là nguy hiểm thật, như ma trên đất ý”.
Nàng không trả lời tin nhắn mà kéo xuống xem những tin nhắn cũ hơn của anh với người này, nàng vừa đọc tim vừa đập thình thịch, mặt nóng bừng bừng. Đặc biệt là đoạn anh viết: “Tao quen nhỏ đó hơn hai năm rồi, nó không xinh nhưng làm tình thì cực đỉnh. Mày nghĩ thử coi nhé, nó chưa có công việc ổn định tao cưới nó về để làm gì. Giờ bỏ nó thì cũng phí, cứ để vậy khi nào muốn làm tình thì rủ nó đi nhà nghỉ, đảm bảo hàng sạch, còn gấp mấy lần mấy con đứng ngoài đường lại vừa được sex miễn phí, mày thấy có kích thích không? Tao coi nó như búp bê tình dục khi nào tìm được người để cưới thì tao cho nó out, con này nó ngốc lắm mày ạ”. Xem xong mà nàng chết lặng.
Nàng không ngờ trong mắt anh nàng tầm thường đến như thế. Thì ra lâu này anh coi nàng như búp bê tình dục để thỏa mãn nhu cầu của mình chứ không phải coi nàng như người yêu. Nàng cũng nhận ra sự hờ hững của anh nhưng nàng nghĩ do yêu lâu nên mới thế chứ không nghĩ đến chuyện anh coi nàng như một thứ đồ chơi tiêu khiển.
Nàng đang giận sôi màu thì anh bước ra từ nhà tắm, chẳng buồn quan tâm đến vẻ thất thần của nàng anh dửng dưng bảo: “Thu xếp đồ đạc chuồn thôi em, mai anh còn phải đi làm sớm”. “Thỏa mãn nhu cầu rồi thì về thôi à”, nàng mỉa mai. “Lại muốn kiếm chuyện gì nữa à. Về thôi!”. Rồi nàng đưa cho anh xem những tin nhắn mà nàng vừa đọc được: “Đây, anh xem đi. Lâu nay anh chỉ coi tôi là búp bê tình dục. Từ nay đừng bao giờ anh kiếm tôi nữa nhé!”.
Video đang HOT
Nàng vội bước ra khỏi nhà nghỉ ma quái ấy một cách nhanh nhất có thể, vừa đi nước mắt vừa lã chã tuôn rơi. Bản thân anh chưa bao giờ ngờ rằng có lúc nàng mạnh mẽ, đanh đá đến như thế, anh có hụt hẫng tiếc nuối vì từ nay không còn được sex miễn phí nữa.
Đến lúc này nàng mới phát hiện ra bộ mặt thật của anh thì đã quá muộn, nhưng muộn vẫn hơn không nhận ra. “Sẽ rất khó để nàng vượt qua khỏi nỗi đau này, sẽ mất rất lâu để nàng thoát khỏi nỗi ám ảnh bị anh lợi dụng nhưng nhất định nàng phải vượt lên chính mình”, nàng thì thầm trong nước mắt.
Theo Iblog
'Bến đỗ' cuộc đời
Tìm được người yêu thương, xác định được "bến đỗ" cuộc đời, bao nhiêu bão giông cũng hoá tầm thường
Đừng vì yêu sai một người mà cả đời cô đơn
Ai cũng sẽ tìm được cho mình bến đỗ
Đừng vì cô đơn mà yêu cuồng lấy vội một người".
Chỉ có những tấm chân tình gặp nhau mới có thể xây lên bức tòa thành vững chắc cho cuộc hôn nhân.
Tình cờ hôm nay, tôi bắt gặp hình ảnh ông lão nắm chặt tay bà cụ, băng qua đường. Đi một bước ông lại nói cho bà nghe bên tay trái của bà là gì, đi hai bước ông lại kể cho bà biết về sự đời ông đang nhìn thấy.
Giữa những toà cao ốc chọc trời thế này, hoá ra vẫn còn những hình ảnh yên bình đến như vậy. Bất giác tôi bước vượt lên, chào hỏi và làm quen với ông bà.
Chuyện là 40 năm về trước, ông gặp bà trong một quán cà phê nhỏ ở góc phố mà hai người đang sống. Ông thấy bà ngồi một mình, nên ngỏ ý làm quen. Bà thấy ông nói năng lịch thiệp, đàng hoàng, nên gật đầu đồng ý.
Từ dạo đấy, họ trở thành mối tình đầu của nhau. Nhưng chỉ sau 3 năm tìm hiểu và yêu thương, họ buộc phải chia tay vì gia đình ông sẽ dọn đến thành phố khác.
Những tháng ngày xa cách đó, không một lá thư tay, chẳng một câu ai hỏi thăm hay nhắn nhủ. Khi đã có sự nghiệp và tự chủ cuộc sống, ông quyết định về tìm lại bà sau 7 năm trầm luân biền biệt.
Ngày gặp mặt, câu đầu tiên ông hỏi bà chính là: "Em đã có gia đình chưa?" - Bà trả lời: "Em còn đợi một người quay về cùng một lời xin lỗi ..."
Những năm tháng thanh xuân đó, bà bỏ tất cả chỉ để chờ người đàn ông mình yêu quay lại. Còn về câu xin lỗi, chắc có lẽ chỉ còn là cái cớ để dỗ dành tuổi trẻ nông nổi mà thôi ...
Sau đấy, ông cầu hôn, bà toại ý, hai người nguyện sống với nhau dưới một mái nhà, cho đến khi già cỗi cũng chẳng rời đi.
Năm đó bà mang thai, không may đến tháng thứ 4 của thai kì, bác sĩ phát hiện não bà có một khối u thần kinh nhỏ. Nếu không mổ, thì sẽ ảnh hưởng đến thị giác của bà. Mà lúc đấy thành tử cung bà lại mỏng, sức khỏe của bà không cho phép vừa giữ đứa bé, vừa lấy khối u ra.
Bà quyết định vẫn cố gắng chống chọi căn bệnh cho đến ngày sinh, mặc cho mắt bà đang dần mờ đi vì dây thần kinh không thể trụ thêm lâu nữa. Không may đến đầu tháng thứ 7 của thai kì, bà yếu hẳn đi, không thể nuôi con thêm nữa, buộc phải mổ lấy đứa nhỏ ra.
Ngày hôm đấy thật sự là cú sốc rất lớn đối với ông, đồng thời là cơn thập tử nhất sinh của bà. Bởi đứa bé đã không còn thở khi chào đời, chuyển bà sang ca mổ lấy khối u não thì mắt bà cũng hoàn toàn ngưng phản ứng.
Từ ngày bà không nhìn thấy ánh sáng nữa, ông vẫn chấp nhận ở bên trở thành cánh tay, đôi mắt và nửa cuộc đời bình lặng về sau của bà.
Ông bảo bà hi sinh cả đời phụ nữ cho ông như vậy là đủ rồi, ông phải can trường mà bù đắp những thương tổn và thiếu thốn cho bà thôi.
Ngày cũ, ông chỉ rời bà đi duy nhất một lần vào lúc hai người buộc phải xa cách. Nhưng sau này, bà lại vì không muốn ông phí đời còn lại bên kẻ bệnh tật, mà bỏ ông đi đến hơn trăm lần. Nhưng lần nào ông cũng chạy khắp nơi để tìm bà, có khi thì bà chưa đi được bao xa, có lúc ông bắt gặp bà vấp ngã ở góc đường phía ngược hướng về nhà ...
Sau những lần đấy, ông lại càng để tâm và chăm bẵm cho bà nhiều hơn. Ông sợ lỡ một hôm nào đấy bà mãi mãi không còn ở bên, thì ông chẳng biết phải sống như thế nào ...
Thì ra, cho dù chúng ta có sống trong vẻ ngoài không hoàn hảo đi chăng nữa, nhưng chỉ cần tìm được người thật lòng yêu thương, thì bao nhiêu bão giông rồi cũng hoá tầm thường.
Phụ nữ mà, bỏ 5 năm 10 năm tuổi xuân cuồng nhiệt để chờ đợi, đến cuối cùng cũng chỉ mong được đáp đãi bằng những ngôn từ trân trọng mà thôi.
Đàn ông đi hết ngàn vạn dặm đời, để rồi cũng phải dừng chân mỏi gối bên người đàn bà mà họ tin yêu duy nhất.
Ngày trẻ có bao nhiêu lỗi lầm hay sai phạm đi chăng nữa, đến lúc về già cũng chỉ cần một người ở cạnh để phủi mờ cả đớn đau.
Cái nắm tay nhau lúc về già, là bao nhiêu hận sân của ngày xưa liền tan biến.
Cái kề vai nhau ngày bình yên, chỉ có thể đánh đổi khi son trẻ chúng ta bao dung cho nhau những muộn phiền.
Thanh xuân đó, họ đi tìm tình yêu viên mãn.
Về già mới hiểu viên mãn đơn giản là - "còn nhau" ...
Theo NĐT
Đâu là lý do đàn ông thích ngoại tình khi vẫn yêu vợ Hâu như ai cung nghi răng, người đàn ông ngoại tình khi hết yêu vợ, nhưng thực tế không phải vậy. Tại sao đàn ông thích ngoại tình khi vẫn yêu vợ? ảnh minh họa Hay lăng nghe câu chuyên nay Chị Hằng ở Hà Nội, vợ đẹp, con ngoan, gia đình hạnh phúc,đời sốnggối chăn của anh chị cũng rất hoà hợp,...