Tôi không nỡ bỏ con để chạy theo trai tân
Tôi kết hôn với một người không yêu, rồi tôi lại gặp anh, một trai tân. Tôi không thể bỏ con lại mà đi theo anh được, nhưng tôi cũng không muốn sống với gia đình không hạnh phúc.
Ảnh minh họa
Tôi lấy chồng lúc còn khá trẻ, khi đó vì gia đình tôi mới chấp nhận đám cưới chứ không hề có tình yêu. Cuộc sống cứ thế trôi qua và đến lúc có đứa con gái thì tôi nghĩ hãy nhìn vào con mà sống để khỏi phải làm nó tổn thương vì gia đình đổ vỡ. Đến khi tôi gặp anh và yêu anh thì tôi mới biết rằng đây là cảm giác yêu mà tôi được cảm nhận lần đầu tiên kể từ khi tôi lập gia đình. Tôi cảm nhận được từ anh là một tình cảm chân thành và sâu sắc.
Cứ thế tôi cứ trôi qua từng ngày hạnh phúc ngoài luồng của mình, nhưng thực tế thì cả hai sẽ không đến được với nhau vì tôi dù không hạnh phúc và chán nản gia đình nhưng tôi không thể nào bỏ con lại mà đi theo anh được. Còn anh lại là con một của gia đình với lại anh vẫn là trai tân, anh cũng có trách nhiệm với gia đình mình. Anh có thể mang tôi theo và chấp nhận tôi nhưng không thể mang theo cả con của tôi được. Và tôi cũng vì mặc cảm hoàn cảnh của mình mà từ chối theo anh rồi cứ thế cả hai đau khổ xa nhau.
Anh về với gia đình bố mẹ, tôi thì trở lại với cuộc sống mà mỗi ngày trôi qua cứ ngỡ tưởng là địa ngục chỉ vì đứa con chưa đủ trưởng thành. Dù bây giờ xa nhau nhưng tình cảm vẫn vậy, anh và tôi vẫn liên lạc như lúc còn yêu.
Tôi phải làm gì khi không thể cứ tiếp tục với mối tình không kết quả này và tôi không muốn anh cứ sống mãi thế này vì tôi. Có lúc tôi muốn buông xuôi để anh có gia đình và tôi sẽ quay về sống tiếp quãng thời gian còn lại dù là không hạnh phúc. Nhưng cứ mỗi lần đưa ra quyết định ấy thì cả anh cả tôi đều không thể thực hiện được vì cứ người níu kéo, người lại yếu lòng. Cứ thế mà chúng tôi lại quanh quẩn với hạnh phúc niềm vui pha lẫn với nỗi lo âu dằn vặt với mối tình không có điểm dừng và kết quả này.
Video đang HOT
Tôi không biết phải làm gì, tiếp tục tình yêu ngoài luồng hay quay về với gia đình, nơi tôi không có hạnh phúc. Tôi thực sự bối rối.
Theo NgoiSao
Mặc cảm vì ngực 'trước hay sau như một'
Cuộc sống vốn không công bằng và em biết điều đó. Nhưng em luôn tự hỏi tại sao có những người lại hội tụ được nhiều ưu điểm thế? Còn em học hành bình thường, ngoại hình lại được gắn thêm cái mác ngực lép thì biết phải làm sao?
ảnh minh họa
Em năm nay 21 tuổi, đang là sinh viên năm 3 của một trường đại học ở Hà Nội. Mấy năm học trên này cũng đã có nhiều người theo đuổi nhưng vì một phần em không có tình cảm, một phần em không đủ dũng khí để tiến đến với họ bởi vì em mặc cảm tự ti với vòng một không nảy nở chút nào của mình.
21 tuổi rồi mà vòng 1 của em chẳng khác gì một bé gái chưa đến tuổi dậy thì. Nói như của con trai hay gọi đó là "Trước sau như một" ấy. Mỗi khi em nghĩ về nó là em lại rất tổn thương, tự thương chính mình. Là con gái mà không có được sự đầy đặn, quyến rũ đúng nghĩa.
Trong khi mẹ em lại khác vì bà có vòng một rất đầy đặn. Nhưng em đã đọc và biết con gái không nhất thiết giống mẹ ở khuôn ngực. Mẹ cũng rất lo lắng và nói với em là con gái mà không có ngực đầy đặn thì sau này khó giữ hạnh phúc gia đình.
Em đã lớn và đủ hiểu được câu nói của mẹ. Em có đọc nhiều tâm sự cũng từng chia sẻ về vấn đề này nhưng các chị ấy ít ra còn dám yêu, còn em nghĩ đến thôi đã sợ rồi.
Em sợ bị ôm, em sợ sự đụng chạm có thể chỉ là vô tình nhưng chẳng có gì mà giấu được bạn trai mình cả. Rồi cứ nghĩ đến cái ánh mắt anh ấy sẽ nhìn khi biết em không như những người con gái khác là em đã thấy thật sự sợ hãi. Cho dù đó không phải là lỗi của em và cũng là điều chẳng người con gái nào muốn bị như vậy.
Cuộc sống thì vốn không công bằng và em biết điều đó. Nhưng em luôn tự hỏi tại sao có những người lại hội tụ được nhiều ưu điểm thế. Còn em học hành bình thường, ngoại hình lại được gắn thêm cái mác ngực lép thì biết phải làm sao?
Em cũng không có ý định đi phẫu thuật nâng ngực hay gì vì điều kiện gia đình không cho phép. Hơn nữa, em cũng muốn sống cuộc sống khỏe mạnh. Em không muốn vì đẹp một thời gian, sau này nhiều tuổi sẽ khổ vì cái thứ nhân tạo cho vào người đó.
Em cũng đã từng nói với mẹ nửa đùa nửa thật là sau này sẽ cố gắng kiếm tiền để không cần phải lấy chồng mà vẫn sống tốt, không cần phải chồng nuôi và không muốn lấy chồng. Nhưng mẹ cũng chỉ coi đó là lời nói đùa và bảo rằng con gái dù sao cũng cần một bến đỗ. Bây giờ trẻ thì nghĩ vậy thôi chứ sau này về già rồi mới thấy hối hận đó.
Em cũng đang dần cảm nhận được cái tương lai mờ mịt của mình từ bây giờ rồi. Khi mà các bạn em cũng thi nhau lấy chồng, em thì chưa có một mảnh tình vắt vai. Hiện tại thì bố mẹ vẫn chưa muốn em yêu bây giờ mà muốn em tập trung học hành.
Nhưng cho dù mẹ chẳng phải dặn dò, em cũng chẳng thể yêu ai được. Sau này đến tầm 27 tuổi, chắc bố mẹ em sốt ruột lắm và lại giục lấy chồng gấp cho mà xem, nhưng thực sự em không dám lấy chồng. Nếu gay gắt quá, em sẽ phải làm theo lời bố mẹ nhưng em sẽ nói rõ cho người mà muốn tiến đến hôn nhân với em biết để anh chuẩn bị tâm lý. Hoặc là anh không thể chấp nhận em. Em cũng không trách gì anh cả vì dù sao anh cũng là đàn ông, em lại tiếp tục yêu bản thân mình hơn và chăm sóc cho bố mẹ nhiều hơn. Còn nếu anh đã chấp nhận em thì lấy về không thể có chuyện chê vợ hay so sánh hoặc thích ngoại tình thì ngoại tình. Bởi em sẽ không nhẫn nhục cam chịu một người chồng như thế.
"Có những cái sai không thể sửa chữa được mà phải chữa bằng một cái đúng khác". Ở đây rõ ràng không phải lỗi của em, là tạo hóa không ưu ái em mà thôi. Nhưng em lại luôn thấy thật thiệt thòi cho chồng em sau này. Nhưng nếu có ai chấp nhận em dù thiếu sót vẫn yêu em thật lòng thì em rất trân trọng, sẽ không phụ lòng anh, sẽ bù đắp cho anh những thứ khác.
Nếu có ai chấp nhận em dù thiếu sót vẫn yêu em thật lòng thì em rất trân trọng, sẽ không phụ lòng anh, sẽ bù đắp cho anh những thứ khác (Ảnh minh họa)
Vòng một thì cũng đã thế chẳng thể thay đổi được, em cũng đã chấp nhận sự thật này từ lâu. Và giờ công việc phải làm là trau dồi tri thức, học tập tốt và trở thành một người phụ nữ tự lập, năng động, hiểu biết xã hội, biết đối nhân xử thế để bù đắp lại phần nào khiếm khuyết của mình.
Tất nhiên em làm điều đó trước hết là vì em, sau là vì bố mẹ. Bố mẹ đặt rất nhiều hi vọng vào em nên em không thể làm họ lo lắng hay thất vọng được. Còn có thể lấy chồng và có một gia đình như em mơ ước hay không thì cái đó còn tùy duyên phận nữa. Em chỉ làm hết sức để hoàn thiện mình nhiều nhất có thể thôi.
Cảm ơn mọi người đã nghe em tâm sự, thực sự viết ra em thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Không biết một cô nàng ngực lép như em suy nghĩ như vậy đúng không?
Theo VNE
Vợ vô sinh, chồng ngoại tình Cuối tuần mà em chẳng muốn đi đâu, nằm bẹp dí ở nhà nên lên đây tâm sự với chị em. Em vô sinh nên mẹ chồng muốn kiếm vợ khác cho chồng. Hy vọng rằng những tâm sự này sẽ giúp em giải tỏa được nỗi lòng và biết đâu em sẽ gặp được những người bạn cùng hoàn cảnh. Cái số...